Hoàng đạo Tây Nam - Thái Cổ Thần Miếu, hoàng đạo Nam Bộ - Thiên Cực giới, Hoàng đạo Đông Nam - Sinh Mệnh Thần Điện, ba bên hoàng đạo này, còn có Trấn Nam Yêu Quốc và các hoàng tộc khác cũng bắt đầu đề phòng.
Ở thời điểm này Sí Thiên giới lại đột nhiên 'An tĩnh', tuyệt đối không bình thường.
Là Khương Phàm chạy đến Sí Thiên giới, nơi đó muốn phong bế toàn diện bảo hộ Khương Phàm?
Hay là cục diện Thương Huyền gió nổi mây phun, hoàng tộc trung lập này không nguyện ý trêu chọc bất kỳ bên nào, chủ động quy ẩn rồi?
Các phương không hẹn mà cùng triển khai điều tra.
Chỉ là vùng không gian kia của Sí Thiên giới quá đặc thù, bây giờ số lượng cường giả bọn hắn có thể dùng có hạn, không dám tùy tiện mạo phạm, đều ăn ý bắt đầu từng bước xâm nhập điều tra từ bên ngoài.
Tại thời điểm Sí Thiên giới ẩn vào hư không, lao tới Luân Hồi bí cảnh, thì Khương Phàm đã phóng tới hơn mười vạn dặm, đi tới tổ sơn!
- Khương Phàm? Tại sao hắn lại đến rồi!!
Số lượng lớn Thánh Chủ sau khi lấy được tin tức đều nhanh chóng chạy tới đỉnh núi, lần này đều có chút kích động, còn có chút vội vàng.
Bởi vì bên ngoài đều tại thịnh truyền Khương Phàm đào ra ba khối đế cốt.
Đế cốt!!
Áp đảo phía trên Thần Linh, chính là đế cốt!
Tên điên này không nhanh chạy đến Luân Hồi bí cảnh, lại còn tản bộ bốn chỗ, trêu chọc hoàng tộc hoàng đạo, thật sự để cho rất nhiều người phục sát đất.
Thế nhưng, Khương Phàm tới đây làm gì?
Ngay cả Vô Hồi Thánh Chủ đều quả quyết xuất quan, chạy tới đỉnh núi.
Lần này Diêu Khải Minh không có tiếp đãi đơn giản tại quảng trường trên đỉnh núi, mà là mời đến ‘đại điện Thánh Thiên’.
Khi các vị Thánh Chủ chạy tới nơi này, Khương Phàm đã đang thoải mái nhàn nhã ngồi ở chỗ đó, thưởng thức trà xanh đến từ tổ sơn.
- Tới đây tới đây! Các vị Thánh Chủ, mau tới ngồi xuống!
Diêu Khải Minh kích động, nhiệt tình mời các vị Thánh Chủ.
Tất cả Thánh Chủ trao đổi ánh mắt, đều trong mắt nhau thấy được khẩn trương, cùng chờ mong cực lực ẩn tàng, chẳng lẽ nói...
Thánh Chủ Vạn Sơ thánh địa ỷ vào quan hệ thân cận với Diêu Khải Minh, không kịp chờ đợi nói:
- Hôm nay tâm tình trấn thủ không tệ, có phải có gì vui chuyện xảy ra hay không?
Diêu Khải Minh cởi mở cười nói:
- Ha ha... Đây không phải là vì có quý khách tới sao, nhanh ngồi nhanh ngồi. Người đâu, dâng trà cho các vị Thánh Chủ.
Các vị Thánh Chủ cố nén xúc động, ra vẻ thanh thản ngồi xuống, nhưng ánh mắt liên tiếp di chuyển trên người Khương Phàm cùng Diêu Khải Minh.
Khương Phàm lại không để ý tới, chỉ là bưng chén trà, nhẹ nhàng uống lấy.
Trà này cũng thực không tồi, lại có công hiệu dưỡng thần tĩnh khí, nhẹ nhàng nhất phẩm, ôn nhuận vào trong miệng, thuận hầu chảy xuống, nhiệt ý dạt dào.
Tất cả Thánh Chủ mơ hồ đoán được thứ gì, có thể để Diêu Khải Minh vui mừng đến như thế này, rất có thể là Khương Phàm đưa đã thứ gì đó.
Thời khắc thế này, tặng đồ đương nhiên là loại đó.
Nhưng, bọn hắn thực sự mở không miệng chào hỏi cùng Khương Phàm nổi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diêu Khải Minh.
Diêu Khải Minh ho nhẹ vài tiếng, không để cho bọn hắn đợi lâu:
- Khương Phàm trải qua trong khoảng thời gian này, các ngươi đều có chỗ nghe thấy. Hắn may mắn đào móc ra ba khối đế cốt tại Thượng Thương cổ thành, mà phía trên những đế cốt kia lại còn để lại một bộ phận đế huyết. Lần này Khương Phàm tới, là lấy thân phận dân chúng, dâng tặng lễ vật cho tổ sơn. Đế huyết, một bình, ha ha...
Tất cả Thánh Chủ mặc dù đã có chuẩn bị nhưng vẫn kích động hít vào mấy ngụm khí lạnh.
Đế huyết!!
Tuyệt thế bảo dược!!
Chỉ cần một giọt, đủ để thay đổi vận mệnh của rất nhiều người!
Vậy mà Khương Phàm lại đưa tới một bình?
Một bình có bao nhiêu giọt?
Bình bao lớn?
Khẳng định là có mười mấy hai mươi giọt chăng!
Có Thánh Chủ không kịp chờ đợi nói:
- Có thể xin mời trấn thủ lấy ra, để cho chúng ta chiêm ngưỡng đế huyết hay không?
Diêu trấn thủ không kiềm chế nổi nụ cười trên mặt, đưa tay lật một cái, từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái bình ngọc.
Bình ngọc sáng long lanh, đẹp đẽ linh xảo, bên trong lẳng lặng lơ lửng hai mươi giọt đế huyết tinh hồng, đế huyết sáng hừng hực, như là mặt trời yên lặng, càng tràn ngập ra khí tức cường thịnh để cho người ta hít thở không thông, ung dung phiêu đãng trong đại điện Thánh Thiên.
Tất cả Thánh Chủ cũng nhịn không được mà đứng lên, ánh mắt sáng rực nhìn đế huyết trong bình ngọc, không che giấu được xúc động bành trướng phun trào ở trong lòng.
Khương Phàm ở bên cạnh ho nhẹ vài tiếng:
- Số lượng Đế huyết có hạn, chỉ có thể cho tổ sơn như vậy, còn xin Diêu trấn thủ không nên ghét bỏ. Đồ là ta đưa cho tổ sơn, cảm tạ tổ sơn làm ra cống hiến đối với việc bảo vệ dân chúng, về phần Diêu trấn thủ là giữ lại làm chí bảo trấn sơn, hay là phân cho các Thánh Chủ khác, lại là phân chia như thế nào, ta cũng sẽ không can thiệp.
Một câu nhanh chóng đốt tất cả Thánh Chủ liền sốt ruột.
Chia, khẳng định là phải chia!
Bảo vật như vậy, bọn hắn cũng không thể để ở lại trong bảo khố tổ sơn!
Khương Phàm nháy mắt với Vô Hồi Thánh Chủ, Khương Hồng Võ, Tô Thiên Sóc, đụng đụng Thông Thiên Tháp của mình, ý là của các ngươi đã được giữ lại ở đây rồi.
Bọn người Vô Hồi Thánh Chủ đều vui mừng cười, hài tử thật hiếu thuận, có bảo vật gì cũng đều không quên bọn hắn được.
Khương Hồng Võ rung động, kẻ làm phụ thân mình đây quá không xứng chức, sẽ chỉ ngồi mát ăn bát vàng, cũng giúp không được giúp cái gì.
Diêu Khải Minh nói:
- Mặc dù là Khương công tử hiến cho tổ sơn, nhưng chúng ta có thể nào độc chiếm được, trong khoảng thời gian này tất cả Thánh Chủ cũng đều đã vất vả, chờ một lúc liền thương lượng chuyện phân phối.
Tất cả Thánh Chủ đều thở phào, chỉ là trong bình ngọc chỉ có hai mươi giọt, thánh địa lại hơn hai mươi, chỉ sợ không dễ phân chia.
Tuy nhiên, Vô Hồi Thánh Chủ, Đại Diễn thánh địa kia, hẳn là không cần phân chứ.
Cứ như vậy giống như đã đủ rồi, có chút thánh địa còn giống như có thể được chia hai ba giọt.
Nghĩ tới đây, trên mặt bọn họ đều toát ra nụ cười sáng rỡ.
Có vài Thánh Chủ còn gật gật đầu đối với Khương Phàm, đột nhiên phát hiện tiểu tử này... cũng không phải khiến người chán ghét như vậy, nhìn kỹ một chút, còn có chút thuận mắt.
Khương Phàm rất hài lòng bầu không khí trong điện, chỉ cần Diêu Khải Minh có thể lợi dụng đế huyết, hẳn là có thể vững chắc địa vị của Diêu Khải Minh, lôi kéo thánh địa thân thiện, càng có thể tranh thủ hảo cảm cho hắn hơn, cải thiện trong lòng thái độ một ít thánh địa.
Chương 1937 Thiết luật của tổ sơn
- Lần này ta đến tổ sơn, trừ đưa lên đế huyết ra, còn có một việc tư. Ha ha, các vị Thánh Chủ chớ khẩn trương, ta không phải đến làm phiền các ngươi làm việc cho ta.
Khương Phàm vừa nói dứt lời, trong điện thoáng an tĩnh, ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên mặt của hắn.
Loại thời kỳ này lại đột nhiên đến thăm, còn chủ động đưa đế huyết, khẳng định là có chuyện quan trọng.
Khương Phàm mỉm cười:
- Ta muốn xin hỏi các vị, ở trong lòng các ngươi, bây giờ ta có được thực lực, có tính là hoàng tộc không?
Tất cả Thánh Chủ đều gật đầu, điểm ấy không thể không thừa nhận, Khương Phàm xác thực đã có thành tựu, bây giờ lại lấy được đế cốt tương trợ, thực lực của hắn cùng đám người phía sau hắn kia khẳng định lần nữa tăng gấp bội, nào chỉ là hoàng tộc, nói là hoàng đạo đều không quá đáng.
Mặt Khương Phàm mỉm cười, hỏi lần nữa:
- Nếu các vị Thánh Chủ đều cho rằng chúng ta bây giờ đã là hoàng tộc, Khương Phàm ta có tính là chủ nhân hoàng tộc không?
Các vị Thánh Chủ lại lần nữa gật đầu, điểm ấy không chút huyền niệm.
Mà nào chỉ là chủ nhân hoàng tộc, kiếp trước ngươi cũng là chủ nhân Thương Huyền, điểm ấy tổ sơn đều đã chiêu cáo thiên hạ, sớm đã xác nhận.
Khương Phàm nói xong liền cười khẽ hai tiếng, lại không nói gì nữa.
Có Thánh Chủ kỳ quái nói:
- Khương công tử tới tìm cầu công nhận? Là hi vọng tổ sơn có thể chiêu cáo thiên hạ, Vạn Thế Thần Triều sắp một lần nữa kiến quốc?
Khương Phàm đặt chén trà xuống, hoạt động thân thể ở trên ghế mây thoáng, tìm cái tư thế thoải mái, đầu ngón tay nhẹ nhàng linh hoạt nắm lại, thần nhãn hiện ra kim quang dần dần đảo qua các vị Thánh Chủ trong đại điện.
Tất cả Thánh Chủ đều không hiểu thấu, đây là muốn làm gì?
Có lời gì thì nói đi chứ!
Diêu Khải Minh cũng cảm thấy kỳ quái, vừa rồi chỉ là nói giúp hắn lôi kéo quan hệ, không có nói đến cái khác cơ mà.
Khóe miệng Khương Phàm ôm lấy đường cong thản nhiên, tiếng đánh trầm muộn quanh quẩn trong điện, trong bầu không khí dần dần ngột ngạt giống như là đập vào trong lòng một ít người.
Tử Vi Thánh Chủ cùng túc lão bên cạnh hắn né tránh ánh mắt, trong lòng có một dự cảm không tốt.
Khương Phàm nhìn xong, rồi nhìn lại Diêu Khải Minh:
- Xin hỏi Diêu trấn thủ, xung quanh thánh địa thừa hành thiết luật 'Thánh địa không được can thiệp sự vụ nhân quốc', nếu không sẽ chịu tổ sơn trừng trị. Như vậy thánh địa Trung Ương, phải chăng cũng cần tuân thủ cái này?
- Đương nhiên! thánh địa thiên hạ, đều không được can thiệp sự vụ nhân quốc, đây là tối kỵ.
- Nếu có người xúc phạm, vậy thì sẽ nhận loại chế tài nào?
- Do Hình Luật đường tổ sơn tự mình thẩm vấn. Nếu như thẩm tra thật sự có làm, lại hậu quả nghiêm trọng, sẽ để cho từ bỏ thân phận Thánh Chủ, thậm chí là trấn áp tổ sơn trừng phạt. Không biết Khương công tử hỏi cái này là ý gì?
- Xin mời Diêu trấn thủ đóng cửa điện lại, lại truyền lệnh Hình Luật đường đến đây, thuận tiện thông báo những đệ tử thủ vệ dưới núi kia, đến đại điện Thánh Thiên đưa tin.
- Khương công tử, ngươi đây là...
- Tổ sơn, có người ý đồ giết ta!
Khương Phàm đưa ánh mắt bén nhọn tập trung vào Tử Vi Thánh Chủ.
Sắc mặt Tử Vi Thánh Chủ hơi biến đổi, trên trán chảy ra mấy giọt mồ hôi lạnh.
Số lượng lớn ánh mắt của các Thánh Chủ khác đều đồng loạt đảo đi qua.
Nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc.
Diêu Khải Minh đứng lên nói:
- Khương công tử, loại chuyện này không thể nói đùa được, ngươi có chứng cứ?
Khương Phàm nói:
- Sau khi ta rời khỏi tổ sơn, có người vụng trộm tiến về Xích Thiên Thần Triều, tiếp đại doanh Thanh Nguyệt ở Nam Cương, để lộ hành tung của ta. Đệ nhất quân trưởng Lăng La của quân đoàn Thanh Nguyệt, lập tức đưa người tiến về cổ thành, tại thời khắc mấu chốt ta đào móc đế cốt đã đắc thủ tập kích. Ta đã mất mạng tại chỗ, nhưng người mang huyết mạch Chu Tước kiếp trước, có thể niết bàn trùng sinh. Huynh đệ của ta bị thương nặng, nhưng không có ta may mắn như vậy, sau đó đã chết rồi.
Túc lão bên cạnh Tử Vi Thánh Chủ nhúc nhích môi, suýt chút nữa đứng lên giằng co.
Ai đi đại doanh Thanh Nguyệt?
Chúng ta chỉ là đến gần đó rải tin tức!!
Khương Phàm tiếp tục nói:
- Chúng ta giết vị đệ nhất quân trưởng kia, sau khi khảo vấn hành động mới biết được, người kia tự xưng là người đến từ tổ sơn!
Tử Vi Thánh Chủ cũng nhịn không được, bọn hắn không tiếp xúc cùng nơi đó, đều là đang lợi dụng người khác tản truyền tin tức, Khương Phàm miệng đầy hồ ngôn loạn ngữ, cố ý châm ngòi câu chuyện.
Nhưng bọn hắn thực sự không tốt đứng ra giằng co, nếu không chính là biến tướng thừa nhận.
Diêu Khải Minh thuận ánh nhìn Khương Phàm về phía Tử Vi Thánh Chủ, trong tất cả thánh địa muốn nói có thù hận cùng Khương Phàm, chỉ có Tử Vi Thánh Chủ.
Mà cái ngày Khương Phàm rời khỏi ấy, Tử Vi Thánh Chủ còn dẫn đầu chất vấn qua.
Khương Phàm nói:
- Ta sống được là mệnh ta lớn, nhưng quân trưởng Thanh Nguyệt giết ta, đó là sự thật. Bên trong tổ sơn có người cố ý hãm hại, cũng chính là hung thủ gián tiếp giết chết ta, mà hành vi hèn hạ, cực kỳ ác liệt. Diêu trấn thủ, ta không hiểu nhiều quy củ tổ sơn, nếu như loại hành vi này điều tra xong thì sẽ xử lý như thế nào?
Bầu không khí trong điện trở nên ngột ngạt, ai cũng đoán được là ai.
Nhưng, Tử Vi thánh địa là thánh địa Trung Ương Nam Bộ, địa vị tôn quý, liên luỵ đông đảo, thật đúng là không dễ nói.
- Nếu như điều tra rõ...
Sau khi Diêu Khải Minh lặp lại câu nói này, lại nói:
- Mặc dù không phải trực tiếp tổn thương, nhưng mưu hại chủ nhân hoàng tộc, cũng là xúc phạm tối kỵ, nên từ bỏ vị trí Thánh Chủ. Nếu như chủ động thừa nhận thì có thể xử lý nhẹ.
Tử Vi Thánh Chủ âm thầm nắm tay, rủ xuống lông mày không nói.
Hắn đương nhiên biết rõ hậu quả khi làm như vậy, nhưng một là không nghĩ tới Khương Phàm sẽ đến cáo trạng, hai là bây giờ không có mặt mũi đứng lên thừa nhận ngay lúc này, mà, lại không có chứng cứ!!
Coi như tổ sơn tra được cùng ngày hắn và túc lão rời khỏi, cũng không có chứng cứ trực tiếp chứng minh chính là bọn hắn đi liên hệ đại doanh Thanh Nguyệt.
Cho nên, ổn định!!
Ngàn vạn lần phải ổn định!!
Diêu Khải Minh đứng dậy, nghiêm túc thét lên ra lệnh:
- Đóng cửa điện, xin mời đường chủ Hình Luật đường đích thân tới đại điện, xin mời toàn bộ trưởng lão đệ tử phụ trách trấn thủ tổ sơn cùng ngày Khương Phàm rời khỏi lần trước, đến ngoài điện đợi mệnh.
Khương Phàm đứng dậy, nói:
- Thẩm vấn Thánh Chủ là chuyện tổ sơn, người ngoài ta đây liền không tham dự, chỉ hy vọng tổ sơn có thể làm ra thẩm phán công bằng. Các vị, cáo từ.
Chương 1938 Vụ tỏa Thương Huyền
Vô Hồi Thánh Chủ cũng đứng lên nói:
- Trấn thủ cần ở lại phụ trách thẩm vấn, ta đại biểu trấn thủ đưa tiễn Nghị công tử.
Ngoài điện.
Khương Phàm sớm chuẩn bị tốt đế huyết, giao cho Vô Hồi Thánh Chủ:
- Quấy nhiễu thẩm vấn, phế đi Tử Vi Thánh Chủ.
Vô Hồi Thánh Chủ cười nhạt mà nói:
- Hắn sống không được.
- Ta lưu lại đế cốt ở bên trong, chỉ còn bấy nhiêu đế huyết, hết thảy năm mươi giọt, hẳn là có thể giúp ngài tiến vào Thánh cảnh, giúp phụ thân ta, Tô Thiên Sóc tiến đến Thiên văn.
- Chúng ta dùng ít đi chút, cũng không có vấn đề. Ngươi thì sao??
- Ta trước đó đã quy hoạch rất nhiều hành động, nhưng không nghĩ tới có thể có được đế cốt, bây giờ ta muốn đuổi vây bắt trước khi bắt đầu về Luân Hồi bí cảnh.
- Chúng ta có thể giúp gì không?
- Có đế cốt áp trận, chúng ta có lòng tin.
- Mặc dù có đế cốt áp trận, nhưng đưa tới oanh động càng lớn, kích thích cường giả cũng sẽ càng nhiều, các ngươi ngàn vạn lần không thể chủ quan.
- Chờ xử lý tốt Tử Vi Thánh Chủ, cần phải để Thương Sinh Cung nhắm ngay Tây Bộ, ta muốn trước xử lý Vạn Đạo Thần Giáo.
…
Ngày mười một tháng năm, Thiên Cực giới, Thái Cổ Thần Miếu, Sinh Mệnh Thần Điện, tạm thời liên thủ, mạo hiểm thăm dò chỗ hư không của Sí Thiên giới, sau đó cho ra một tin tức khiếp sợ.
Sí Thiên giới biến mất!
Sí Thiên giới từ dừng lại trong hư không vài vạn năm đã hoàn toàn biến mất!
Ba bên hoàng đạo chấn kinh càng cảnh giác, loại tình huống quỷ dị này chỉ có một lời giải thích —— Sí Thiên giới đã dời đi.
Mục tiêu không cần nói cũng biết, Luân Hồi bí cảnh!
Sí Thiên giới chẳng khác gì đã triệt để từ bỏ vinh quang cùng tư thái đã từng, tìm Khương Phàm nương tựa!
Bọn hắn cũng không phải không ngờ tới Sí Thiên giới sẽ có hợp tác cùng Khương Phàm, nhưng nghiêm trọng nhất chính là cung cấp đan dược ở bên ngoài, nhất thời che chở, nhưng bất luận như thế nào cũng đều không có nghĩ đến, cái thế lực trung lập an nhàn ôn hòa này, lại có thể bỏ qua tất cả, dứt khoát đánh tới vòng xoáy chiến tranh sắp bộc phát.
Đây không thể nghi ngờ là đánh cược hết thảy, đập nồi dìm thuyền.
Cho dù là một ít hoàng tộc, cũng không dám điên cuồng làm quyết định như vậy, vậy mà Sí Thiên giới lại làm.
Rốt cuộc là do sự kiện Vạn Đạo Thần Giáo kích thích, hay là do sự kiện đế huyết kích thích, bọn hắn đã không thể nào biết được, nhưng thế lực đặc thù như Sí Thiên giới thế này, lại là dưới loại tình thế này, đột nhiên liên minh gia nhập với Khương Phàm, mang đến không chỉ cung ứng đan dược sung túc, cùng pháo đài hư không ổn định, còn có thể sẽ để cho các thế lực cấp bậc hoàng tộc khác sinh ra kích thích không cách nào tưởng tượng nổi.
- Sí Thiên giới rời khỏi Tây Nam, lao tới Tây Bộ, mục tiêu là Xích Chi đại liệt cốc!
- Luân Hồi bí cảnh sắp ký kết đồng minh công thủ cùng Sí Thiên giới!
Thái Cổ Thần Miếu và các hoàng đạo lập tức đưa đi tin tức đến hoàng đạo toàn Thương Huyền, bây giờ đã không lo được mâu thuẫn hay cạnh tranh gì nữa, tin tức này nhất định phải để tất cả hoàng đạo đều biết.
Hơn một tháng trước, bọn hắn còn đang rung động vì khí thế Khương Phàm đã thành, cần nghiêm túc đối đãi, bọn hắn cũng xác thực bắt đầu chuẩn bị vây công.
Nhưng, không đến hai tháng, lại lần nữa phát sinh biến đổi lớn.
Đế huyết rót vào Luân Hồi bí cảnh, Sí Thiên giới cường thế gia nhập liên minh, một con quái vật khổng lồ đủ để cho tất cả hoàng đạo kiêng kỵ, sắp ầm vang thành hình.
Toàn bộ hoàng đạo Thương Huyền nhất định phải toàn lực ứng phó, bằng không, thứ đợi bọn hắn chính là Vạn Thế Thần Triều chủ động phản kích!
Một khi cục diện của Khương Phàm từ bị động biến thành chủ động, đây sẽ là ác mộng của toàn bộ hoàng đạo Thương Huyền.
Ngày mười một đến ngày mười sáu tháng năm, trong năm ngày ngắn ngủi, bất luận là Bát Bộ Hoàng Đạo, hay là Chí Tôn hoàng đạo đều chiếm được tin tức của Sí Thiên giới.
Chấn kinh, khẩn trương, cảnh giác, nguy cơ, đủ loại cảm xúc lan tràn giữa các hoàng đạo Thương Huyền.
Cao tầng Thương Huyền lâm vào kiềm chế an tĩnh, tất cả các Thánh Tổ quy ẩn toàn bộ đều được thăng chức mời quan, triển khai thảo luận khẩn trương.
Ngày mười tám tháng năm bắt đầu, đang Trung Vực lùng bắt Khương Phàm chi đội tiền tuyến lần lượt nhận được mệnh lệnh, lập tức lao tới Xích Chi đại liệt cốc, không tiếc cái giá, hủy diệt Luân Hồi bí cảnh!
Cùng lúc đó, tất cả hoàng đạo đều ăn ý điều động cường giả, khống chế Bảo khí Không gian lao tới hải vực, tìm kiếm Thánh Linh Thánh Vương đang vây bắt ngọc tỉ truyền quốc, để bọn hắn xem tình huống rồi quyết định tiếp tục lùng bắt, hay là trở về Thương Huyền, tiến công Luân Hồi bí cảnh.
Bắt đầu từ ngày hai mươi hai tháng năm, hoàng đạo Thương Huyền trên Thiên Khải chiến trường lần lượt lặng lẽ hành quân, tạm hoãn toàn bộ hành động, khai thác thủ thế toàn diện.
Lập tức, lui chi đội tinh nhuệ từ Thiên Khải về, gấp rút tiếp viện chiến trường hạ giới tại Tây Bộ.
Cuối tháng năm, Đế Quân tám phương tự mình truyền lại mật lệnh đến Thiên Khải, Nhân tộc, Ma tộc, Linh tộc, Yêu tộc, không được mạo phạm lãnh địa hoàng đạo Thương Huyền, bỏ mặc tinh nhuệ hoàng đạo Thương Huyền mượn đường các Thiên Môn giới.
Sau đó... toàn bộ ánh mắt hoàng đạo Bát Châu Thập Tam Hải, bởi vì Thiên Khải có biến mà chuyển hướng đến Thương Huyền đại lục!
Ngày mười chín tháng năm, Khương Phàm mang theo tâm tình kích động đến Luân Hồi bí cảnh.
Luân Hồi bí cảnh đang cùng Sí Thiên giới khẩn trương bàn bạc, do Sí Thiên giới mạnh mở ‘con đường Thiên Nhãn’, đỡ nhận được Luân Hồi Huyết Sư khống chế đầu mật đạo kia.
Chờ sau khi thuận lợi kết nối, Luân Hồi bí cảnh sẽ có được nơi an toàn tị nạn.
Nếu như có thể thủ vững ở Luân Hồi bí cảnh, Sí Thiên giới làm hậu hoa viên, không ngừng liên tục cung cấp đan dược.
Nếu như không kiên trì nổi, Sí Thiên giới chính là đường lui tuyệt hảo của bọn hắn.
Khương Phàm được Luân Hồi Huyết Sư tiếp dẫn, trở về Luân Hồi bí cảnh.
Nhận được tin tức, Thiên Hậu, Khương Quỳ, Khương Bá, Hướng Vãn Tình, còn có Giới Chủ, Dạ An Nhiên, Phượng Bảo Nam và những người khác, toàn bộ tập kết nghênh đón.
Hai bên gặp mặt, đều lộ ra nụ cười kích động.
Khương Phàm nhìn thấy các bằng hữu quen thuộc, cảm xúc cuồn cuộn, bùi ngùi mãi thôi.
Chỉ mới rời khỏi hai tháng mà thôi, vậy mà cục diện đã phát sinh kịch biến như vậy. Không ch có đào được đế cốt, còn được Sí Thiên giới di chuyển. Mặc dù cái này đều sẽ kích thích đến các hoàng đạo Thương Huyền khẩn trương cùng cảm giác nguy cơ, để bản thân đứng trước thế công giống như mưa to gió lớn, nhưng có Sí Thiên giới gia nhập, phong phú thực lực nơi này, đế huyết đế cốt càng có thể tiếp tục tạo nên đỉnh cấp cường giả.
Chương 1939 Nghiêm phòng tử thủ (1)
Coi như có vấn đề gì, bọn hắn còn có thể lui về giữ Sí Thiên giới, bằng vào Hỗn Độn Cự Long ngạnh kháng thế công.
Chỉ cần chống đỡ được các hoàng đạo Thương Huyền vây công, chính là thời khắc bọn hắn phản kích!!
Bọn người Thiên Hậu càng kích động, tin tức đã truyền tới, Khương Phàm đã đạt được ba khối đế cốt, đơn giản là ông trời đang trợ giúp Vạn Thế Thần Triều.
Cứ như vậy, bọn hắn không đã có đủ thực lực, nghênh chiến hoàng đạo Thương Huyền, còn có thể có đầy đủ tín niệm, thủ vững đến cùng.
Nhưng... Khương Phàm nhìn bọn hắn kích động cười, bọn hắn nhìn Khương Phàm mong đợi cười.
Cười cười, thể hiện đều xuất hiện thay đổi vi diệu.
- Đế huyết, đã dùng chưa?
Khương Phàm nhìn toàn trường xung quanh, sao Khương Quỳ lại không có bế quan?
Sao Hướng Vãn Tình lại không có biến đổi linh văn?
Khí tức cũng không hề thay đổi.
Hai khối đế cốt, trọn vẹn hơn một trăm giọt đế huyết, chẳng lẽ còn không đủ phân sao?
Hay là không có cam lòng dùng, chờ hắn trở về phân phối?
- Chàng không cho chúng ta, chúng ta dùng như thế nào?
Thiên Hậu và đám người sau khi nhận được tin tức liền đang chờ Khương Phàm, cũng đều lên kế hoạch xong là ai sẽ dùng.
Khương Phàm hơi nhíu mày lại, ánh mắt của Thiên Hậu và đám người cũng biến thành quái dị.
Sau một lát, hai bên trăm miệng một lời:
- Khương Qua đâu??
Sắc mặt Khương Phàm kịch biến, thanh âm đột nhiên cao hơn:
- Khương Qua không có trở về??
Thiên Hậu cau mày:
- Chàng an bài hắn trở về khi nào?
Khương Phàm hít vào một ngụm khí lạnh:
- Đừng nói đùa, ta sẽ không dậy nổi!!
- Khương Qua không có trở về!
- Không thể nào, hắn rõ ràng đã trở về!
- Lúc nào??
- Sau ba ngày đào được đế cốt, Khương Qua đột phá đến Thánh Linh cảnh, cưỡi Long Lân Lôi Mã bí mật trở về. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai mươi ngày trước hắn nên trở về rồi.
Sắc mặt Khương Phàm nghiêm túc càng khó coi hơn, hô hấp cũng bắt đầu gấp rút.
Thiên Hậu chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng càng nghiêm túc:
- Không thấy.
Bọn người Hướng Vãn Tình bất chợt cảm thấy lạnh người.
Khương Qua mang theo đế cốt chạy?
Không thể nào!!
Nhìn Khương Qua không phải loại người như vậy!
Huống chi Khương Phàm đã cho hắn đế huyết, để hắn đột phá!
Chẳng lẽ là... Trong đầu của bọn họ đều loé lên suy nghĩ —— Khương Qua, bị chặn giết rồi?!
Khương Phàm hô hấp dồn dập, không thể nào tiếp thu được tin dữ đột nhiên xuất hiện.
Hắn tin tưởng phẩm hạnh của Khương Qua, cũng tin tưởng Khương Qua khẳng định sẽ dốc hết khả năng, cho dù là chết đều muốn hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng, Khương Qua lại không có trở về.
Bầu không khí dần trở nên an tĩnh, đám người đều bối rối.
Đế cốt kích thích, Sí Thiên giới di chuyển, ánh mắt toàn Thương Huyền đều tụ tập đến nơi này, mặc kệ là xuất phát từ tham lam, hay xuất phát từ cảm giác nguy cơ, tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều sẽ điên cuồng tấn công.
Tương đương với năng lượng tầng cao nhất toàn Thương Huyền đều sẽ vượt lên tới nơi này.
Nếu có đế cốt áp trận, bọn hắn hẳn là có thể ngạnh kháng xuống, càng quan trọng hơn là bọn hắn sẽ có đầy đủ lòng tin để kiên trì.
Nhưng bây giờ, bọn hắn kháng thế nào đây??
Không có đế cốt, bọn hắn không cách nào tạo nên càng nhiều cường giả, không có đế cốt, bọn hắn lấy ở đâu ra lòng tin.
Khương Phàm cưỡng ép tỉnh táo lại, lấy ra khối đế cốt mình giữ lại kia:
- Mặc kệ là giao cho ai, nó tác dụng đại hóa. Còn có vị giáo chủ Vạn Đạo Thần Giáo kia, lập tức phá hủy, bảo đảm Địa Ma Thụ mau chóng tiến đến Thánh Vương, cùng tộc Luân Hồi Huyết Sư tái tạo một vị Thánh Linh. Thánh cốt cùng xương Bán Thánh, lấy ra toàn bộ, không tiếc cái giá mà sử dụng, phải nhất định thủ vững Luân Hồi bí cảnh một tháng trở lên!
Thiên Hậu nói:
- Chàng muốn làm gì?
Mặt Khương Phàm mũi tràn đầy sát ý:
- Đế cốt, nhất định phải cầm về; Khương Qua, sống phải thấy người chết phải thấy xác!
- Không nên vọng động!
Thiên Hậu gọi Khương Phàm lại:
- Nếu Khương Qua là Thánh Linh cảnh, còn mang theo đế cốt, có thể ngăn cản hắn mang đi rất có thể là hoàng đạo.
Hướng Vãn Tình cũng nói:
- Khương Qua trung dũng, vì để bảo trụ đế cốt, nhất định có thể làm đến liều mạng, dưới tình huống như vậy còn bị bắt, chỉ có thể là cường giả hoàng đạo, thậm chí có thể là Thánh Vương giáng lâm.
Mọi người nghiêm mặt, đồng ý với cái nhìn này.
Khương Qua là Thánh Linh, có Long Lân Lôi Mã làm bạn, còn có đế huyết phụ trợ, trừ Thánh Vương, không có người nào có thể tuỳ tiện chế phục hắn.
Nói cách khác, đế cốt đã rơi xuống trong tay hoàng đạo.
Bằng vào thực lực bọn hắn bây giờ, muốn đoạt lại đế cốt từ trong tay hoàng đạo, không khác nào đoạt thức ăn trước miệng cọp.
- Bất kể là ai làm, ta đều muốn tra rõ ràng. Nếu có thể, ta nhất định phải mang về.
Bất kể là ai làm, Khương Phàm đều muốn tra một chút, thử một lần.
Không thể để cho Khương Qua chết không rõ ràng, càng không thể để đế cốt quyết định vận mệnh bọn họ lưu lạc đến trên tay người khác.
Đám người trầm mặc, hoàng đạo hoàng tộc Thương Huyền đều bị kích thích, tiếp theo thế công khẳng định sẽ cực kỳ mãnh liệt cùng tàn khốc, nếu như không có đế cốt, xác thực gánh không được, nhưng đế cốt đã rơi xuống trong tay hoàng đạo, Khương Phàm lại không cam tâm thế nào cũng đều khó có khả năng thu hồi lại.
Dạ An Nhiên nói:
- Nếu thực sự không được, chúng ta bỏ qua Luân Hồi bí cảnh, đến Sí Thiên giới tránh né.
- Nhất định phải thủ vững Luân Hồi bí cảnh, không phải vạn bất đắc dĩ, thì không thể nào lui vào Sí Thiên giới!!
Khương Phàm quả quyết từ chối, nếu như gặp phải nguy cơ liền lui, đồng minh này có thể nói là không có chút đấu chí nào, nếu như bây giờ liền bại lộ tình huống phòng ngự của Sí Thiên giới, vô cùng có khả năng mang theo Thánh Hoàng ra tay.
Cho nên, bọn hắn phải chết thủ Luân Hồi bí cảnh, cho đến khi thực sự gánh không được.
Thiên Hậu nói:
- Chàng hãy chờ mấy ngày, Long Cốt Cự Ngạc đang đột phá, để nó bồi tiếp chàng đi.
- Không cần, thế công tiếp theo của hoàng đạo Thương Huyền khẳng định sẽ vô cùng mãnh liệt, thêm một Thánh Linh tọa trấn sẽ nhiều thêm một phần hi vọng.
- Vậy mang Kim Bằng của ta theo, tốc độ nó nhanh, có thể tiết kiệm thời gian.
- Các ngươi bảo trọng.
- Chàng cũng bảo trọng!!
- Chờ một chút... Mang ta theo!
Trong đội ngũ đột nhiên có một nam tử thẳng tắp đi ra, bộ dáng lại không khác Khương Phàm lắm.
- Lão tặc??
Khương Phàm khẽ nhíu mày.
- Hắc hắc, mang ta theo, ta bồi tiếp.
Chương 1940 Nghiêm phòng tử thủ (2)
Nam tử này chính là Hỏa Diễm Huyễn Điểu, cướp sau khi được Niết Bàn Thạch đều ăn toàn bộ, không chỉ có thể huyễn hóa thành bộ dáng, Chu Tước còn có thể biến thành bộ dáng Khương Phàm kiếp trước.
- Ngươi khẳng định muốn đi theo?
- Thời khắc mấu chốt, ta có thể thay ngươi di chuyển mục tiêu.
Tặc điểu ưỡn ngực, ngôn từ chính nghĩa.
Nhưng nó cũng không phải thật muốn bồi Khương Phàm, là cảm giác Luân Hồi bí cảnh sau đó phải bộc phát đại chiến, ở lại nơi này cửu tử nhất sinh, còn không bằng đi ra bên ngoài tránh một chút.
Thiên Hậu đưa mắt nhìn Khương Phàm rời khỏi, sau đó quay người quả quyết quyết định:
- Giao Đế cốt cho Khương Quỳ!
Khương Quỳ lập tức kéo căng thân thể khô gầy, cho ta?
Từng đôi mắt nóng như lửa nhìn về phía Khương Quỳ.
Ai cũng đều rõ ràng ý nghĩa của đế cốt, đây đơn giản là chí bảo vô thượng thay đổi vận mệnh.
Nhưng không thể không thừa nhận, bây giờ người có hi vọng nhất lại thích hợp với đế cốt nhất, thật đúng là chỉ có tên 'Quái vật' nửa người nửa hài cốt này.
Khương Quỳ lập tức cảm thấy cơ thể nóng lên, cũng không biết nên nói lời cảm tạ như thế nào:
- Thiên Hậu, ta chỉ cần một phần, dù là một chút liền có thể tiến đến Thánh Linh.
Ánh mắt những người khác lại lần nữa nóng lên, đúng vậy, Khương Quỳ còn đang giữ lấy một bộ di thể Thánh Linh, chỉ cần mấy miếng đế cốt là có thể hoàn thành biến đổi linh văn, liền có thể hậu tích bạc phát tiến đến Thánh Linh.
Cứ như vậy, chẳng phải còn để lại càng nhiều đế cốt??
- Ta muốn là Thánh Vương! Thậm chí là Thánh Hoàng!
Một câu của Thiên Hậu lập tức trấn trụ tất cả mọi người.
Khương Quỳ nghiêm túc, cuồng hỉ biến thành áp lực.
Đúng vậy, đế cốt đâu chỉ có thể tạo nên Thánh Linh, Thánh Vương đều không chút huyền niệm, nhưng Thiên Hậu muốn hiển nhiên không phải là chuyện 'Không chút huyền niệm', mà là 'vui mừng' càng lớn!
- Tiên tiến Thánh Linh, thời khắc tất yếu kích phát uy thế đế cốt, hiện ra uy lực Thánh Vương, đội lên tuyến đầu!
Thiên Hậu nói xong, lại nói:
- Phá giải Vạn Đạo giáo chủ, giao trái tim Thánh Vương cho Địa Ma Thụ, giao linh hồn Thánh Vương cho Luân Hồi Huyết Sư, giao máu tươi Thánh Vương cho Địa Long, chiến khu giao Thánh Vương cho Kim Hống!
- Luân Hồi Huyết Sư, Địa Long, Kim Hống, ta đã cho các ngươi đầy đủ tài nguyên, lần này phá giải Thánh Vương, nếu như các ngươi tái tạo không ra Thánh Linh mới, nhìn mình mà xử lý.
Tộc trưởng tam tộc lập tức làm ra cam đoan, cần phải bảo đảm Bán Thánh đang lúc bế quan thuận lợi tiến đến Thánh Linh.
Thiên Hậu nói:
- Vẫn dựa theo an bài trước đó, Luân Hồi Huyết Sư đóng giữ một vết nứt, lợi dụng Cửu U thâm không ngăn chặn xâm lấn; sau khi Địa Ma Thụ tỉnh dậy, An Minh Hề, chư vị Thánh Linh Bán Thánh Sí Thiên giới phối hợp nghênh kích người xâm nhập; Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên còn lại trở lên, toàn bộ theo ta đóng giữ vết nứt thứ ba.
- Chiến tranh lúc nào cũng có thể bộc phát, cũng sẽ thảm liệt chưa từng có, nhưng Luân Hồi bí cảnh cùng bên ngoài cách Cửu U thâm không, đây là bình chướng của ông trời cho chúng ta, chỉ cần chúng ta khống chế lại ba vết nứt liền có thể kiên trì.
Các tộc cưỡng đề tinh thần, mặc dù áp lực rất lớn, nhưng Sí Thiên giới gia nhập liên minh, mang đến bốn vị Thánh Linh, chín vị Bán Thánh, cùng số lượng lớn cao giai Niết Bàn cảnh.
Nếu như có thể lợi dụng di thể giáo chủ Vạn Đạo, bọn hắn bên này còn có thể lại có nhiều thêm ba vị Thánh Linh.
Tính cả Long Cốt Cự Ngạc đang đột phá cùng Khương Quỳ sắp đột phá, Thánh Linh tụ tập bên trong Luân Hồi bí cảnh có hi vọng đạt tới mười hai vị.
Quan trọng nhất chính là, bọn hắn còn có số lượng lớn thánh cốt cùng di cốt Bán Thánh.
- Không phải chỉ một tháng thôi sao, phòng được!!
Bọn hắn cổ động lẫn nhau, lập tức bắt đầu khẩn trương chuẩn bị.
Sau khi Khương Phàm rời khỏi Luân Hồi bí cảnh, đáp lấy Kim Bằng nhanh chóng lao vùn vụt trong cái khe giao thoa tại hẻm núi, thuận tiện dùng máu tươi viết xuống ba chữ trên giấy vàng —— Dịch Thương Đồ.
Một là thăm dò có phải Vạn Đạo Thần Giáo tới hay không. Thứ hai là hấp dẫn lực chú ý các nơi, để cho hắn lặng lẽ rời khỏi.
Trong cái khe nào đó, đội ngũ Vạn Đạo Thần Giáo thật đúng là đang tiềm phục tại nơi này.
Xác thực mà nói là đã tới hai tháng, nhưng chính là trong hai tháng này ngắn ngủi, Thương Huyền lại liên tiếp xảy ra kịch biến.
Đầu tiên là Khương Phàm đạt được đế cốt, sau đó lại là Sí Thiên giới di chuyển đến Tây Bộ.
Đối với bọn hắn mà nói, đây đều là chuyện vô cùng hỏng bét, cũng đều hận không thể lập tức giết vào Luân Hồi bí cảnh.
Nhưng, bên trong Luân Hồi bí cảnh lại có Địa Ma Thụ và số lượng lớn cường giả, bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể chờ đợi càng nhiều cường giả hoàng tộc hoàng đạo giáng lâm, sau đó liên thủ tấn công mạnh.
Trong hai tháng này, bọn hắn đều đang tung hoành bên trong khe nứt lớn mấy ngàn dặm, tìm kiếm lấy cửa vào xâm lấn thích hợp.
Nhưng tra tới tra lui, chẳng những không có tìm tới mới vết nứt ẩn nấp, năm vết nứt trước đó đều chỉ còn lại ba cái.
- Thiên Hậu thực sẽ chọn một nơi, Luân Hồi bí cảnh kết nối với Cửu U thâm không, muốn tấn công nơi đó, nhất định phải đi ngang qua thâm không. Muốn vượt qua Cửu U thâm không liền cần vũ khí đặc thù, nếu không liền xem như Thánh Linh đều có thể lạc mất. Chỉ cần Thiên Hậu quấy nhiễu Cửu U thâm không thì có thể tạo thành uy hiếp trí mạng cho kẻ xông vào. Không biết tất cả hoàng đạo có mang đến Bảo khí trấn tộc hay không, nếu không, muốn giết vào Luân Hồi bí cảnh, không chỉ có khó khăn trùng điệp, sẽ còn tổn thất nặng nề.
Phó giáo chủ Dịch Thương Đồ cau mày, trước đó đã khống chế Vạn Giới Môn xông vào qua một lần, dưới tình huống không trở ngại bình thường đều gặp phải mấy lần nguy hiểm, có thể tưởng tượng cục diện thời điểm tiến công lần nữa.
Đại trưởng lão ngồi trên tảng đá, nhắm mắt định thần, thanh âm trầm thấp:
- Đầu tiên là đế huyết dụ hoặc, sau đó lại là Sí Thiên giới di chuyển, toàn bộ hoàng tộc cùng hoàng đạo Thương Huyền đều sẽ bị kích thích. Bọn hắn không chỉ có đều khát vọng giết đến, cũng đều đang mong đợi có thể cướp được càng nhiều bảo bối, cho nên không cần hoài nghi, bọn hắn khẳng định là sẽ mang theo vũ khí đặc thù tới. Đến lúc đó, tương đương với hoàng tộc hoàng đạo toàn Thương Huyền vượt lên đến, chỉ cần có thể làm đến đồng tâm hiệp lực, hẳn là có thể cưỡng ép tiến lên. Chỉ cần có thể giết tới trong đó, hết thảy liền đều dễ xử lý.