Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1541 Tổ Sơn Giáng Lâm

Giết Lãnh Văn Thanh, Khương Phàm khẳng định đánh đổi mạng sống, hắn cũng không cần phải cảnh giác Khương Phàm mạnh hơn hắn trên Thiên Kiêu bảng.

Mà Lãnh Văn Thanh chết rồi, là hắn có thể chính thức xác định là người canh giữ tổ sơn. Bằng vào tổ sơn tên, hắn trên Thiên Kiêu bảng địa vị liền có thể lại tiến mấy cái bài vị, thậm chí là mười cái bài vị.

Sáng ngày thứ hai, Thái Huyền, Hạo Thương hai đại thánh địa lần lượt đi đến.

Tử Vi thánh địa vẫn không có phát hiện tung tích Khương Phàm.

Kim Viêm Thánh Tượng tiếp tục khống chế thú triều trong rừng rậm lùng bắt, Đường Nguyên Cực và các túc lão dẫn đội xuôi nam, chặn đường Khương Phàm.

Buổi sáng ngày thứ ba, người canh giữ tổ sơn, Diêu Khải Minh rốt cuộc cũng giáng lâm đến Tử Vi thánh địa, đi theo còn có rất nhiều lão giả tổ sơn ẩn thế.

Các Thánh Chủ đều mang theo đệ tử cung kính nghênh đón, dâng lên lời chúc phúc.

Các đệ tử đều hiếu kỳ càng kính úy nhìn nam tử cường đại như Thần Linh giáng lâm.

Thánh quang vờn quanh Diêu Khải Minh, uy thế thịnh long để cho người ta không dám nhìn thẳng.

Hắn trấn thủ tổ sơn, phụ trách duy trì danh uy thánh địa, cũng tự nhiên mà nhận lấy sự chúc phúc của dân chúng.

Loại năng lượng này nhìn rất phiêu miểu, nhưng bởi vì tổ sơn tình huống đặc biệt, tạo thành thực chất năng lượng, trợ giúp Diêu Khải Minh tu luyện.

Lãnh Thanh Phong trước tiên thông báo Khương Phàm việc ác, cao giọng thỉnh nguyện:

- Xin mời tổ sơn chiêu cáo thiên hạ, Khương Phàm mạo phạm thánh địa, mưu hại ‘người canh giữ kế nhiệm’, tội lỗi ngập trời, thật không thể tha.

- Tại sao Khương Phàm bắt đi Lãnh Văn Thanh?

Giọng Diêu Khải Minh ù ù, như thiên âm thật lớn, quanh quẩn núi cao, cũng chấn động thần hồn đám người.

Các lão nhân tổ sơn đều trao đổi ánh mắt, vẻ mặt nghiêm trọng, ai cũng không ngờ tới sẽ xuất hiện biến cố như vậy.

Lãnh Văn Thanh là người mà bọn hắn khổ sở đợi chờ vài vạn năm, càng liên lụy đến bí mật đã phủ bụi.

Bọn hắn không chỉ muốn bồi dưỡng Lãnh Văn Thanh, kích phát lực lượng thần bí kia, càng phải mượn nhờ Lãnh Văn Thanh, tập kết Thương Huyền, thậm chí lực lượng thánh địa đại lục khác.

Thế nhưng... Bị bắt đi rồi?

Bị bắt đi ngay trong Tử Vi thánh địa?

Lãnh Thanh Phong vậy mà lại phạm sai lầm ngây thơ như vậy!

- Tạm thời chúng ta còn không biết, chỉ biết là Khương Phàm dẫn dụ Lãnh Văn Thanh ra ngoài, thời điểm chúng ta phát hiện, đuổi theo đi ra, vừa hay nhìn thấy Khương Phàm có ý đồ bất chính.

Trong ánh nhìn sáng tỏ soi mói của Diêu Khải Minh, Lãnh Thanh Phong toát ra mồ hôi lạnh, cặp mắt kia giống như có thể trực tiếp nhìn thấu nội tâm của hắn.

- Vì sao Khương Phàm lại đến Tử Vi thánh địa?

Diêu Khải Minh lù lù như núi, trang nghiêm túc mục, mang cho tất cả mọi người áp bách cường đại.

- Đại biểu Sí Thiên giới, hoà giải với Tử Vi thánh địa.

- Tại sao ngươi giữ hắn lại?

- Ta... Là... Rất nhiều đệ tử thánh địa muốn lĩnh giáo thực lực của Khương Phàm, cho nên ta liền...

Lãnh Thanh Phong đang muốn thử giải thích, Vô Hồi Thánh Chủ đi đến phía trước, đưa lên một cái cẩm nang.

- Đây là cái gì?

Diêu Khải Minh nhìn thấy Vô Hồi Thánh Chủ liền khẽ nhíu mày, đau đầu!

- Khương Phàm để lại.

Vô Hồi Thánh Chủ lui về.

- Khương Phàm để lại?

Bọn người Lãnh Thanh Phong đồng loạt nhìn về phía Vô Hồi Thánh Chủ.

Diêu Khải Minh nhìn Vô Hồi Thánh Chủ một chút, sau đó mới tháo cẩm nang, bên trong là một mảnh vải, trên đó viết mấy chữ nhỏ —— Vĩnh Hằng Lục Đạo, Thương Sinh Tạo Hóa, hiện thuộc về Khương Phàm ta!

Vẻ mặt Diêu Khải Minh run lên.

Vĩnh Hằng Lục Đạo?

Thương Sinh Tạo Hóa?

Làm sao Khương Phàm lại biết cái này!

Hắn sở hữu?

Chẳng lẽ hắn muốn cướp đoạt truyền thừa của Lãnh Văn Thanh?

- Trước khi đi, Khương Phàm còn nói qua cái gì?

Diêu Khải Minh giao mãnh vải cho lão nhân bên cạnh.

Đông đảo lão nhân nhìn thấy vải trước tiên cũng đều là thay đổi sắc mặt.

Chuyện bí ẩn như vậy, làm sao Khương Phàm lại biết?

- Ném tới trong phòng ta liền đi, chỉ nói giao cho ngươi.

- Không có nói thêm cái gì khác?

- Chúng ta không quen, không tiện nhiều lời.

- Các ngươi không quen??

- Trước kia quen qua, sau này thì không.

Lãnh Thanh Phong sốt ruột:

- Phía trên viết cái gì?

Diêu Khải Minh không để ý đến, mà là mang theo các trưởng lão tổ sơn đi đến bên cạnh:

- Các ngươi thấy thế nào?

Một đám trưởng lão trao đổi ánh mắt.

- Chúng ta chưa thấy qua Khương Phàm, nhưng từ chuyện hắn đã làm đến xem, tính mục đích và phong cách hành sự của hắn rất mạnh. Cho nên, hắn đến Tử Vi thánh địa rất có thể chính là đến bắt Lãnh Văn Thanh, cũng biết về truyền thừa của Lãnh Văn Thanh.

- Hắn nghe được tin tức liền biết Lãnh Văn Thanh có truyền thừa, chắc hẳn xác thực đã hiểu rõ Vĩnh Hằng Lục Đạo.

- Chúng ta một mực hoài nghi Khương Phàm có thân phận đặc thù nào đó, nếu không thì hắn không thể nào phách lối như vậy, cừu thị hoàng tộc… như thế.

- Khương Phàm bắt Lãnh Văn Thanh đi, không ngoài hai khả năng. Đầu tiên là sớm tiêu trừ uy hiếp, để tránh thánh địa với hắn là địch. Thứ hai là cướp đoạt Thương Sinh Tạo Hóa, tự mình khống chế.

- Rốt cuộc Thương Sinh Tạo Hóa có thể di chuyển hay không, chúng ta còn không biết. Cho nên... Ta đề nghị bắt lấy Khương Phàm trước, kỹ càng kiểm tra.

- Ta cũng đề nghị trước bắt Khương Phàm. Nếu như hắn không có đạt được truyền thừa, lại giết Lãnh Văn Thanh, hắn chính là hủy đi người mà chúng ta khổ sở đợi chờ mấy vạn năm, chúng ta nhất định phải cho Thương Huyền thánh địa một cái công đạo. Nếu như Khương Phàm đạt được truyền thừa...

Các trưởng lão tổ sơn nói nói, lông mày đều nhíu lại.

Nếu như Khương Phàm thật sự đạt được truyền thừa, bọn hắn nên làm như thế nào?

Thương Sinh Tạo Hóa đối với bọn hắn mà nói là quá quan trọng, không chỉ là khống chế khí vận Thương Huyền, còn có tất cả khí vận của Cửu Châu Thập Tam Hải, càng có thể làm cho thánh địa thiên hạ liên hợp toàn diện.

Thế nhưng phong cách hành sự của Khương Phàm này, giống như không hợp với thánh địa bọn hắn.

Diêu Khải Minh nói:

- Tìm được Khương Phàm trước, nhìn tình huống mới quyết định.

Các trưởng lão tổ sơn đồng ý:

- Chúng ta bái phỏng Sí Thiên giới, cùng Khương Phàm gặp mặt nói chuyện.

Sau khi Diêu Khải Minh được toàn thể trưởng lão duy trì, liền nói với tất cả Thánh Chủ:

- Các ngươi tạm thời trở về, chờ tin tức.

- Chờ tin tức?

Tất cả các Thánh Chủ đều hai mặt nhìn nhau, chờ tin tức gì, rốt cuộc Khương Phàm đã để lại lời gì cho tổ sơn?

Diêu Khải Minh nói với Lãnh Thanh Phong:

- Lãnh Thánh Chủ, xin mời rút đội ngũ lùng bắt về, tổ sơn chúng ta sẽ đích thân xử lý chuyện này.
Chương 1542 Bức Tường Của Thượng Thương Cổ Thành (1)

- Chúng ta muốn đích thân bắt Khương Phàm, không làm phiền tổ sơn ra tay.

Vẻ mặt Lãnh Thanh Phong nghiêm trọng, hắn có một dự cảm không tốt.

- Đối với chuyện của Lãnh Văn Thanh, chúng ta rất tiếc nuối, nhưng xin mời Thánh Chủ hãy lấy đại cục làm trọng.

- Đại cục? Đại cục gì!!

- Chờ chúng ta tìm tới Khương Phàm, sẽ cho Tử Vi thánh địa, cho tất cả thánh địa Thương Huyền một cái công đạo. Trước đó nếu có ai ra tay một mình, tổ sơn sẽ không dễ dãi như thế. Đối với chuyện này, xin mời các vị Thánh Chủ không nên chất vấn quyết tâm của tổ sơn.

Diêu Khải Minh đảo ánh mắt qua sáng tỏ tất cả các Thánh Chủ, dừng lại thêm một lát trên người Lãnh Thanh Phong, trong ánh mắt có thêm mấy phần cảnh cáo, lúc này mới mang theo các trưởng lão tổ sơn rời khỏi.

- Vô Hồi Thánh Chủ, Khương Phàm đã để lại lời gì cho tổ sơn?

Thiên Lân Thánh Chủ lập tức truy vấn Vô Hồi Thánh Chủ.

- Ta đã liên tục nói rõ, ta và Khương Phàm không quen? Không quen! Không quen! Ngươi tổng đuổi theo ta hỏi là có ý gì? Muốn bắt chuyện sao? Cái lão già xấu xa như ngươi, đều tuyệt tinh còn không thành thật!

Vô Hồi Thánh Chủ không chút khách khí đáp lễ một tiếng, trấn trụ các Thánh Chủ ở toàn trường.

Ngay cả Tô Thiên Sóc đều bị sặc đến thẳng ho khan.

- Ngươi... Ngươi...

Thiên Lân Thánh Chủ suýt chút nữa đã ngất đi.

- Sắc đẹp của bản Thánh Chủ há lại có thể cho loại lão già như ngươi đây có thể thèm nhỏ dãi, ý nghĩ xấu xa của ngươi nghẹn trở về cho ta. Còn dám đuôi mù thông đồng, đánh chết ngươi.

Vô Hồi Thánh Chủ giơ tay lên một cái, thật đúng là bày ra cái tư thế quất người, sau đó mang theo thánh địa Nam Bộ rời khỏi nơi này.

Hồn Thiên Thánh Chủ, Linh Kiếp Thánh Chủ, cố ý chậm mấy bước, thoáng kéo dài khoảng cách, cho người khác thấy bọn hắn không phải quá quen.

Nhưng, bọn hắn lại sợ Vô Hồi Thánh Chủ phát hiện mục đích của bọn hắn mà 'Giáo huấn' bọn hắn, cho nên, khoảng cách không có kéo ra quá xa.

Loại tư thái xoắn xuýt lại bàng hoàng này, Tô Thiên Sóc và các tôn chủ nhìn mà lắc đầu lại bội phục.

Có thể thuần hóa liên minh thành như thế này, thật đúng là không phải người bình thường có thể làm được.

- Khá lắm nữ tử tinh minh.

Diêu Chính Lâm nhìn thấy không chỉ là nhanh nhẹn dũng mãnh, mà còn là Vô Hồi Thánh Chủ hời hợt liền hóa giải nguy cơ cho mình.

Nếu quả thật muốn giải thích, sẽ chỉ càng lún càng sâu, sẽ bị tất cả Thánh Chủ vây công.

Nàng lại dùng nhanh nhẹn dũng mãnh phản kích dời lực chú ý của các phương đi, còn thoát khỏi các phương truy vấn nàng.

- Nữ tử này, thật không dễ chọc.

Tại thời điểm lúc trước, Vô Hồi Thánh Chủ kéo lấy Ly Hỏa Thánh Chủ đại náo tổ sơn, Diêu Hồng Cử đã liền lĩnh giáo qua.

- Khương Phàm để lại cái gì cho tổ sơn?

Diêu Chính Lâm lưu ý lấy Lãnh Thanh Phong nơi xa thay đổi sắc mặt.

Diêu Hồng Cử lắc đầu nói:

- Hẳn là Khương Phàm bắt Lãnh Văn Thanh đi vì lực lượng. Tổ sơn giống như... Muốn thỏa hiệp...

Tâm tình Lãnh Thanh Phong rất tồi tệ, đều không có tâm tình tiễn biệt tất cả các Thánh Chủ.

Hắn đã đoán được Khương Phàm ở lại, không ở ngoài chính là 'Ta cướp đi truyền thừa, các ngươi không thể nào giết ta, phải cung phụng ta'.

Chỉ có như thế, mới có thể để cho người trấn thủ tổ sơn 'Tỉnh táo', không còn truy sát, mà là đến Sí Thiên giới đàm phán.

Nếu như Khương Phàm thật sự thành công, rất có thể tổ sơn sẽ bảo toàn Khương Phàm, thậm chí ủng hộ Khương Phàm.

Nếu như Khương Phàm không thành công, tổ sơn cũng sẽ không giết hắn. Bởi vì hắn có truyền thừa, giống như Lãnh Văn Thanh.

Tổ sơn sẽ nghĩ cách điều hòa quan hệ của hai người, cùng nhau mang về tổ sơn.

- Không thể để cho Khương Phàm trở về tới Sí Thiên giới!

Lãnh Thanh Phong đã quyết định, nhất định phải ngăn chặn Khương Phàm trước khi hắn trở về Sí Thiên giới.

Thế nhưng, từ nơi này đến Sí Thiên giới phải tới mười vạn dặm, đại địa mênh mông, Khương Phàm có thể lựa chọn các tuyến đường khác nhau để rời khỏi, làm như thế nào ngăn chặn hắn lại được đây?

Lãnh Thanh Phong lo lắng nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên nghĩ đến thế lực —— Nhân Gian Ngục!

Lãnh Thanh Phong tranh thủ thời gian lắc đầu, thánh địa cao ngạo sao có thể hợp tác cùng sát thủ bóng đêm.

Đây chính là vấn đề nguyên tắc!

Nếu như bị người ta biết, rất có thể dẫn phát nguy cơ tín ngưỡng của Tử Vi thánh địa.

Mà, Nhân Gian Ngục không phải loại lương thiện, rất có thể sau khi bắt lấy ‘giao dịch hắc ám’ này lại trên Tử Vi thánh địa bọn họ.

Lãnh Thanh Phong lại bắt đầu nghĩ biện pháp, thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại, kẻ duy nhất có năng lực ngăn Khương Phàm lại chỉ có Nhân Gian Ngục.

- Ta không cần thiết phải trực tiếp liên hệ bọn hắn. Chỉ cần thả tin tức về Khương Phàm ra, Nhân Gian Ngục liền sẽ giống đàn sói ngửi được mùi máu tươi. Chờ bọn hắn bắt được Khương Phàm, tự nhiên là sẽ xử tử. Mà Văn Thanh... Bọn hắn khẳng định phải hầu hạ, xem như lễ vật kết giao, chủ động đưa tới. Cứ như vậy, Khương Phàm chết, Văn Thanh sống, ta cũng không cần mạo hiểm.

Lãnh Thanh Phong đã quyết định, lập tức sắp xếp người đuổi theo bọn người Đường Nguyên Cực, để bọn hắn ‘tuân theo lệnh tổ sơn’ rút về, sau đó bí mật rải tin tức.



Thượng Thương cổ thành!

Ngọc tỉ truyền quốc bởi vì thức tỉnh sinh ra 'Ảo ảnh' chỉ là kéo dài rất thời gian ngắn, lại đánh thức Thượng Thương cổ thành yên lặng.

Rất nhiều bí mật mai táng đều bởi vì trận khí vận ba động vô cùng mãnh liệt này mà thức tỉnh, sinh ra trình độ rung chuyển khác biệt.

Bức tường Thượng Thương cổ thành biến mất đã vo cùng lâu, bây giờ cũng tái hiện lại ở nhân gian, kéo dài hơn sáu ngàn dặm, thủ vệ cổ thành.

- Thượng Thương cổ thành có dị động.

- Tường cổ thành tái hiện nhân gian.

Hai tin tức nhanh chóng khuếch tán tại đại địa Trung Vực.

Mặc dù không có nói dị động gì, nhưng chỉ là bốn chữ 'Thượng Thương cổ thành', cũng đủ để kích thích lên vô số cường tông đại phái.

Ai cũng biết nơi đó phong tồn lấy rất nhiều bí mật cổ lão, cũng đều biết nơi đó chôn giấu Thần Linh.

Từ xưa đến nay, nên khai quật đều bị khám phá, không có bị khai quật đã nói rõ thứ càng thần bí càng cường đại mai táng càng sâu.

Đột nhiên xuất hiện dị động, còn đánh thức tường cổ thành chưa từng xuất hiện qua, mang ý nghĩa có tuyệt thế bảo tàng sắp xuất thế.

Nếu như có thể đạt được một hai cái cơ duyên, tuyệt đối có thể thay đổi vận mệnh.

Lại nghĩ tới mê ảnh thần bí trước đó đột nhiên xuất hiện quét sạch mấy vạn dặm, càng khiến cho mọi người mơ màng suy đoán.

Trong lúc nhất thời, đại địa Trung Vực lâm vào bạo động hiếm thấy.
Chương 1543 Bức Tường Của Thượng Thương Cổ Thành (2)

Mỗi một chỗ tin tức lan tràn đến, liền nhấc lên biến động, hàng ngàn hàng vạn cường giả kéo nhau chạy tới Thượng Thương cổ thành.

Khi tin tức xông ra ngoài đại địa Trung Vực, truyền đến khu vực xung quanh, thế lực nơi đó bắt đầu xao động.

Thương Huyền rất có xu thế diễn biến thành một trận quần hùng thịnh hội.

Nhưng... Cường giả các phương không ngừng liên tục kéo đến Thượng Thương cổ thành, lại không có bất cứ kẻ nào có thể vượt qua tường thành, đều vô tình bị chặn đường tại bên ngoài.

Nó không chỉ có nguy nga cao ngất, còn vô cùng cứng rắn.

Một chiếc tàu mở ra không gian, tạo nên tầng tầng gợn sóng, xuất hiện bầu trời gần Thượng Thương cổ thành.

Bốn chữ 'Cửu Thiên Thần Giáo' lớn đón gió phấp phới, kinh động biển người đang tụ tập phía dưới, cũng để cho cường tộc trên bầu trời kinh sợ lui lại.

- Phía trước chính là Thượng Thương cổ thành.

Một tên nam tử hùng tráng đi đến đầu thuyền, ngắm nhìn rừng rậm phương xa.

- Oa a... Thật là đồ sộ...

Lan Nguyệt ôm lấy lan can, gương mặt xinh đẹp tràn đầy khiếp sợ nhìn qua tường thành nguy nga phía trước.

Tường thành đột ngột nhảy lên ba vạn mét, cao vút trong mây, cứ như cùng bầu trời đụng nhau. Bất cứ kẻ nào đứng ở trước mặt đều có thể cảm nhận được mình nhỏ bé và vô lực thật sâu.

Từng luồng từng luồng khí tức mênh mông lại hùng hậu tràn ngập khắp đất trời, giống như là thác nước, liên miên bất tuyệt lao nhanh rơi xuống.

Bất luận là Nhân tộc hay là mãnh thú đều bắt đầu sinh ra kính sợ từ trong lòng.

Trên boong thuyền, nam tử nhìn lên tường thành:

- Thượng Thương cổ thành đã bị mai táng tại thời đại viễn cổ, ngay cả một tòa cung điện, một chỗ phòng ốc, một viên gạch cũng không tìm thấy, bây giờ không phải là bị đánh thức, mà là mai táng đã quá lâu, tạo thành lực lượng giam cầm yếu bớt, hay là có năng lượng gì đánh thức bọn chúng, hay hoặc là cả hai đều có.

- Nghe nói Thượng Thương cổ thành là đại thành do các vị tổ tiên Nhân tộc khai sáng lần đầu tiên. Một vị nữ tử mỹ lệ làm rung động lòng người đi đến boong thuyền, tóc dài như thác nước, da thịt trắng nõn như ngọc, dáng người cao gầy yêu kiều thướt tha, nàng giống như đóa hoa nở rộ trong sương mù, đẹp không sao tả xiết.

Chính là Lan Nặc!

- Lan Nặc muội muội nói không sai, nơi này đúng là tòa thành đầu tiên do Nhân tộc khai sáng.

Nam tử nhìn Lan Nặc, trong ánh mắt không che giấu tình cảm ái mộ chút nào.

- Nhân tộc ban đầu chính là thức ăn của yêu ma, sinh ra chính là bị bắt ăn. Cho đến sau này, tiên tổ Nhân tộc bắt đầu học tập phương pháp tu luyện của yêu ma, phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt, đã thức tỉnh nhân thể bảo tàng, mới dần dần có thực lực chống lại yêu ma. Lại về sau, mấy vị tiên tổ Nhân tộc bí mật kết hợp, tập kết bộ lạc mạnh nhất lúc ấy, xây dựng liên minh Nhân tộc, kiến tạo Thượng Thương thành, mới có nơi sống yên ổn.

- Nghe nói Thượng Thương cổ thành đã tồn tại mấy chục vạn năm, thủy chung là pháo đài mạnh nhất của Nhân tộc, chịu đựng vô số ác chiến. Rất nhiều lãnh tụ Nhân tộc oanh động một thời đại trong lịch sử, cũng đều sinh ra tại Thượng Thương cổ thành. Nhưng không biết ở thời đại nào, Thượng Thương cổ thành tượng trưng cho tinh thần đồ đằng của Nhân tộc lại sụp đổ, triệt để mai táng trong phế tích.

- Con dân hậu thế lúc đầu còn có kính sợ đối với nơi đó, không có người nào dám bước chân vào. Cũng không qua bao lâu, Thượng Thương cổ thành liền thành bảo khố lớn nhất khắp trên thiên hạ, bất luận Nhân tộc hay là Yêu tộc đều chen chúc mà tới, tìm kiếm cung điện mai táng, đào móc thần cốt, Bảo khí, cho đến khi đào sạch sẽ.

- Chí ít mặt ngoài là sạch sẽ. Trên thực tế vẫn luôn có người có thể tại một thời đại nào đó, tại dưới cơ duyên xảo hợp phát hiện một chút bảo bối, ví dụ như... Linh Lung Tâm!

- Linh Lung Tâm lại là cái gì?

Lan Dận hầu ở bên cạnh Lan Nặc, rất cảnh giác đối với cái tên nam tử ngấp nghé muội muội của hắn này.

- Vạn năm trước đã xuất hiện, nghe nói là đế tâm!

- Đế tâm?

Gương mặt Lan Nặc đều có phản ứng.

- Đế tâm, trái tim Đế Quân! Năm đó tin tức vừa ra, oanh động thiên hạ, cường tộc các châu tràn vào Thương Huyền. Tuy nhiên...

- Tuy nhiên cái gì?

- Linh Lung Tâm đã biến mất.

- Là biến mất, hay là bị người khác cướp đi?

- Là biến mất. Trận tranh đoạt Linh Lung Tâm kéo dài ba mươi bảy năm, thế lực bị tác động đến diệt môn nhiều vô số kể, bao gồm cả hai hoàng đạo, bảy hoàng tộc. Lại về sau, nó rơi xuống một trong tay Luyện Binh sư.

- Cũng không biết hắn dùng thủ đoạn gì, lại phá giải Linh Lung Tâm, tạo thành một trăm cái giống nhau như đúc, ngay cả khí tức đều hoàn toàn giống Linh Lung Tâm, đổ về Cửu Châu Thập Tam Hải.

- Hắn còn lớn tiếng tuyên bố một cái Linh Lung Tâm trong chín mươi chín cái đều có đế huyết, chỉ có một cái phong tồn lấy đế tâm Đế Nguyên Huyết Hải chân chính. Từ đó về sau, khắp thiên hạ nhấc lên thủy triều tìm kiếm Linh Lung Tâm, mỗi lần phát hiện đều sẽ gây nên tranh đoạt điên cuồng, nhưng từ đầu đến cuối đều không có tìm tới cái thật sự kia.

- Mà sau này lại có một số Luyện Binh sư thất đức, trắng trợn mô phỏng Linh Lung Tâm lừa gạt chú ý bán giá cao, trước sau trong hơn mười năm nói ít đều tạo thành mấy vạn cái. Dần dần, ngay cả hoàng đạo đều mất kiên trì. Linh Lung Tâm thật sự cứ như vậy mà biến mất.

Lan Nặc lại hỏi:

- Linh Lung Tâm có thể đã bị thế lực nào đó đạt được rồi hay không?

- Đúng là có khả năng kia.

Nam tử này tên Lan Đạo, là truyền nhân mạnh nhất được phe phái Lan thị tại Cửu Thiên Thần Giáo toàn lực bồi dưỡng ra trước Lan Nặc.

Sau khi nhìn thấy Lan Nặc, càng là triển khai điên cuồng theo đuổi.

Phe phái Lan thị cũng ủng hộ hắn theo đuổi, bất luận là từ khí chất hay là tư chất, Lan Nặc đều xứng với Lan Đạo của bọn hắn.

Mà nếu Lan Đạo cùng Lan Nặc kết hợp, càng có khả năng sinh ra Thiên văn mới, làm lớn mạnh phe phái Lan thị.

- Linh Lung Tâm... Đế tâm...

Lan Nặc yên lặng nỉ non, vô hạn hướng tới.

Nếu như có thể có được, chẳng phải liền có thể đạt được Đế Nguyên Huyết Hải?

Dù là linh văn bị phế cũng có thể nghịch thiên trưởng thành, chạm đến cảnh giới Thần Linh.

Lan Đạo lưu ý đến vẻ mặt Lan Nặc, cười nói:

- Linh Lung Tâm đã là bảo vật trong truyền thuyết, coi như thật sự còn lưu lạc ở bên ngoài cũng là có thể ngộ nhưng không thể cầu, đừng hy vọng xa vời. Tuy nhiên Lan Nặc muội muội là hi vọng của gia tộc Lan thị chúng ta, Lan gia hay thậm chí thần giáo đều sẽ dốc sức bồi dưỡng, đồ tốt không thiếu được.
Chương 1544 Bức Tường Của Thượng Thương Cổ Thành (3)

- Thượng Thương cổ thành thức tỉnh ngoài ý muốn, rất có thể là có trọng bảo sắp xuất thế.

Lan Nặc nhìn tường thành nguy nga, đột nhiên có chờ mong mới đối với Thượng Thương cổ thành.

- Chỉ cần bảo bối xuất thế liền sẽ thuộc về chúng ta.

Lan Đạo có chút ngẩng đầu, đối với bảo vật của Thượng Thương cổ thành là tình thế bắt buộc.

Cơ hội ngàn năm một thuở như vậy, nếu gặp, chính là ông trời chiếu cố, nhất định phải bắt lấy.

Lan Dận thúc giục nói:

- Người của phe phái Đông Hoàng cũng đã sắp đến, chúng ta mau chóng đi thôi.

Con thuyền to lớn dâng lên ánh sáng ngập trời, mở ra hư không, phóng tới tầng mây, muốn vượt qua tường thành.

Nhưng, chuyện thần kỳ phát sinh.

Bất kể chiến thuyền có xông lên phía trên như thế nào, đều không nhìn thấy đầu tường.

Ba vạn mét... Năm vạn mét... Thậm chí mười vạn mét...

Càng là đi lên, áp lực đến từ thượng giới càng lớn, tốc độ chiến thuyền càng chậm, cũng càng gian nan.

- Xảy ra chuyện gì?

Biểu hiện của đám người Lan Đạo dần dần nghiêm trọng lên.

Các trưởng lão thần giáo trấn giữ bên trong chiến thuyền lần lượt đi tới:

- Tường thành đang sinh trưởng? Hay là một loại huyễn trận nào đó!

- Lên...

Một vị trưởng lão tế bảo luân màu đen lên, đón gió căng phồng, gào thét xoay tròn, giống như là tòa Vẫn Thạch đen đánh tới tường thành.

Ầm ầm!

Một loại khí tức Hoang Cổ mãnh liệt lao ra, va chạm bảo luân màu đen.

Bảo luân giống như là hãm sâu đến trong vũng bùn trống không, nhanh chóng ảm đạm, hóa thành bụi, tiêu tán giữa trời.

Các trưởng lão thần giáo hít vào từng ngụm khí lạnh, kinh sợ lui lại hai bước.

Chiến thuyền oanh minh, nhanh chóng kéo dài khoảng cách.

- Tường cổ thành đã biến mất tại thời đại viễn cổ, lại còn có thể có uy thế như thế?

Bọn người Lan Đạo kinh hồn khó định, vừa mới đây chính là một kích toàn lực của cao giai Niết Bàn cảnh, vậy mà liền tiêu tán như thế.

Một vị trưởng lão nói:

- Đưa tin tức về thần giáo, xin mời Thánh Tôn giáng lâm.

Các cường giả phương bắc tụ tập trong dãy núi phía dưới nhao nhao nhìn lên bầu trời xa xa.

- Cửu Thiên Thần Giáo đâu? Làm sao lại biến mất rồi, là tiến vào, hay là bị ngăn cản?

Trước đó bọn hắn đã thử qua rất nhiều lần, bất luận là Nhân tộc hay là mãnh cầm, đều khó mà bay qua tường thành, Cửu Thiên Thần Giáo đâu? Có thể đi qua rồi sao?

Cửu Thiên Thần Giáo giáng lâm tại phương bắc không lâu sau, một mảnh cầu vồng kinh thế đến tường thành Nam Bộ.

Hào quang màu vàng xán lạn như mặt trời, tràn ngập uy thế cuồng bạo.

Lại là một con Bỉ Mông cự thú toàn thân kim hoàng, cao hơn hai trăm mét, hùng tráng uy mãnh, gương mặt nó dữ tợn, mắt hung miệng rộng, răng nanh bén nhọn nhìn thấy mà giật mình, thân thể hoàng kim giống như là ngọn núi đổ bê tông.

- Tru Thiên Thần Điện!

Mọi người nhao nhao kinh hô, số lượng lớn mãnh thú sợ hãi ẩn núp.

Tại đại địa Trung Vực, người người đều biết uy danh Bỉ Mông cự thú, cũng đều biết bọn chúng thuộc về hoàng đạo cao ngạo —— Tru Thiên Thần Điện!

Một nam tử cả người khoác trọng giáp khiêng kiếm bản rộng, ánh mắt bén nhọn dâng lên giống như là đao khí, ngóng nhìn tường cao đột ngột nhảy lên nguy nga:

- Thượng Thương cổ thành, là ai đánh thức ngươi!

- Bảy năm trước tới đây chạm qua vận khí, kết quả không thu hoạch được gì, không nghĩ tới Thượng Thương cổ thành lại tự mình thức tỉnh.

Một nam tử thanh tú ôm lấy cười lạnh thản nhiên trên mặt, ngắm nhìn tường thành bàng bạc khí thế.

Hắn vô cùng anh tuấn, da thịt trắng nõn như ngọc, thế nhưng mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo phá hủy cảm giác chỉnh thể.

Giọng nam tử mặc trọng giáp vang dội, khí thế bàng bạc:

- Tin tức đang gây nên oanh động, tất cả hoàng tộc cùng hoàng đạo cũng có thể giáng lâm, chúng ta mau chóng hành động. Chỉ cần chúng ta phát hiện ra bảo bối trước liền không có người dám cướp.

Một nữ tử lãnh diễm cả người tư thế uyển chuyển nhắc nhở bọn hắn:

- Điện chủ nói dị tượng tại Thượng Thương cổ thành rất đặc biệt, có thể sẽ gây nên náo động lớn hiếm thấy, ngài ấy đã phát đi chiếu lệnh đến Thiên Khải chiến trường, đoán chừng không lâu sau đó sẽ có Thánh Vương dẫn người giáng lâm. Chúng ta chỉ là tiên phong, sứ mệnh là điều tra nguyên nhân.

Nam tử anh tuấn cười nói:

- Chúng ta đương nhiên là đến điều tra, nhưng đụng phải bảo bối, cũng không có không cầm đạo lý đi.

Nữ tử nói:

- Tận lực không cần cùng thế lực khác nổi xung đột, ta có dự cảm, bí mật Thượng Thương cổ thành bừng tỉnh, mới là bảo tàng thật sự.

Rống!!

Hoàng Kim Bỉ Mông khí thế cuồng bạo, tứ chi tráng kiện cuồng kích bầu trời, hóa thành cầu vồng kinh thế, trực tiếp đánh tới tường thành.

Vang dội!

Một tiếng bạo hưởng, long trời lở đất, rung động hoang dã.

Hoàng Kim Bỉ Mông giống như đụng phải một loại Thần khí nào đó, hài cốt toàn thân run rẩy, suýt chút nữa thì vỡ nát.

Nó sôi trào khí huyết, ngửa mặt tung bay, lại giống như rơi vào vũng bùn thời gian, thân thể hùng tráng đang nhanh chóng suy yếu.

- Là lạ! Mau rời khỏi nơi này!

Ba vị nam nữ kêu lên đầy sợ hãi, cường giả phía sau bọn hắn đồng thời phóng thích uy thế cường đại, cuồng dã phách trảm mê vụ xung quanh.

Hống hống hống...

Hoàng Kim Bỉ Mông kích phát uy thế huyết mạch, kim quang cuồn cuộn không dứt, thân thể tráng kiện cuồng bạo trùng kích.

Giãy dụa kịch liệt, tràng diện rung động, kinh động đến các cường giả tụ tập phía dưới.

Rống...

Hoàng Kim Bỉ Mông cuồng lực cuồn cuộn, gương mặt dữ tợn, mạo hiểm tránh thoát giam cầm, thoát khỏi hơn vạn mét.

Cứ như vậy, giữa mấy hơi ngắn ngủi, nó đã gầy hai vòng, từ xương cốt đến huyết nhục hiện ra suy yếu, thân thể to con nhẹ nhàng run rẩy.

- Tường thành lại còn có thần uy?

Ba vị nam nữ kinh hồn khó định, nó đều mai táng đã bao nhiêu năm rồi cơ mà?

Làm sao còn có thể có năng lượng mạnh như vậy!

Rống!!

Hoàng Kim Bỉ Mông vung vẩy cánh tay, thân thể giống như kim sơn cuồng nộ gào thét với tường thành, vừa mới một khắc này, nó cảm giác mình giống như là muốn chết rồi, bên trong mê quang giống như có vô số oan hồn cường giả Nhân tộc đang gầm thét với nó.

- Các ngươi đều chán sống? Tại sao không nhắc nhở chúng ta?

Nam tử anh tuấn đột nhiên liếc nhìn đám người 'Xem kịch' nơi xa, hai mắt như điện, giận dữ thét lên ra lệnh:

- Giết!!

Rống!!

Hoàng Kim Bỉ Mông bỗng nhiên quay người, kim quang cuồn cuộn, xẹt qua trời cao, cuồng bạo đánh tới ngọn núi cao kia.

Ngọa tào, liên quan gì tới chúng ta!!

Đám người trên núi dưới núi quá sợ hãi, hốt hoảng chạy trốn, lại đều chưa kịp.

Hoàng Kim Bỉ Mông va chạm núi cao, dẫn phát bạo tạc thảm liệt, núi lớn ba ngàn mét dữ dội nổ nát vụn, đất đá bay loạn, bụi mù tràn lan, đám người trên dưới núi bị vô tình nổ nát vụn.
Chương 1545 Bức Tường Của Thượng Thương Cổ Thành (4)

Đám tán tu, cường tộc xung quanh sợ hãi chạy trốn.

Hoàng Kim Bỉ Mông đạp tan phế tích, phóng lên tận trời, rơi xuống trước mặt một đám người, miệng rộng mở to, gào thét thật lớn, răng nanh dữ tợn dài đến ba mươi, năm mươi mét, kinh hồn nhiếp phách.

- Tha mạng! Tha mạng!

- Chúng ta cũng là vừa tới, chúng ta thật sự là vừa tới.

Một đám người sợ hãi quỳ xuống đất, cúi đầu thật sâu.

- Nói!! Tường thành là thế nào?

Nam tử anh tuấn mặt mũi tràn đầy sát khí.

- Chúng ta vừa tới, nghe người ta nói tường thành có thể sinh trưởng vô hạn, mặc kệ ngươi bay cao bao nhiêu, cũng bay không đi qua. Rất nhiều người muốn phá tan tường thành, nhưng bất luận là vũ khí hay là võ pháp, đều không lay động được một chút nào, có một số Yêu thú và vũ khí còn bị mê quang bao phủ, biến thành bụi.

Các cường giả Tru Thiên Thần Điện nhao nhao nhìn ra tường thành, bay không qua, còn không lay động được?

Tòa tường thành này mai táng trong mặt đất đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ vẫn còn có uy thế năm đó?

- Thượng Thương cổ thành là pháo đài đồ đằng của Nhân tộc, mấy chục vạn năm chống cự yêu ma, yêu ma chết ở bên ngoài tường thành nhiều vô số kể, cường giả Nhân tộc mai táng bên trong càng là vô số kể.

- Nếu như tường thành của Thượng Thương cổ thành còn có uy thế năm đó, ai có thể phá vỡ được đây? Chẳng lẽ phải mời Thánh Hoàng giáng lâm sao?

Mặt mũi bọn hắn tràn đầy rung động, biết Thượng Thương cổ thành thức tỉnh không tầm thường, nhưng không nghĩ tới sẽ là như thế này.

Hoàng Kim Bỉ Mông thú nhìn qua tường thành nguy nga, rất không cam tâm.

Nó mở cái miệng rộng đầy răng nanh, cuồng dã gào thét, bốn cái móng vuốt bén nhọn mãnh liệt đánh ra, kim quang sôi trào, phóng lên không trung.

Thế nhưng, mấy ngàn mét... Mười ki-lô-mét... Ba vạn mét... Năm vạn mét...

Bỉ Mông cự thú khiêng càng ngày càng bị áp lực nặng nề đè ép, nó bay lên không tám vạn mét, lại nhìn tường thành mãi vẫn nhìn không thấy bờ.

Nam tử mặc trọng giáp của Tru Thiên Thần Điện vẻ mặt nghiêm trọng:

- Khuếch tán tin tức ra, xin mời Thánh Linh các phương giáng lâm, liên thủ rung chuyển tường Thượng Thương cổ thành.

Nữ tử xinh đẹp cũng nói:

- Tường Thượng Thương cổ thành mai táng đã lâu, không thể nào còn có uy thế năm đó được, chỉ cần tập kết cường giả Thánh Linh, liên thủ tấn công mạnh, hẳn là có thể rung chuyển nó.

Không lâu sau đó, Đại Quang Minh Thần Điện từ Tây Bộ giáng lâm, Xích Thiên Thần Triều tại Đông Bộ giáng lâm, còn có đội ngũ hoàng tộc khác của Trung Vực.

Bọn hắn thử qua các loại thủ đoạn, bao gồm cả di chuyển từ dưới đất, vượt qua không gian các loại, đều không thể xông vào Thượng Thương cổ thành.

Uy thế cường đại của tường cổ thành để bọn hắn ngoài ý muốn, nhưng ngược lại là càng kích động.

Nếu ngay cả như thế này tường thành đều đã thức tỉnh, một ít bí mật mai táng bên trong cũng có thể là đã thức tỉnh.

Quả thực là một siêu cấp bảo khố!!

Bọn hắn lập tức khởi xướng hiệu triệu, xin mời các phương triệu tập Bán Thánh, thậm chí Thánh Nhân, giáng lâm Thượng Thương cổ thành, liên thủ công phá, cùng hưởng bảo tàng.

- Thượng Thương cổ thành tường còn có dư uy năm đó!

- Bí mật Thượng Thương cổ thành ngủ say sắp thấy lại ánh mặt trời.

- Tứ đại Chí Tôn hoàng đạo liên thủ mời quần hùng thiên hạ tề tụ, phá vỡ tường Thượng Thương cổ thành, cùng hưởng bảo tàng Hồng Hoang.

Tin tức giống như là che trời biển động, lấy Thượng Thương cổ thành làm trung tâm phấp phới giữa Thương Huyền đại lục.

Oanh động!!

Oanh động!!

Oanh động to lớn trước nay chưa có!!

Ngày mùng hai tháng năm.

Một trận hành động lớn do Thương Huyền liên hợp triển khai ở bên ngoài tường thành Thượng Thương cổ thành nguy nga cực kỳ oanh động.

Cửu Thiên Thần Giáo, Tru Thiên Thần Điện, Đại Quang Minh Thánh Điện, Xích Thiên Thần Triều, tứ đại Thiên Tôn Hoàng Đạo liên hợp với Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, Bát Bộ Hoàng Đạo, cùng Chí Tôn Kim Thành, Hỗn Độn Tử Phủ, còn có vô số cường tộc uy chấn một chỗ, tập kết ba mươi ba vị Thánh Linh, năm mươi tám vị Bán Thánh, khởi xướng tấn công mạnh đối với tường Thượng Thương cổ thành.

Nhưng, tấn công mạnh kéo dài ba ngày ba đêm, bức tường của Thượng Thương cổ thành vẫn lù lù bất động, ngược lại tại đòn tấn công cuối cùng bộc phát ra uy lực và năng lượng cường đại, khí lãng cuồn cuộn kéo dài ba ngàn dặm, chôn vùi dãy núi, nhiều tộc loại chết thảm vô số.

Toàn bộ Bán Thánh, Thánh Nhân, bị trọng thương!

Ngày mùng bảy tháng năm.

Tất cả Thánh Linh, Bán Thánh, liên hợp mấy trăm cao giai Niết Bàn cảnh, tề tụ ở tường thành Tây Bộ, tập trung toàn bộ lực lượng, khởi xướng thế công hủy diệt tường Thượng Thương cổ thành.

Nhưng... Tường thành chẳng những không có dao động, ngược lại còn triệt để thức tỉnh, sôi trào lên uy thế ngập trời, hình thành pháp trận cuồn cuộn, che đậy di tích Thượng Thương cổ thành.

Sau đó, tường thành kéo dài hơn sáu ngàn dặm, xuất hiện bốn cánh cửa thành.

Các phương phấn chấn, chen chúc mà vào.

Nhưng, chuyện thần bí lại xảy ra.

Toàn bộ yêu thú bị ngăn cách ở bên ngoài, cưỡng ép xông vào đều chết thảm.

Con người liên tiếp xông qua đều hứng chịu một loại phong ấn nào đó, thực lực giảm lớn.

Trải qua lặp đi lặp lại điều tra nghiên cứu thảo luận, các phương rốt cuộc đã hiểu nguyên do.

Thượng Thương cổ thành là, tòa đại thành chống cự yêu ma đầu tiên do tiên tổ Nhân tộc tạo thành để thủ vệ, mấy chục vạn năm từng chịu đựng vô số lần mãnh thú tập kích, uống no máu tươi yêu ma. Cho nên, khi tường thành thức tỉnh, ký ức khôi phục, nó không cho phép bất cứ gì yêu ma đi đến, người nào xông vào, chết!

Thượng Thương cổ thành là pháo đài chiến tranh, chịu đựng yêu ma đả kích, cũng gặp phải âm mưu quỷ kế.

Cho nên, đối với tân khách Nhân tộc đến thăm cũng sẽ thực hành quản thúc, cưỡng ép phong ấn, áp súc đến bên trong phạm vi không thể làm được gì.

Bây giờ thì Nhân tộc tương đương với 'Tân khách' đến thăm, cũng tự nhiên mà sẽ tiến hành áp chế.

Lặp đi lặp lại trải qua kiểm tra đối chiếu sự thật, bất luận là Thánh Linh, Bán Thánh, hay là cao giai Niết Bàn cảnh, chỉ cần bước qua cửa thành, cảnh giới liền sẽ bị cưỡng ép đến Niết Bàn cảnh sơ kỳ.

Cao nhất là tam trọng thiên, mà còn là tình huống Thánh Nhân.

Phổ biến đều tại nhất trọng thiên, số ít nhị trọng thiên.

Nói cách khác, trong vòng cảnh giới này đã từng bị cổ nhân coi là phạm vi không thể làm gì.

Loại tình huống quỷ dị này để các phương sợ hãi thán phục trước sự cường đại của tường Thượng Thương cổ thành, cũng sinh ra do dự dò xét nội bộ Thượng Thương cổ thành.

Nhất là Bán Thánh cùng Thánh Nhân, nếu như bọn hắn đã mất đi ưu thế cảnh giới, rất có thể sẽ bị xem như con mồi, điên cuồng vây bắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK