- Ta nói không rõ ràng rốt cuộc là nguyên nhân gì, nhưng giống như Giới Chủ đã cùng Khương Phàm giao lưu như bằng hữu.
- Có ý gì?
- Tác trưởng lão hẳn phải biết chuyện Điêu Lãnh Phong của Vạn Đạo Thần Giáo thỉnh cầu Giới Chủ giao Khương Phàm ra chứ?
- Ta biết!
- Một thời gian trước, số lượng lớn cường giả thần giáo đến nơi này, Huyền Nguyệt hoàng triều, Cổ Hoa hoàng thành, còn có Chí Tôn Kim Thành, cũng đều tới. Mục đích của bọn hắn không cần nói cũng biết, đều là muốn mang Khương Phàm đi.
- Mặc dù bọn hắn không dám cưỡng ép cướp đi, thế nhưng đội hình như vậy, đủ để cho Giới Chủ coi trọng.
- Trong mắt tất cả mọi người, Khương Phàm khẳng định là phải bị mang đi. Huống chi lúc ấy còn phát sinh chuyện của ngài đây.
- Thế nhưng, sau khi Giới Chủ mang Khương Phàm đi, không chỉ có tăng cấp trưởng lão lên cho Khương Phàm, còn mạnh tay đi giam Điêu Lãnh Phong, giao trách nhiệm Bá Vương phủ chúng ta đuổi Vạn Đạo Thần Giáo đi, cuối cùng Hung Linh hầu phủ càng tàn nhẫn tru diệt đội ngũ Cổ Hoa hoàng thành.
Tác Ngọc Đường gắt gao tiếp cận Sở Thương Minh, vừa chấn kinh mà càng hoài nghi.
Sở Thương Minh vội vàng nói:
- Ta nói mỗi câu đều là thật, không có nửa câu nói dối.
Tác Ngọc Đường có chút đóng mở đôi môi khô khốc, rất lâu mới hỏi ra một câu:
- Vì sao??
Sở Thương Minh lắc đầu nói:
- Cái này phải hỏi Giới Chủ. Chúng ta thực sự không làm rõ ràng được nàng là nghĩ thế nào, vì bảo vệ Khương Phàm, không tiếc đắc tội Vạn Đạo Thần Giáo.
- Ta là gì? Tác Ngọc Đường ta rốt cuộc là gì?
Tác Ngọc Đường bỗng nhiên có một cảm giác vô lực tuyệt vọng.
Hắn đã từng là tôn chủ Nam Bộ, đi đến Sí Thiên giới hoàn toàn đủ tư cách tổ kiến phe phái mới.
Thế nhưng hắn nhận nhục nhã, nhận hãm hại, Giới Chủ chẳng những không có quan tâm, lại còn bồi dưỡng đối thủ cái chết của hắn?
Ở trong mắt Sí Thiên giới, tại trong mắt Giới Chủ, Tác Ngọc Đường hắn so ra lại kém một kẻ điên?
Hắn vứt bỏ thánh địa, từ bỏ danh dự, chạy đến nơi đây, rốt cuộc là vì sao?
Sở Thương Minh nói ra lời nói thấm thía:
- Tác trưởng lão, hôm nay ta sang đây thăm ngài, là muốn khuyên ngài vài câu, đừng lại đấu cùng Khương Phàm nữa. Bây giờ hắn không biết đã dùng cách gì mà được Giới Chủ coi trọng, địa vị, đãi ngộ, đều tăng lên trên diện rộng, mà tình huống của ngài lại là... ừm... Như thế này. Tiếp tục đấu nữa, ta sợ ngài ngay cả Sí Thiên giới đều không ở lại được nữa.
- Ha ha, đừng đấu? Ha ha, ha ha...
Tác Ngọc Đường cười thảm, đừng đấu?
Nếu như hắn có thể nuốt xuống một hơi này, có thể buông tha Khương Phàm, chẳng phải là để tất cả mọi người của Sí Thiên giới biết Tác Ngọc Đường hắn là quả hồng mềm có thể mặc cho người khác chà đạp?
Tương lai Tác Ngọc Đường hắn còn làm sao có mặt đặt chân tại Sí Thiên giới?
- Kinh mạch của ngài đã nát, trưởng lão tùy tùng của ngài cũng đã bị phế đi, sau này đều rất khó khôi phục đỉnh phong. Mà Khương Phàm đã được Giới Chủ coi trọng, lại 'Thân cận' cùng Triệu Thế Hùng, Triệu gia, Đổng gia đều có thể đứng ở phía sau hắn bồi dưỡng hắn.
- Ta đoán chừng nhiều nhất mười năm là hắn có thể triệt để đứng ở trên đầu của ngài, Triệu Thế Hùng càng có thể có thể trở thành Bá Vương mới của Bá Vương Chiến Quốc. Chênh lệch giữa ngài cùng hắn, cũng sẽ càng lúc càng lớn.
- Cho nên, các ngươi hay sớm từ bỏ đi. Cá nhân ta đề nghị, các ngươi tốt nhất nên tìm một cơ hội xin lỗi Khương Phàm, nói mười mấy năm trước các ngươi mạo phạm Thiên Sư tông bắt phụ thân hắn xác thực không đúng.
Sở Thương Minh mặc dù nói lời giống như đang an ủi, nhưng từng câu từng chữ đều đang kích thích Tác Ngọc Đường.
Đối với Tác Ngọc Đường bây giờ mà nói, những lời này đơn giản tựa như là ngân châm, giống như một cây một cây đâm vào tim, thủng trăm ngàn lỗ, máu me đầm đìa.
Sở Thương Minh chú ý đến sắc mặt sắp vặn vẹo của Tác Ngọc Đường, nói:
- Khương Phàm trước mấy ngày vừa mới đột phá đến cửu trọng thiên, nếu đoán không sai hẳn là bởi vì nuốt Thánh Viêm mà các ngươi bảo tồn dưới pháp trường. Cái này cũng tất nhiên sẽ để thực lực của hắn tăng nhiều, linh văn mạnh lên, tương lai không lâu, lại càng dễ vượt qua Sinh Tử cảnh.
- Triệu Thế Hùng nhận Khương Phàm kích thích, cũng bắt đầu chuẩn bị bế quan. Ta đoán chừng không bao lâu, cũng sẽ tiến vào cửu trọng thiên. Đến lúc đó, hắn cũng muốn chuẩn bị Sinh Tử cảnh.
- Nếu như Khương Phàm, Triệu Thế Hùng song song vượt qua Sinh Tử cảnh, hàng rào cản trở duy nhất trên con đường bọn hắn ở tương lai, chính là cảnh giới Bán Thánh. Tiềm lực của bọn hắn, quá kinh khủng. Mà ngươi, đời này đã đến đỉnh phong.
- Nếu như không thể dùng đan dược kịp thời, chỉ sợ đỉnh phong đã từng cũng sẽ là giấc mộng của các ngươi.
- Sinh Tử cảnh?
Tác Ngọc Đường quả nhiên bị Sở Thương Minh tác động.
Khương Phàm tiến vào cửu trọng thiên rồi?
Còn là dùng Thánh Viêm Thiên Hỏa hắn trân tàng?
Triệu Thế Hùng phải vào cửu trọng thiên, cũng chuẩn bị Sinh Tử cảnh rồi?
Tác Ngọc Đường cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt, thật giống như có một thanh trọng đao vô hình, rơi vào trên cổ của hắn, lúc nào cũng có thể chặt hắn.
Sở Thương Minh rất hài lòng trước thể hiện của Tác Ngọc Đường, cái này cũng mang ý nghĩa đã đạt đến mục đích.
Tuy nhiên, để bảo đảm tuyệt đối không xảy ra sai lầm, trước khi đi hắn phải hung ác thọc một đao:
- Đổng gia có Thánh phẩm đan dược 'Tạo hóa thọ linh đan', có thể chữa trị kinh mạch của ngài, điều trị sinh mệnh của ngài, nhưng bọn hắn không nguyện ý giao ra. Cho nên Giới Chủ đã giao trách nhiệm cho các phái Sí Thiên giới, liên hợp chuẩn bị dược liệu, vì ngài luyện chế lại một một viên.
- Nhưng, ta vừa mới có được tin tức, rất có thể Triệu gia cùng Hung Linh hầu phủ sẽ nhúng tay cho việc chuẩn bị dược liệu. Ngài tốt nhất là nên chuẩn bị tâm lý, thực sự không được, không cần cưỡng cầu, liền dùng Chuẩn Thánh phẩm 'Bồ Đề Kim Nguyên Đan' đi, tốt hơn là đều ném cả cái mệnh đi.
Tác Ngọc Đường mệt mỏi tê liệt ngã xuống trên giường.
Còn không có khôi phục lại từ trong giận vì bị tính kế tức, bây giờ lại nhận được tin tức như vậy, ý thức hắn như gặp trời đất quay cuồng, mắt tối sầm lại, ngất đi.
Chờ hắn tỉnh lại lần nữa, đã là chạng vạng tối.
Hắn tỉnh táo, nhưng cũng cảm nhận được nguy cơ lớn lao.
Sở Thương Minh nói không sai, nếu như Khương Phàm đột phá, Triệu Thế Hùng đột phá, bọn hắn liên hợp với nhau sẽ càng ngày càng mạnh.
Chương 1437 Gậy ông đập lưng ông
Giới Chủ thiên vị Khương Phàm, Khương Phàm ở Sí Thiên giới cũng nhất định sẽ thu hoạch được địa vị cao hơn, cao đến đủ để gắt gao ngăn chặn hắn.
Lấy tính cách Khương Phàm, đến lúc đó khẳng định sẽ hung hăng chà đạp hắn, để hắn nhận hết khuất nhục.
Khương Phàm, hắn nhất định phải diệt trừ, vẫn phải tiên hạ thủ vi cường(*).
(*) Nếu ra tay trước sẽ gặp thế mạnh.
Triệu Thế Hùng?
Triệu gia lại muốn ngăn cản hắn khôi phục, cái này rõ ràng là đã triệt để liên hợp cùng Khương Phàm.
Làm sao bây giờ?
Ta phải làm như thế nào để diệt trừ Khương Phàm?
Trực tiếp chạy đến bên cạnh hắn, tự bạo?
Không được! Cho dù chết, ta cũng không thể chết như vậy!
Lộ ra quá vô năng.
Loại mệnh tiện như Khương Phàm kia, càng không xứng để hắn mất mạng.
Tác Ngọc Đường lẳng lặng nằm ở trên giường, từ chạng vạng tối đến đêm khuya, một mực tự hỏi biện pháp. Rốt cuộc cũng...
Tác Ngọc Đường ở trong đêm khuya lóe lên linh quang, nghĩ đến lời Sở Thương Minh nói.
Cửu trọng thiên?
Sinh Tử cảnh?
Ly Hỏa thánh địa bọn hắn lý vừa hay có một loại đan dược, Yêu Linh Phần Huyết Đan.
Loại đan dược này là đặc biệt nhằm vào Linh Hồn cảnh cửu trọng thiên, lợi dụng tính đặc thù của cảnh giới cửu trọng thiên, cưỡng ép kích phát tiềm lực huyết mạch, sinh ra liên hệ cùng Sinh Tử cảnh. Sau đó, lấy công hiệu bá đạo giống như 'Đốt cháy', dẫn phát táo bạo, điên cuồng, đau đớn, sau đó cưỡng ép bước lên Sinh Tử cảnh.
Bởi vì Sinh Tử cảnh mẫn cảm lại đặc thù, loại phương thức dã man này đi đến, không thể nghi ngờ là tự chịu diệt vong.
- Liền dùng Yêu Linh Phần Huyết Đan! Cái này gọi lấy đạo của người trả lại cho người.
Đáy mắt Tác Ngọc Đường lóe ra sát ý.
Hắn không trực tiếp giết chết bọn hắn, chỉ là dùng đan dược chỉ dẫn bọn hắn, cho nên tra không được trên người hắn.
Mà, Yêu Linh Phần Huyết Đan tiến vào thân thể liền sẽ nhanh chóng hội tụ tới trái tim, cho đến khi tiêu hao hầu như không còn gì, cho nên xem như hoài nghi, cũng không có trực tiếp chứng cứ có thể chứng minh là do Yêu Linh Phần Huyết Đan làm.
Tựa như Khương Phàm như thế, mặc dù biết là hắn làm, nhưng lại không có chứng cứ!
Trước đó Giới Chủ không có trừng phạt Khương Phàm, bây giờ cũng không thể trừng phạt hắn.
Tác Ngọc Đường sau khi hạ quyết tâm, lập tức sắp xếp người đi mời Sở Thương Minh trở về.
- Đã trễ thế như vậy, Tác trưởng lão tìm ta có chuyện gì sao?
Sở Thương Minh chạy tới nơi này vào đêm khuya.
- Ta cần tiểu vương gia giúp ta sưu tập một loại dược liệu.
- Dược liệu bên trong Sí Thiên giới cái gì cần có đều có, Tác trưởng lão có thể đến dược viên đi tìm, vì sao lại muốn mời ta đến?
- Ta muốn là Xích Huyết Long Quỳ Hoa!
Tác Ngọc Đường hạ giọng.
Đây là thuốc dẫn quan trọng trong phương thuốc của Yêu Linh Phần Huyết Đan, cũng là nguyên nhân chủ yếu để đan dược có thể sinh ra liên hệ cùng Sinh Tử cảnh.
- Loại dược liệu này có cái gì đặc biệt sao?
Sở Thương Minh biết rõ còn cố hỏi.
- Ta muốn luyện mấy viên đan dược.
- Đan dược gì?
- Yêu Linh Phần Huyết Đan.
- Đây là...
- Ta sẽ giao cho các ngươi phương thuốc và thuật luyện Yêu Linh Phần Huyết Đan. Các ngươi hãy tận hết khả năng ẩn giấu để luyện ra đan dược.
- Tác trưởng lão, còn xin ngài nói rõ ràng, viên đan dược kia có công hiệu gì sao?
- Các ngươi không cần hỏi gì cả, cũng tận lực không được kinh động bất cứ kẻ nào. Để báo đáp lại, ta sẽ giao cho các ngươi thuật luyện Trường Sinh Đan mà Khương Phàm cho ta.
- Ồ??
Sở Thương Minh làm bộ kinh ngạc, trong lòng lại là nở hoa.
Không hổ là người đã từng tôn chủ, quả thật quá thiện lương, không chỉ có giúp ta diệt trừ đối thủ, còn muốn cho ta đan dược.
- Thành giao không??
- Cái này...
- Nếu như không nguyện ý, ta sẽ tìm những người khác.
Sở Thương Minh cố ý do dự một hồi, gật đầu nói:
- Ta trở về thương lượng cùng phụ vương, sau khi hừng đông sẽ cho ngài câu trả lời.
- Xích Huyết Long Quỳ Hoa vô cùng hiếm thấy, ta cũng không quy định cho các ngươi nhất định phải sưu tập đến lúc nào. Nhưng, ta muốn năm viên Yêu Linh Phần Huyết Đan, càng nhanh càng tốt.
- Tại sao lại muốn nhiều như vậy?
- Ta cho các ngươi Trường Sinh Đan chính là muốn các ngươi bảo mật, cái gì đều đừng hỏi nữa.
Nếu Tác Ngọc Đường đã quyết định phải xử lý Khương Phàm, liền muốn làm đến mức tuyệt đối không xảy ra sai lầm.
Chuẩn bị cho Triệu Thế Hùng hai viên, chuẩn bị cho Khương Phàm ba viên, để bọn hắn một đầu đâm vào trong Sinh Tử cảnh, 'Thiêu chết' tươi sống, ngay cả cơ hội cứu vớt đều không có.
Sở Thương Minh trở lại Bá Vương phủ, gặp mặt cùng Bá Vương, giới thiệu kế hoạch của hắn.
Bá Vương đương nhiên tức giận răn dạy.
Bá Vương phủ bọn hắn là chủ nhân Bá Vương Chiến Quốc, người cầm đao bên trong tổ hợp đao thuẫn của Sí Thiên giới, các mặt đều nhận phải chú ý, một nhóm khẽ động đều đại biểu cho Chiến quốc, đại biểu cho Sí Thiên giới.
Nếu như chuyện này bị bại lộ, ảnh hưởng là mặt mũi của Chiến quốc cùng Sí Thiên giới.
Tại thời khắc mấu chốt Sí Thiên giới ở trên đầu sóng ngọn gió, Giới Chủ tuyệt đối không cách nào dễ dàng tha thứ chuyện như vậy xảy ra.
Mặc dù Khương Phàm làm việc quá phận, nhưng chuyện này đến cuối cùng đều thuộc về hành vi cá nhân, còn có huyết hải thâm thù cùng Tác Ngọc Đường, càng quan trọng hơn là thanh danh Khương Phàm vốn rất ác liệt.
Nhưng bọn hắn không giống như thế!
Sở Thương Minh quỳ xuống:
- Phụ thân, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, bỏ lỡ lần này, muốn lại áp chế Khương Phàm cùng Triệu Thế Hùng đều rất khó khăn.
Bá Vương giận dữ quát mắng:
- Câm miệng cho ta! Trước khi nói chuyện hay làm việc, phải ngẫm lại thân phận của ngươi!
- Phụ thân, ta đã hiểu ngài lo lắng, thế nhưng chúng ta căn bản cũng không cần nhúng tay mà. Đến lúc đó truy tra ra, chỉ có thể tra được Tác Ngọc Đường nơi đó. Mà...
Sở Thương Minh hiện lên sự tàn nhẫn:
- n oán giữa Khương Phàm cùng Tác Ngọc Đường mọi người đều biết. Trước đó chúng ta đều biết là do Khương Phàm làm, nhưng không có chứng cứ, Giới Chủ không có xử trí Khương Phàm, lần này không có chứng cứ, Giới Chủ cũng sẽ không thể xử lý Tác Ngọc Đường, nếu không sẽ khó mà phục chúng.
- Ngây thơ! Hồ đồ! Ngươi chỉ biết là Giới Chủ là luân hồi trùng sinh, nhưng căn bản không biết nàng đã từng là hạng người gì! Từ khi Sí Thiên giới sáng lập đến nay, từ đầu tới cuối vẫn duy trì trung lập, duy chỉ có có một lần, Sí Thiên giới hiện ra dã tâm cường đại, khởi xướng trùng kích với hoàng đạo, ngay lúc đó Giới Chủ...
Chương 1438 Sí Thiên giới chân chính
Bá chủ cảm xúc kích động, suýt chút nữa nói ra bí mật không nói, nhưng cũng kịp thời ngừng lại.
Sở Thương Minh khẽ nhíu mày, nhưng những cái kia không có liên quan gì với hắn, hắn tiếp tục khuyên nhủ Bá Vương:
- Khương Phàm nhận đan dược kích thích, cưỡng ép xông vào Sinh Tử cảnh, nhất định là cửu tử nhất sinh. Triệu Thế Hùng là Cùng Kỳ Huyết Viêm, lại không có chút chuẩn bị nào mà tiến vào Sinh Tử cảnh, hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Chỉ cần bọn hắn chết rồi liền không có bất kỳ giá trị gì, mà nếu như làm lớn chuyện, thế thì sẽ trở thành bê bối, sau khi Giới Chủ tỉnh táo lại, cũng chỉ có thể phong tỏa tin tức, dàn xếp ổn thỏa.
- Nếu như Hung Linh Hầu tức giận đại náo, xông vào Sí Thiên giới, chắc chắn sẽ chọc giận Giới Chủ, đến lúc đó chúng ta vừa vặn mượn cơ hội này, triệt để ngăn chặn Hung Linh hầu phủ.
- Ngươi cũng đã hơn ba mươi tuổi, vì sao lại còn suy nghĩ chuyện đơn giản như vậy. Ngươi có hiểu rõ Giới Chủ sao, ngươi hiểu rõ Hung Linh Hầu sao? Ngươi biết nếu như Khương Phàm và Triệu Thế Hùng bị hại chết, nội bộ Chiến quốc, nội bộ Sí Thiên giới, sẽ có phản ứng gì sao?
- Phụ thân...
- Cút! Đêm nay liền đi từ chối Tác Ngọc Đường!
- Phụ thân!
- Biến ra ngoài! Lập tức đi từ chối Tác Ngọc Đường cho ta!
Sở Thương Minh dùng sức nắm chặt nắm đấm, gian nan đứng dậy, sau khi hành lễ với Bá Vương, hắn lui ra khỏi phòng.
Bá Vương nghiêm mặt ngồi trong thư phòng, sắc mặt âm trầm khó coi.
Thế nhưng...
Sau khi an tĩnh lại, một cái bóng ma lặng lẽ đứng ở sau lưng Bá Vương:
- Vương gia, có phân phó sao?
Giọng Bá Vương rất thấp:
- Liên hệ Nhân Gian Ngục cho ta, bí mật tìm kiếm ba cây Xích Huyết Long Quỳ Hoa, tận lực đặt chuyện ở Trung Vực, phân tán địa điểm sưu tập, không được gây nên bất cứ sự chú ý gì. Chỉ cần bọn hắn lần này làm xong, ta nguyện ý cùng bọn hắn làm một bước liên quan sâu sắc.
- Đã hiểu!
Bóng ma lặng yên rút đi.
Bá Vương đứng dậy, rời phòng, tránh khỏi tộc nhân cùng thị vệ chú ý, đi tới mật thất vương phủ.
Nơi này trưng bày bảo vật quan trọng của vương phủ.
Trong đó có hai gốc Xích Huyết Long Quỳ Hoa!
Bá Vương cẩn thận từng li từng tí cất kỹ, rời khỏi mật thất.
Lúc hắn nghe Sở Thương Minh giới thiệu, liền đã làm quyết định, muốn mượn tay Tác Ngọc Đường diệt trừ Khương Phàm cùng Triệu Thế Hùng.
Nhưng, Sở Thương Minh còn quá trẻ, vậy mà tiếp nhận Trường Sinh Đan của Tác Ngọc Đường, như thế này chẳng phải làm cho tất cả mọi người đều biết là Bá Vương phủ bọn hắn bí mật ủng hộ Tác Ngọc Đường?
Cho nên... Hắn cố ý răn dạy Sở Thương Minh, sau đó bí mật chuẩn bị, còn muốn thừa dịp không có người chú ý, lẽ đưa đồ lặng đến cho Tác Ngọc Đường nơi đó.
Thần không biết quỷ không hay, ngay cả Tác Ngọc Đường cũng không thể xác định là ai đang phối hợp với hắn.
Cứ như vậy, chuyện liền không có bất cứ liên quan nào cùng Bá Vương phủ bọn hắn cả.
Hắn chỉ cần ngồi đợi kết quả là được.
- Tiểu vương gia, đây là vội vã muốn đi đâu?
Diệp Trục Thiên ngăn Sở Thương Minh đang tức giận lại.
- Diệp huynh, đã trễ thế như vậy, còn không có nghỉ ngơi?
Sở Thương Minh rất nhanh đã bình phục tốt cảm xúc, cố gắng nở một nụ cười.
- Ta nghiên cứu ánh trăng tinh không, bình thường đều là tu luyện vào ban đêm. Vừa mới tùy tiện tụ tập ánh trăng, cảm giác được nơi này giống như...
- Ma sát nhỏ giữa phụ tử, không có chuyện gì.
- Ta ủy thác qua Sở huynh, thay ta nhắc nhở Khương Phàm, không biết...
- Đêm nay ta vừa vặn muốn đi Sí Thiên giới, sẽ thay Diệp huynh chuyển lời.
Sở Thương Minh rất mất tự nhiên.
- Còn xin thay ta lại chuyển thêm một câu. Nếu như hắn nguyện ý, ta hy vọng có thể cùng hắn luận bàn võ pháp, nếu như không nguyện ý, qua mấy ngày nữa ta cũng sắp rời khỏi.
- Ta nhất định sẽ chuyển lời thật chi tiết.
Sở Thương Minh không yên lòng ứng phó hai câu, cáo từ rời khỏi.
Diệp Trục Thiên nhìn bóng lưng của hắn, đầu ngón tay vác tại sau lưng nhẹ nhàng bấm đốt ngón tay, nhếch miệng lên một nụ cười.
- Dám trốn đi, ta xem ngươi có thể trốn được bao lâu.
Sở Thương Minh từ chối để Tác Ngọc Đường tức giận.
Cũng mặc kệ Tác Ngọc Đường mở cái gì điều kiện, tranh thủ như thế nào, đều không thể giữ Sở Thương Minh lại được.
Tác Ngọc Đường nằm ở trên giường, cố gắng nghĩ cách khác.
Muốn luyện chế Yêu Linh Phần Huyết Đan, nhất định phải có Xích Huyết Long Quỳ Hoa. Thế nhưng, Xích Huyết Long Quỳ Hoa không chỉ hiếm thấy, mà công dụng cũng rất ít. Cho nên, chỉ cần hắn trắng trợn tìm kiếm Xích Huyết Long Quỳ Hoa, chẳng khác nào công khai tuyên bố hắn muốn luyện chế Yêu Linh Phần Huyết Đan.
Đến lúc đó liền sẽ kinh động Giới Chủ đầu tiên.
Cho nên chuyện này nhất định phải bí mật làm, nhưng phải tìm ai đây?
Hai ngày sau...
Tác Ngọc Đường vừa mới tỉnh ngủ, đột nhiên phát hiện bên giường có thêm một cái hộp gấm.
- Đây là...
Tác Ngọc Đường mở hộp gấm ra xem xét, bên trong vậy mà lại để đó Xích Huyết Long Quỳ Hoa mà hắn 'Nhớ thương'?
- Chẳng lẽ là...
Lòng dạ Tác Ngọc Đường rất sâu, lập tức mơ hồ nghĩ đến một loại khả năng nào đó, trong lòng cũng nhanh chóng dấy lên hi vọng.
Hôm nay có hai gốc, không lâu sau đó sẽ có gốc thứ ba, gốc thứ tư, gốc thứ năm.
Chỉ cần có Xích Huyết Long Quỳ Hoa, tiếp theo đều liền dễ làm.
Sau đó không lâu, một lão nhân mệt mỏi đẩy cửa phòng ra:
- Thánh Chủ, ngươi tìm ta?
- Khôi phục thế nào rồi?
Tác Ngọc Đường cất kỹ hộp gấm, gian nan chống người lên.
- Có thể khôi phục lại sáu phần liền xem như may mắn.
Lão nhân cười thảm.
Hắn là một trong năm vị trưởng lão may mắn còn sống sót, cũng là ngoại trừ Tác Ngọc Đường, là người có cảnh giới cao nhất, đan thuật mạnh nhất.
Hắn tự biết không có cơ hội đợi đến đan dược Thánh phẩm, 'Tạo Hóa Thọ Linh Đan' liền dùng 'Thăm hỏi' mà Giới Chủ đưa tới, đan dược cấp bậc Chuẩn Thánh phẩm, 'Bồ Đề Kim Nguyên Đan'.
Về phần bốn vị trưởng lão khác, chỉ có thể dùng Tạo Hóa Đan bình thường.
Hắn miễn cưỡng có thể khôi phục lại sáu phần, bốn vị khác có thể khôi phục ba phần đều coi như là may mắn.
- Cố gắng điều dưỡng thật tốt, chuẩn bị luyện đan.
- Luyện đan? Ta chỉ sợ trong vòng nửa năm cũng không thể luyện đan.
- Loại đan dược này nhất định phải người ta tin tưởng đến luyện, hơn nữa còn là trong mắt người ngoài, không thể nào để người khác đến luyện.
Sau khi Tác Ngọc Đường giải thích xong tình huống, trên mặt Ngô trưởng lão hiện ra một vòng dữ tợn.
Chương 1439 Suy diễn khả năng
- Giao cho ta! Chỉ cần có thể giết chết Khương Phàm, coi như sau này ta không thể luyện đan, cũng không thèm đếm xỉa!
- Cho ngươi thời gian mười ngày điều trị. Thuận tiện, thả Yêu Điệp ngươi nuôi ra, tìm tới Khương Phàm. Hắn giống như trốn ở một nơi nào đó tại Sí Thiên giới.
- Giao cho ta, nhất định Yêu Điệp của ta có thể móc hắn ra.
Nơi cực sâu trong rừng già tại Sí Thiên giới!
Dạ An Nhiên mượn nhờ sơn hà rừng rậm xung quanh, diễn dịch 'Tiểu thế giới' sinh cơ bừng bừng, phối hợp Khương Phàm cảm ngộ Sơn Hà Đại Táng.
Mặc dù 'Tiểu thế giới' chỉ là hình dáng, nhưng đối với Linh Hồn cảnh Khương Phàm mà nói, đã đủ rồi.
Khương Phàm giống như đứng ở thời đại Viễn Cổ đang khai thiên tích địa, khí tức Hỗn Độn tràn ngập, khí tức Huyền Hoàng lắng đọng, thảm thực vật trong rừng rậm vừa mới thai nghén, đại địa sông ngòi vừa mới thành hình.
Loại cảm giác vi diệu này, có thể làm cho hắn cảm ngộ đại địa diễn biến rất tốt, sơn hà biến thiên ảo diệu.
Nhất là tiểu thế giới mà Dạ An Nhiên khống chế, na di núi cao, phương pháp vặn vẹo sơn hà, cùng quá trình hủy diệt 'Chôn vùi' 'Thế giới Ngũ Hành', cũng kích ra cảm ngộ của Khương Phàm đối với Sơn Hà Đại Táng.
Hiểu rõ bản chất, mới có thể thôi diễn tốt hơn.
Hiểu rõ ảo diệu, mới có thể khống chế tốt hơn.
Mà trong quá trình Khương Phàm cảm ngộ một ít tâm đắc, cũng sẽ cùng Dạ An Nhiên nghiên cứu thảo luận, trợ giúp Dạ An Nhiên khống chế Ngũ Hành tốt hơn, thôi diễn 'Sơn Hà' - 'Căn cơ' của thế giới này.
Hai người hỗ trợ nhau, hoàn toàn trầm luân ở bên trong.
Đối với nhau, bọn hắn đều là trợ thủ tốt nhất.
Nhưng, đến ngày thứ bảy.
- Ngươi có cảm nhận được không?
Dạ An Nhiên nổi bồng bềnh giữa không trung, Tiểu Thụ Ngũ Hành trước mặt tỏa ra ánh sáng mông lung.
Khương Phàm không có nghe được Dạ An Nhiên đang la lên, hắn đang chìm ngâm ở bên trong suy nghĩ.
Tại thời điểm hắn cùng Dạ An Nhiên nghiên cứu thảo luận, đột nhiên nghĩ đến tàn đao truyền thừa.
Thức thứ ba của tàn đao là Tế Thiên Thức!
Là dưới tuyệt cảnh sinh tử, tại thời khắc không màng sống chết, thiêu đốt sinh mệnh, thiêu đốt tiềm chất, thiêu đốt bản thân, hướng Thương Thiên... Mượn lực!
Có thể mượn tới bao nhiêu lực lượng, có thể thể hiện ra bấy nhiêu uy lực và năng lượng, toàn bằng năng lực chịu đựng của ngươi, cùng tình cảnh đặc biệt điên cuồng cùng chấp niệm.
Cái giá của bộ võ pháp này vô cùng lớn, tương đương với lấy mạng đổi mạng.
Thế nhưng, nếu như cải tiến phương thức thi triển Tế Thiên Thức, phối hợp với Sơn Hà Đại Táng thì thế nào?
Hai bên kết hợp, hắn có thể không cần thiêu đốt sinh mệnh liền có thể mượn nhờ 'Sơn Hà Đại Táng' phóng xuất ra Tế Thiên Thức. Hắn cũng không cần trực tiếp hủy diệt sơn hà, chỉ cần mượn nhờ 'Tế Thiên Thức' điều động khí tức tai nạn mai táng sơn hà.
Quả thực là tuyệt phối!
- Ta cảm thấy….
Dạ An Nhiên nhắm mắt lại, thông qua Ngũ Hành Thụ, cảm ngộ Sí Thiên giới.
Thời điểm trước đó, nàng suy đoán có thể là Sí Thiên giới dùng một loại Ngũ Hành pháp trận nào đó, phối hợp với năng lượng không gian, hình thành không gian độc lập.
Sở dĩ dùng xiềng xích kết nối cùng thế giới bên ngoài, càng giống như đang hấp thu linh khí của thế giới bên ngoài, bảo đảm Sí Thiên giới diễn biến bình thường.
Thế nhưng, thời điểm khi nàng mời ra Ngũ Hành Thụ, lặp đi lặp lại diễn biến tiểu thế giới, phối hợp Khương Phàm cảm ngộ, càng phát ra cảm giác Sí Thiên giới này có chút kỳ quái.
Cho tới hôm nay, loại cảm giác này lại càng rõ ràng, cũng mãnh liệt.
- Đó là một tiểu thế giới độc lập. Sinh sôi hoàn toàn độc lập, năng lượng Ngũ Hành hoàn toàn độc lập. Năng lượng nơi này vô cùng nồng hậu lại dày đặc, không gian nơi này vô cùng ổn định. Nơi này... Tựa như là một Thế giới Ngũ Hành cổ lão.
Dạ An Nhiên thì thào khẽ nói.
Khương Phàm vẫn đắm chìm bên trong cảm ngộ của riêng mình, yên lặng diễn biến dung hợp phương thức, khai sáng uy lực võ pháp hoàn toàn mới lại to lớn.
Thật lâu...
Dạ An Nhiên mở hai mắt sáng tỏ ra, toàn thân bất chợt nóng lên.
Ta đã hiểu rồi!!
Nơi này thật sự là Thế giới Ngũ Hành!!
Nhớ kỹ Ngũ Hành Thần Thụ đã từng nói.
Mười vạn năm trước, hắn có nuôi dưỡng một con Thần Long, đưa ra khỏi Thượng Cổ Thần Đình.
Ba vạn năm trước, hắn nuôi dưỡng một con người, cũng đưa ra khỏi Thượng Cổ Thần Đình.
Thần Long thất bại, trở lại Thượng Cổ Thần Đình, chết ở trước mặt Thần Thụ.
Con người thất bại, chiến tử ở bên trong sự kiện nguy hiểm nào đó.
Nhưng, bất luận là Thần Long hay là con người kia, cuối cùng đều đã vô cùng cường đại, cũng khẳng định đã diễn biến ra thế giới độc lập thuộc về bọn hắn.
Hai thế giới kia đều không ở Thượng Cổ Thần Đình cũng liền mang ý nghĩa, bọn chúng đã ở lại thế giới thật sự.
Sí Thiên giới, chẳng lẽ chính là một trong hai cái sao?
Dạ An Nhiên ngắm nhìn rừng rậm mênh mông:
- Ngũ Hành Thần Thụ từng nói. Tràng kiếp ba vạn năm trước nạn kia, suýt nữa đều đã hủy nó, có thể suy đoán truyền nhân kia đã gặp phải cường địch vô cùng khủng bố, thời điểm hắn nghênh chiến, có khả năng đã mang theo Thế giới Ngũ Hành vọt tới. Mà con Thần Long mười vạn năm trước kia là tự mình về tới bên cạnh Thần Thụ, còn chết tại nơi đó. Cho nên... Sí Thiên giới là thế giới mà Thần Long để lại!
Dạ An Nhiên càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Nếu thật sự là như thế này, Sí Thiên giới chính là một gốc Ngũ Hành Thụ cổ lão, sâu trong Sí Thiên giới càng chôn dấu di tích Thần Long.
Nếu thật sự là như thế này, nàng hoàn toàn có thể hấp thu nơi này năng lượng đến tẩm bổ Ngũ Hành Thụ của nàng, thậm chí là dung hợp nó, tiếp quản nó!
- Huynh đi cùng ta, hay là ở lại nơi này?
Dạ An Nhiên muốn xác định nơi Ngũ Hành Thụ cắm rễ, cũng chính là đầu nguồn của Sí Thiên giới.
- Muội muốn làm gì?
Khương Phàm từ trong trầm tư thức tỉnh lại.
- Ta cần xác định một chuyện.
Sau khi Dạ An Nhiên hòa tan vào thân thể vào Ngũ Hành Thụ, nàng đi đến rừng rậm tươi tốt.
- Ta đi cùng muội.
Khương Phàm bước nhanh đuổi theo, nơi này mặc dù hoang vắng, nhưng nói không chừng ở chỗ nào đó liền có thể có một lão gia hỏa ẩn thế, nếu như nàng giải thích không rõ thân phận của mình thì sẽ rất phiền toái.
- Mười vạn năm trước, Ngũ Hành Thần Thụ đã từng thai nghén qua một Hạt giống Ngũ Hành, đưa cho một con Giao Long bên trong Thánh Hồ, trợ giúp nó hóa thân thành Thần Long. Thần Long rời khỏi Vĩnh Hằng Thánh Sơn, cố gắng ở bên ngoài một một thời gian, cuối cùng về lại tới Thượng Cổ Thần Đình, chết bên cạnh Thần Thụ.
Chương 1440 Thế giới của Cự Long
- Nhưng, nó trở về chỉ là thân thể, không có mang về Thế giới Ngũ Hành mà nó sáng tạo. Ta hoài nghi Thế giới Ngũ Hành của nó là đã ở lại bên ngoài, cái gọi Sí Thiên giới này chính là thế giới kia.
- Muội có thể khống chế nơi này?
Khương Phàm kích động.
Đồng căn đồng nguyên sao, như ca ca muội muội, đều là người một nhà.
Không nghĩ tới tiến vào Sí Thiên giới, lại còn có thu hoạch vui mừng như vậy.
Mấy chục năm sau, chẳng lẽ An Nhiên có thể hòa tan vào thân thể vào Sí Thiên giới, mang theo chạy khắp thiên hạ?
Đan Hoàng ở trong ý thức Khương Phàm sửng sốt mấy lần, đời trước gạt truyền nhân người ta, đời này còn muốn đổi nhà rồi?
Quả nhiên là tặc tính không thay đổi !
Một thời gian trước còn nói thẹn với Dương Vương, không thể nào lại phạm sai lầm, không thể nào lại bắt cóc Bá Vương tương lai của người ta, kết quả vừa có cơ hội, ngay cả Sí Thiên giới cũng đều muốn dọn đi.
- Nếu như Ngũ Hành Thụ kia vẫn tồn tại, ta hẳn là có thể hấp thu năng lượng, về phần có thể khống chế hay không, muốn phải xem tình huống mới biết được.
Bọn hắn quanh đi quẩn lại năm ngày trong rừng rậm, rốt cuộc cũng phát hiện được đầu nguồn năng lượng Ngũ Hành.
Chỉ là...
Bọn hắn đứng tại trong rừng rậm, nhìn qua mênh mông quần sơn nơi xa kia phiến giống như sóng lớn lao nhanh.
- Nơi sâu nhất trong đó là nơi Giới Chủ Sí Thiên giới bế quan.
Khương Phàm lắc đầu, sớm nên liệu đến.
- Hẳn là ở nơi đó.
Dạ An Nhiên có thể rõ ràng cảm nhận được năng lượng Ngũ Hành mênh mông như biển ở đó, Ngũ Hành Thụ trong cơ thể nàng nở rộ lên tầng tầng ánh sáng, chiếu ánh nàng như là trong suốt.
- Là Ngũ Hành Thụ, hay là...
- Chỉ có đi đến nơi đó, mới có thể xác định được. Tuy nhiên, ta có thể hấp thu lực lượng Ngũ Hành nơi đó, thử tỉnh lại nó. Nếu quả như thật là Ngũ Hành Thụ, có khả năng sẽ để lại linh hồn Thần Long.
Dạ An Nhiên nhắm mắt lại, có chút ngẩng đầu, triển khai thân thể nở rộ lên hào quang sáng chói.
Ngọc châu Đại biểu cho lực lượng Ngũ Hành từ trong thân thể bay ra, nhanh chóng phóng đại, nhanh chóng xoay tròn, hình thành vòng xoáy mãnh liệt.
Năng lượng Ngũ Hành giữa thiên địa nhận lấy dẫn dắt, tiến lên lao nhanh tới nơi này.
Năng lượng nồng đậm giống như thủy triều vô hình tràn qua rừng rậm, cuốn qua núi cao, thậm chí xuất hiện ù ù tiếng vang.
- Cẩn thận một chút, đừng để bọn thủ vệ chú ý.
Khương Phàm đi đến phía trước đỉnh núi, ngắm nhìn quần sơn mênh mông ngoài trăm dặm ầm ầm dậy sóng.
Nơi đó là cấm khu trung ương của Sí Thiên giới, có u cốc mà Giới Chủ bế quan, có đại điện Sí Thiên nguy nga, càng nắm chắc hơn vạn người trấn thủ.
Ngũ Hành Linh Châu cùng ý thức Dạ An Nhiên tương thông, tụ tập năng lượng thiên địa, hình thành mê vụ nồng đậm, che mất khu rừng này.
Sau đó, Dạ An Nhiên khống chế Ngũ Hành Linh Châu phân tán ra ngoài, phạm vi đạt hai ba mươi dặm.
Thổ Linh Châu, Kim Linh Châu, Hỏa Linh Châu, đều không có nhập vào địa tầng.
Mộc Linh Châu lơ lửng trong rừng rậm, Thủy Linh Châu xông vào con sông lao nhanh ở phía trước. Tiếp tục tụ tập năng lượng, đồng thời thử nghiệm sinh ra cộng minh cùng năng lượng Ngũ Hành thế giới này.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Dạ An Nhiên cẩn thận cảm nhận được Ngũ Hành Linh Châu đang thay đổi, cảm nhận được thế giới này ba động kỳ diệu.
Rốt cuộc...
Ý thức thế giới của Dạ An Nhiên đột nhiên rung chuyển, giống như biển động ngập trời mang đến áp bách ngạt thở, lại như đại địa rung chuyển nhấc lên hỗn loạn vô tận.
Một loại thần thức thật lớn cưỡng ép xông vào ý thức của nàng.
Quả nhiên là Cự Long.
Khó mà hình dung được sự to lớn của nó!
Nó phảng phất có thể đè sập Thương Thiên, lại như là thiên địa biến thành. Cho dù là ở trong ý thức, cũng đủ để lấp đầy ý thức của thế giới này.
Dạ An Nhiên cảm nhận được ngạt thở, cảm nhận được nhỏ bé, như muốn trầm luân trong thế giới ý thức của mình.
Cự Long phát ra ánh sáng Ngũ Hành, nhìn xuống con kiến hôi Dạ An Nhiên ở trước mặt mình.
- Ta là truyền nhân thứ ba của Ngũ Hành Thần Thụ, Dạ An Nhiên.
Dạ An Nhiên cố nén cảm giác áp bách, chủ động cho thấy thân phận, để tránh gây nên hiểu lầm.
- Tại sao ngươi tới đây?
Cự Long phát ra thanh âm thế nhưng vừa phun ra chữ đầu tiên, cái tiếng vang vô cùng mênh mông kia liền chấn động đến mức linh hồn Dạ An Nhiên đều hoảng hốt, mấy chữ ngắn ngủi, suýt nữa đã chấn nàng choáng qua.
- Ta vô ý mạo phạm, chỉ đi đến nơi này sau đó ngoài ý muốn phát hiện được bí mật nơi này. Ta nhớ được Ngũ Hành Thần Thụ từng nói qua, ngài ấy đã bồi dưỡng Thần Long vào mười vạn năm về trước, và đã chết ở trước mặt của ngài. Ta đoán, nơi này hẳn là Thế giới Ngũ Hành mà Thần Long để lại, cũng có thể là lưu lại linh hồn. Cho nên mạo muội cảm ứng, quấy rầy đến ngươi.
- Ta chính là con Thần Long kia.
Cự Long không có giấu diếm.
Nó đã từng là một con Giao Long, lãng phí thời gian trong Thánh Hồ, may mắn được lọt vào mắt xanh của Thần Thụ, có thể hóa thành Cự Long, xé mở cấm chế Thần Đình, truy tìm thế giới ảo diệu.
Nó lấy được Hạt giống Ngũ Hành đầu tiên mà Thần Thụ thai nghén, cũng là kỳ vọng lớn nhất của Thần Thụ.
Nó kế thừa ý chí Thần Thụ, cũng truy tìm mộng tưởng của Thần Thụ.
Nó không làm danh lợi, không để ý tới thế sự. Bay lượn giữa đất trời mênh mông, quan sát đến thế giới cổ lão, diễn biến Thế giới Ngũ Hành hoàn toàn mới.
Nhưng, cuối cùng nó vẫn thất bại.
Tựa như thế giới của Thần Thụ như thế, rõ ràng là thế giới sinh cơ bừng bừng, nhưng lại âm u đầy tử khí, không thể tự nhiên dựng dục ra huyết nhục sinh mệnh, không thể diễn biến ra con đường Luân Hồi, không thể sáng tạo ra nhật nguyệt tinh thần.
Nó giấu trong lòng cảm kích cùng chờ mong, hy vọng có thể mang theo huy hoàng thành tựu, đáp trả lại cho Ngũ Hành Thần Thụ.
Mãi cho đến khi rốt cuộc nó cũng đã hiểu mình thật sự bất lực, loại tuyệt vọng kia, đau đớn, cùng áy náy đối với Thần Thụ, triệt để phá hủy nó.
Nó để lại thế giới mà mình đã sáng tạo, về tới bên cạnh Thần Thụ, lần nói lời xin lỗi lượt áy náy, mà từ từ mục nát.
Trước khi đi, nó để lại linh hồn mình, yên lặng bảo vệ lấy cái thế giới mà nó đã hao hết tinh lực suốt đời để diễn biến.
Ngũ Hành không chết, linh hồn bất diệt.
Đến nay, đã là một trăm ngàn năm.
Dạ An Nhiên nói:
- Năm đó, trước khi Thần Long rời khỏi, Ngũ Hành Thụ đã ở lại nơi này sao?
- Ngũ Hành Thụ được giữ lại, đã cùng thế giới này dung hợp triệt để.