Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1212 Ứng chiến

- Luân Hồi bí cảnh có hoàn cảnh đặc thù, ta bị cuốn vào hư không, lúc tỉnh lại đã là trong hải dương.

Khương Phàm lập tức viện cái lý do.

- Ngươi tại sao tới nơi này?

- Thụ lệnh của sư phụ, khiêu chiến Luyện Đan sư ở Thần Dụ Chi Hải.

- Sư phụ ngươi là ai?

- Tha thứ ta giữ bí mật.

- Ngươi sẽ còn về Vô Hồi thánh địa sao?

- Trước tiên phải hoàn thành nhiệm vụ của ta.

Khương Phàm cảm giác khó giải quyết được.

Lý Hoàng này mặc dù trên lôi đài biểu hiện rất đại khí, nhưng nơi này là Hải Thần đảo, hắn lại là đến 'Gây nên nội loạn'.

Nếu quả như thật sự phát sinh một loại xung đột kịch liệt nào đó, Lý Hoàng tuyệt đối sẽ kiên định đứng bên Hải Thần đảo này.

Coi như khiêng hắn đi, Lý Hoàng đều có thể trực tiếp bại lộ Vương Quốc Hắc Ám, mang theo cường giả Hải Thần đảo đi đến bắt hắn.

Khương Phàm thầm than trong lòng, chết tiệt, đúng là không nên xen vào chuyện bao đồng.

Lần này thì tốt rồi, biến cố đã xuất hiện.



- Ngươi thật sự là đến luận bàn đan thuật với Ngụy gia?

Lý Hoàng hồ nghi đánh giá Khương Phàm, mặc dù Khương Phàm nhìn đã trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, nhưng tính cách của con người sẽ không thay đổi, nhất là loại người như Khương Phàm đây, từ trong xương đã lộ ra điên cuồng.

Bất luận tính cách tương phản hay biểu hiện ra cái gì cũng đều là ngụy trang, thậm chí là còn có mục đích khác.

- Ta đã không còn là ta trước kia.

Tâm tư Khương Phàm bắt đầu sinh động, nhất định phải nghĩ cách, tránh cho sinh ra xung đột trực tiếp cùng Hải Thần đảo. Nếu không, Lý Hoàng sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất của hắn, mặc kệ là bây giờ hay là trong mấy năm tiếp theo.

Lý Hoàng ý vị sâu xa nói:

- Tin tưởng chính ngươi, ngươi vĩnh viễn là ngươi trước kia.

Khương Phàm cười khẽ:

- Xem ra ta đã để lại cho ngươi ấn tượng không tốt lắm.

- Ấn tượng trước kia coi như có thể.

Lý Hoàng đối với Khương Phàm không có thành kiến, nhưng rất rõ ràng mức độ nguy hiểm của người này.

Khương Phàm trực tiếp làm rõ, nói:

- Thân phận của ta trong hải dương không muốn sinh ra xung đột cùng lục địa. Dù sao, tình huống thánh địa rất đặc thù, ta ở trong mắt rất nhiều người đã sớm là người đã chết. Ngươi nói điều kiện, như thế nào mới có thể giữ bí mật thân phận của ta?

- Ta không cần thiết phải đưa ngươi ra ánh sáng.

- Nếu như ta khiêu chiến, mạo phạm Ngụy gia thì sao?

- Chuyện giữa Luyện Đan sư, không liên quan với ta.

- Ngươi vẫn nên nói điều kiện đi, trong lòng ta mới có thể an tâm chút.

- Ta muốn cùng ngươi lại đánh một trận, đang trong hải dương.

Lý Hoàng lúc trước bị thua tâm phục khẩu phục, nhưng không có nghĩa là hắn tiếp nhận thất bại.

Hắn là Hải Khiếu linh văn, chiến trường là ở hải dương.

Khó có được khi Khương Phàm lại tới đây, hắn muốn chân chính cùng Khương Phàm đánh một trận.

- Ta trong bảy năm qua chỉ chuyên chú vào luyện đan, ăn không ít đan dược, bây giờ đã là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên.

Khương Phàm lắc đầu.

Từ khí tức Lý Hoàng đến xem, hẳn là tại Linh Hồn cảnh lục trọng thiên, còn không có tiến đến cao giai Linh Hồn cảnh.

- Ta chỉ cùng ngươi liều mười hiệp. Tin tưởng ta, nơi này là hải dương, là chiến trường của ta.

Thực lực của Lý Hoàng trong hải dương so với linh văn cùng cảnh giới khác phải cường đại hơn rất nhiều, mà linh văn khác trong hải dương sẽ suy yếu nhận cực lớn, nhất là linh văn loại hỏa diễm như Khương Phàm thế này.

Khương Phàm đang muốn lắc đầu, bỗng nhiên nghĩ đến một chủ ý rất là khéo:

- Vị này là đồ đệ của ta, Chí Tôn Thánh phẩm, ngươi so cùng hắn, nếu như thắng. Ta tiếp ngươi mười hiệp, nếu như thua, thay ta giữ bí mật thân phận.

- Đồ đệ của ngươi?

Lý Hoàng lúc này mới đánh giá đến Lý Dần.

Chí Tôn Thánh phẩm?

Khương Phàm vậy mà lại có thể hàng phục nhân vật này làm đồ đệ!

- Xin chỉ giáo.

Lý Dần đang muốn tìm người kiểm nghiệm tu hành của mình tại U Minh Địa Ngục.

- Hòn đảo của Dương gia, ở Đông Nam bộ vòng ra chín đại hải tràng, thiết lập chín diễn võ trường, bây giờ đang có rất nhiều thế lực ở nơi đó diễn võ trợ hứng, chúng ta đi thôi.

Lý Hoàng đưa tay mời.

- Mời!!

Khương Phàm đưa tay.

Hứa Đan bước nhanh đuổi theo Khương Phàm, thấp giọng nói:

- Không phải đã nói phải khiêm tốn sao, ngươi đây là muốn làm gì?

Khương Phàm thản nhiên nói:

- Luận bàn đơn giản mà thôi.

Lý Dần thấp giọng hỏi:

- Sư phụ, chỉ là luận bàn sao?

Khương Phàm nói:

- Đánh cho đến chết! Tôn trọng người khác, chính là tôn trọng mình.

Lý Dần tinh thần đại chấn:

- Đã hiểu!!

Nửa giờ sau, Ngụy Vô Cực của Ngụy gia chậm rãi lại tới đây.

Hắn cố ý kéo dài thời gian, là muốn giết giết nhuệ khí của cái tên Luyện Đan sư phách lối này, ai nghĩ tới đây đã không có ai.

Hỏi một chút mới biết được đã bị Lý Hoàng của Lý gia mang đi, muốn khiêu chiến thị vệ bên cạnh Khương Phàm.

Khi Ngụy Vô Cực đuổi tới hải tràng Đông Nam của Dương gia, nơi này đã tụ tập mấy ngàn người.

Một người là là Tam công tử Lý Hoàng của gia chủ Dương gia, siêu cấp thiên tài của Thần Dụ Chi Hải. Một người là hộ giả của độc nhãn Luyện Đan sư, cũng thể hiện ra Chí Tôn Thánh phẩm linh văn.

Quá đáng giá để quan sát.

Ngay cả rất nhiều người của Dương gia đều gom lại nơi này.

Bởi vì thật bất ngờ với tùy tùng của Khương Phàm lại là Chí Tôn Thánh phẩm, lại cũng bởi vì Lý Hoàng quanh năm lịch luyện ở bên ngoài, rất ít hiện ra thực lực ở trong gia tộc.

- Chuẩn bị sẵn sàng.

Lý Hoàng đứng bên trên hải triều đang cuộn trào mãnh liệt, trong tay cầm chiến kích, ngạo nghễ mà đứng.

Cái gọi là diễn võ trường, chính là hải tràng bị quây lại cỡ lớn, sóng cả mãnh liệt, đáy biển rất sâu, càng có những con sóng lớn thỉnh thoảng đánh tới ở ngoài rìa.

Trong diễn võ trường phân tán hơn một trăm cây cột đá tráng kiện, có thể để người ta đứng thẳng.

- Ta rất chờ mong.

Lý Dần tăng vọt chiến ý, trong ánh mắt toát ra nhiệt huyết.

- Để cho ta xem sư phụ ngươi đã dạy ngươi thứ gì.

Lý Hoàng nhấc chiến kích lên, chỉ về phía Lý Dần.

Ầm ầm, một tiếng bạo hưởng, đinh tai nhức óc, âm thanh chấn động toàn trường.

Hải triều mãnh liệt cuồn cuộn sau lưng mãnh liệt Lý Hoàng, nhấc lên sóng lớn cao trăm mét, ngay cả diễn mặt biển tại võ trường đều bỗng nhiên hạ xuống hơn mười mét.

Sóng lớn theo một tiếng thét lên ra lệnh của Lý Hoàng, hóa thành chín cơn nộ trào giống như Ác Long lao ra khỏi biển, lấp lóe ánh sáng màu xanh lam, nóng nảy nhào về phía Lý Dần.
Chương 1213 Chí Tôn song thánh văn (1)

Vẫy tay một cái, pháp lệnh hải triều, mà linh văn của Lý Hoàng chỉ là lấp lóe mấy lần mà thôi.

Lực khống chế cường hãn, lập tức để các thiên tài các tộc tại diễn võ trường sợ hãi, thán phục lại rung động.

Không hổ là Hải Khiếu linh văn, linh văn cường đại có thể khống chế đại dương mênh mông.

Trong hải dương, bọn hắn hoàn toàn chính là linh hồn của biển cả.

Đối mặt với những cơn nộ trào nóng nảy đập vào mặt, Lý Dần phóng lên tận trời, giương cánh gáy to, âm thanh chấn động bầu trời đêm, trực tiếp hóa thân thành Bất Tử Điểu hoa lệ.

Thân hình Bất Tử Điểu thon dài, lông đuôi tung bay, hai cánh sắc bén triển khai hơn ba mươi mét. Toàn thân kim quang sáng chói, yêu hỏa sôi trào, trải rộng lít nha lít nhít vòng xoáy, trong mỗi cái vòng xoáy đều có một thanh lợi kiếm đang phập phồng.

Lệ khí cùng sát uy tràn khiếp người ngập lôi tràng.

Thiên Dương kiếm văn cùng Thú linh văn kết hợp hoàn mỹ.

Lý Hoàng ngưng ánh mắt lại, chú ý tới con hỏa điểu kia, trên trán lấp lóe ánh sáng cực mạnh, chiến kích được nâng lên, một tiếng quát lớn, chín cơn triều dâng chân chính hóa thành chín con Ác Long, dài đến trăm mét, tráng kiện cuồng dã, kéo lấy cuồng triều, bổ nhào vào Bất Tử Điểu ở không trung, tốc độ tấn mãnh, cuồng dã xen lẫn, hình thành phương trận tiễu sát toàn phương.

Lý Dần vỗ cánh bay lên, nghênh đón triều dâng đụng tới.

Thô bạo!

Dã man!

Cuồng ngạo!

Không khác gì là muốn chết.

Diễn võ trường lập tức nhấc lên âm thanh thổn thức, chỉ là bọn hắn không đợi chế giễu, chín con Ác Long bao vây đã bị tiêu diệt trong chớp mắt, tốc độ Lý Dần bỗng nhiên tăng vọt, vạch ra tàn ảnh giống như ba đường cong, xuyên thủng vòng vây nghiêm mật.

Trong chớp mắt, tốc độ của Lý Dần lại tăng thêm, lướt qua trời cao, xé tan bóng đêm, sau lưng lại còn nhấc lên âm bạo.

Một tiếng gào rít, sau mấy hơi ngắn ngủi, Lý Dần đã bay vụt tám ngàn mét lôi tràng.

Chín con Ác Long va chạm vào nhau, nhấc lên oanh minh điếc tai, một khắc này, Lý Dần đã giết tới trước mặt Lý Hoàng.

Toàn trường thổn thức chợt biến thành kinh hô, Lý Hoàng càng là có phản ứng, đây là tốc độ gì?

Lý Dần đối diện lao tới, cường quang sôi trào, móng vuốt bạo kích.

Lý Hoàng kinh mà không loạn, bả vai lắc một cái, mai rùa phía sau bay thẳng lên trời, cùng với tiếng vang ù ù và tiếng gào thét trầm muộn, hóa thành một con cự quy nặng nề, đen nhánh khổng lồ, phát ra uy áp kinh người, giống như là Huyền Quy hải vực chân chính, cuồng dã đánh tới Lý Dần.

Nhưng, trong chớp mắt, toàn thân Lý Dần đã cuồn cuộn liệt diễm, kiếm khí, phân chia thành ba người.

Đây là thánh pháp trấn tộc của Hoàng Phủ gia, Vạn Hoa Đoạt Mệnh.

Có thể lợi dụng ưu thế nhiều linh nguyên trong thân thể, trong thời gian cực ngắn lay động ra linh lực hoàn toàn giống với phân thân, khó phân biệt thật giả.

Ánh mắt Lý Hoàng ngưng tụ, trong lúc nhất thời, lại hiểu được đó không phải tàn ảnh, cũng không phải phân thân.

Trong chớp mắt, thạch quy cuồng bạo đánh vỡ nát một Bất Tử Điểu, liệt diễm kịch liệt cuồn cuộn, nổ tung trên lôi tràng.

Nhưng, hai Bất Tử Điểu khác không có biến mất, ngược lại là lấy tốc độ kinh người vây quanh sau lưng Lý Hoàng, hung hăng vồ giết tới.

- Tốt!!

Lý Hoàng sợ hãi thán phục, nhưng không chần chờ chút nào, toàn thân lấp lóe cường quang, dưới chân trải rộng ra pháp trận.

Một cái pháp trận lại cuồn cuộn ra thuế lực đại dương mênh mông. Phảng phất giữa một cái nháy mắt này, lực lượng hải dương trong phạm vi mấy ngàn mét đều bị hắn cưỡng ép cướp đoạt, dâng lên ở xung quanh mà oanh sát.

Phản kích tại giờ khắc này, vừa mạo hiểm lại càng tinh diệu hơn.

Nếu như Lý Dần tiếp tục đánh giết, mặc dù có thể trọng thương Lý Hoàng, nhưng sau một khắc tuyệt đối không chỗ có thể trốn, chắc chắn sẽ bị trọng thương.

Dựa theo kinh nghiệm phán đoán của Lý Hoàng, Lý Dần chắc chắn sẽ lui lại.

Nhưng, tốc độ của Lý Dần lại không hề giảm, móng vuốt hung hăng xé về phía sau lưng Lý Hoàng.

m vang tranh minh, móng vuốt bị cưỡng ép đón đỡ, nhưng lực lượng cuồng bạo đã xuyên thấu qua áo giáp, đâm thẳng đến nội tạng.

- Oa!!

Lý Hoàng run rẩy, há miệng phun máu, thân thể tung bay ra ngoài.

Sau một khắc, Lý Dần bị sóng lớn bao phủ, năng lượng nặng nề cực kỳ hung hãn, hắn đã trực tiếp bay ra vài trăm mét, chật vật bay ra ngoài.

- Hoa...

Các tân khách xem náo nhiệt toàn bộ đều thay đổi sắc mặt.

Vốn cho rằng chỉ là luận bàn đọ sức, không nghĩ tới lại hung mãnh như vậy.

Nam tử tên Lý Dần kia đã suýt chút nữa xé Lý Hoàng?

Tân khách oanh động, bầu không khí tăng vọt.

Tất cả mọi người trừng to mắt, hưng phấn lại kích động.

Các tộc nhân Lý gia lại khẽ nhíu mày.

Tên thị vệ này có chút không hiểu chuyện.

Oanh!!

Lý Dần bay lên không, vỗ cánh gáy to, hoa lệ, hung ác, càng cường thế hơn, yêu hỏa nồng đậm không chết hóa thành biển lửa mãnh liệt, tràn ngập đất trời bao phủ xuống phía dưới.

Yêu hỏa nóng bỏng, cường quang sáng chói.

Bên trong biển lửa đang lao xuống, Yêu thú uy mãnh liên tiếp ngưng tụ lại, từ mãnh hổ đến hùng sư, từ mãnh cầm đến yêu trùng, số lượng khổng lồ, uy thế ù ù, tiến lên oanh kích.

Nội tạng Lý Hoàng bị hao tổn, vẻ mặt nghiêm trọng, nhưng hắn cũng bị kích thích lên chiến ý cường đại.

Hắn nâng chiến kích, gào thét với trời cao, từng luồng từng luồng năng lượng kịch liệt vừa kinh khủng chấn động từ trên người hắn bộc phát ra, khuấy động hải tràng, nhấc lên sóng cả.

Nhiệt độ giữa thiên địa bỗng nhiên giáng lâm.

Ngân quang vờn quanh toàn thân Lý Hoàng, như ánh trăng trong mây, đột nhiên giáng lâm.

Hải triều cuồn cuộn, trăng bay lên không. Lý Hoàng mang theo cực khí lạnh tức, hải dương uy lực, phóng lên tận trời, ngạnh kháng liệt diễm đầy trời mãnh thú.

Ầm ầm!

Liệt diễm đối kháng cùng luồng không khí lạnh, Lý Hoàng giết tới điên cuồng, một người độc chiến với thú triều, dũng mãnh vô địch.

Tuy nhiên đám Yêu thú là do bất diệt yêu hỏa ngưng tụ, trừ phi trực tiếp băng diệt, nếu không khi bị xé mở nó vẫn sẽ tiếp tục đoàn tụ, cực kỳ khó chơi.

- A!!

Lý Hoàng gầm thét, ánh sáng màu bạc toàn diện nổ tung, quét sạch ba ngàn mét trên trời cao, khí tức cực hàn mang theo uy lực hải triều, cuồng dã bao phủ tất cả thú triều, khiến cho toàn trường phấn chấn hô to.

- Tốt!!

Đám người Lý gia ngẩng đầu hô to, kích động chú ý đến chiến trường trên không.

Nhưng... sau khi Lý Dần phóng thích ra Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, tám trăm thanh kiếm ý lơ lửng trong ý thức đã bừng tỉnh toàn bộ.
Chương 1214 Chí Tôn song thánh văn (2)

Kim quang tỏa sáng hình thành tám trăm thanh kim kiếm sắc bén tráng kiện, không chỉ có khuấy động khí tức kiếm văn lạnh thấu xương, càng là bao quanh uy lực yêu hỏa bất tử.

Tám trăm bất diệt yêu kiếm hình thành ở trên không, cứ như là một phần thân thể của Lý Dần, hoàn toàn tương thông cùng ý thức.

Khi Lý Hoàng càn quét tất cả ác thú, cường thế giết ra, tám trăm yêu kiếm trải rộng trên bầu trời hung hăng nện vào ánh mắt, để hắn bỗng nhiên biến sắc.

Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía khắp diễn võ trường.

Mặc dù là Chí Tôn thánh văn, nhưng cưỡng ép ngưng tụ ra thú triều khổng lồ đã rất tiêu hao linh lực, càng khảo nghiệm lực ngưng tụ, vậy mà hắn lại còn hình thành mấy trăm thanh lợi kiếm.

Đây là cái lực khống chế biến thái gì?

Nếu như ở chiến trường, há không tuyệt sát toàn trường?

- Giết!!

Hai mắt Lý Dần đỏ sáng, khống chế bất diệt yêu kiếm bạo kích toàn diện, bao phủ Lý Hoàng.

Lý Hoàng kinh mà chưa loạn, lập tức nhấc lên chiến kích, quét ngang trời cao, kịch liệt băng diệt kiếm triều.

Nhưng, Lý Dần khống chế tám trăm thanh lợi kiếm này tựa như là điều khiển cánh tay của mình mà không phải trùng kích theo quán tính hay là tiễu sát một cách hỗn loạn.

Đây chính là chỗ phi phàm của Thiên Dương kiếm văn.

Mà, được ý thức Lý Dần kích thích xuống, có một số lợi kiếm còn bị giao phó quang mang thánh thuật, tốc độ tăng vọt gấp đôi, thậm chí gấp ba.

Lợi kiếm hình thành phong bạo, vây bắt Lý Hoàng.

- Tốt!!

Hứa Đan kích động hô to, nhìn đi, tất cả xem một chút, cái gì gọi là 'Khống tràng'.

Lý Hoàng bị kích thích chiến ý, cuồng dã nghênh kích, cương khí cuồn cuộn, hải triều lao nhanh, liên miên vỡ nát kiếm triều.

Nhưng, số lượng lớn yêu kiếm với tốc độ kinh người lại luôn luôn đột nhiên tăng vọt tốc độ, giống như như thiểm điện trùng kích, mang đến cho hắn vô số phiền phức.

Cuối cùng... Lý Hoàng hơi loạn trận cước!

Lý Dần nắm lấy thời cơ, ánh mắt sắc bén, ý thức tỉnh táo, khống chế tám mươi bảy chuôi lợi kiếm còn thừa toàn bộ bạo kích.

Lý Hoàng chật vật vọt tới mặt biển.

- A!!

Lý Hoàng kịp thời ổn định, chân đạp hải triều, chiến kích bay lên.

Khí tức sát phạt thảm liệt quét sạch lôi tràng, thậm chí đều phảng phất xuất hiện dị tượng thảm liệt, núi thây biển máu, rung động, kinh dị.

Trong thời gian ngắn Lý Dần lần nữa ngưng tụ ra tám trăm thanh bất diệt yêu kiếm.

Dưới sự khống chế mạnh mẽ của linh văn, bọn chúng nhanh chóng va chạm, uy thế tiếp tục tăng mạnh, cho đến điệp gia tám trăm lần.

Keng!!

Tám trăm thanh bất diệt yêu kiếm toàn diện ngưng tụ, hóa thành một thể, dài đến ba mươi mét.

Kiếm khí lạnh thấu xương, giống như gió lốc vờn quanh.

Liệt diễm bạo động, tương tự Bất Diệt Liệt Điểu.

Hoa lệ cực hạn, cường thế cực hạn.

Ánh sáng vô tận, chiếu sáng trời cao.

Rất nhiều thiên tài chau mày, đây là kiếm thuật gì? Tại sao có thể phóng thích tốc độ kinh người và có phương thức diễn biến như thế!

- A!!

Lý Dần gáy to giữa trời cao, khống chế yêu kiếm trùng kích Lý Hoàng.

Lý Hoàng dữ tợn, chiến ý như lửa, hải triều xung quanh mãnh liệt nhấc lên uy lực đại dương mênh mông, trùng kích chiến kích, kích ra lực lượng yên lặng bên trong.

Trong chớp mắt, chiến kích như tuyệt thế hung binh được thức tỉnh, vờn quanh khí tức sát phạt thảm liệt, ngang nhiên bạo kích.

Cảnh tượng núi thây biển máu cũng tại thời khắc này đã trở nên chân thực không gì sánh được.

Ầm ầm!

Chiến kích nghênh đón yêu kiếm, bạo tạc chấn động trời cao.

Sóng âm nương theo cường quang cùng năng lượng, tại thời khắc này nổ tung giống như trùng kích đến tám phương, khuấy động hơn ba ngàn mét.

Lý Dần cùng Lý Hoàng đều bị đánh bay ra ngoài.

Toàn trường oanh động, hưng phấn trên mặt nét mặt đều biến thành chấn kinh.

Bọn hắn biết rõ Lý Hoàng cường đại, lưng tựa thanh danh Hải Thần đảo, thức tỉnh Đại Thừa thánh văn, quanh năm huyết Luyện Hải dương, trước hai mươi tuổi đã thành công thăng hoa đến Chí Tôn Thánh phẩm.

Bên trong đại tân sinh tại Hải Thần đảo, ngoại trừ mấy Thiên phẩm, hắn không thể nghi ngờ chính là người đứng đầu.

Hôm nay lại bị một kẻ không có tiếng tăm gì đè ép?

Mà, tên thị vệ không có tiếng tăm này lại quá mạnh.

- Song linh văn! Chí Tôn Thánh phẩm song linh văn?

Có một số cường giả rốt cuộc cũng đã có phản ứng.

Có thể hóa thân Yêu thú, hiển nhiên chính là linh văn Yêu thú, nhưng hắn thi triển kiếm thuật, hiển nhiên không phải là thứ linh văn Yêu thú có thể kích phát, mà là Kiếm linh văn chân chính.

- Song linh văn? Thú linh văn còn có thể cùng Binh linh văn xuất hiện đồng thời?

Tân khách các phương cùng các thiên tài các tộc toàn bộ đều kinh hô.

Thức tỉnh linh văn như thế này cực kỳ hiếm thấy, không thể nghi ngờ chính là vì chiến đấu mà sinh ra.

Lục phẩm đều có thể khiêu chiến Thánh phẩm.

Huống chi, thị vệ này lại còn là Chí Tôn Thánh phẩm.

Sắc mặt các đệ tử Lý gia lại lần nữa trở nên nghiêm trọng, hôm nay Lý Hoàng đã gặp được đối thủ.

- Song linh văn!! Chí Tôn song linh văn!! Ngươi quá làm cho ta vui mừng!! Không hổ là đệ tử Khương Phàm dạy dỗ!!

Lý Hoàng bay ra ngoài mấy trăm mét, lại không thể giữ vững thân thể, mu bàn chân đạp sát hải triều, lần nữa lui lại hơn ba mươi mét.

Hắn cố gắng phanh lại, ánh mắt hừng hực, linh văn trên trán nở rộ cường quang, trong chớp mắt, chiến ý kinh khủng bộc phát, nương theo ánh sáng hừng hực quét sạch hải triều.

- Aaa… !!

Lý Hoàng gầm thét, thanh thế to lớn không gì sánh được, như là Cự Thú Hải Dương từ Vô Tận Thâm Uyên đang gầm thét để vô số người đều dựng đứng cả lông tóc.

Toàn thân hắn sôi trào ánh sáng màu xanh lam, hóa thành chín vòng xoáy, vắt ngang ở ở giữa Thiên Hải, vòng xoáy bạo động kịch liệt, điên cuồng cướp đoạt lấy khí tức hải dương ở đại dương mênh mông sau lưng hắn.

Hải dương nhấc lên sóng cả to lớn, khí thế hùng hậu kia, năng lượng táo bạo kia, nương theo lấy khí tức hải dương tràn vào vòng xoáy.

Gân xanh nổi cao đầy mặt mũi Lý Hoàng, mạch máu phồng lên, hai mắt đều chảy ra cả máu.

Chín vòng xoáy lắc lư mãnh liệt, cơ hồ muốn sụp ra.

Bình thường hắn đều chỉ ngưng tụ ba vòng xoáy, mượn chút lực hút hạo hãn uông dương, thời điểm nhiều có thể đạt tới bảy vòng.

Nhưng hôm nay là ngày đại hôn ở Hải Thần đảo, hắn đại biểu cho Lý gia, tuyệt đối không thể thua, thậm chí không thể toát ra tư thái thất bại.

Mà, đối thủ như vậy, quá đáng để hắn buông tay đánh cược một lần, càng xứng với chiến kỹ mạnh nhất của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK