Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2431 Gió lớn nổi lên (3)

Noại trừ hai vị Thánh Hoàng ra, năm vị Thánh Linh cũng đều muốn đẩy lên cảnh giới Thánh Vương, có mười vị Bán Thánh khác, phải vào Thánh Linh.

Loại bồi dưỡng cưỡng ép cứng rắn đẩy này, đối với tài nguyên là tiêu hao rất nhiều, bọn người Bùi Tu Nghiệp đều đã không phải là thịt đau, mà là lá gan rung động!

Nhưng, mối uy hiếp đến từ Khương Phàm lại càng lúc càng lớn, nguy cơ đến từ Đế tộc thì đã gần ngay trước mắt, bọn hắn không thể không dùng phương thức gần như dã man cùng điên cuồng này, dùng phương thức hao hết nội tình này, nhanh chóng tăng thực lực tổng hợp lên.

Dựa theo lời của Âu Dương Mục Thiên, bây giờ không cần, chẳng lẽ chờ cho kẻ địch dùng sao??

Quang Mang Thần Tôn nói:

- Ta cần Thần Nguyên, chuẩn bị xong chưa?

Cái gọi là Thần Nguyên, là trước khi Thần Linh chết bình thường, dùng đan dược quý giá, cưỡng ép tăng trạng thái lên tới trạng thái hoàn mỹ, sau đó dung hợp năng lượng 'Tam Hải', tức là ý thức hải, huyết hải, khí hải, cũng do thần hồn làm dẫn, tạo nên có được 'Thần Nguyên' tỷ lệ tạo thần.

Thần Nguyên, tương đương với kết tinh một sau khi thần cô đọng bản thân.

Nhưng, cũng không phải là mỗi vị Thần Tôn đều nguyện ý vô tư nguy hiểm như thế. Bởi vì sau khi Thần Linh bình thường chết, bởi vì năng lượng quá cường hãn, có thể sẽ ảnh hưởng đến luân hồi, cho nên thời điểm đầu thai làm người, rất có thể sẽ trực tiếp thức tỉnh Thánh Vương linh văn, hoặc là có được thể chất đặc biệt.

Kiếp sau nhất định sẽ rất huy hoàng, rất đặc sắc, cũng còn có thể trở thành người trên người.

Mà sau khi tế hiến bản thân, chẳng khác nào thả ra tất cả thần tính của mình, khi vào luân hồi thì cũng không khác gì người bình thường, đầu thai làm người là biến thành người bình thường, hay là thức tỉnh dạng linh văn gì, tất cả đều là phó thác cho trời.

Thậm chí, sau khi bản thân tế hiến ngay cả luân hồi đều rất khó hoàn thành, cho nên mạnh như hoàng đạo ba mươi ngàn năm là Quang Mang Thần Điện như thế này, truyền thừa đến nay đều chỉ có một vị Thần Tôn cam nguyện tế hiến mình!

Những Thần Tôn khác sau khi chết cũng chỉ là để lại di cốt và huyết nhục, thông qua phương thức dung luyện đặc thù, tạo thành ‘linh tủy thần cốt’ cùng ‘máu Thần Dương’, một Thần Linh được dung luyện cũng chỉ là năm khối linh tủy và năm viên dương huyết.

Nhưng linh tủy thần cốt cùng máu Thần Dương đều có thần uy phi phàm cực độ.

Linh tủy thần cốt bình thường là ở lại trong tổ từ, hoặc là dùng trên pháp trận.

Máu Thần Dương thì là dùng để bồi dưỡng Thánh Hoàng cho hậu thế, hoặc là thôi hóa thành thần.

- Thần Nguyên đã chuẩn bị tốt.

Lúc Bùi Tu Nghiệp nói chuyện lại là cúi đầu nắm chặt tay, bởi vì hắn không muốn để cho hồn phách Thần Tôn phát giác được sự dị thường của hắn.

Thần Nguyên, một viên truyền thừa còn sót lại duy nhất trong ba mươi ngàn năm của Quang Mang Thần Điện, có thể cưỡng ép tạo nên Thần Linh.

Nếu như giao cho mình, hắn sẽ có hi vọng bước thẳng tới Thần Linh cảnh.

Muốn nói không động tâm, chính hắn đều không tin.

Nhưng, coi như Thần Tôn còn sống, hắn cũng không dám lỗ mãng.

Mà, nếu như hồn phách Thần Tôn dung hợp Thần Nguyên, là có thể trăm phần trăm tái tạo huyết nhục. Mà nếu như hắn dùng, chỉ có thể là có một ít tỷ lệ thành thần, cũng không phải là tuyệt đối.

Cho nên, nếu như muốn Thần Nguyên vận dụng, chỉ có thể giao cho Thần Tôn!!

Quang Mang Thần Tôn lại hỏi:

- Chín viên linh tủy thần cốt, toàn bộ phong phú đến trong pháp trận rồi?

Bùi Tu Nghiệp hất ra tạp niệm, hồi đáp:

- Dựa theo phân phó của ngài, thần cốt linh tủy, bảo cốt Thánh Hoàng, bảo cốt Thánh Vương, còn có bảo cốt còn lại của Thánh Linh, toàn bộ đều được bỏ vào. Vào thời điểm dĩ vãng, trong pháp trận thần điện chỉ có hai viên linh tủy thần cốt, trong pháp trận ở Thiên Khải hoàng thành cũng đều là ba khối.

Pháp trận chủ yếu là lấy bảo cốt Thánh Vương cùng Thánh Hoàng làm chủ. Nhưng bây giờ, lại điều động toàn bộ máu Thần Dương cùng một bộ phận linh tủy thần cốt để mà kích phát linh văn cùng huyết mạch ra, toàn bộ tinh thần điện còn thừa lại chín viên linh tủy thần cốt toàn bộ đều đã ép đến trên pháp trận, tổng số các bảo cốt Thánh Hoàng khác còn lại có hai mươi hai khối, bảo cốt Thánh Vương có bốn mươi ba khối.

Đây là hoàn toàn móc rỗng nội tình thần điện, không để ý hậu thế phát triển, tập kết toàn bộ tài nguyên!

Ngoài ra càng có mấy trăm vạn viên linh thạch năng lượng, số lượng lớn vũ khí trấn thủ. Lớp bảo vệ không thể phá vỡ, tại tòa Quang Mang Thần Điện biến thành pháo đài chân chính.

Ánh sáng Thần Tôn an bài nói:

- Nếu tất cả đã an bài xong, các ngươi đều chỉnh đốn, chuẩn bị đến Xích Thiên Thần Triều trợ giúp.

- Chúng ta? Ý của Thần Tôn là, chúng ta đều phải đi qua?

Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên đều kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Quang Mang Thần Tôn của bọn hắn đã bị thương nghiêm trọng nhất, chỉ cần phái một vị Thánh Hoàng đỉnh phong đi qua, cũng đủ để hiển lộ rõ ràng thái độ của mình, Xích Thiên Thần Triều cùng Tru Thiên Thần Điện cũng sẽ không nói cái gì.

- Nếu quả thật Khương Phàm muốn tính kế Xích Thiên Thần Tôn, khẳng định không chỉ là thực lực chúng ta có thể tưởng tượng đến kia.

- Ví dụ như con Thái Thản Cự Mãng với cảnh giới Thánh Linh kia, trước đó chưa từng xuất hiện qua, rất có thể là thế giới Hỗn Độn, bên trong hoàn cảnh đặc biệt như thế, không bài trừ khả năng có khác Thánh Vương Thánh Hoàng.

- Diệt trừ Khương Phàm, không chỉ là nghĩa vụ của Xích Thiên Thần Triều, cũng là trách nhiệm của tất cả Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta. Nếu đã có cơ hội cùng chính diện đối quyết với Khương Phàm, vậy thì không nên để Xích Thiên Thần Triều đối mặt một mình.

- Chờ sau khi Bùi Tiêu cùng Âu Dương Dật Phong đột phá, các ngươi phải mau chóng đi qua. Bùi Tiêu mang theo Thiên Phạt Kiếm, Âu Dương Dật Phong mang theo quyền trượng Thiên Tôn, toàn lực ứng phó đánh cho ta. Nhưng nếu như nổi lên chuyện ngoài ý muốn, các ngươi phải dùng hết tất cả khả năng bứt ra, tuyệt đối không thể vứt bỏ Thiên Phạt Kiếm hay Thiên Tôn quyền trượng.

- Lĩnh mệnh!!

Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên cung kính lĩnh mệnh.

Chờ Bùi Tiêu bọn hắn đều đột phá, trong thần điện còn có thể có hai vị Thánh Hoàng, sáu vị Thánh Vương, mười vị Thánh Linh, phụ trợ thập tam trọng pháp trận, so với Thần Tôn cùng Quang Mang Thần Kiếm, năng lượng phòng ngự hẳn là có thể bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm.

Mà, Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên đều mơ hồ đoán được, Thần Tôn đây là đang đề phòng bọn hắn hai lão Thánh Hoàng đây.

Bây giờ Thần Tôn chỉ là hồn phác cóh, muốn dung hợp Thần Nguyên tái tạo thân thể, không chỉ cần phải đầy đủ thời gian, càng không cho phép được xảy ra bất kỳ sơ thất nào nào, hơi không cẩn thận liền sẽ thất bại.

Cho nên Thần Tôn muốn dùng cách này, bỏ lại hai vị lão Thánh Hoàng bọn hắn.

Đây là khả năng là bọn hắn quá lo lắng, nhưng Thần Tôn tự mình an bài, bọn hắn chỉ có thể nghe theo.

Nếu như cưỡng ép lưu lại, ngược lại dễ dàng gây nên hiểu lầm đối với Thần Tôn.
Chương 2432 Gió Lớn Nổi Lên (4)

Thời điểm Đại Quang Mang Thần Điện bí mật liên hệ Tru Thiên Thần Điện, Tru Thiên Thần Tôn đã tỏ thái độ là sẽ không rời khỏi thần điện của hắn.

Trên chiến trường tại Thiên Trụ sơn, đầu tiên hắn là bị đánh xuyên đầu, sau đó lại là bị xỏ xuyên trái tim, không thể nghi ngờ là đã bị trọng thương, vừa trở về lại bị nổ một cái rách rưới, sau khi lâm vào cuồng bạo, hắn không để ý tiêu hao mà điên cuồng phóng thích thần lực, để hắn bỏ ra cái giá cực kỳ nghiêm trọng.

Tình huống bây giờ kém xa thời kỳ đỉnh phong một phần ba.

Cần lợi dụng máu Thần Dương phong tồn trong tổ từ thần điện để tái tạo trái tim, càng cần hơn linh tủy thần cốt tái tạo đầu và tay cụt,

Sau khi Thánh Hoàng Tần Thế Võ thảo luận cùng Loan Đình, cũng có khuynh hướng cho rằng Khương Phàm đúng là muốn lợi dụng cơ hội trao đổi con tin, phục kích Xích Thiên Thần Tôn, cho nên bọn hắn nguyện ý xuất động Loan Đình cùng một vị tân tấn Thánh Hoàng nào đó.

Còn Thần Tôn, đương nhiên là ở lại nơi này tiếp tục điều dưỡng, dùng hết khả năng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Nhưng, khi Quang Mang Thần Điện đến đây liên hệ lần thứ hai, bọn hắn lại tỏ thái độ Bùi Tu Nghiệp cùng Âu Dương Mục Thiên đều sẽ đích thân đến Tây Cương Xích Thiên.

Ý vị này cho thấy Quang Mang Thần Điện rất coi trọng trận phản kích này, cũng không đơn giản chỉ là phối hợp với Xích Thiên, mà là muốn toàn lực ứng phó nghênh chiến Sí Thiên giới.

Nếu đã như vậy... Tru Thiên Thần Tôn vẫn nên ở lại tiếp tục tĩnh dưỡng, Tần Thế Võ, Loan Đình đều bồi tiếp đi qua.

Nếu như đến lúc đó hai vị Thánh Hoàng đang được bồi dưỡng có thể đột phá, dù là chỉ là một vị, cũng đều sẽ dẫn đi.

Chỉ cần Thần Tôn tự mình tọa trấn, có Thánh Hoàng hay không cũng không đáng kể.

Không phải Khương Phàm muốn dùng chiến thuật biển người vây công Xích Thiên Thần Tôn sao?

Bọn hắn sẽ kiềm chế Thánh Hoàng dưới trướng hắn lại!

Nhìn xem Khương Phàm còn lấy cái gì để vây bắt!

Chỉ cần không có quá nhiều Thánh Hoàng quấy nhiễu Xích Thiên Thần Tôn, nói không chừng Xích Thiên Thần Tôn còn có thể bắt giết Khương Phàm. Lấy thực lực cường hãn của Xích Thiên Thần Tôn, cho dù là cuối cùng Khương Phàm có chạy đến cái thế giới Hỗn Độn gì kia, thì Xích Thiên Thần Tôn cũng có thể giết đến, đẩy ra ngoài!!

Cuối tháng một, Quang Mang Thần Điện cùng Tru Thiên Thần Điện liên tiếp phản hồi tin tức đã cổ vũ Xích Thiên Thần Triều cực lớn.

Năm vị, thậm chí là sáu vị Thánh Hoàng đã gấp rút tiếp viện, còn có bốn cường giả đều là Thánh Hoàng đỉnh phong cùng tiếp cận Thánh Hoàng đỉnh phong, nhất định có thể kiềm chế Sí Thiên giới cùng Man Hoang Chiến tộc lại.

Mặc dù Tru Thiên Thần Tôn không nguyện ý tự mình phó chiến, nhưng có thể làm được duy trì như thế này đã là rất hiếm thấy.

Xích Thiên Thần Triều đã bắt đầu gia tăng tốc độ bố trí, chờ mong có thể đánh một trận chiến phản kích đặc sắc tại Thiên Lang quan.

Biến cố duy nhất chỉ là, bọn hắn tìm không thấy Thiên Cực giới!

Tìm không thấy Thiên Cực giới, cũng mang ý nghĩa không lấy thụ yêu kia trở về được.

Để bảo đảm lần phản kích này có thể thuận lợi hoàn thành, không xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì, Xích Thiên Thần Tôn đã thân lệnh tiếp tục tìm kiếm, tìm tới khi nào được mới thôi.

Thời gian yên lặng trôi qua, tại thời điểm Chí Tôn Hoàng Đạo đang bí mật tiến hành chuẩn bị chiến tranh, tổ sơn cũng không quên tuyên cáo Khương Phàm có mục đích cố ý kết thúc nội chiến, và Chí Tôn Hoàng Đạo bọn họ đều có thái độ do dự với mười một khu an toàn, trong lúc vô hình đã bắt đầu ảnh hưởng đến tâm thái dân chúng trong khu vực an toàn.

Lý Quân Dao còn bí mật khởi xướng ‘hành động gió mạnh’, đã an bài số lượng lớn ám tuyến trong các vùng an toàn, tức thời chỉ dẫn dư luận, kích động cảm xúc.

Dù sao những gì dân chúng bình thường hiểu về bên ngoài vẫn là có giới hạn, chuyện nghị luận lại càng dễ bị cổ động, cho nên các ám tuyến liền sung lên làm ‘sứ giả hướng gió’.

Ví dụ như, tuyên dương thành tựu Khương Phàm lấy được, cùng sự tích anh hùng đại biểu Thương Huyền chinh chiến Thiên Khải ở kiếp trước nhiều hơn, thay đổi bọn hắn đối với Khương Phàm một ít nhận biết.

Ví dụ như, giải thích mục đích Cửu Thiên Thần Giáo bí mật liên hợp Khương Phàm, nhưng thật ra đang tán thành thân phận chủ nhân Thương Huyền của Khương Phàm, nguyện ý đi cùng Vạn Thế Thần Triều trọng chỉnh cách cục Thương Huyền.

Ví dụ như, Khương Phàm lặp đi lặp lại đạt được pháo đài không gian thần bí, cũng là ban ân của ông trời đối với Khương Phàm, là đang trợ giúp Khương Phàm trọng chỉnh Thương Huyền.

Lại ví dụ như, Khương Phàm đã từng bí mật đến đỡ tất cả thánh địa, ý tại sau khi Thương Huyền bộc phát nội loạn, để thánh địa có đầy đủ thực lực bảo hộ dân chúng.

Tóm lại, theo số lượng ám tuyến gia tăng gấp bội, Lý Quân Dao đã bắt đầu dần dần chỉ dẫn dân ý ở khu an toàn theo hướng gió.

Theo số lượng người trong khu vực an toàn tị nạn không ngừng gia tăng, loại hướng gió này nhất định sẽ bắt đầu sinh ra ảnh hưởng rõ ràng mà có lợi đối với Thương Sinh Tạo Hóa của Khương Phàm.

Tại thời điểm mà ý nguyện dân chúng đã khuynh hướng toàn diện đến Khương Phàm, bọn họ lại công khai mật ước của Đế tộc ra, hết chuyện này lại tới chuyện kia ập tới kích thích, hình tượng của Khương Phàm đã có thể cao lớn hơn trong nháy mắt.

Thế giới Hỗn Độn!

Sau khi Khương Phàm luyện hóa hoàn chỉnh hai bộ Kim Ô Thái Tổ và thôn phệ Đại Xích Thiên Hỏa, cảnh giới xác thực đã xuất hiện đột phá.

Hai con Kim Ô này không chỉ là Thánh Hoàng, càng quan trọng hơn là rất phù hợp với linh văn của Khương Phàm, thuận tiện còn kích phát thực lực của Vạn Vật Nguyên Hỏa.

Đầu tiên là đầu của Tru Thiên Thần Tôn, sau đó lại là hai Kim Ô Thái Tổ, cảnh giới của Khương Phàm bây giờ hẳn là thuộc về vấn đề cảnh giới Thánh Hoàng cao giai. Mạnh hơn chính là Thánh Hoàng đỉnh phong, trước khi thành thần cần quá độ lớn trọn vẹn Thánh Hoàng.

Tại thời kỳ liên tục bế quan này, trước đó Hàn Ngạo nhận được Thánh Vương Cự Long kích phát mà tới gần Thánh Linh đã đột phá trước nhất, chính thức bước lên Thánh Linh cảnh.

Tiếp theo chính là Lý Dần.

Hắn có thể thuận lợi đột phá, không chỉ là được những tài nguyên kia chồng chất, cũng là bởi vì cái khiên do đại lục thứ mười rèn luyện mà thành đã nhận năng lượng Hỗn Độn của thế giới Ngũ Hành kích phát.

Phượng Bảo Nam là người thứ ba tiến đến Thánh Linh, chuyện này chủ yếu là nhờ vào tinh khí cỏ cây đặc biệt bên trong thế giới Ngũ Hành của Dạ An Nhiên liên tục tẩm bổ, để cho hắn đặt xuống nền móng vững chắc.

Sau đó lại là Cơ Lăng Huyên, nha đầu thật mạnh này lại điên cuồng khế ước với chín con Hoàng Kim Nghĩ.

Hoàng Kim Nghĩ tùy ý rong chơi bên trong mỏ kim loại địa mạch tại thế giới Hỗn Độn, gặm ăn các loại kim loại hiếm thấy, thai nghén Tinh Kim, cung cấp cho Cơ Lăng Huyên tài nguyên dư thừa.

Cơ Lăng Huyên tu luyện làm ít công to, thuận lợi bước lên Thánh Linh cảnh.

Tiếp theo lại chính là Khương Bân, Tiêu Phượng Ngô, Kiều Linh Vận, Thương Hàn Nguyệt, cùng cuồng nhân tu luyện - Du Cảnh Chiến, tất cả đều thuận lợi bước lên Thánh Linh cảnh.
Chương 2433 Lão Nam Hài

Ngoài ra còn có Tịch Nhan vẫn đang yên lặng tu luyện, cũng thông qua những tài nguyên từ Hình Phù Đồ kia mà yên lặng tiến vào Thánh Linh cảnh.

Duy chỉ có Yến Khinh Vũ bởi vì cảnh giới trước đó kém quá xa, tại thời điểm tất cả mọi người tiến vào Thánh Linh cảnh, nàng chỉ đột phá đến Niết Bàn cửu trọng thiên.

Liên tiếp đột phá Thánh Linh đã đề chấn bầu không khí trong thế giới Hỗn Độn cực lớn, mặc dù mỗi người đi đến cảnh giới Thánh Linh đều không phải là kẻ yếu, nhưng đám người Hàn Ngạo này quá đặc biệt.

Không phải người mang Hỗn Thiên Linh Bảo cấp Thần Binh, chính là đạt được Linh Nguyên Thần cấp tôi thể, bọn hắn có thể nói là đột phá đến Thánh Linh liền có thể hình thành sức chiến đấu cực mạnh, mà tiềm lực tương lai lại càng lớn, cơ hồ đều có thể dự định cảnh giới Thánh Vương, về phần có thể đến Thánh Hoàng hay không, vậy phải xem mệnh.

Bọn hắn đột phá, cũng làm cho thực lực tổng hợp mạnh hơn trận chiến tranh tại Thiên Trụ sơn trước đó.

Thánh Hoàng: Khương Phàm, Đông Hoàng Càn, Kiều Vô Hối, Khương Quỳ, Khương Qua, Đông Hoàng Toại, Địa Ma Thụ (đang ngủ say).

Thánh Vương: Đan Hoàng, Hồng Hoang Thiên Long, Đại Vương, Khương Diễm, Bạch Tai, Thiên Hồ Thánh Vương, Thái Âm Thiên Hồ, Triệu Thời Việt, Ngu Chính Uyên, Kim Hống, Đông Hoàng Trấn Nguyên, Lan Độ, Lan Thần, Lan Diệu Tinh, Khổng Tước Thánh Vương - Lỗ Tù, tân tấn Thánh Vương - Lỗ Lạc.

Cảnh giới Thánh Linh: Đông Hoàng Như Ảnh, Khương Bá, Kiều Hinh, Lan Quỳ, vân vân… vượt qua bốn mươi vị!

Cùng ngày sau thời điểm đột phá đến cảnh giới Thánh Vương, bên trong thế giới Hỗn Độn lại lần nữa oanh động.

Trong nhóm Đại Xích Hỏa Nha, đã có con đầu tiên kích phát huyết mạch, biến đổi mà thành Kim Ô, cũng thuận lợi thành khế ước thú mới với Thiên Hậu, còn được Thiên Hậu đặc biệt chiếu cố, thử kích phát tổ mạch!

Sau Đằng Xà, Kim Hống, Côn Bằng, đây cũng là con Yêu thú thứ tư bên trong cấp bậc 'mười hai Yêu Tổ'.

Vui mừng nhất thuộc về Hỏa Kỳ Lân.

Đầu tiên là được Thiên Hậu kích phát huyết mạch, sau đó lại được Thiên Hậu luyện hóa Hồng Hoang Chí Tôn cốt tiếp tục kích thích, tiếp theo lại tắm rửa bên trong năng lượng Hỗn Độn đang cuộn trào, tham lam hấp thu năng lượng Ngũ Hành, đã đưa tới huyết mạch dị biến chiều sâu, đầu tiên là tiến tới cảnh giới Thánh Vương, tiếp đó xung quanh cái cổ đã bắt đầu xuất hiện 'viên thịt', bên trong bắt đầu ngưng tụ mấy thú nguyên Kim, Mộc, Thủy, Thổ!

Chuyện này có nghĩa là Hỏa Kỳ Lân đã bắt đầu biến đổi đến Mặc Kỳ Lân!

Từ khi nó chính thức gia nhập trận doanh của Khương Phàm đến bây giờ cũng chỉ mới mười lăm tháng mà thôi.

Mặc Kỳ Lân sắp thành hình, Tổ Kỳ Lân còn xa sao??

Chỉ với tiềm lực bây giờ mà nói, Thiên Hậu đã trì hành như tiền thế.

Sau khi Khương Phàm từ chỗ Na Yêu ở ra ngoài, lại đụng phải Đông Hoàng Càn.

- Ta biết ngay là ngươi đang ở chỗ này.

Đông Hoàng Càn với tóc hoa râm, nhưng tinh thần sáng láng, hai con ngươi bắn ra tinh mang, khí thế thịnh long.

- Nói nhỏ chút, hài tử vừa nằm ngủ.

Khương Phàm quay đầu quan sát phòng trúc trong u cốc.

Na Yêu không phải người ngu, chậm chạp không gặp được Chu Thanh Thọ, nàng đã đoán được đã xảy ra vấn đề, Uyển Nhi và các nàng cũng không có cách nào, chỉ có thể nói rõ sự thật, cũng may Na Yêu rất kiên cường, sau khi vượt qua một đoạn tuyệt vọng sụp đổ, nàng đã từ từ điều chỉnh lại.

- Đáng yêu không?

- Tiểu nữ hài nhi, mũm mĩm hồng hồng béo múp míp, đáng yêu.

- Ngươi không đích thân tạo một đứa?

Khương Phàm kéo khóe mắt ra:

- Nói chuyện chính.

- Đây cũng không phải là chính sự sao? Ta nói ngươi giả bộ làm người đứng đắn cái gì! Bó lớn nữ tử bày ở trước mặt ngươi, vậy mà ngươi đều không động vào!

- Rõ ràng chính là sói đầu đàn, còn không phải khi dê! Đời trước thê thiếp thành đàn, chơi quên cả trời đất, đời này cải tà quy chính rồi?

- Chớ vì già không tuân theo, chú ý một chút hình tượng.

- Đừng kéo những lí do này với ta! Như Ảnh nhà chúng ta kém đám nữ tử kia của ngươi sao? Muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn khí chất có khí chất, loại ngạnh hán như ngươi đây, chẳng phải ưa thích cao lạnh à, Như Ảnh không ở cùng ngươi ý? Làm sao, lạnh quá mức, đông lạnh ngươi rồi??

- Đừng nói với ta ngươi không có thời gian, ngươi ba ngày đều chạy tới trong ổ hồ ly kia, chui đến Kiều gia, ngẫu nhiên còn kéo lấy Dạ An Nhiên làm trận dã chiến, ngươi tùy tiện rút ra thời gian nửa ngày, trêu đùa Như Ảnh, nàng đều có thể...

- Ngươi câm miệng cho ta đi, lão già xấu xa ngươi giám sát ta?

Khương Phàm trừng to mắt, căm tức nhìn Đông Hoàng Càn.

- Ta đang tuân theo di niệm của Thần Tôn, giám sát chuyện tiến triển. Họ Khương, ta cảnh cáo ngươi, ngươi lên điểm tâm cho ta, từ hôm nay trở đi, nếu như ngươi để nha đầu Như Ảnh ở đó không đi hầu hạ, lại đi cùng hồ ly, Kiều Hinh và Dạ An Nhiên, coi chừng ta xem chiến ở hiện trường!!

- Ai nha!! Cái lão già ngươi...

Khương Phàm vừa muốn tức giận la mắng, Du Cảnh Chiến lại mang theo muội muội Du Niệm An (U Mộng) tới đây thăm tiểu hài nhi, hai người tranh thủ thời gian chỉnh lại vạt áo, khôi phục tư thái tôn quý vĩ ngạn.

- Nghị công tử.

Niệm An chậm rãi hành lễ, xấu hổ cười nhẹ nhàn.

- Niệm An đến gặp hài tử sao? Vừa ngủ rồi.

- Vài ngày trước không tiện tới, bây giờ nghe nói gần đây tâm tình Na Yêu muội muội tốt hơn chút, ta lôi kéo ca ca đến xem.

- Vừa hay người không nhiều, chỉ có mấy người Lâm Nam các nàng bồi tiếp, mau đi đi.

Niệm An hành lễ lần nữa, sau đó cùng ca ca Du Cảnh Chiến đi tới sơn cốc.

Khương Phàm nhìn bóng lưng Niệm An thướt tha dịu dàng, trên mặt lộ ra mấy phần nụ cười.

Đầu tiên là an dưỡng tại thánh địa, sau đó lại nhập Sí Thiên giới chiếu cố ca ca, Niệm An từng bước một lui đi một thân phong trần, quên đoạn thời gian hắc ám kia, bắt đầu hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp giống như giấc mơ đối với nàng.

Có thể nhìn thấy Du Cảnh Chiến càng ngày càng mạnh, nhìn thấy Niệm An càng ngày càng hạnh phúc, cảm giác áy náy trong lòng Khương Phàm cũng đã ít đi mấy phần.

- Tròng mắt đều trừng muốn rớt ra rồi! Lại nhìn nữa ta móc ra cho ngươi!

Giọng Đông Hoàng Càn hung ác kéo Khương Phàm về hiện thực.

- Có việc thì nói, không có việc gì xéo đi.

Khương Phàm buồn bực im lặng.

- Ta thật không rõ, ngươi thấy những nữ tử khác đều hận không thể nhào tới, nhìn thấy Như Ảnh chúng ta làm sao lại không có cảm giác? Ngươi là cố ý giả thâm trầm, hay là chờ nàng chủ động ôm ấp yêu thương?

- Cút ngay.

- Dừng lại! Ta muốn nói chính sự với ngươi! Chúng ta phát hiện vấn đề ở Lưu Hòa thành tại Xích Thiên Tây Cương, mặc dù không xác định, nhưng căn cứ tình huống có được mà dự đoán, hẳn là nơi đó đang bố trí pháp trận!

- Lưu Hòa thành ở vị trí nào?

Khương Phàm hiểu rất rõ Xích Thiên Thần Triều, nhưng nhất thời lại không nhớ nổi có một chỗ như vậy.

- Lưu Hòa thành vừa thành lập hai trăm năm trước, không phải thành thị quan trọng, cách Thiên Lang quan cũng xa xôi, mới đầu không có trong phạm vi giám sát của chúng ta, nhưng chậm chạp không thấy thành trấn quan trọng khác có hành động, Đông Hoàng Toại đã bắt đầu điều tra toàn diện Tây Cương, mấy ngày trước đã phát giác được vấn đề từ nơi đó.
Chương 2434 Lão Nam Hài (2)

- Lưu Hòa thành cách Thiên Lang quan bao xa?

- Thẳng hai ngàn bảy trăm dặm, nếu như là Thánh Hoàng, lại dựa vào vũ khí đặc thù, cực hạn hẳn là có thể bảo đảm một giờ thì có thể đến Thiên Lang quan. Nếu có tinh thần hoặc là võ giả không gian phụ trợ, còn có thể càng nhanh hơn.

- Bọn hắn hẳn là đang bố trí pháp trận che giấu năng lượng.

Khương Phàm hài lòng cười, Xích Thiên đã đuổi kịp ý nghĩ của hắn, trong này chắc chắn là có công lao của Chu Diễm.

- Cụ thể không rõ ràng, nhưng trong này làm vô cùng bí ẩn.

- Quang Mang Thần Điện và Tru Thiên Thần Điện đâu?

- Nơi đó rất an tĩnh, không có phát hiện có Thánh Hoàng hay Thánh Vương rời khỏi.

Đông Hoàng Càn lắc đầu, rất bất đắc dĩ.

Không phải cường độ giám sát của bọn hắn không đủ, mà là Quang Mang Thần Điện và Tru Thiên Thần Điện đều ra sức đề phòng võ giả không gian.

Mà hai đại Chí Tôn Hoàng Đạo đều xây dựng lãnh địa vài vạn năm của riêng mình, khẳng định có lối đi bí mật, hẳn là thông qua nơi đó để ra vào.

Khương Phàm ngược lại rất hài lòng:

- Cố hết sức điều tra, nhưng tuyệt đối không được để bại lộ tung tích, chúng ta chủ yếu là cho bọn hắn hình thành giả tượng muốn tiến công Xích Thiên Thần Triều.

- Nếu như Quang Mang Thần Điện không tiếp viện Xích Thiên, toàn bộ lực lượng đều sẽ núp ở trong thần điện, lấy thực lực của chúng ta thật chưa hẳn có thể công phá. Điểm ấy ngươi và ta đều rất rõ ràng.

Đông Hoàng Càn nghiêm túc nhắc nhở Khương Phàm, hệ thống phòng ngự của bất kỳ Chí Tôn Hoàng Đạo nào cũng đều là cực kỳ kiên cố, nhất là lúc mà bọn hắn đang kéo dài tạo nên cường giả, rất có thể sẽ đều điều động tài nguyên trong tổ từ đi ra.

Tương đương như bộc phát toàn diện nội tình vài vạn năm, nguồn năng lượng kia căn bản là không thể nào thông qua tưởng tượng để dự đoán được, bởi vì ngươi cũng không xác định bọn hắn đã giữ bao nhiêu bảo vật, tăng lên bao nhiêu bí mật pháp trận trong hơn hai vạn năm.

- Ngươi có ý gì? Đã sắp bắt đầu, ngươi thay đổi chủ ý?

- Ta thật sự sợ Quang Mang Thần Tôn còn sống! Nếu như trong tổ từ Quang Mang Thần Điện còn phong tồn Thần Nguyên, lúc nào hắn cũng có thể khôi phục!

- Lúc ấy cơ thể Quang Mang Thần Tôn đã rách rưới, không gánh được Cửu Thiên Thần Tôn hủy diệt bản thân. Nếu như ngay cả hắn đều không huỷ diệt được, Cửu Thiên Thần Tôn chịu chết còn có ý nghĩa gì?

- Hi vọng có thể còn sống sót duy nhất của Quang Mang Thần Tôn, chính là tế dâng cho Quang Mang Thần Kiếm. Nhưng lúc đó hẳn là hắn cũng không có thời gian làm như vậy, coi như làm được, cũng có thể là bỏ ra cái giá cực lớn.

- Hắn muốn dung hợp Thần Nguyên thì cần điều trị linh hồn sau đó mới dùng được, mà quá trình dung hợp lại dài đằng đẵng, cũng không phải nói thành công liền thành công. Cho nên, để bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, chúng ta định khởi xướng tiến công vào cuối tháng hai!!

Sau khi nói xong Khương Phàm lại nghiêm túc nhắc nhở Đông Hoàng Càn:

- Chúng ta không thể nào ngờ tới mọi chuyện, đoán ra mọi chuyện, bất kỳ trận chiến tranh nào chỉ cần có thể nhìn thấy sáu phần phần thắng thì đã có thể mạo hiểm nếm thử. Còn lại bốn phần, một phần nhìn chiến thuật, một phần nhìn khí thế, một phần nhìn ứng biến, một phần giao cho ý trời!

- Ý của ta là, ngươi không thể nói chuyện cùng Thần Thụ Thế Giới, để thế giới Hỗn Độn trực tiếp đụng vào?

- Ta đã vấn an xong nhưng, An Nhiên nói ba vạn năm trước thế giới Hỗn Độn đã bị một lần trọng thương, suýt nữa đã chôn vùi, hơn một nửa huyết mạch Thượng Cổ còn sót lại đã bị đánh chết.

- Từ đó về sau, Ngũ Hành Thần Thụ đã bắt đầu suy yếu, hệ thống phòng ngự của thế giới Hỗn Độn không còn ổn định, mặc dù thả ra khí thế vẫn rất khủng bố, năng lượng Hỗn Độn nội bộ cũng rất mạnh, nhưng thật sự không thích hợp để chiến đấu.

- Thế công như Phù Tang Thần Thụ, thế giới Hỗn Độn có thể chống đỡ được, nhưng ngươi muốn trực tiếp liều mạng cùng hệ thống phòng ngự của Quang Mang Thần Điện... Cũng không phải nói sẽ đụng hư thế giới Hỗn Độn, nhưng khẳng định là bị chịu ảnh hưởng.

- Sau đó thì sao? Các Đế tộc liên hợp xâm lấn Thương Huyền, chúng ta nơi này nhất định hấp dẫn lực chú ý chủ yếu, đến lúc đó tránh không được cần nhờ thế giới Hỗn Độn ngạnh kháng. Bây giờ bắt đầu đã tấp nập bị thương, sau này thời gian chống cự bị sẽ giảm bớt.

- Cho nên bây giờ có thể không cần, vẫn là đừng dùng. Mà Thần Thụ Thế Giới bây giờ chỉ muốn an ổn sống lâu chút, chứng kiến bình yên Thế giới Ngũ Hành trưởng thành. Cho nên, chúng ta có thể sinh hoạt ở nơi này, chống cự một ít xâm nhập, phải biết đủ, không nên quá nhiều yêu cầu.

- Nếu như không có thế giới Hỗn Độn phụ trợ, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng. Quang Mang Thần Điện nhất định sẽ đánh rất ác liệt, không tốt đánh.

Đông Hoàng Càn nghiêm túc nhắc nhở, sau đó vặn vẹo không gian rời khỏi.

Khương Phàm yên lặng đứng nguyên tại chỗ một lát, lại lắc đầu.

Từ sau khi Cửu Thiên Thần Tôn qua đời, lão tiểu tử này giống như đã thay đổi đi rất nhiều, mặc dù ngoài mặt vẫn thô cuồng táo bạo, không che đậy miệng, nhưng làm chuyện đều rõ ràng chững chạc hơn chút.

Hắn là đệ tử thân truyền duy nhất của Cửu Thiên Thần Tôn, Thần Tôn được trút xuống tâm huyết cùng yêu mến suốt đời của mình.

Trước đó khi còn có Thần Tôn, bất luận hắn làm cái gì cũng đều không sợ hãi, dù là năm đó bị Long tộc truy sát, bị Ma tộc nhốt, thì hắn cũng đều ngẩng đầu ưỡn ngực, bởi vì hắn biết toàn Thiên Khải đều kiêng kị sư phụ hắn, sư phụ hắn càng sẽ dốc hết khả năng cứu hắn trở về.

Thần Tôn qua đời, đối với hắn mà nói không chỉ là thất lạc tình cảm cùng sự đau đớn, càng quan trọng hơn là phía sau không có chỗ dựa vào.

Sẽ không có người nào lại bảo hộ hắn, sẽ không có người nào lại kiêu căng vì hắn, gặp được nguy hiểm cũng chỉ có thể do chính hắn ứng phó.

Hắn tựa như một tiểu tử to xác hơn một ngàn tuổi, đột nhiên đã mất đi phụ mẫu.

Hắn hết lần này tới lần khác còn không thể thương cảm, bởi vì hắn đã thành phụ mẫu của tất cả 'Hài tử' thần giáo, là người và bối cảnh để tất cả mọi người dựa vào.

- Lão tổ!!

Kiều Linh Vận chạy tới nơi này, nhìn thấy Khương Phàm đứng một mình ngẩn người, nàng tranh thủ thời gian cung kính hành lễ.

Khương Phàm đảo qua Kiều Linh Vận, hài lòng nói:

- Cảnh giới ổn, không tệ.

- Hôm trước chúng ta vừa mới tổ hợp Tù Thiên trận, không chỉ có kích phát Đại Hoang Ấn, mà giữa Thần Nguyên còn sinh ra ảnh hưởng, ngoài ý muốn tăng lên chút thực lực.

Kiều Linh Vận mừng rỡ cười nói, toàn thân lưu chuyển ánh sáng màu hồng, trong lúc mơ hồ xen lẫn thành hỏa ảnh Kim Kiêu, chín cái đầu gáy to, chín cái đuôi đong đưa, tản ra thánh uy cường thịnh, cùng thế hiên ngang và khí chất của Kiều Linh Vận tôn nhau lên.

- Ngươi đang phát ngốc cái gì ở chỗ này vậy? Na Yêu vừa khóc rồi?

Phượng Bảo Nam lôi kéo tay Kiều Linh Vận, áo trắng nhẹ mở, tóc dài giương nhẹ, mặt như quan ngọc, đẹp giống như tuyệt thế mỹ nhân, đứng cùng một chỗ với Kiều Linh Vận như là tỷ muội.
Chương 2435 Thổ Lộ Tâm Tình Với Như Ảnh

- Trong nội tâm nàng khẳng định còn rất khó chịu, nhưng đã có thể tiếp nhận. Huynh muội Du Cảnh Chiến mới vừa đến, các ngươi cũng đi bồi đi.

- Đã đặt tên cho tiểu gia hỏa chưa?

- Hình như trước đó cầm thú và Na Yêu đã chọn mấy cái, nhưng vẫn không có định ra. Chờ cầm thú trở về đi.

- Ta đã nói là chưa có định, tên Tiêu Phượng Ngô kia trở về nói với chúng ta, gọi là...

Phượng Bảo Nam bất đắc dĩ lắc đầu, xoạch hạ miệng:

- Thổ Tinh! Giống như là hài tử của hắn và cầm thú vậy!

Kiều Linh Vận bất đắc dĩ càng kháng cự, vốn là một tiểu cô nương, kêu Thổ Tinh cái gì!

Cái tên tháo hán tử Tiêu Phượng Ngô kia còn kiêu ngạo nói hắn là Thổ văn, cầm thú là Tinh văn, Thổ Tinh biểu tượng cho hữu nghị giữa hắn và cầm thú.

Khương Phàm cười lắc đầu:

- Cơ Lăng Huyên các nàng đâu, không có theo tới?

Phượng Bảo Nam nói:

- Cơ Lăng Huyên, Thương Hàn Nguyệt và Yến Khinh Vũ đang chuẩn bị lễ vật. Trước đó mỗi ngày Na Yêu lấy nước mắt rửa mặt, các nàng chỉ lo khuyên, còn không có chuẩn bị lễ vật cho hài tử, nghe nói tâm tình Na Yêu đã tốt hơn chút ít, nên các nàng đều đã đi tìm lễ vật. Thứ ta chuẩn bị chính là Sinh Mệnh Linh Dịch, tắm thân thể cho tiểu gia hỏa. Linh vận chuẩn bị một hộp đan dược, từ một tuổi đến mười tám tuổi đều đã chuẩn bị đầy đủ.

- Các ngươi đó, quá gấp, nàng mới bao nhiêu lớn một chút, chịu không được những linh dược này linh dịch.

- Cứ giữ đó. Chúng ta đi đến trước.

Phượng Bảo Nam lôi kéo Kiều Linh Vận đi vào u cốc.

- Chờ một chút, chờ chút... Còn có ta đây.

Đông Hoàng Như Yên giống như Tinh Linh vui sướng từ trong hư không lao ra, theo sát lấy tiến vào u cốc, thuận tiện chào hỏi cùng Khương Phàm:

- Tỷ tỷ tìm ngươi có chuyện gì đấy, nhanh.

Đông Hoàng Như Ảnh ưa thích thanh tĩnh, cũng ưa thích lên cao ngắm phong cảnh, nên nàng đã an trí một căn phòng tại một đỉnh núi với cây rừng thanh thúy tươi tốt.

Phòng ốc là do Như Yên tự mình hỗ trợ chế tạo, sinh cơ nồng đậm, tươi mát thoải mái, rất tự nhiên dung nhập vào bên trong bức tranh phong cảnh xinh đẹp.

Đông Hoàng Như Ảnh ôn nhuận linh tú, mỹ lệ ưu nhã, nàng ngồi ngay ngắn ở trước bàn, mạng mỏng khẽ che mặt, dung nhan tuyệt mỹ như ẩn như hiện, đồ thêm một vòng phong tình mông lung.

Trên bàn trưng bày linh quả món ngon, còn có rượu ngon.

Lúc Khương Phàm đến nơi này, Đông Hoàng Như Ảnh đang ngồi ở trước án tự rót tự uống.

Không dùng linh lực luyện hóa rượu, nàng đã hơi say, kiều nhan sau mạng che mặt lại thản nhiên đỏ ửng, đôi mắt đẹp sáng tỏ thâm thúy kia đều đã mông lung.

- Ngươi đã đến.

Đông Hoàng Như Ảnh nhấc mạng che mặt lên, nâng chén uống rượu.

Dáng người nàng thướt tha, cử chỉ ưu nhã, từ trong ra ngoài tản ra sự quý khí cùng mị lực.

- Như Yên nói cô tìm ta?

Khương Phàm kỳ quái nhìn Đông Hoàng Như Ảnh, hôm nay nàng giống như thay đổi cách ăn mặc, kiều nhan vốn đã nghiêng nước nghiêng thành, mà dưới y phục đẹp đẽ càng lộ vẻ mỹ lệ, váy dài trắng tuyết hơi có vẻ đơn bạc, lại còn mơ hồ có thể nhìn thấy áo lót ở bên trong, loại cảm giác duy mỹ lại dụ hoặc kia để cho người ta hoa mắt thần mê.

- Ngồi đi.

Đông Hoàng Như Ảnh châm đưa rượu lên cho Khương Phàm, nhưng tầm mắt lại cụp xuống, giống như không dám liều tới với ánh mắt Khương Phàm.

- Cô thế nào?

Khương Phàm không có đi sang ngồi, ngược lại hơi nhíu lông mày lên.

- Ngươi sợ trong rượu có độc?

- Có chuyện gì cứ nói như vậy là được rồi.

- Không có chuyện còn không thể tìm ngươi sao? Gần đây ngươi giống như cũng không phải bề bộn nhiều việc.

Khương Phàm chần chờ một lát, vẫn ngồi xuống trước bàn, mặc dù đều là món ngon mỹ vị, rượu ngon phiêu đãng hương thơm, nhưng không thể che hết mùi thơm cơ thể tán phát thản nhiên trên người Đông Hoàng Như Ảnh.

Cũng không nồng đậm, lại là chọc người, để cho người ta miên man bất định.

Đông Hoàng Như Ảnh châm rượu đưa lên cho mình, tay ngọc nhấc mạng che mặt lên một góc, một tay nâng chén uống một hơi cạn sạch.

Nàng hơi nhíu mày lại, tựa hồ rất không quen với loại rượu mạnh này, thoáng chậm một lát, mới đặt chén rượu xuống:

- Ngươi cũng uống đi.

Khương Phàm bưng chén rượu lên, lại chỉ là ngửi ngửi.

- Uống đi, uống nhiều thì tốt.

Đông Hoàng Như Ảnh rót đầy rượu cho mình, lại uống vào lần nữa.

Chỉ là lần này, Khương Phàm rõ ràng đã thấy được một chút mông lung từ trong đôi mắt mê ly của nàng.

Gò má nàng càng đỏ ửng sâu hơn, ý thức đều có chút hoảng hốt, cố gắng ngồi thẳng người lên nhưng cơ thể mềm mại lại giống như có chút khó mà chống đỡ được.

Nàng nhẹ nhàng lung lay đầu, lần nữa rót rượu cho mình, nhưng lần này lại bị Khương Phàm cản lại:

- Bọn hắn đến làm phiền cô rồi?

Thân thể mềm mại của Đông Hoàng Như Ảnh run rẩy, đôi mắt bất chợt đã chứa đầy nước mắt, lại cố nén không có rơi xuống, nàng giương nhẹ ngón tay ngọc, lấy năng lượng không gian tránh khỏi sự ngăn cản của Khương Phàm, nâng chén uống một hơi cạn sạch.

Khương Phàm than nhẹ:

- Ta đã nói rồi, ta tôn trọng cô.

- Nếu ngươi không muốn uống, vậy thì bắt đầu đi.

Đông Hoàng Như Ảnh đặt chén rượu xuống, cố nén cảm giác hôn mê nồng đậm, chống người lên, đi tới chiếc giường trong phòng ngủ.

Nàng không thắng được súc mạnh của rượu, cơ thể mềm mại chập chờn, một đôi chân ngọc như ẩn như hiện dưới váy dài, trắng nõn kiều nộn, hoàn mỹ không một chút tì vết.

Khương Phàm biết, hẳn là đám lão nhân thần giáo kia đã đến làm công tác tư tưởng cho Đông Hoàng Như Ảnh.

Thông gia thành thân, không chỉ là di niệm sau cùng của Thần Tôn, cũng là thủ đoạn làm sâu sắc quan hệ giữa hai bên trực tiếp nhất dưới hình thế trước mắt.

Nhưng Đông Hoàng Như Ảnh thanh cao tự ngạo, một mực không hành động, cho nên các lão nhân thần giáo mới sốt ruột.

Điểm ấy từ vị trên thân Giáo Tôn - Đông Hoàng Càn kia liền có thể cảm nhận được.

Ngay cả Giáo Tôn đều như vậy, các tộc lão phía dưới sẽ lại là thái độ gì cũng đều có thể biết được.

Nhưng Khương Phàm thật không nghĩ tới Đông Hoàng Như Ảnh lại còn biết dùng phương thức như vậy đến thực hiện 'Sứ mệnh' mà nàng phải gánh vác.

Đông Hoàng Như Ảnh nằm ở trên giường, cố nén nước mắt, thân thể mềm mại khẩn trương run rẩy.

Trong giáo, xác thực các lão nhân đã tới khuyên nàng.

Có ít người coi như uyển chuyển, có ít người lại ngôn ngữ cường ngạnh. Chuyện này lại để nàng nghĩ đến ân sư Đông Hoàng Hoa Thanh đã chết.

Nàng thỏa hiệp!

Nàng cũng không muốn lại để cho loại chuyện không có ý nghĩa này phiền nhiễu nàng!

Nàng phải hoàn thành chuyện này, để các lão nhân thần giáo đều im lặng, cho nàng một cái hoàn cảnh an tĩnh, toàn thân toàn ý tu luyện võ pháp, lĩnh hội truyền thừa.

Nàng phải hoàn thành chuyện này, cho Thần Tôn cùng ân sư đã chết một cái công đạo.

Khương Phàm ngồi ở trước bàn, hắn không có đứng dậy, nhưng thanh âm nhẹ nhàng lại bay vào trong phòng:

- Trước khi cuộc chiến tại Thiên Trụ sơn bắt đầu, Cửu Thiên Thần Tôn đã nói riêng qua cùng với ta một câu. Ngài ấy đề nghị cô đến thông gia, không chỉ là chiếu cố Lan gia, cũng không phải vì cái gọi là lợi ích thần giáo. Thật ra ngài ấy đang bảo vệ cô! Bảo vệ truyền thừa của cô, bảo vệ hi vọng người duy nhất có thể thành tựu Hư Thần Linh Không cho thần giáo ở trong lòng của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK