Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2951 Bí Mật Của Tinh Linh Đế Quân (1)

Trừ tộc nhân Tinh Linh ra, còn có Linh tộc cường hãn huyễn hóa hình người, cũng đều trấn thủ tại xung quanh tế đàn Đế Thành.

- Chiến trận lớn như vậy?

Khương Phàm một lần nữa đi ra khỏi tế đàn.

- Bảy đại Đế Quân từng đến uy hiếp, Đế Quân chúng ta tập kết tất cả tộc nhân cùng Linh tộc đến nơi này.

Ngọc Liên đi ra tế đàn, đưa tay ra hiệu:

- Đi thôi, Đế Quân đang chờ ngươi.

Tinh Linh cùng Linh tộc ở trước mặt chủ động tránh ra một con đường, đều hiếu kỳ nhìn chiến khu hư vô đi xuống tế đàn.

Không biết có phải là năng lượng vô hạn tới gần tại Bán Đế quá kinh khủng hay không, hay là do bộ chiến khu đúc thành huyền thoại bất hủ này quá rung động, mà các Tinh Linh cao ngạo đều có chút toát ra sự kính sợ.

Khương Phàm đi qua từ con đường bọn hắn tránh ra, 'xúc cảnh sinh tình', ký ức phủ bụi trong ý thức lần lượt hiện lên, rõ ràng mà mãnh liệt, giao hòa cùng ký ức kiếp này, giống như chính là hắn đã trải qua nửa năm phóng túng kia ở chỗ này.

Một ít hình ảnh, một ít trải qua để toàn thân hắn đều 'khô nóng'.

Trong đám người có mấy vị mỹ lệ Tinh Linh cùng Linh Thể toát ra thần tình phức tạp.

Khương Phàm chú ý tới các nàng, nhưng... giờ khắc này... Chỉ có thể xấu hổ gật đầu, cái gì cũng không dám nói.

- Mang theo.

Ngọc Liên dừng bước trước điện, cúc lễ thật sâu đối với Đế Quân trong điện.

Khương Phàm hơi thu thập tâm tình, tạm thời đè xuống ký ức cuồn cuộn trong đầu, cất bước đi đến đại điện.

Ù ù...

Cửa điện chậm rãi đóng lại, tia sáng hơi tối, tĩnh mịch trống trải.

Tinh Linh Đế Quân ngồi ngay ngắn ở trên đài cao, từng lớp sương mù bao quanh lấy nàng, che giấu bộ dáng chân thực, cũng áp chế đế uy như triều cường đại dương.

Khương Phàm ngước nhìn Tinh Linh Đế Quân ở chỗ cao, mặc dù kiếp trước ở chỗ này giày vò qua nửa năm, nhưng trong trí nhớ giống như chưa từng thực sự được gặp vị Tinh Linh Nữ Đế cao quý đến chúng sinh kính ngưỡng này.

Luận địa vị, nàng không thể nghi ngờ là tồn tại đứng ở đỉnh cao nhất trên thế giới này, chấp chưởng đại lục rộng lớn, cùng bảy đại Đế Quân bình khởi bình tọa, luận khí chất cùng dung nhan, làm Tinh Linh chí cao, nhất định là diễm tuyệt thiên hạ, phong hoa cái thế không cách nào tưởng tượng.

Sau khi im ắng đối mặt một trận, Tinh Linh Đế Quân nói:

- Bảy vị Đế Quân đã lui, trong vòng ba năm rưỡi, sẽ không xâm phạm Thương Huyền đại lục. Nhưng bọn hắn sẽ tại Thiên Khải chiến trường, toàn lực ngăn cản thiên kiếp rèn luyện của ngươi, cho dù cuối cùng ngươi thành công, cũng sẽ bị bọn hắn trấn áp.

- Đế Quân có thể khuyên lui bọn hắn, nhất định là đã bỏ ra cái giá cực cao. Đại ân đại nghĩa, Khương Phàm cùng Thương Huyền vĩnh thế khó quên.

Khương Phàm nghe được Tinh Linh Đế Quân chính miệng nói ra lời như vậy, trái tim treo cao cũng xem như được buông xuống.

Hắn thật sợ các Đế Quân đang bí mật chuẩn bị mới thế công, hoặc là bức bách vị Đế Quân nào đó mạo hiểm tiến đến Thương Huyền bài trừ đế ngấn uy hiếp.

- Không nên vui mừng quá sớm, các Đế Quân chưa từng bị qua khuất nhục như vậy, ngươi cũng trở thành đối thủ nhất định phải diệt trừ. Xem ra đến bây giờ, hi vọng ngươi đến Đăng Thiên Kiều xưng đế vô cùng xa vời, thậm chí có thể nói là chắc chắn sẽ thua. Ta có thể thay ngươi khuyên can bọn hắn không vào Thương Huyền, nhưng ta không thể nào thay ngươi chống cự bảy vị Đế Quân trấn áp.

- Đế Quân có thể làm được như vậy, ta đã vô cùng cảm kích. Còn Đăng Thiên Kiều, ta có biện pháp ứng phó.

- Kiếp trước ngươi đã đi đến qua Đăng Thiên Kiều, hẳn phải biết dưới loại tình huống kia bất kỳ quấy nhiễu nào cũng đều có thể đưa ngươi vào chỗ chết.

- Đợi đến ngày ta xưng đế, nhất định thâm tạ Tinh Linh đại lục.

Khương Phàm chỉ cần xác định Đế Quân không vào Thương Huyền, thì hắn đã có thể lên trời chứng đạo tại Thương Huyền trước khi các Đế Quân kịp phản ứng.

Đến lúc đó, Tinh Linh Đế Quân án binh bất động, đế ngấn lại thay hắn giải quyết một kẻ, hắn chỉ cần đứng trước sáu vị Đế Quân.

Mặc dù vẫn áp lực cực lớn như cũ, nhưng Man Hoang nơi đó còn có một Đế Tổ!

Nơi nào đó ở Thương Huyền, còn cất giấu một Nữ Đế thần bí đây!

Cho nên, chỉ cần tiền kỳ Đế Quân không vào Thương Huyền, hắn, tương đương với thắng một nửa.

Tinh Linh Đế Quân ở trên cao nhìn xuống nhìn Khương Phàm:

- Ngươi thật sự có lòng tin? Là bởi vì làm giao dịch cùng vị Man Hoang kia?

Khương Phàm nói:

- Tha thứ ta không thể bẩm báo. Nhưng ta xác thực có lòng tin, ứng phó chuyện Đăng Thiên Kiều. Nhưng điều kiện tiên quyết là, trước đó bọn hắn thật sự không vào Thương Huyền.

Tinh Linh Đế Quân không nhìn thấy bộ dáng cùng vẻ mặt của Khương Phàm, nhưng ngữ khí kiên định giống như thật sự có biện pháp.

Đăng Thiên Kiều thiên kiếp tôi thể, không chỉ có hung hiểm cực cao, mà còn không cho phép bất cứ cái gì quấy nhiễu, hắn ở đâu ra lòng tin??

Vậy hẳn là sinh tử tồn vong sau cùng của Khương Phàm.

Mặc dù nàng nguyện ý ôm lấy hi vọng, nhưng thật không nhìn thấy hi vọng.

- Ngươi có mấy phần lòng tin?

Tinh Linh Đế Quân Khương Phàm mời tới bản ý là để hắn chủ động hi sinh, nhưng nếu có lòng tin vượt qua đạo khảm quan trọng nhất kia, có lẽ...

- Bảy phần.

Khương Phàm hàm súc cam đoan, nếu như nói trăm phần trăm, sợ Tinh Linh Đế Quân khi hắn nói bậy.

- Ngươi có bảy phần?

Giọng Tinh Linh Đế Quân chậm chạp lại, giọng nói mang vẻ chất vấn nồng đậm.

- Phỏng đoán cẩn thận!

- Ngươi rất rõ ràng chuyện ngươi làm, nên có thể hiểu được cơn tức giận cùng quyết tâm của bảy vị Đế Quân. Ngươi ở đâu ra bảy phần?

- Đây là bí mật của ta, còn xin Đế Quân thông cảm.

- Nếu như ngươi không nói ra, đừng nghĩ đi ra khỏi đại điện này!

Tinh Linh Đế Quân nghiêm túc lên, nếu quả thật có bí mật, có thể bảo đảm lên trời thành công, nàng sẽ không thể không điều chỉnh mình một ít an bài.

Khương Phàm nói:

- Nếu như ngài có ác ý đối với ta, ta nói hay không nói, đều không tới nơi này. Nếu như ngài là thiện ý đối với ta, ta nói hay không nói, đều có thể rời khỏi nơi này. Đây là bí mật sau cùng của ta cùng Thương Huyền, còn xin Đế Quân có thể tôn trọng.

Tinh Linh Đế Quân ở trên cao nhìn xuống Khương Phàm, hồi lâu mới nói:

- Ngọc Liên nói cho ngươi biết nguyên nhân mời ngươi tới?

- Liên quan tới hài tử.

- Không sai, nơi này xác thực có con của ngươi. Ngươi muốn biết nguyên nhân hắn ra đời không?
Chương 2952 Bí Mật Của Tinh Linh Đế Quân (2)

- Không phải ngài mời ta đến là vì cái này sao?

- Hắn, là vật thay thế của ngươi.

- Có ý gì?

Khương Phàm ngước nhìn Tinh Linh Đế Quân, trên đường lặp đi lặp lại tự định giá thật lâu, một mực cảm giác chuyện không đơn giản.

Quả nhiên, đứa nhỏ này không phải cái gọi là kết tinh tình yêu của hắn cùng Thiên Nghi, chỉ sợ còn có nguyên nhân đặc biệt.

Tinh Linh Đế Quân nói:

- Hư Không Đế Quân trước khi chết, từng lấy cái chết bức bách, đều khắc xuống ấn ký đế ngấn cho linh hồn cùng cơ thể tất cả Đế Quân, giống như là nguyền rủa. Nếu như ai đó vọng tưởng đặt chân đến Thương Huyền, mưu đồ di cốt của ngài, ấn ký sẽ xúc động, lấy di cốt hủy diệt làm cái giá, đánh cho trọng thương, cũng ném vào sâu trong vũ trụ.

Bởi vì tất cả Đế Quân thuộc chủng tộc khác biệt, cũng đều có tư tâm, bình thường mà nói, ai cũng không dám tuỳ tiện bước chân vào. Cho nên kiềm chế lại một tên, chẳng khác nào kiềm chế lại toàn bộ.

- Nhưng, Đế Quân vẫn không yên lòng, sau đó ngài bí mật tìm đến ta. Ngài giải trừ đế ngấn của ta, để cho ta không ngừng châm ngòi quan hệ của tất cả các Đế Quân, bảo đảm bọn hắn sẽ không kết minh, cũng cho ta thông qua Đông Nam bộ Sinh Mệnh Thần Điện, cung cấp tài nguyên cho Thương Huyền, bảo đảm có thể sinh ra càng nhiều linh văn cường hãn. Chỉ cần ta có thể bảo vệ Thương Huyền ba mươi ngàn năm, Đế cánh cửa Hư Không Quân phong tồn trong Đế Thành đúng hạn thức tỉnh, chuyển dời đến ta chỗ này, do ta khống chế!

Khương Phàm kinh ngạc lại giật mình, Hư Không Đế Quân lại còn tìm cho Thương Huyền một hộ giả bí mật?

Trách không được trong ba mươi ngàn năm các Đế Quân đều không thể đạt thành một lần hợp tác, thì ra trong bọn họ có 'nội ứng' xúi giục.

Trách không được cường tộc Thương Huyền có thể tiếp tục bồi dưỡng được Thần Linh, thì ra có tài nguyên Đế tộc đang bí mật duy trì.

Tinh Linh Đế Quân nói:

- Ba mươi ngàn năm, đã là thời gian rất dài. Trong vòng ba mươi ngàn năm, di cốt của Hư Không Đế Quân có thể tiếp tục giữ vững đầy đủ uy hiếp cùng năng lượng. Trong vòng ba mươi ngàn năm, Hư Không Đế Quân hi vọng Thương Huyền có thể sinh ra lãnh tụ chân chính, lên trời chứng đạo, thống ngự Thương Huyền.

- Bất luận là Hư Không Đế Quân năm đó, hay là ta, cũng đều cho là ba mươi ngàn năm... Đầy đủ... Nhưng, sau khi Hư Không Đế Quân chết không lâu, ta phát hiện vấn đề không đúng. Nghiêm trọng nhất chính là bảy vị Đế Quân đối với Hư Không Đế Quân hoàn toàn không có cái gọi là đội ơn.

- Ngược lại là sau khi Hư Không Đế Quân chết đi, để bọn hắn đột nhiên không có lo lắng, không có áp chế, không có uy hiếp, đều tự cho mình là chưởng khống giả thế giới chân chính, cũng đều muốn trở nên mạnh hơn, áp đảo phía trên Đế Quân khác. Cho nên, di cốt Đế Quân, liền thành bảo vật bọn hắn khát vọng nhất. Từ đó về sau, bọn hắn bắt đầu bồi dưỡng Bán Đế trước, sau đó bắt đầu đến đỡ con rối, tóm lại bọn hắn đã bày ra thái độ, tuyệt đối không cho phép Thương Huyền sinh ra kẻ thống trị mới.

Tinh Linh Đế Quân hồi tưởng lại lịch sử ba mươi ngàn năm, phát ra một tiếng thở dài.

- Các Đế Quân bất kính, cùng dã tâm đối với Thương Huyền, để cho ta lao lực quá độ. Mà Thương Huyền đại lục từ đầu đến cuối không thể sinh ra đế văn truyền thừa, cũng cho ta mất đi lòng tin đối với Thương Huyền.

- Cho đến khi kỳ hạn ba mươi ngàn năm tới gần, rốt cuộc Thương Huyền đại lục cũng ra đời Chu Tước thú văn ngươi đây. Ngự Thiên linh văn của Thiên Hậu bày ra tiềm lực, cùng Khởi Nguyên đế văn khôi phục sau đó, để cho ta càng thêm phấn chấn. Ba mươi ngàn năm kiềm chế, hậu tích bạc phát, rốt cuộc Thương Huyền cũng muốn nghênh đón chống lại thuộc về nó.

- Nhưng... Ta biết các Đế Quân sẽ không cho phép các ngươi thành công. Nhất là ngươi - Chu Tước linh văn, không thể nghi ngờ là Chí Tôn nguy hiểm nhất trong Yêu tộc, một khi thành công, sẽ sinh ra khiêu chiến cực lớn đối với Long tộc, Bạch Hổ, Huyền Vũ. Nếu như thành công, cũng liền mang ý nghĩa bốn vị Chí Tôn Yêu tộc trở về, đối với Ma tộc cùng Nhân tộc mà nói, chính là một sự khiêu chiến cực lớn.

- Mà bên cạnh ngươi còn có một Khởi Nguyên đế văn, nếu như ngươi thành công, khả năng Khởi Nguyên đế văn thừa cơ thành công. Thương Huyền Song Đế? Đây càng là chuyện không thể nào!

- Cho nên tại lúc các ngươi mới bắt đầu quật khởi, ta đã dự phán đến các ngươi thất bại. Nhưng, đúng lúc gặp kỳ hạn ba mươi ngàn năm đặc thù trước mắt, cánh cửa Hư Không mà Hư Không Đế Quân hứa hẹn cho ta cũng có thể sẽ tới bất cứ lúc nào. Cho nên, ta nghĩ đến một cái kế hoạch đặc biệt.

Tinh Linh Đế Quân nói đến đây, lại ngừng.

Khương Phàm nhìn Đế Quân, hư vô chiến khu có chút căng cứng, nếu như còn có cái đầu chân thực, giờ phút này khẳng định nhíu chặt lông mày.

Bởi vì, hắn đã mơ hồ nghĩ đến thứ gì.

Tinh Linh Đế Quân thản nhiên nói:

- Ngươi thật sự coi mình có mị lực lớn như vậy? Tám vị Tinh Linh cùng Linh Thể ôm ấp yêu thương ngươi?

Một trận trầm mặc vi diệu...

Khương Phàm chậm rãi lắc đầu, thì ra là thế, trách không được lúc ấy Tinh Linh Đế Thành dung túng hắn kiếp trước làm càn, trách không được Tinh Linh Đế Quân từ đầu đến cuối không có ra mặt ngăn cản.

Thì ra, bị lợi dụng.

Nhưng... Khương Phàm hẳn là tức giận, nhưng lại không biết vì sao mà buồn bực không ra.

Tinh Linh Đế Quân nói:

- Lúc đó ngươi bị trọng thương, lưu vong đến Sinh Mệnh Thần Điện. Ta đã mật lệnh Bát Bảo Thánh Thụ ngươi đưa đến nơi này, an bài cho ngươi các loại cái gọi là diễm ngộ.

Khương Phàm đắng chát cười một tiếng, vẫn lắc đầu.

Ở trong trí nhớ kiếp trước, hắn là mặt dạn mày dày nhét mạnh vào nơi này, còn vì chuyện này hưng phấn không thôi, thì ra... Bị tính kế tốt.

Lại hồi tưởng tiền kỳ hắn quật khởi hợp tung liên hoành, quan hệ giữa Bát Bộ Hoàng Đạo và hắn như gần như xa, hắn nghiêm trọng hoài nghi đây cũng là tất cả Đế tộc bí mật sai sử.

Nhìn chung kiếp trước tất kinh hãi lịch, hắn tựa như là quân cờ mặc cho người ta định đoạt, phần lớn sự kiện đều là được an bài tốt.

Khi hắn muốn chống lại bàn cờ, kết quả chính là cuộn hủy cờ nát.

Các Đế Quân xốc bàn cờ, không đùa.

Hắn theo đầy bàn quân cờ, nghiền xương thành tro.

- Quân cờ... Quân cờ...

Rốt cuộc Khương Phàm cũng lĩnh giáo đến uy thế các Đế Quân vượt lên trên chúng sinh, thiên hạ vạn vật ở trước mắt bọn hắn mà nói chỉ là cái bàn cờ.
Chương 2953 Ta Tên, Khương Thương (1)

Hết thảy đều ở trước mắt, hết thảy đều nắm trong tay.

Nhưng, Khương Phàm lại cuồn cuộn lên hào hùng nồng đậm, so với trước đó càng khát vọng lên trời chứng đạo, siêu thần xưng đế.

Không đến vị trí Đế Quân, mãi mãi cũng là quân cờ!

Chỉ có đứng hàng Đế Quân, mới có thể bày mâm thiết lập ván cục, làm cái người chấp cờ kia!

Tinh Linh Đế Quân nói:

- Ta phán định các ngươi chắc chắn sẽ thua, nhưng tương tự cho ta gợi ý. Bất luận đế văn gì muốn quật khởi tại Thương Huyền đại lục, chắc chắn sẽ nhận các phương chú ý, cũng ắt gặp phải trấn áp. Nhưng nếu như bí mật tạo nên một đế văn, lại tìm cơ hội đưa lên Đăng Thiên Kiều thì sao?

- Đến lúc đó, ta cũng đã nhận được Hư Không, hoàn toàn có thể thông qua liều mạng đến uy hiếp các đại Đế Quân. Cho nên ta lừa gạt ngươi đến nơi này, an bài Ngọc Liên các nàng cùng năm vị Tinh Linh và ba vị Hỏa Linh kết hợp cùng ngươi.

- Ngươi là Nhân tộc, là linh văn Chu Tước, nếu như hậu đại lại thành công trà trộn vào huyết mạch Tinh Linh, chắc chắn là một sinh mạng thể vô cùng cường đại.

Khương Phàm trầm mặc hồi lâu, nói:

- Thiên Nghi thì sao, cũng là ngài an bài?

Tinh Linh Đế Quân không để ý đến, tiếp tục nói:

- Nửa năm sau, sau khi xác định ngươi đã để lại huyết mạch, ta cho phép ngươi rời khỏi. Nhưng vì để tránh cho khác Đế Quân phát giác được cỗ sinh mạng thể đặc thù này, từ đầu đến cuối chúng ta đều phong ấn hắn tại dưới mặt đất.

- Một ngàn năm, hắn vẫn luôn ở dưới mặt đất?

- Không đến một khắc lên trời này tuyệt đối không thể tiết lộ bất kỳ khí tức gì.

- Cánh cửa Hư Không còn chưa tới sao?

- Kỳ hạn ba mươi ngàn năm, là tính toán từ ngày Đế Quân chết, còn kém ba mươi hai tháng.

- Bây giờ cảnh giới của hắn gì?

- Hắn là Nhân Linh Thể, lại có linh văn Thần Hoàng, thiên phú cực cao, nhưng chúng ta không thể để cho hắn trưởng thành quá nhanh, nhất định phải chờ ta đạt được cánh cửa Hư Không, sau đó mới hoàn toàn hư hóa.

- Hôm nay ta xin ngươi tới, bản ý là thương lượng dùng các ngươi hi sinh, tranh thủ cơ hội lên trời cho hắn trong vòng hai năm, các ngươi mau chóng trưởng thành, không còn lên trời, mà là giết vào Hắc Ma đại lục.

- Nơi đó ở vào giữa hai đại lục Nhân tộc, cũng không có Ma Hoàng và Bán Đế, chỉ cần các ngươi có thể liều chết để Hắc Ma Đế Quân trọng thương, hai vị Đế Quân Nhân tộc chắc chắn sẽ cường thế nhúng tay, trấn áp hắn, lại ném vào Thương Huyền đại lục, xúc động đế ngấn. Đến lúc đó... Đế ngấn giải trừ, toàn bộ Đế Quân đều sẽ tề tụ đến Thương Huyền đại lục, điên cuồng tìm kiếm Hư Không Đế Thành cùng di cốt Đế Quân lưu lại, sẽ còn tự mình săn giết dư bộ của các ngươi.

- Ta sẽ ở ngày đó, mang hài tử ngươi tiến về Đăng Thiên Kiều. Thương Huyền không có con đường thông với Thiên Khải, chờ các Đế Quân phát hiện vấn đề, lại trở về về đại lục của riêng phần mình, lại tiến về Đăng Thiên Kiều, ít nhất phải chừng năm ngày. Về thời gian, đầy đủ để hắn biến đổi. Các Đế Quân nhất định phải giết ngươi, là bởi vì thù hận cùng chiến tranh dục vọng của ngươi, mà hắn cùng các Đế Quân không có thù oán, huống chi cũng đã thành công, lại có ta cùng cánh cửa Hư Không chấn nhiếp, cuối cùng các Đế Quân chỉ có thể thỏa hiệp, cũng cho phép hắn tiếp quản Thương Huyền đại lục!

- Mặc dù các ngươi chết rồi, nhưng rốt cuộc Thương Huyền cũng nghênh đón chưởng khống giả, hơn nữa còn là con của ngươi.

Tinh Linh Đế Quân nói thẳng ra toàn bộ kế hoạch của mình với Khương Phàm.

Nàng không chỉ là đang bí mật bảo vệ Thương Huyền, cũng đang dùng hết khả năng tạo nên chủ nhân mới cho Thương Huyền.

Khương Phàm yên lặng suy nghĩ, trong đầu ngẫm lại qua một lần kế hoạch của Đế Quân, nhẹ nhàng chậm chạp gật đầu.

Không thể không thừa nhận, bàn cờ này của Tinh Linh Đế Quân rất không tệ, cũng là kết cục các phương đều có thể tiếp nhận.

Tinh Linh Đế Quân tiếp tục nói:

- Nhưng ngươi vừa mới nói với ta, ngươi có bảy phần nắm chắc vượt qua kiếp lên trời kia?

- Nếu như không tính nguy hiểm bản thân thiên kiếp, chỉ nhìn các Đế Quân mang tới uy hiếp, thật ra là ta có mười phần tự tin tránh khỏi bọn hắn, một mình lên trời chứng đạo.

Khương Phàm không còn che giấu, không nghĩ tới Tinh Linh Đế Quân lại là hộ giả Hư Không Đế Quân khâm điểm, cũng mang ý nghĩa hai bên bọn hắn có cơ sở hợp tác, đáng để tin tưởng hơn.

- Ở đâu ra nắm chắc?

- Nắm chắc ở chỗ những Hoàng Nê Đài kia. Xác thực mà nói, bọn chúng là Phong Thần Đài. Thời kỳ Hồng Hoang, từng cử hành qua một lần Phong Thần đại điển tại Thượng Thương Đế Thành. Một tòa Phong Thần Đài, thông qua Hồng Mông Phong Bia, khống chế mười tám tòa Thụ Phong Đài. Tất cả thụ phong thần, đều sẽ lưu lại tên tại Hồng Mông Phong Bia, tiếp nhận thần cách. Chủ nhân Phong Thần Đài thì có thể trực tiếp khống chế tất cả sinh tử thụ phong thần. Quan trọng nhất chính là, Phong Thần Đài là Đăng Thiên Kiều nguyên thủy nhất!

Khương Phàm vừa dứt lời, Tinh Linh Đế Quân bỗng nhiên đứng dậy, mê vụ chiếm cứ xung quanh đều cuồn cuộn kịch liệt, đế uy kinh khủng như là muốn nổ tung mà ra.

- Ngươi có thể lên trời chứng đạo tại Thương Huyền, tiếp thiên kiếp tôi thể?

Khương Phàm gật đầu khẳng định:

- Đúng!

Tinh Linh Đế Quân quan sát Khương Phàm, chấn kinh lại khó tin.

Phong Thần Đài Hồng Hoang?

Đăng Thiên Kiều Nguyên Thủy?

Trách không được thời điểm trận chiến thứ hai tại Thương Huyền, hắn có thể miểu sát bốn vị Thần Linh trong nháy mắt, trực tiếp đặt vững cơ sở thắng lợi chiến tranh.

Cái này chẳng phải là mang ý nghĩa, hắn có thể tạo nên mười tám vị tân thần?

Nhưng đây không phải là quan trọng nhất, quan trọng là hắn có thể lên trời tại Thương Huyền.

Khi toàn bộ Đế Quân chờ đợi tại Thiên Khải, Khương Phàm lại trực tiếp xưng đế tại Thương Huyền?

Nếu như Khương Phàm thật có thể xưng đế tại Thương Huyền, Hồng Hoang Thiên Long thì sao? Thôn Thiên Ma Hoàng thì sao?

Chẳng phải là cũng có thể làm được!!

Tinh Linh Đế Quân đột nhiên có chút hoảng hốt, nàng trăm phương ngàn kế mưu đồ ngàn năm, vậy mà lại uổng phí rồi?

Khương Phàm nói:

- Cảm tạ ngài đã làm tất cả vì Thương Huyền, nhưng từ giờ trở đi, ta đã có năng lực bảo vệ Thương Huyền.

Tinh Linh Đế Quân cau mày, chậm rãi ngồi xuống, vẻ mặt phức tạp nhìn Khương Phàm.

Thật lâu... Đế Quân đưa tay:

- Đi nhìn con của ngươi trước đi.
Chương 2954 Ta Tên, Khương Thương (2)

Thiên Khung Thần Thụ trấn thủ trước địa lao, Thiên Nghi Nữ Hoàng ôn nhuận ưu nhã, xinh đẹp Tiên Ba, đang lặng im cùng đợi Khương Phàm đến.

Gió mát thổi lất phất mái tóc dài như thác nước của nàng, trêu chọc lấy váy dài màu tím, lại thổi không tan hai đầu lông mày mang vẻ ưu sầu kia.

Sớm tại ngàn năm trước, thời điểm hắn chiến tử Đăng Thiên Kiều, nàng đã cho hắn đứng lên mộ chôn y phục và di vật, làm cái kết thúc cho mối quan hệ của bọn họ. Sau đó trút toàn bộ tâm huyết xuống đến trên thân hài tử.

Nàng muốn bồi dưỡng hài tử thành Đế Quân tương lai, thay hắn thống ngự Thương Huyền, thay hắn bảo vệ Thương Huyền, thay hắn đối kháng Bát Châu Thập Tam Hải.

Nhưng, không nghĩ tới hắn lại trùng sinh, càng là lấy uy lực sóng to quét sạch Thương Huyền, phát khởi hò hét bất khuất đến các Đế tộc.

Đầu tiên là bình định Bát Bộ, lại là chỉnh đốn Trung Vực, sau đó thống ngự Thương Huyền, nghênh chiến Đế tộc.

Hắn lấy anh tư cái thế vượt xa kiếp trước, khai sáng công tích bất hủ.

Nàng hẳn là vui mừng sao?

Nàng hẳn là kiêu ngạo sao?

Không có!!

Bởi vì bất luận hắn giãy dụa như thế nào, cuối cùng vẫn là quân cờ trên bàn cờ, không kháng nổi Đế Quân.

Tại thời điểm Tinh Linh Đế Quân quyết định hắn mời đến Đế Thành, nàng đã biết mục đích của Đế Quân —— mời hắn chịu chết!!

Nàng bất bình, lại bất lực thay cho hắn.

Hắn đi đến một bước này, đã là cực hạn, cũng đầy đủ chói lọi sử sách, nhưng lại muốn bước lên phía trước, Đăng Thiên Kiều cao cao tại thượng kia sẽ thành đoạn hồn cầu của hắn.

Mà lần này, hắn sẽ triệt để tan thành mây khói, lại không có cơ hội sống lại.

Khương Phàm đi đến từ phía trước con đường đá vụn, chiến khu hư vô khoác lên áo choàng, bày biện ra hình dáng thẳng tắp oai hùng, trong đầu hư vô ẩn hiện sáng rực, giống như là đôi mắt lấp lóe.

Thiên Nghi có dung nhan tuyệt lệ hoàn mỹ, trong đôi mắt sáng rực lấp lóe như tinh thần.

Nàng chỉ là bình tĩnh đứng ở nơi đó, liền như đứng thành một bức tranh tuyệt mỹ, Thiên Khung Thần Thụ ở phía sau rõ ràng chiếu ánh sáng ra xa vạn trượng, nguy nga thông thiên, là tiêu điểm giữa thế gian, ở bên cạnh nàng lại biến thành bối cảnh.

Nàng xinh đẹp, tĩnh mịch ưu nhã, nàng xinh đẹp, xuất trần thoát tục, nàng xinh đẹp, tự nhiên mà thành.

Thiên Nghi nhìn thấy Khương Phàm đi tới, biết Đế Quân đã làm rõ cùng hắn.

Nàng thấy không rõ hình dạng của hắn, nhưng hẳn là có thể đoán được hắn là không chịu tuỳ tiện thỏa hiệp.

Nếu đã như thế này, để hắn nhìn hài tử, mới quyết định đi.

- Hắn ở phía dưới.

Thiên Nghi thản nhiên khẽ nói, quay người muốn dẫn hắn xuống dưới.

- Đế Quân nói, năm đó nàng an bài tám người Ngọc Liên các nàng, nhưng không có nói tới nàng. Ta muốn biết, chúng ta là thật sao?

Tâm tình Khương Phàm rất phức tạp, cẩn thận hồi tưởng đoạn trải qua hoang đường năm đó, tình huống của Ngọc Liên các nàng quả thật có chút đột ngột, giống như không khỏi xen lẫn trong cùng một chỗ, mà là cả ngày pha trộn.

Nhưng sau khi gặp nhau quen biết cùng Thiên Nghi, cùng yêu nhau đủ loại, lại ngọt ngào mà dịu dàng, nồng đậm mà thâm trầm, cũng lưu lại vết tích trong ký ức của hắn không thể xóa nhòa.

Đến mức hai năm sau, khi hắn kết minh cùng Xích Thiên, trở thành chủ nhân Thương Huyền trên danh nghĩa, không để ý Thiên Hậu và tất cả mọi người khuyên can, cưỡng ép về tới nơi này.

Nếu như đây đều là giả, Khương Phàm thật...

- Ngươi hoàn thành thống ngự tâm nguyện Thương Huyền, nhưng Đăng Thiên Kiều sẽ là kết thúc cuối cùng của ngươi. Mặc kệ ngươi tiếp nhận hay là không tiếp nhận. Đây vẫn là số mệnh, cũng là hiện thực. Nhìn hắn một lần cuối cùng đi, để hắn kế thừa di nguyện của ngươi, tiếp quản Thương Huyền, bảo vệ Thương Huyền.

Thiên Nghi đi đến con đường rễ già xen lẫn, biến mất bên trong quang hải hoa mỹ mông lung.

Khương Phàm ngước nhìn đại thụ che trời, kiếp trước luôn muốn chuyển nó đến Vạn Thế hoàng thành, không nghĩ tới sau này lại bảo vệ con của hắn.

Hài tử...

Khương Phàm lắc đầu, đi đến con đường.

Trong không gian vạn mét phía dưới.

Nam tử ngồi trên tế đàn được đế văn phong ấn, da thịt trắng nõn, ẩn hiện lấy hỏa văn thần bí, hơi có vẻ gầy gò, lại khuấy động năng lượng kinh khủng.

Hình dạng của hắn anh tuấn đến không thể bắt bẻ, làm cho nam tử nữ tử đều muốn hâm mộ, nhưng bên trong ánh mắt này lại lộ ra mấy phần tà ác cùng giá lạnh, để cho người ta không dám nhìn thẳng.

Thiên Nghi đi đến không gian dưới đất, má ngọc ôn nhuận xinh đẹp toát ra mấy phần nghiêm túc hiếm thấy:

- Hắn tới. Làm theo ta nói, chỉ nghe đừng nói, an ổn ngồi đấy.

- Tuân mệnh, mẫu thân đại nhân, ha ha...

Nam tử ôm lấy khóe miệng, chậm rãi ngồi thẳng người, trong đôi mắt có mê quang lưu chuyển, biến mất đi phần kia tà ác, trở nên sáng tỏ mà trong suốt, khí chất cả người đều nhìn biết điều hơn rất nhiều.

- Hắn là hai đời phấn chiến vì Thương Huyền, chấn kinh thiên hạ, cũng rung động thời đại này, mặc dù cuối cùng bị ép chết, nhưng đều đáng để ngươi tôn trọng!

- Biết, mẫu thân đại nhân.

- Hắn xem trọng là Thương Huyền, sinh ra là Thương Huyền, chết đi là Thương Huyền, ngươi tốt nhất để hắn cảm giác có người kế tục, chết có ý nghĩa.

Trong giọng nói nghiêm túc của Thiên Nghi rõ ràng lộ ra vẻ lo lắng, bởi vì nàng quá rõ ràng bản tính hài tử này.

Đây không phải giáo dục không đúng phương pháp, mà là thiên tính như vậy.

Về huyết mạch mà nói, hắn có thể xưng là hoàn mỹ, nhưng tương tự kế thừa rất nhiều thứ không nên kế thừa.

Ví dụ như, ngang ngược, tà ác, lãnh khốc.

Mà trong hoàn cảnh phong bế đến ngàn năm, những mặt trái này lại tuỳ tiện lan tràn, cắm rễ thật sâu trong linh hồn hắn, khó mà thanh trừ.

Rễ già uốn lượn, mở rộng con đường sau cùng, Khương Phàm hất áo choàng lên, đi tới không gian dưới đất chói lọi ánh sáng.

Khi nhìn đến hài tử, ý thức có chút hoảng hốt, vậy mà xuất hiện thiên địa vạn vật, cảnh tượng tự nhiên, chạm tới Thiên Địa Đại Táng.

- Thiên Địa Huyền Hoàng? Vậy mà lại ở nơi này.

Khương Phàm rất nhanh đã tỉnh táo, Chư Thiên Lục Táng cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo cho tới bây giờ cơ bản đều đã xuất hiện, duy chỉ có thiếu Thiên Địa Huyền Hoàng bên trong sáu đạo.

Trước đó từng đã đoán tại Tinh Linh Đế tộc, không nghĩ tới sẽ là ở trên thân hài tử của hắn.

Nam tử ngồi trên bệ đá cũng là hoảng hốt một lát, rõ ràng cảm nhận được cảnh tượng mênh mông chưa bao giờ có, bên trong cảnh tượng tràn ngập bảo vệ cùng hủy diệt.

Thiên Nghi giới thiệu sơ lược:

- Hắn tên Khương Thương, lấy ý chí Thương Huyền.
Chương 2955 Thiếu Thốn Tình Thương Của Cha

Khương Thương nhìn phụ thân 'mong nhớ ngày đêm' thật sâu, mỉm cười gật đầu:

- Khương Thương, gặp qua phụ thân đại nhân.

Mặc dù khách khí, lại mặt mỉm cười, nhưng đối với loại người biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi như Khương Phàm đây mà nói, đủ để nghe ra phần ý cân nhắc kia, không có chút tôn trọng nào.

- Chịu khổ.

Khương Phàm cũng không trách tội, dù sao mặc cho ai lớn lên trong loại hoàn cảnh phong bế này, tinh thần đều sẽ khác hẳn với người bình thường.

Đây cũng không phải là mười năm hai mươi năm, mà là ròng rã ngàn năm.

- Không khổ, phụ thân ở bên ngoài chém giết, vì ta tranh đấu giành thiên hạ, mới là chịu khổ. Ngài, đã chuẩn bị kỹ càng chết đi rồi sao?

Nam tử nhếch miệng, lộ ra răng nanh.

Đôi mắt xanh triệt hoàn toàn không có, tái hiện kỹ xảo.

- Khương Thương!!

Thiên Nghi quát tháo, đáy mắt thanh lãnh lấp lóe ý lạnh.

- Chỉ nghe, không nói, biết. Phụ thân, ngài tiếp tục.

Khương Thương cười nhạt, không thèm để ý chút nào.

- Nhân Linh Thể, linh văn Thần Hoàng, thiên phú không tồi.

Khương Phàm chú ý tới phía sau lưng của hắn vậy mà liễm lấy hai cái cánh hư hóa, trời sinh thần dực?

Thiên Nghi là Tinh Linh, hắn là thú văn Nhân tộc, hài tử nên tính là huyết mạch song thần.

Nhưng, thần chung quy vẫn là thần, hắn sao có thể nhìn trộm cảnh giới Bán Đế?

Cái này há không tương đương có tiềm lực trùng kích Đế cảnh?

Thiên Nghi nói với Khương Phàm:

- Ngươi có lời gì, có thể nói với hắn.

Khương Phàm trầm mặc, trên đường tới đã suy nghĩ nên an bài hài tử này như thế nào.

Lựa chọn tốt nhất đương nhiên là mang về Thương Huyền, mặc dù bây giờ dưới trướng hắn có rất nhiều cường giả, nhưng vẫn hy vọng có thể mời chào càng nhiều cường giả, nhất là huyết mạch đặc biệt, nhưng... thân phận đứa nhỏ này cũng quá đặc biệt.

Hắn dùng thời gian mấy chục năm, xác định địa vị hoàng tử của Kiều Vô Hối, cũng minh xác tỏ thái độ làm chưởng khống giả thần triều.

Bây giờ đột nhiên tới một tân hoàng tử?

Lại còn là ‘chủ nhân tương lai’ được Tinh Linh Đế tộc bí mật bồi dưỡng?

Lúc Khương Phàm còn không có tiến vào đã có thể đoán được tính cách hài tử này bá đạo mà cường thế, bởi vì từ ban đầu Tinh Linh Đế tộc chính là bồi dưỡng hướng hắn đến vị trí Đế Quân Thương Huyền, là muốn thống ngự trăm vạn dặm sơn hà, đối kháng cùng bảy vị Đế Quân.

Yếu đuối bình thản, tuyệt đối ép không được Thương Huyền, trấn không được Đế Quân.

Bởi vì nhốt tại địa lao dài đến ngàn năm, chưa bao giờ có một lần tiếp xúc thế giới bên ngoài, tinh thần cùng tính cách cũng nhất định sẽ có chút bệnh trạng.

Thân phận đặc thù như vậy, tính nghiên cứu đặc thù như thế này, nếu như đưa đến Sí Thiên giới, hắn thực sự không tưởng tượng ra được sẽ náo ra dạng nhiễu loạn gì.

Khương Thương đánh giá Khương Phàm một hồi, cười khẽ hai tiếng, đang muốn mở miệng, lại bị Thiên Nghi quát lạnh một tiếng:

- Im miệng!

Khương Thương xoạch hạ miệng, không lên tiếng nữa.

Khương Phàm kinh ngạc liếc mắt nhìn Thiên Nghi, còn chưa từng thấy Thiên Nghi ôn nhuận ưu nhã có một mặt cương liệt như thế.

Xem ra, đứa nhỏ này không bớt lo, mẫu thân đều bức thành như thế này.

Khương Phàm nói:

- Ngươi ở chỗ này khổ sở đợi chờ ngàn năm, chỉ vì lên trời chứng đạo, thống ngự Thương Huyền, ta có thể hiểu. Nhưng, có thể ngươi sẽ phải thay đổi kỳ vọng của ngươi. Chỉ cần ta còn sống, ta chính là chủ nhân Thương Huyền. Nếu như ta chết rồi... Người thừa kế đã định.

Lời nói này tương đương với minh xác dự tính ban đầu của mình, nhận định địa vị của Kiều Vô Hối.

Khương Thương có chút nhíu mày, nhìn về phía Thiên Nghi, chỉ chỉ miệng mình.

Có thể nói chuyện không?

Thiên Nghi không để ý đến hắn, lại nói với Khương Phàm:

- Ta hiểu tâm tình của ngươi, nhưng ngươi sống không qua Đăng Thiên Kiều. Coi như ngươi may mắn xưng đế, các Đế Quân cũng sẽ không bỏ qua ngươi. Bọn hắn không chỉ có không muốn để cho Thương Huyền đại lục sinh ra Đế Quân, càng không muốn là ngươi!

- Chờ ngươi chết rồi, các Đế Quân sẽ vung tay cho bọn Thái Tổ toàn diện vào ở Thương Huyền, đến lúc đó không ai có thể sống sót. Ta hi vọng ngươi thận trọng cân nhắc đề nghị của Đế Quân chúng ta, cho mình một cái kết thúc chẳng phải tiếc nuối, cho Thương Huyền một Đế Quân chân chính.

Khương Phàm nói với Thiên Nghi:

- Thời đại của ta không có kết thúc, mà là vừa mới bắt đầu.

Thiên Nghi nói:

- Không cần cố chấp, ngươi có thể làm được đến trình độ bây giờ, đã là rèn đúc kỳ tích, thắng được thiên hạ tôn trọng. Nhưng, dừng ở đây được rồi, thật sự là dừng ở đây được rồi. Ngươi giãy dụa hai thế, cuối cùng thắng trời, nhưng... Ngươi thắng không nổi số mệnh!

- Ta nói, thời đại của ta vừa mới bắt đầu. Về phần hắn...

Khương Phàm lần nữa nhìn Khương Thương trên tế đàn một chút, nhưng không có nói thêm cái gì, quay người rời khỏi tế đàn.

- Chỉ cái này?

Trên tế đàn, Khương Thương buông buông tay, khôi phục nhàn tản như thường ngày, lấy tay nâng má:

- Xem ra, phải chờ hắn chết thật, ta mới có thể rời khỏi đây.

Thiên Nghi nghiêm túc nhắc nhở:

- Ta dạy qua ngươi cái gì gọi là tôn trọng!

- Người sắp chết, còn muốn tôn trọng cái gì.

- Hắn là phụ thân ngươi!!

- Là phụ thân, nhưng không thân.

- Hắn chưa từng xuất hiện, là bởi vì hắn không biết ngươi tồn tại.

- Bây giờ xuất hiện, nên đền bù.

- Hắn sẽ đền bù.

- Dùng mệnh sao. Ngài nói. Ta đang chờ đây, nhưng hắn giống như không nguyện ý cho.

Khương Thương nâng má, khóe miệng mang theo nụ cười, đáy mắt lóe ánh sáng, khuôn mặt anh tuấn lại có vẻ tà khí lẫm nhiên.

Thiên Nghi khẽ nói, vẻ mặt phức tạp:

- Hắn sẽ cho, chỉ là cần thời gian.

Khương Thương cười gằn, ngửa mặt nằm chết dí trên bệ đá, nhìn địa lao lấp lóe ánh sáng, tự lẩm bẩm:

- Thế giới bên ngoài... Sẽ là như thế nào đây... Chờ mong thật...

Tinh Linh đại điện!

- Hài tử ở lại nơi này trước, chờ ta đã suy nghĩ kỹ lại mang đi.

Khương Phàm lại tới trước mặt Tinh Linh Đế Quân.

Gặp được hài tử, đặc biệt khác xa so với những gì hắn nghĩ.

Hắn cần trở về bàn cùng Thiên Hậu, thương lượng một chút xem nên đối đãi hài tử đột nhiên xuất hiện này như thế nào.

- Nếu ngươi đã nói Phong Thần Đài có thể lên trời chứng đạo, sớm muộn hắn vẫn phải đi qua, tốt nhất ngươi có thể xử lý thỏa đáng trong Sí Thiên giới.

Tinh Linh Đế Quân hoàn toàn cao ngạo lạnh nhạt như trước đây, nhưng ngữ khí rõ ràng không giống với lúc trước.

Bây giờ mặc dù Khương Phàm vẫn là Bán Đế, nhưng bởi vì hắn nắm Phong Thần Đài trong tay, cơ hồ có hy vọng nhìn thấy xưng đế, cũng chính là sắp đạt tới vấn đề ngang hàng cùng với nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK