Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3731 Chu Tước Kiếp (1)

Khang Ninh tranh thủ thời gian bảo vệ An An, khẩn trương nhìn biển lửa lao nhanh mà đến.

- Chu Tước?

- Đó là Huyễn Tinh bộ lạc sao?

- Không phải đâu, Huyễn Tinh bộ lạc cách nơi này rất xa, hẳn là còn chưa tới.

- Huyễn Tinh bộ lạc cùng Liệt Tinh bộ lạc đều là tinh thú loại hỏa diễm, nơi đó rõ ràng là chỉ Côn Bằng.

- Chiến tộc tới? Không thể nào! Đây không phải là người Chiến tộc!

Các bộ lạc nhao nhao nhìn Chu Tước xa xa đột nhiên xuất hiện.

Mặc dù là lục giai tinh thú, nhưng bởi vì tính đặc thù, độ chú ý không thể kém bao nhiêu so với thất giai tinh thú.

Thực Tinh Tước mang theo Chu Tước các tinh thú đi đến trước mặt Khương Phàm, ở trên cao nhìn xuống quan sát hắn.

Trên lưng Thực Tinh Tước lại là một nữ tử lãnh diễm cao ngạo.

Trên lưng Chu Tước là nam tử anh tuấn tà ý.

Trên lưng Liệt Diễm Cự Sư cùng Mãnh Hổ, đều là hai nam tử điêu luyện khôi ngô.

- Đây là tinh thú của ai?

Nữ tử lãnh ngạo liếc mắt nhìn ra Chu Tước này không phải là của Huyễn Tinh bộ lạc, cũng không phải Chiến tộc khác.

Trên đời này vậy mà ra đời Chu Tước mới?

Bọn hắn vậy mà không có tin tức gì.

- Ta... Ta...

An An sợ hãi nhấc tay, mặc dù rất hưng phấn với cục diện quần hùng tụ hợp, nhưng đột nhiên đối mặt cường giả khủng bố như vậy, vẫn không bị khống chế sợ hãi.

- Thuộc bộ lạc nào?

Tà ý nam tử trên lưng Chu Tước đánh giá An An, trong đôi mắt dài nhỏ nổi lên từng điểm sáng rực.

-...

An An bị nam tử kia nhìn toàn thân không được tự nhiên.

- Ta hỏi ngươi, thuộc bộ lạc nào.

Tà ý nam tử thể hiện quái dị.

Có thể thuần phục Chu Tước, tất nhiên là ngoan nhân.

Điểm ấy hắn thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, lúc trước thật sự suýt chút nữa thì mất mạng, mà khế ước sau hơn hai trăm năm, hắn đều dùng hết khả năng tranh thủ quyền chủ động, để tránh bị phản phệ.

Nữ hài nhi này quả thật khác xa hai chứ ngoan nhân.

- Bộ lạc nhỏ.

- Bên trong bộ lạc nhỏ nuôi Chu Tước, các ngươi chán sống.

Nam tử đánh giá nữ hài nhi, càng xem càng vui vẻ.

Tinh Thần Thụ bộ lạc bọn hắn sắp nở hoa, đến thời điểm tinh du.

Mặc dù những nữ tử trong bộ lạc kia đều khát vọng cùng hắn tinh du, nhưng đến bây giờ còn không có tuyển định một người hài lòng.

Trước đó luôn muốn tinh du cùng lão tộc trưởng, nhưng lão tộc trưởng hiển nhiên không có ý kia.

Nữ hài nhi này không chỉ có dáng dấp không tệ, lại khế ước Chu Tước, thật sự là hoàn mỹ đến cực điểm.

Khương Phàm mở miệng:

- Tiểu tử, ta rất không thích ánh mắt của ngươi.

Tà ý nam tử có chút nhíu mày:

- Ngươi là chủ? Ha ha, chủ tớ nghịch vị.

- Nếu như chỉ đến chào hỏi, hoan nghênh. Nếu có khác ý đồ, cũng đừng trách ta không khách khí.

- Ha ha... Không khách khí? Làm sao không khách khí!

Tà ý nam tử cười lạnh.

Hắn khế ước Chu Tước hơn ba nghìn năm, đối với tất cả Chu Tước truyền thừa đều đã dung hội xuyên suốt, thậm chí mang theo Chu Tước đăng lâm qua chiến trường tiền tuyến, trải qua chém giết tàn khốc.

Giữa bọn hắn hoàn mỹ phối hợp có thể làm cho thất giai tinh thú đều kiêng kị.

Mà Chu Tước không biết nơi nào xuất hiện, tất nhiên là vừa mới xuất hiện, mà khế ước liên quan phát sinh nghịch loạn, mang ý nghĩa thực lực Chu Tước này không mạnh, chớ nói chi là thực lực chủ nhân.

Tổ hợp như vậy, hắn có nắm chắc ba chiêu trấn áp.

- Ha ha, rất phách lối.

Khương Phàm cười lạnh đáp lễ.

- Ở trước mặt ngươi, có tư cách!!

- Đã thật lâu không có tiểu khả ái nói chuyện với ta như vậy.

- Ngươi nói cái gì?

- Ta nói nếu ngươi như chán sống, ta có thể giúp một tay. Miễn phí.

Tà ý nam tử nhìn mắt Khương Phàm thật sâu, đột nhiên cười.

- Ngươi là đang gây hấn với ta??

Nam tử trên LƯNG Cự sư cùng mãnh hổ cũng đều đang cười.

Thiên hạ bộ lạc, phàm là nhận biết Chu Tước, đều biết Chu Tước cường đại cùng bối cảnh, gia hỏa này vậy mà khiêu khích như thế này?

Tuy nhiên, ha ha, không hổ là Chu Tước, trong lòng lộ ra phách lối.

Khương Phàm hừ lạnh:

- Ta không phải đang gây hấn với ngươi, chẳng lẽ đang chào hỏi cùng ngươi? Ngu xuẩn!!

- Ngươi chán sống!!

Tà ý nam tử giận tím mặt, toàn thân lan tràn tinh văn, Chu Tước dưới thân kịch liệt phát ra tiếng gáy to, bộc phát ra tinh uy kinh khủng.

- Rống...

Liệt Diễm Cự Sư cùng Liệt Diễm Mãnh Hổ đều mãnh liệt đong đưa, tinh văn toàn thân bành trướng phát sáng, phóng xuất ra uy lực sát phạt kinh khủng, không kém gì Chu Tước giữa trời.

- Đừng ngao ngao gọi loạn với ta! Ta khiêu khích ngươi, ngươi thế nào?

Toàn thân Khương Phàm bạo động liệt diễm, âm thanh chần động Thiên hải, e sợ cho có người nghe không được.

Phần tư thái này ngược lại khiến Thực Tinh Tước rất ngạc nhiên, đây là bản tính như vậy, không biết sống chết hay là có cái gì ỷ vào.

- Ngươi đây không phải khiêu khích, là muốn chết!!

- Ta tuyên chiến ngươi, nếu như ta thắng, ta dung hợp ngươi! Nếu như ta bại, ta quy thuận Liệt Tinh bộ lạc, thuộc về ngươi!!

- Một lời đã định?

- Ta dám nói liền dám đảm đương! Ngược lại là ngươi, thua được sao??

Khương Phàm làm càn hô to, mang theo tất cả bộ lạc chú ý.

- Chu Tước này thuộc bộ lạc nào, đủ nhanh nhẹn dũng mãnh, dám khiêu chiến Liệt Tinh bộ lạc như thế này.

- Quá độc ác, trực tiếp cược mệnh.

- Không hổ là Chu Tước, tính tình quá liệt.

- Chu Tước đối với Chu Tước, đáng giá xem xét.

Số lượng lớn bộ lạc đều lần lượt rời khỏi cột sáng, vây đến bọn hắn nơi này.

Nhàn rỗi không chuyện gì, nhìn một trận tranh tài, giải buồn.

- Ngươi trưng cầu ý kiến của ta chưa?

An An bị chọc giận đến chết, hỗn đản này lại không tuân theo ước định trước khi rời đi, còn muốn ném tới Liệt Tinh bộ lạc.

Khương Phàm trong ý thức đáp lễ:

- Tên hỗn đản kia coi trọng ngươi, có đánh hay không, hắn đều muốn định ngươi. Đừng ồn ào, ở bên cạnh nhìn kỹ cho ta.
Chương 3732 Chu Tước Kiếp (2)

- Thực Tinh Tước, ngươi có dám tiếp hay không!

Khương Phàm khiêu khích nhìn Thực Tinh Tước.

Mấu chốt trận chiến này không ở Chu Tước kia, mà là Thực Tinh Tước.

Chỉ cần Thực Tinh Tước đồng ý, hắn có thể yên tâm khai chiến.

- Tiếp!!

Tà ác nam tử cao giọng thỉnh nguyện.

Một tinh thú mớikhông biết trời cao đất rộng, hắn có tự tin trăm phần trăm trấn áp.

Tà ác nam tử liếc nhìn An An, mắt lộ ra hung quang. Cùng ta về bộ lạc, chờ tinh du đi.

Thực Tinh Tước quan sát Chu Tước phách lối, thực sự không biết lực lượng hắn từ đâu mà tới.

Nếu như có thể thắng, đương nhiên là tốt nhất, Liệt Tinh bộ lạc sẽ nắm giữ hai đại Chu Tước chiến tướng, nhưng nếu như thua thì sao?

Mặc dù không tin Diêu Tế thất bại, nhưng nếu quả như thật thua, thất giai tinh thú những bộ lạc xung quanh khẳng định liên thủ bức bách hắn tuân thủ ước định, bỏ mặc Chu Tước kia dung hợp.

- Xin mời tộc trưởng đồng ý!!

Diêu Tế cao giọng la lên, do dự cái gì? Có cái gì do dự! Đây là đang chất vấn thực lực của hắn sao??

Nữ tử trên lưng Thực Tinh Tước nói:

- Nếu như ngươi thua, ngươi và chủ tử của ngươi, nam hài kia cùng Côn Bằng hắn đều thuộc về Liệt Tinh bộ lạc. Nếu như ngươi thắng, có thể để Diêu Tế thôn phệ hết chúng, nhưng... Ngươi cũng muốn quy thuận Liệt Tinh bộ lạc.

Vừa nói ra lời này, các bộ lạc đều hai mặt nhìn nhau, điều kiện muốn mặt như thế nghĩ như thế nào nói ra khỏi miệng?

Khương Phàm cười:

- Ngươi đã hiểu chính ngươi đang nói cái gì?

Diêu Tế nhíu nhíu mày. Mặc dù không tin mình thất bại, nhưng ngữ khí lão tộc trưởng rõ ràng nếu như thua, cũng không cần phải còn sống.

Vẻ mặt nữ tử lãnh đạm:

- Mặc dù hi vọng ngươi thắng không lớn, nhưng nếu như thắng, ta có thể tha ngươi sao?

- Ngươi thế nhưng giết là tộc trưởng Liệt Tinh bộ lạc ta.

- Coi như hôm nay tha cho ngươi, sau này cũng tuyệt đối không tha cho ngươi.

- Ta cùng Liệt Tinh bộ lạc có thể tiếp nhận cái giá điều kiện trước tiên, là có thể đền bù tổn thất.

- Nếu như ngươi tiếp nhận, ngươi thỏa thích phát tiết, khai chiến cùng Diêu Tế, sinh tử đều bằng bản sự. Nếu như không tiếp nhận, chúng ta bây giờ vây bắt ngươi.

Các bộ lạc đều bội phục, không hổ là Thực Tinh Tước, giao dịch còn có thể làm như thế, hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt.

Khang Ninh cùng An An khẩn trương nhìn Khương Phàm, khẩn trương lại là bất đắc dĩ.

Cái này rõ ràng là chuyện liên quan vận mệnh bọn họ, bọn hắn thậm chí ngay cả tư cách nói chuyện đều không có, chớ nói chi là từ chối.

Bọn hắn chỉ có thể chờ mong Khương Phàm có thể biết khó khăn, chủ động nói lời xin lỗi, chuyện này coi như qua.

Khương Phàm thật sâu nhìn Thực Tinh Tước, nhẹ gật đầu:

- Đồng ý!

- Không được!!

Khang Ninh cùng An An kinh hô.

Làm thật?

Người ta là Chu Tước mấy ngàn năm đó!

Trong này có phần thắng sao?

- Ngươi đã kiên trì, ta cho các ngươi chiến trường.

- Xin mời các tộc lui lại, bất kỳ một phương nào đều không được nhúng tay.

Thực Tinh Tước nhấc lên hỏa diễm hừng hực, mang theo Liệt Diễm Cự Sư cùng Mãnh Hổ lui hơn năm mươi dặm.

Những bộ lạc khác lần lượt lui lại, nhường ra một chiến trường đủ rộng lớn.

- Xin ngươi nhất định phải thắng! Không dùng được biện pháp gì, nhất định phải thắng!

Khang Ninh hướng phía Khương Phàm gào to, mang theo muội muội quay người rời khỏi.

- Chậm đã! Cô nương, ngươi muốn đi đâu!

Diêu Tế đột nhiên kêu bọn hắn lại.

- Đối thủ của ngươi là hắn.

Khang Ninh vội vàng bảo hộ muội muội ở sau lưng.

- Ngươi cố ý? Có hiểu quy củ hay không!!

- Quy củ gì?

- Ngươi không có đánh qua tranh tài?

- Không có.

- Không có đánh qua, không có nghe sao??

- Ta không hiểu quy củ của các ngươi, ta chỉ biết đối thủ của ngươi là hắn!

- Tranh tài là giữa chủ nhân quyết đấu, nào có tinh thú cùng chủ nhân đánh? Hoặc là, chủ tớ quyết đấu, hoặc là chủ nhân đối chiến chủ nhân, chính các ngươi chọn.

Mặt mũi An An trắng bệch:

- Ta, ta sẽ không đánh.

Toàn thân Khang Ninh đều nổi lên lãnh ý, còn có quy củ như vậy?

Để An An đánh cùng nam tử kia, chẳng phải chịu chết? An An mặc dù trên đường cảm ngộ Chu Tước truyền thừa, nhưng cho tới bây giờ không có thực chiến qua.

Nếu như chủ tớ phối hợp, càng không có phần thắng. Đối phương chinh chiến ngàn năm, phối hợp muốn bao nhiêu ăn ý có bao nhiêu ăn ý, thực lực cũng không phải một cộng một bằng hai, thậm chí có thể tới ba, An An cùng Khương Phàm? Cái kia đều không phải là một cộng một, nói không chừng đều có thể là một giảm một.

Khương Phàm nói:

- An An lưu lại, ta mang ngươi cảm nhận chút chiến đấu.

An An muốn khóc:

- Ta không muốn.

Trong ý thức Khương Phàm liên hệ:

- Ta có phần thắng, ngươi chỉ cần đứng trên lưng ta là được. Không phải ngươi ưa thích kích thích sao? Có gì kích thích hơn cái này chứ?

An An thật gấp.

- Ta không muốn chết!

- Có ta ở đây, ngươi không chết được.

- Ngươi cũng không có coi ta là vật sống, ngươi thậm chí đều không có xem mình là vật sống.

- Ta ngươi trở thành người yêu.

- Ngươi nhìn!! Lúc ngươi nói lời này, chính là khi nằm mơ!

- Ta sẽ nói cho ngươi biết một lần, ta là thật sự, ta ở chỗ này sống ba trăm năm, không phải bởi vì một giấc mộng của ngươi mới xuất hiện.

- Ta tin tưởng, được chưa?

- Ngươi không tin!! Ngươi chỉ đến tìm kiếm cái gọi là câu trả lời của ngươi, ngươi không chỉ có không có xem nơi này như chân thực, mà tìm tới liền rời khỏi. Nếu như ngươi rời khỏi, ta làm sao bây giờ? Khế ước đứt gãy, ta liền chết!!

An An càng nói càng sốt ruột, cảm xúc mãnh liệt hòa với thanh âm, rõ ràng truyền lại đến trong đầu Khương Phàm.

Khương Phàm cùng hưởng lấy thanh âm, cảm xúc của An An, nội tâm xuất hiện tình cảm cộng minh.

Âm thanh Diêu Tế truyền đến:

- Còn đang chờ cái gì! Đánh như thế nào, các ngươi chọn!

Khương Phàm hoành không lao xuống, đi tới trước mặt An An:

- Ta còn không có hoàn toàn tiếp nhận, nhưng bất kể có phải mộng hay không, ta cũng sẽ không để cho ngươi chết, tin tưởng ta.

An An tuyệt vọng.
Chương 3733 Chu Tước Kiếp (3)

Lời này bóng gió vẫn như nàng xem như hóa thân của nữ tử kia.

Hắn muốn bảo vệ chính là nữ tử kia, mà không phải nàng.

Chỉ cần hắn xem nàng như thành nữ tử kia, cũng chính xem nàng như thành mộng cảnh.

Khương Phàm chở An An, phóng lên tận trời, giằng co Diêu Tế:

- Hai đối hai, chúng ta thắng, các ngươi chết, các ngươi thắng, mệnh chúng ta thuộc về các ngươi.

- Xin mời các tộc chứng kiến!!

Tinh hoàn phía sau Diêu Tế phát ra tiếng oanh minh kịch liệt, phun ra liệt diễm mênh mông, theo hai tay của hắn vũ động, diễn biến ra vũ kiếm sắc bén, lít nha lít nhít vờn quanh ở xung quanh.

Chu Tước gáy to, tinh văn toàn thân kịch liệt lấp lóe, sôi trào lên cuồn cuộn biển lửa, đuổi giết Khương Phàm.

- Nắm chặt!!

Sau khi Khương Phàm nhắc nhở An An, vỗ cánh kích thiên, thể hiện ra tốc độ cực hạn, thẳng đến biển mây mấy vạn mét trên không trung.

- Đây chính là chiến thuật của ngươi, chạy trốn?

Diêu Tế khống chế Chu Tước trùng thiên truy kích, hắn không ngừng điều động năng lượng từ bên trong tinh hoàn, dành dụm vũ kiếm.

Số lượng vũ kiếm từ mấy trăm đến mấy ngàn, kéo dài tăng nhiều.

Đây là hắn chiến thuật am hiểu nhất, thời điểm chém giết trước lợi dụng tốc độ cực hạn của Chu Tước, dây dưa cùng kẻ địch, hắn thì nắm lấy cơ hội diễn biến hỏa vũ kiếm hải, thời cơ phù hợp phát ra tính bạo kích hủy diệt.

Khương Phàm chở An An tiến vào biển mây, nhanh chóng bôn tập, giống như viên thiên thạch gào thét tại trăm dặm chiến trường.

Diêu Tế theo đuổi không bỏ, gắt gao cắn chặt quỹ tích của Khương Phàm.

Cùng thuộc Chu Tước, Lăng Thiên Thuật bất phân cao thấp.

Các tộc khẩn trương chú ý, ánh mắt theo hai Chu Tước chợt trái chợt phải, chợt cao chợt thấp, nhanh chóng chuyển động.

- Hắn muốn làm gì?

Thực Tinh Tước rất im lặng, vừa mới bắt đầu kêu gào lợi hại, còn tưởng rằng hung mãnh cỡ nào đâu, kết quả là như thế này? Bị đuổi chạy tán loạn?

Rất nhiều thất giai cường giả đều âm thầm lắc đầu, lần đầu tiên nhìn thấy Chu Tước chạy trối chết như thế này.

Chiến thuật gì, phải mệt chết Diêu Tế sao?

- Đuổi!!

Diêu Tế thúc giục Chu Tước, số lượng vũ kiếm xung quanh vượt qua vạn, lít nha lít nhít, âm vang chói tai, giống như kiếm hải chân thực, vờn quanh xung quanh Chu Tước.

Hắn ánh mắt lợi hại gắt gao khóa chặt Khương Phàm chạy trốn phía trước, bắt đầu tìm cơ hội.

Kiếm hải oanh minh, sắc bén mà dữ dằn.

Hỏa diễm gào thét, nóng bỏng lại chói mắt.

Khương Phàm ở phía trước nhanh chóng lao vùn vụt, không ngừng thay đổi quỹ tích, hất ra đuổi bắt. Tinh văn toàn thân hắn càng ngày càng sáng chói, càng ngày càng tinh khiết, giống như tinh hà lao nhanh, đang sinh ra cộng minh thần kỳ cùng vũ trụ mênh mông.

Trên đường tới đây, cũng chính là sau lần kia cùng Khang Ninh nghiên cứu thảo luận, hắn bắt đầu cảm nhận cái gọi là tinh năng.

Hắn phát hiện mình có thể mượn dẫn năng lượng rất mạnh, mà...

Không phức tạp!

Rất một lòng!

Thật giống như một tinh vực nào đó bên trong Hạo Hãn vũ trụ đang cung cấp năng lượng cho hắn.

Mà chỗ đối ứng viên tinh vực với hắn, rất có thể chính là chân thân.

Như vậy tính ra, Khương Phàm hắn là dị loại của thế giới này.

Hắn và chân thân là một thể, cho nên tinh thú khác đều mượn, hắn hoàn toàn có thể nói là dùng.

Cực hạn bạo phát, nguồn năng lượng kia vô cùng khủng bố.

Cho nên...

Khương Phàm đang kích phát tiềm lực tinh văn, chạm đến vũ trụ mênh mông, đang tích góp năng lượng bộc phát.

Chân thân thế nhưng là Thiên Đế đỉnh phong, tương đương với đỉnh thất giai.

Hắn coi như mượn không đến toàn bộ, cũng có thể bộc phát ra đỉnh lục giai.

Ông! Ông! Ông!

Tinh văn tung hoành, giống như pháp trận, tiếp dẫn năng lượng hướng về Hạo Hãn vũ trụ.

Xác thực mà nói, là hướng về chân thân.

- Đang lúc này!

Diêu Tế rốt cuộc cũng chờ đến cơ hội, vạn đạo vũ kiếm cùng vận sức chờ phát động kêu lên tranh minh, như vạn kiếm ra khỏi vỏ, vang vọng khắp Thiên Hải, toàn bộ đánh về phía mục tiêu đột nhiên bay thẳng lên không phía trước.

Chu Tước tinh thú Diêu Tế khống chế đồng thời vỗ cánh gáy to, sớm ngưng tụ Chí Tôn Sát Kiếm phóng lên tận trời, như lôi đình đi nhanh, ánh sáng màu hồng giống như vũ trụ, dồn tốc độ nổ bắn tới Khương Phàm.

Chủ tớ trong chốc lát bộc phát, xúc động tinh văn thiên địa, tràn ngập tuyệt thế sát uy, càng mang cho rất nhiều tinh thú ngoài trăm dặm uy lực chấn nhiếp mãnh liệt.

Ba đạo linh vũ biến thành Chí Tôn Sát Kiếm sáng chói chói mắt, tốc độ tuyệt luân, đi sau mà tới trước, vậy mà trong lúc thoáng qua đến phía trước Vạn Đạo kiếm triều.

Chí Tôn làm dẫn, vạn kiếm đi theo.

Toàn bộ bành trướng sát uy mạnh mẽ, toàn bộ khuấy động hỏa triều cuồng liệt, phía dưới kịch liệt dây dưa xuất hiện rung động lại cộng minh hoa lệ.

Uy thế bạo kích, gấp bội!! Toàn trường kinh hô, đều rõ ràng đã nhận ra nơi đó tăng vọt sát uy.

Ăn ý như vậy, như vậy phối hợp, hẳn là trăm ngàn lần phối hợp tôi luyện mà ra.

Khang Ninh tuyệt vọng, suýt chút nữa ngồi liệt trên lưng Côn Bằng, hắn như đã thấy tràng diện thảm liệt Khương Phàm cùng muội muội bị kiếm triều trùng thiên xoắn nát.

Nhưng giờ phút này, thân hình Khương Phàm phóng lên tận trời đột nhiên dừng lại, giương cánh hoành không, cúi đầu phá ra tiếng gáy to, như là Thần Tổ Vạn Cầm, quan sát chúng sinh.

Trong chốc lát, tất cả tinh văn từ hai cánh đến toàn thân bộc phát ra cường quang chói mắt, cùng cộng minh chân thân Khương Phàm bên trong Hạo Hãn vũ trụ.

Cộng minh huyền diệu chạm đến tinh văn phân tán bầu trời, lại kích thích bọn chúng đồng thời khôi phục, hướng vũ trụ mượn dẫn tinh năng.

- Chu Tước, Phục Thiên Thuật!!

Khương Phàm kịch liệt tiếng gáy to, cuồn cuộn liệt diễm lao nhanh, trải dài mênh mông bầu trời.

Trăm dặm tinh văn nhận điều động, kịch liệt xen lẫn, diễn biến rung động pháp trận.

Một cỗ siêu cấp tinh năng đến từ nơi cực sâu vũ trụ vượt qua thời không, trùng kích Hoang Nguyên, thẳng tới Tinh Thần giới, va chạm trăm dặm bầu trời mở ra pháp trận.

Ầm ầm... Bầu trời trăm dặm sôi trào như đang mãnh liệt chìm xuống.

Mênh mông Thiên Hải oanh minh, như chịu lấy bạo kích.

Một cỗ siêu cấp năng lượng đạt tới thất giai va chạm pháp trận trăm dặm, trùng kích đến trên thân Khương Phàm.
Chương 3734 Chu Tước Kiếp (4)

Tất cả tinh văn Khương Phàm lần nữa sôi trào, biển lửa mãnh liệt tăng vọt quy mô, diễn biến ra thế giới Liệt ngục khủng bố tuyệt luân.

Tràng diện thời khắc này như là một viên cấp tinh cầu Thiên Đế giáng lâm, bên trong tất cả đều là hỏa diễm sôi trào, tất cả đều là tiếng gáy to của Hỏa Thú.

Ầm ầm!! Cảnh giới của Khương Phàm tăng vọt, thực lực tăng vọt, sát uy tăng vọt, hắn vỗ cánh gào thét, bay lên lao xuống, va chạm Chí Tôn Kiếm Triều phóng lên tận trời.

Cùng với tiếng vang chấn thiên động địa, móng vuốt chém giết Chí Tôn Sát Kiếm, năng lượng vô cùng vô tận chống lại truyền thừa chênh lệch, bộc phát ra tràng cảnh hủy diệt dễ như trở bàn tay.

Toàn trường kinh hô, trong ánh mắt tất cả lắc lư đều là cái tràng cảnh không thể chết xuyên qua.

Khương Phàm đánh vỡ nát Chí Tôn Sát Kiếm, xuyên qua trùng thiên Vạn Đạo kiếm hải, kéo lấy liệt diễm tràn ngập đất trời, đánh về phía Chu Tước cùng Diêu Tế vỗ cánh gáy to phía dưới.

Bọn người Diêu Tế bỗng nhiên biến sắc, đây là uy lực và năng lượng gì?

Phốc phốc!! Khương Phàm từ trên trời giáng xuống, một móng vuốt giam ở trên đầu Chu Tước.

Chu Tước vừa mới thả ra linh vũ, đầu lâu vô cùng suy yếu, chính là nhược điểm.

Khương Phàm chinh chiến hai đời, tự nhiên biết rõ nhược điểm này của Chu Tước, móng vuốt hắn bạo kích kịch liệt, không có bất kỳ lưu tình gì, tại chỗ vỡ nát đầu lâu nó, móng vuốt bén nhọn bấu chặt cái cổ, cùng lúc đó, mỏ sắc bạo kích, như lợi kiếm ra khỏi vỏ, đánh về phía Diêu Tế.

Diêu Tế kinh hồn, lại phản ứng cực nhanh, tinh hoàn phía sau không quan tâm sôi trào, trùng kích ra cuồn cuộn hỏa triều, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên điệp gia, quả thực gánh vác tuyệt mệnh mổ giết của Khương Phàm.

Nhưng... Không chờ hắn định thần lại phản kích, biển lửa theo sát Khương Phàm lao xuống đầy trời tràn ngập đất trời che mất bọn hắn.

Chu Tước cùng Diêu Tế đang muốn thả ra phản kích đều bị cỗ liệt diễm kinh khủng này ngăn chặn.

Khương Phàm kịch liệt vỗ cánh, gắt gao nắm lấy cái cổ Chu Tước, trùng thiên thẳng lên.

Diêu Tế vội vàng không kịp chuẩn bị, vậy mà chật vật rơi xuống từ trên lưng Chu Tước.

- Không!

Diêu Tế kinh hồn, phía sau liệt diễm cuồn cuộn, hóa thành hai cánh Chu Tước, nổ bắn ra bầu trời, muốn đuổi bắt Khương Phàm.

Nhưng, hai cái móng vuốt Khương Phàm toàn bộ giam ở trên thân Chu Tước.

Một cái là xuyên thấu qua không xương đầu sau cổ, cắm vào bên trong, một cái khác thì xuyên qua lồng ngực, cắm vào bên trong tinh hải.

Chu Tước điên cuồng giãy dụa, tinh văn sáng chói, liên tục phóng năng lượng.

Nhưng, Khương Phàm như giao hòa cùng chân thân, cảnh giới càng giống như đạt tới thất giai, toàn thân tinh văn hắn sáng chói đến cực hạn, cưỡng ép hình thành đỡ tiếp cùng Chu Tước, cũng chính là bắt đầu... Dung hợp...

- Không không không!!

Diêu Tế điên rồi, lo lắng đuổi theo.

Nhưng Khương Phàm kéo lấy Chu Tước bay lên nhấc lên, tiếp tục nổ bắn ra, không ngừng hất ra đuổi bắt.

Trong lúc nhất thời, vậy mà đuổi không kịp, chỉ có thể trơ nhìn kẻ địch kéo lấy tinh thú hắn tán loạn bốn chỗ.

Toàn trường oanh động.

Tất cả cường giả bộ lạc đều lộ vẻ mặt kinh sợ.

Vừa mới đó là cái gì?

Chu Tước xa lạ kia vậy mà mượn tới tinh năng cường đại gần như thất giai từ trong tinh không?

Trong chớp mắt, nghịch chuyển chiến trường! Trước đó một mực chạy trốn, là đang cố ý yếu thế sao?

Hay là đang yên lặng tích súc năng lượng, chuẩn bị nhất kích tất sát?

Thực Tinh Tước đều bị kinh động, mặc dù nhìn ra Chu Tước kia có chút đặc thù, nhưng không nghĩ tới không ra tay thì thôi, ra tay đã là nghịch tập kinh người như thế.

Là Diêu Tế chủ quan! Nhưng nếu đổi lại là ai, chỉ sợ còn thua nhanh hơn!

- Muốn nhúng tay không?

Nam tử trên lưng Mãnh hổ cùng Cự Sư đều gấp, đó là tộc trưởng bọn họ.

Nữ tử trên lưng Thực Tinh Tước khẽ nhíu mày, đầu tiên nhìn những bộ lạc khác một chút.

Có mấy cường giả thất giai rõ ràng tập trung vào nàng, cũng đang cảnh cáo nàng không nên nhúng tay.

- An An, chặn đánh cho ta!!

Tiếng Khương Phàm sắc nhọn gáy to, điên cuồng xé rách lấy Chu Tước, cưỡng ép duy trì dung hợp.

An An bừng tỉnh, nhưng vẫn có chút hoảng hốt.

Ngay cả nàng đều không biết xảy ra chuyện gì, trong chớp mắt cục diện vậy mà nghịch chuyển?

- An An, Chu Tước Phục Thiên!!

Khương Phàm nhắc nhở lần nữa, xé rách Chu Tước đang điên cuồng phản kích bay thẳng lên trời.

An An thở sâu, lại có loại phấn chấn cùng xao động trước nay chưa từng có, tinh hoàn sau lưng nàng bành trướng, phun trào ra biển lửa cuồng liệt, ánh mắt nàng lấp lóe, lớn tiếng rít lên, nương theo tiếng oanh minh kịch liệt, bên trong tinh hoàn phun ra biển lửa ngập trời.

Theo nàng non nớt diễn biến, biển lửa cuồn cuộn hóa thành thế giới hỏa diễm thần bí.

Trong thế giới vạn cầm nhấc lên, Hỏa Thú gào thét, trong sâu nhất kia thì là chỉ Chu Tước giương cánh, bễ nghễ chúng sinh, khống chế thế giới.

- Đánh!!

An An phấn chấn kích động, toàn lực đánh ra biển lửa.

Biển lửa nhấc lên, oanh động bầu trời, Chu Tước bên trong vỗ cánh mà lên, nắm trong tay thế giới, dẫn lĩnh vạn cầm vạn thú, tràn ngập đất trời đánh về phía Diêu Tế.

Diêu Tế trợn mắt trừng trừng, giống như nổi điên gào thét, thôi động tinh hoàn sau lưng phóng thích liệt diễm, diễn biến ra sát chiêu Chí Tôn Kiếm.

Oanh!! Chí Tôn Sát Kiếm tăng vọt trăm mét, kéo lấy Liệt liệt hỏa diễm, lập lòe cường quang, nhất cử bổ ra biển lửa đầy trời, chém chết Chu Tước đang lao xuống.

Diêu Tế vẫn mạnh hơn An An quá nhiều.

Nhưng, Khương Phàm muốn chỉ chặn đánh mà thôi.

Diêu Tế toàn diện phóng thích, tiêu hao rất nhiều, cũng nhận dây dưa, Khương Phàm nắm lấy cơ hội, mang theo An An tiếp tục bay lên trời, cưỡng ép kéo ra khoảng cách.

- Kết thúc!!

Khương Phàm bỗng nhiên dừng lại, kịch liệt tiếng gáy to, thúc giục tinh văn mênh mông điên cuồng lan tràn hướng về thân thể tàn phế của Chu Tước.

Chu Tước giãy dụa càng ngày càng yếu, sôi trào liệt diễm đều không tại dữ dằn.

- Cứu ta!!

Diêu Tế gào lên đau xót, hướng về lão tộc trưởng ngoài mấy chục dặm cầu cứu.

Nhưng... Thực Tinh Tước thờ ơ, lạnh lùng nhìn nơi đó.

Không phải nàng không muốn, mà là nàng cứu không được, cũng không có thời gian.

Trận kịch biến này phát sinh quá đột ngột, cũng quá thảm liệt.

Vượt quá nàng cùng tất cả cường giả đoán trước.
Chương 3735 Hỗn Nguyên Bát Tinh Bộ

- A...

Tiếng gào thét tuyệt vọng vang vọng khắp Thiên Hải, theo tinh thú khế ước cùng Khương Phàm dung hợp toàn diện, tinh văn toàn thân Diêu Tế bắt đầu nở rộ sau cùng.

Tinh văn đã từng mang cho hắn vinh quang vô tận, giờ phút này lại giống như là dung nham hòa tan cơ thể của hắn.

Một màn này kích thích tất cả cường giả vây xem, mang cho bọn hắn khó chịu cực lớn.

- Dừng tay!!

Chủ nhân của Hùng sư và Mãnh hổ lại chịu đựng không nổi, gầm thét lao thẳng đến không trung.

- Muốn chết sao?

Nữ tử trên lưng Thực Tinh Tước nghiêm nghị quát bảo ngưng lại.

- Hắn giết tộc trưởng!

Nam tử trên lưng hùng sư tức giận gào thét.

- Các ngươi tuân thủ ước định, hắn sẽ tuân thủ ước định. Các ngươi phá hư ước định, hắn có lý do vi phạm ước định.

Nữ tử không nhìn lấy Diêu Tế đang tan rã, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm con Chu Tước biểu hiện phi phàm kia.

Năng lượng đột nhiên bộc phát trước đó là cái gì?

Vậy mà lại có thể tuyệt sát đồng loại, còn có thể hồi hộp đến tinh thú của hắn?

Nàng mang theo tộc nhân chinh chiến qua Nguyên giới thật, và kề vai chiến đấu qua với rất nhiều tinh thú, chưa từng gặp được tinh thú có thể có thực lực vượt cấp.

Tên Chu Tước đột nhiên xuất hiện này khẳng định cất giấu bí mật nào đó.

Nam tử cưỡi hùng sư nổi cao gân xanh:

- Ta biết ngươi bất mãn Diêu Tế, nhưng không cần thiết nhìn hắn chịu chết như vậy.

Đáy mắt nữ tử chợt lạnh lên, lạnh lùng đe dọa nhìn nam tử kia.

Nam tử cưỡi Hùng sư gắt gao nắm chặt nắm đấm, thân thể khoẻ mạnh cũng hơi run rẩy, nhưng dưới tinh uy cường hãn áp bách của nữ tử, hắn vẫn cúi đầu, thanh âm khàn khàn trầm thấp:

- Ta mạo phạm ngài, xin ngài trách phạt!

Nữ tử lúc này mới giương mắt lên:

- Sau khi về tộc, đóng chặt mười năm, không được ra ngoài.

Nam tử cưỡi Hùng sư cắn hàm răng, thấp giọng lĩnh mệnh.

Nam tử cưỡi Mãnh hổ đưa vẻ mặt dị dạng nhìn lão tộc trưởng cao cao tại thượng, từ đầu đến cuối không có tỏ thái độ.

- Ta không cam tâm!!

Theo tiếng gào thét sau cùng tiêu tán ở giữa Thiên Hải, thân thể cường giả lục giai - Diêu Tế hóa thành tinh quang, trở về thế giới này, bị bầu trời cùng hải dương tinh văn hấp thu.

Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn liệt diễm, thông qua tinh văn triệt để dung hợp khế ước Chu Tước của Diêu Tế.

Nhiệt lượng nóng hổi cuồn cuộn tại toàn thân, tinh văn sáng chói càng thêm sáng tỏ.

Thực lực tăng lên rõ ràng.

Đại dương mênh mông sâu trong, phong ấn trong cổ điện, quan tài đá xung quanh ba vị chiến tướng đều ngửa đầu, rõ ràng chứng kiến phía ngoài chiến trường.

- Vừa mới đó là năng lượng thất giai?

Chu Tước lục giai, dẫn động thất giai, cái này rõ ràng vi phạm quy củ Tinh Thần giới.

- Quy củ của Tinh Thần giới mạnh hơn quy củ vũ trụ, không thể nào bị một tên Chu Tước như hắn vi phạm.

- Chỉ có một tình huống có thể giải thích. Hắn là một viên tinh cầu phân liệt, là tinh cầu Đại Đế từ tinh cầu Thiên đế cấp chia ra tới.

- Đây là ai đó lại bắt đầu thăm dò Hoang Nguyên rồi? Đáng tiếc chỉ là Thiên Đế cấp.

- Chẳng lẽ còn hy vọng xa vời lại có Chúa Tể thăm dò Hoang Nguyên sao? Chúng ta chính là vết xe đổ.

Sau khi ba vị chiến tướng nói xong, trong thạch điện lâm vào trầm mặc thật lâu.

Nữ tử trong quan tài đá mở miệng nói:

- Hắn dám lấy lục giai khiêu chiến thất giai, hẳn không phải là không biết quy tắc thế giới, mà là xem nơi này trở thành huyễn cảnh, không sợ cái chết. Giống như chúng ta ngày ấy. Đưa hắn vào đi, nói cho hắn biết chân tướng của thế giới, để hắn sống lâu thêm mấy năm.

- Chúng ta tuân thủ ước định, ngươi cũng nên tuân thủ ước định của ngươi.

Thực Tinh Tước chở lão tổ tông Diêu Vũ của bộ lạc Liệt Tinh đi tới trước mặt Khương Phàm, bọn hắn thiêu đốt liệt diễm cũng không mãnh liệt, nhưng tràn ngập áp bách đáng sợ, như là lúc nào cũng có thể lao tới nuốt sống hắn.

Nam tử trên lưng Hùng sư và Mãnh hổ đều toát ra sát ý.

Trước đó không dám động, là vì có các bộ lạc chấn nhiếp, nhưng nếu như tên hỗn đản này dám vi phạm ước định, các bộ lạc cũng sẽ không có lý do lại ngăn cản can thiệp, bọn hắn tuyệt đối sẽ giết hắn ngay lập tức.

Khương Phàm không có vội vã trả lời, mà nhìn về những bộ lạc xa xa kia.

Các bộ lạc đều như xem trò vui.

Có thể nhìn thấy tộc trưởng bộ lạc Liệt Tinh chết, đã rất thỏa mãn, nếu như gia hỏa này lại phản kháng, kích thích Thực Tinh Tước giết hắn, thì càng hoàn mỹ.

- Ta có một vấn đề, còn xin trả lời.

- Hỏi!

- Phía sau bộ lạc Liệt Tinh là Chiến tộc nào?



Đám Thực Tinh Tước cũng hơi nhíu mày.

Đây coi như là vấn đề sao?

Cũng không biết?

- Là Chiến tộc nào?

- Không thuộc về Chiến tộc.

- Bí cảnh?

- Ngươi thật không biết?

- Nếu như ta biết, còn cần hỏi sao?

- Hỗn Nguyên Bát Tinh Bộ.

- Đây là bí cảnh?

- Không phải bí cảnh.



Khương Phàm hỏi thăm An An:

- Bát Tinh Bộ là cái gì?

An An thầm nói:

- Chúng ta cùng hưởng ký ức, thứ ta biết, ngươi cũng biết. Ngươi không biết, nói rõ ta cũng không biết.

Diêu Vũ nhìn thấy tên Chu Tước này giống như không hiểu thật, ngay cả nữ hài xinh đẹp trên lưng đều sợ hãi:

- Các ngươi từ chỗ nào tới?

Khương Phàm nói:

- Bộ lạc Chân Tinh, bộ lạc nhỏ. Ta mới xuất hiện đã bị nha đầu này khế ước.



Lần này đến phiên bọn người Diêu Vũ kinh ngạc.

Tinh thú mới xuất hiện?

Trách không được chưa thấy qua, càng không từng nghe nói chỗ nào lại xuất hiện tinh thú.

Nhưng, tinh thú lục giai giáng lâm là sẽ dẫn phát oanh động, làm sao lại rơi xuống bộ lạc nhỏ nơi đó?

Bên trong bộ lạc nhỏ vậy mà cũng có kẻ có thể khế ước với tinh thú lục giai?

Không đúng, cũng dám khế ước với tinh thú?

Lúc này, Khang Ninh lại cưỡi Côn Bằng cẩn thận tới gần.

- Nói!!

Nam tử cưỡi hùng sư đột nhiên hét lên, uy thế khủng bố giống như núi lửa sụp đổ, khiến Khang Ninh rung động.

Sắc mặt Khang Ninh trắng bệch, suýt chút nữa ngồi xuống.

- Nói cái gì??

- Nói thật!!

Nam tử cưỡi hùng sư không tin bộ lạc nhỏ có thể khế ước với tinh thú lục giai như Chu Tước thế này được, càng không tin bên trong bộ lạc nhỏ còn có thể có chiến thú đặc thù như Côn Bằng thế này.

- Nói thật cái gì??

- Ngươi là bộ lạc nhỏ?

- Đúng vậy.

- Bộ lạc nhỏ có thể có Côn Bằng?

- Nhặt được ngoài ý muốn.

- Chu Tước thì sao??

- Cũng là ngoài ý muốn, lúc ấy hắn tung bay ở trên trời, ta tưởng là Bất Tử Điểu mới đánh bất ngờ, hắn lại không có phản kháng, cho đến khi được muội muội ta khế ước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK