Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1205 Một chiếc rất đặc biệt

Bởi vì là Nhân tộc cùng Yêu tộc liên hợp bền chặt cho nên rất nhiều Yêu tộc thân cận cùng Thánh Bằng đảo, cũng đồng ý lời mời chạy tới nơi này. Trận này thông gia, cũng trở thành thịnh hội lớn nhất Thần Vực Chi Hải những năm gần đây.

- Chúng ta đến rồi.

Khương Phàm lái thuyền nhỏ, đi tới bến tàu gần đó.

So với những chiếc thuyền khổng lồ xung quanh động một tí trăm mét, thì thuyền nhỏ của hắn thật sự là keo kiệt, không đợi tới gần đã bị ngăn lại.

- Người đến là ai?

Một tên nam tử hùng tráng cưỡi một con Kiếm Xỉ Sa đứng phía trước, cao ngạo ngửa đầu.

Trong vùng biển xung quanh Hải Thần đảo phân tán hàng vạn thị vệ hải sa. Bọn hắn phụ trách duy trì trật tự, xác minh thân phận, đuổi người không mời mà tới đi.

- Ta là Khương Phàm, một vị Luyện Đan sư, chuyên tới để tiếp Ngụy gia.

Mặt Khương Phàm mỉm cười, tay nâng hộp gấm. Chỉ là mặt nạ chỗ mắt phải để khuôn mặt anh tuấn của hắn coi như có vẻ hơi xấu xí.

- Hải Thần đảo tôn trọng Luyện Đan sư. Nhưng, hôm nay là ngày đại hôn của Dương gia, ý nghĩa trọng đại, chúng ta chỉ tiếp nhận những khách quý đồng ý lời mời. Nếu như không có thiếp mời, còn xin rời khỏi.

Ngữ khí của nam tử coi như tôn trọng, nhưng thái độ vô cùng cường thế.

Bọn hắn nhận được chỉ lệnh nghiêm ngặt, nhất định phải duy trì tốt trật tự, cam đoan hôn lễ tiến hành thuận lợi.

Nếu như xuất hiện bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, toàn bộ chi đội tuần tra bên ngoài, nghiêm trị không tha.

- Ta chỉ là hiến đan với Ngụy gia, không phải tới tham gia hôn lễ.

Khương Phàm giơ lên hộp gấm, mỉm cười nói:

- Đây là Đại La Xích Dương Đan, đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

Đan dược Chuẩn Thánh phẩm?

Nam tử đang muốn nói lời xua đuổi bất chợt lại kẹt ở yết hầu.

Khương Phàm nói:

- Viên đan dược kia là chính ta luyện.

- Chính ngươi luyện?

Thể hiện của nam tử lại lần nữa thay đổi.

Mặc dù hắn không phải Luyện Đan sư, nhưng hắn biết rõ độ khó để luyện đan.

Bình thường mà nói là có thể luyện ra đan dược ngũ phẩm, chính là cấp bậc tông sư, thế lực khắp nơi đều sẽ nguyện ý mời chào. Có thể luyện ra lục phẩm, thuộc về Đại cấp Tông sư, hoàng tộc đều sẽ mời. Có thể luyện ra Chuẩn Thánh phẩm, tuyệt đối là đại nhân vật trong các Đan sư.

- Đúng là chính ta luyện, còn xin thông báo Ngụy gia.

Khương Phàm muốn thông qua Ngụy gia tiến vào Hải Thần đảo, đây cũng là do Dương Biện đề nghị.

Ngụy gia là thế gia đỉnh cấp luyện đan tại Thần Vực Chi Hải, cũng là thế lực cam đoan 'Huyết dịch' Hải Thần đảo phát triển.

Bọn hắn không chỉ có coi trọng truyền thừa của mình, còn vô cùng nóng lòng mời chào Luyện Đan sư phía ngoài, chỉ là điều kiện vô cùng hà khắc.

- Làm sao tin ngươi được?

Nam tử mặt mũi tràn đầy hồ nghi đánh giá Khương Phàm.

Trong ấn tượng của hắn, Luyện Đan sư có thể luyện ra đan dược Chuẩn Thánh phẩm đều là lão gia hỏa tóc hoa râm, mà người trước mặt này nhìn qua lại chính là thiếu niên.

Toàn thân Khương Phàm dâng lên liệt diễm, ngưng tụ thành Thái Dương Chiến Y, cường quang mãnh liệt, nhiệt độ cao vặn vẹo:

- Ta hỏa diễm, Thái Dương Thánh Hỏa!

- Ngươi chờ một lát!

Nam tử hướng về nơi xa thổi một cái huýt sáo to rõ.

Ba thị vệ cưỡi Kiếm Xỉ Sa chạy tới, vây quanh bọn người Khương Phàm.

- Chờ ở chỗ này, đừng xông loạn.

Nam tử tiếp nhận hộp gấm, trở về Hải Thần đảo.

- Chớ khẩn trương, ta chỉ là Luyện Đan sư, đến hiến đan.

Khương Phàm mỉm cười gật đầu đối với ba tên thị vệ.

Mặt ba tên thị vệ lại không biểu tình, mang theo trường thương, uy hiếp Khương Phàm.

Lý Dần, Hứa Đan, đều cố gắng trấn định, trên mặt không có bất kỳ thể hiện gì, nhưng trong lòng thật sự là tâm thần bất định, nơi này dù sao cũng là Hải Thần đảo, là đỉnh cấp hoàng tộc, so với Chí Tôn Kim Thành lại mạnh hơn mấy lần.

Nếu có bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì, bọn hắn ai cũng đừng nghĩ còn sống mà rời khỏi nơi này.

Hứa Đan bỗng nhiên có chút hối hận khi tới nơi này.

- Thế nào? Ngươi ngược lại là nên nói chút gì đi!

Dương Biện ở trong thanh đồng tiểu tháp lo lắng hô to.

- Nếu như Ngụy gia thật coi trọng Luyện Đan sư giống như ngươi nói, vậy chúng ta hẳn là có thể thuận lợi đi đến.

Giọng Khương Phàm quanh quẩn trong tòa tháp.

- Chỉ cần viên Đại La Xích Dương Đan kia của ngươi là thật, bọn hắn khẳng định sẽ tự mình đến nghênh đón ngươi. Nhưng ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi cầm đan dược giả đi lừa gạt, chờ một lúc ra nghênh tiếp sẽ là đao thương của Hải Thần đảo.

Dương Biện vô cùng hoài nghi đối với chuyện Khương Phàm có được đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

- Ta luyện đan, chính ta rất rõ ràng.

- Được rồi được rồi, đừng khoác lác. Trà trộn vào đi lại nói.

Dương Biện căn bản không tin Khương Phàm có thể luyện đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

Luyện Đan sư sở dĩ tôn quý, cũng là bởi vì luyện chế đan dược cực kỳ khó khăn, phẩm cấp càng cao, độ khó càng lớn. Mà tinh lực chủ yếu của Luyện Đan sư đều trên luyện chế đan dược, cảnh giới tăng lên cơ bản là rất chậm, cái này cũng tạo thành sự khan hiếm cho Luyện Đan sư tới đại cấp Tông Sư.

Mà xem như Luyện Đan sư đại cấp Tông sư khác cũng không có mấy ai có thể luyện ra đan dược Chuẩn Thánh phẩm.

- Đan dược trong tháp của ta, ngươi tùy tiện ăn, nhưng đừng chống đỡ.

Khương Phàm ở trong Địa Ngục hơn ba năm, trăm vạn gốc dược liệu toàn bộ đã được luyện thành đan dược, có một số dùng cho tu luyện, nhưng vẫn còn rất nhiều.

- Có phải ngươi đánh cướp bảo khố nhà ai hay không?

Dương Biện ngồi bên trong bình thuốc đầy đất, một bên ăn một bên nói thầm.

- Chính ta luyện.

- Trong những người ta quen biết, ngươi khoác lác xem như có sức lực lớn nhất.

- Thật sự là ta luyện.

- Được rồi, thu lại chút, đừng làm bị thương trâu.



- Có chiếc chiến thuyền, tương tự cự quy, bao trùm dày đặc áo giáp, phía trên là lá cờ màu đen không có chữ.

Khương Phàm quan sát một chiếc thuyền lớn đến đỗ ở trên bến tàu nơi xa, giới thiệu những thứ tương đối đặc sắc.

Dương Biện ở bên trong nói:

- Thuyền của Thương Uyên đảo. Nơi đó có mấy vạn con Huyền Quy, Yêu tộc đứng trong hàng mười ở hải vực, không thiện chiến đấu, nhưng phòng ngự cực tốt. Bọn chúng còn có mối quan hệ khá tốt cùng Dương gia, rất nhiều tộc nhân Dương gia cõng mai rùa trên người đều là Thương Uyên đảo tặng cho.

- Một chiếc chiến thuyền tương tự Nữ Yêu, thân tàu đỏ tươi, dài đến trăm mét.

Khương Phàm chú ý tới một chiếc thuyền đặc biệt.
Chương 1206 Khai đỉnh

- Thuyền của Nữ Yêu đảo. Một đám nữ tử tập kết trên một hòn đảo, nuôi rất nhiều Yêu thú. Vì để bảo vệ mình, các nàng thường thường biểu hiện vô cùng cường thế, bất kỳ người nào chỉ cần chọc tới các nàng, không chết không thôi.

- Vừa có chiếc chiến thuyền rất hùng vĩ, khảm nạm kim lân, người trú đóng phía trên mặc kim bào, đầu thuyền đuôi thuyền đều dựng thẳng cờ xí Kim Tước.

- Thuyền của Xích Vân đảo, quần đảo ở Bắc Bộ của Thần Dụ Chi Hải, có ba mươi ba hòn đảo lớn nhỏ tạo thành, tụ tập mấy chục vạn Nhân tộc, bọn hắn dã tâm bừng bừng, mưu toan tấn vị hoàng tộc. Chỉ là rất đáng tiếc, bọn hắn trăm ngàn năm đều không bồi dưỡng ra một Thiên phẩm linh văn. Không có Thiên phẩm, liền không có Thánh Linh, không có Thánh Linh, thì đứng ra phong hoàng tộc chính là trò cười.

Trong giọng nói của Dương Biện có chút khinh thường.

- Nơi đó còn có chiếc...

Lúc Khương Phàm đang quan sát chiến thuyền, trong hải dương phía sau cuồn cuộn mê vụ, khắp biển che trời, vừa to lớn vừa thần bí.

Nương theo ánh sáng màu hồng hoa mỹ, một chiếc huyền lớn mở ra mặt biển, lái ra khỏi mê vụ.

Chiến thuyền mặc dù khổng lồ nhưng lại không cồng kềnh, đường cong thuận hoạt ưu mỹ, thân tàu chảy xuôi ánh sáng kỳ diệu, giống như mặc y phục mỹ lệ.

Trên cột buồm thẳng tắp có cờ xí màu sắc rực rỡ tung bay, trên đó viết ba chữ cổ —— Thiên Mộng đảo.

- Tiểu thư, đã đến Hải Thần đảo.

Trên thuyền, cửa điện rộng mở, một đám thị vệ cung kính nghênh đón nữ tử uyển chuyển đi ra.

Nữ tử mặc áo trắng như tuyết, tóc đen rối tung, có một khí chất siêu trần thoát tục, không dính khói lửa trần gian. Trên mặt nàng che mặt, che khuất dung nhan mỹ lệ, một đôi mắt có hơi nước mịt mờ, nhìn đến khiến người ta phải động tâm.

Một nam một nữ trung niên theo sau lưng, ánh mắt phức tạp nhìn qua mây mù sau khi tản ra dần dần rõ ràng hiện ra Hải Thần đảo.

Nữ tử đứng ở trên boong thuyền, môi đỏ khẽ mở, thanh âm nhỏ nhẹ nhu hòa:

- Hải Thần đảo, không nghĩ tới ta vẫn tới đây.

Nam tử bên trái hùng tráng uy mãnh, lắc đầu than nhẹ:

- Thời gian trôi qua thật nhanh, bốn năm. Nếu như hắn không chết, hôm nay hẳn là ngày đại hỉ của hắn.

Phụ nhân cao gầy bên phải lạnh nhạt, ngữ khí giá lạnh:

- Tên hỗn đản Dương Thiên Hữu kia, vì sao còn muốn chọn Lôi Tú. Thánh Bằng đảo không có lựa chọn khác sao?

Nam tử nói:

- Thông gia giữa Hải Thần đảo cùng Thánh Bằng đảo là Nhân tộc cùng Yêu tộc chỉ là lợi ích, đi hình thức mà thôi.

Sau khi Dương gia kết hôn, chỉ là làm bài trí, sẽ còn tái giá đồng tộc, nữ tử sinh con dưỡng cái, truyền thừa linh văn.

Thánh Bằng đảo gả nữ nhi chỉ có thể là huyết mạch bình thường, sẽ không đưa huyết mạch Lôi Bằng chân chính đến nơi này.

Nhưng về hình thức, mặt mũi đều không được có trở ngại, cho nên Dương gia nhất định phải là dòng chính, Thánh Bằng đảo cũng cần trực hệ.

Lựa chọn tốt nhất, cũng chính là Dương Thiên Hữu cùng Lôi Tú.

Phụ nhân lạnh lùng nói:

- Ta luôn cảm thấy là do Dương Thiên Hữu đang giở trò.

Nam tử lắc đầu:

- Chúng ta đều không xác định được cái chết của Dương Biện, rốt cuộc là ngoài ý muốn, hay là bị mưu hại.

Đáy mắt Phụ nhân lóe ý lạnh:

- Còn cần xác định sao? Thật không hiểu rõ Dương gia rốt cuộc đang làm gì!

Nữ tử phía trước không để ý đến bọn hắn đang cãi nhau, vẫn nhìn qua hòn đảo trước mặt, hai đầu lông mày toát ra vài tia thương cảm, ung dung khẽ nói:

- Chúng ta hôm nay đến để tế điện hắn, sau khi hôn lễ kết thúc, chúng ta sẽ không còn liên quan cùng Hải Thần đảo.

- Thiên Mộng đảo? Sao bọn hắn lại tới đây.

- Không phát thiếp mời cho bọn hắn sao.

- Hẳn không có. Dù sao bọn hắn cũng là thế lực trung lập, không liên quan với chúng ta, coi như mời đều chưa hẳn sẽ đến.

Trên bến tàu, các tộc lão Dương gia chú ý tới chiếc thuyền to lớn lái ra trong sương mù, đều toát ra mấy phần kinh ngạc.

Nhưng sau khi trao đổi ánh mắt, vẫn lộ ra tư thái hoan nghênh, chủ động nghênh đón.

Dù sao đó cũng là Thiên Mộng đảo!

Hứa Đan thấp giọng giới thiệu:

- Thiên Mộng đảo. Thế lực thần bí nhất trong Thần Dụ Chi Hải, được xưng là không phải hoàng tộc.

Lý Dần kỳ quái:

- Đó là cái xưng hô gì?

- Thiên Mộng đảo lơ lửng trong tầng mây giữa trời, phiêu miểu thần bí, không để ý tới thế sự. Không có ai biết thế lực chân chính của bọn họ, cũng không có ai có ý đồ gì với bọn họ. Cho nên, có người nói thực lực của bọn họ đủ để đứng hàng hoàng tộc, nhưng cũng có người nói, bọn họ không đủ tư cách, cho nên liền thành không phải hoàng tộc ở Thần Dụ Chi Hải.

Hứa Đan đưa nhìn chiếc huyền của Thiên Mộng đảo, cũng đỗ đến trên bến tàu.

Có năm người phụ trách của Hải Thần đảo tự mình đi qua, sau khi hàn huyên một phen đã tiếp dẫn bọn hắn lên đảo.

Các tân khách khác đều rất kinh ngạc, còn tưởng rằng là Hải Thần đảo mời Thiên Mộng đảo đến.

Thật không dễ dàng, Thiên Mộng đảo vậy mà lại tới tham gia loại thông gia mang tính chất kết minh cường tộc này.

Vẫn là Hải Thần đảo có mặt mũi lớn.

- Người của Thiên Mộng đảo đến?

Dương Biện nghe được lời Khương Phàm nói, rõ ràng khẽ giật mình.

- Dẫn đội là một nữ tử.

Trong trí nhớ của Khương Phàm không có bất kỳ hình ảnh gì liên quan tới Thiên Mộng đảo, hẳn là kiếp trước chưa từng gặp nhau.

- Lăng Vi sao?

Dương Biện khẽ nói.

- Ngươi biết?

Khương Phàm vừa muốn hỏi thăm, thị vệ đi bẩm báo đã chạy đến.

- Đan dược đã được kiểm tra đối chiếu qua, đúng là Đại La Xích Dương Đan. Nhưng, Ngụy gia bên kia có điều kiện đặc biệt.

- Điều kiện gì?

- Nếu như ngươi nói viên đan dược kia không phải do ngươi luyện, ngươi có thể đi đến. Nhưng nếu như ngươi nói là chính ngươi mình luyện...

- Như thế nào?

- Một chữ, cút!

Khương Phàm ha ha cười:

- Ngụy gia là không tin ta có thể luyện thành Đại La Xích Dương Đan?

- Còn không rõ lộ rõ sao? Nếu như ngươi chỉ là đến hiến đan, Đại La Xích Dương Đan đã đầy đủ thành ý, Ngụy gia nguyện ý gặp ngươi. Nhưng, nếu như ngươi nhất định phải nói là mình luyện, chính là hãm hại lừa gạt hạng người. Cầm đan dược của người khác nói là của mình luyện, làm nhục thanh danh Luyện Đan sư, Ngụy gia không chào đón.

- Đan dược của ta đâu?

- Ngụy gia giữ lại. Tuy nhiên, Ngụy gia không chiếm tiện nghi của ngươi, đây là vật liệu luyện chế Đại La Xích Dương Đan.

Thị vệ lấy ra bao dược liệu, ném cho Khương Phàm.

- Không chiếm tiện nghi, trả lại cho ta là được. Ném chút dược liệu tính là gì?

- Tạm giam viên đan dược kia là răn dạy ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK