Nhưng... lúc Xích Thiên Thần Triều cùng Tru Thiên Thần Điện đang muốn phái sứ giả ra thuyết phục hai bên tỉnh táo, thì vào ngày mùng năm tháng năm, Cửu Thiên hoàng thành công nhiên phân thây Bùi Chiêu Diệu, huyết tế Thần Tôn!
Lửa giận của Quang Mang Thần Điện đạt tới cực hạn, lập tức tuyên chiến với Cửu Thiên hoàng thành!
Quang Mang Thần Tôn làm ra nhường nhịn lớn nhất là chính hắn không ra tay.
Mà, Xích Thiên Thần Hoàng cùng Tru Thiên Thần Tôn đang nhìn chằm chằm, cũng quyết không cho phép hắn ra tay.
Một trận công thủ đại chiến với thanh thế thật lớn ầm vang bộc phát tại Thiên Khải chiến trường.
Cửu Thiên hoàng thành bằng vào ưu thế pháp trận, cùng uy thế không gian đặc thù, liều chết chống cự.
Quang Mang Thần Điện trực tiếp xuất động hai vị Thánh Hoàng, tự mình dẫn năm vị Thánh Vương, hơn mười vị Thánh Linh, điên cuồng trùng kích Cửu Thiên hoàng thành.
Nhưng... trò hay nội loạn Thương Huyền như thế này, hoàng đạo khác há có thể bỏ lỡ?
Nhất là Thao Thiết Yêu tộc bị Cửu Thiên Thần Giáo áp chế vài vạn năm.
Ngày hai mươi hai tháng năm, theo càng ngày càng nhiều cường giả hoàng đạo đến gần chiến trường Cửu Thiên hoàng thành, 'Thao Thiết' Yêu tộc đã liên hợp 'Đào Ngột Yêu tộc', 'Cùng Kỳ Yêu tộc', đột nhiên nhào về phía chiến trường Cửu Thiên, ngay lập tức, Nguyên Thủy, Tinh Túc, Phiêu Miểu, ba bên hoàng đạo giết ra từ hướng tây bắc, cũng nhào về phía chiến trường Cửu Thiên.
Quang Mang Thần Điện là kẻ địch của bọn họ, Ma tộc đến từ Tây Bộ cũng gia nhập chiến trường.
Một trận đối kháng giữa các hoàng đạo Thương Huyền, trong một ngày ngắn ngủi đã biến thành thập đại hoàng đạo Thiên Khải hỗn chiến.
Xích Thiên Thần Triều cùng Tru Thiên Thần Điện đã sớm phòng bị một màn này, cũng quả quyết xuất kích, do Thánh Hoàng dẫn đội, cường thế gia nhập chiến trường.
Ba ngày sau đó, Quang Mang Thần Tôn, Xích Thiên Thần Hoàng, Tru Thiên Thần Tôn nhao nhao xuất hiện, cưỡng ép ngăn lại hỗn chiến giữa các phương.
Tất cả hoàng đạo lần lượt rút đi, Cửu Thiên hoàng thành có thể bảo toàn.
Quang Mang Thần Điện bị Xích Thiên Thần Triều cùng Tru Thiên Thần Điện cảnh cáo và giáo huấn nên đã rút lui toàn diện, thù hận giữa hai bên đến tận đây liền kết xuống.
Tuy nhiên chỉ một trận chiến lần này, ngược lại là sự hoài nghi của Quang Mang Thần Tôn đối với Cửu Thiên Thần Giáo đã được bỏ đi, một lần nữa đưa ánh mắt nhắm ngay Tru Thiên Thần Điện.
Tại thời điểm Thiên Khải chiến trường huyên náo oanh oanh liệt liệt, Khương Phàm đã từ biệt Cửu Thiên Thần Giáo, chạy tới Sí Thiên giới.
Được Cửu Thiên Thần Tôn kiên trì, Khương Phàm đã mang theo Đông Hoàng Như Ảnh.
Lý do đương nhiên chính là... Nàng đã gả cho ngươi! Ở lại nhà thân mẫu không thích hợp!
Còn nữa, còn chưa có sinh hài tử, há có thể ở riêng hai nơi, tình cảm đang bồi dưỡng, há có thể nói chia tách liền chia tách.
Khương Phàm rất bất đắc dĩ, chỉ có thể mang theo Đông Hoàng Như Ảnh rời khỏi.
Càng bất đắc dĩ là, Đông Hoàng Như Yên lại sống chết muốn đi theo.
So với đây lại càng bất đắc dĩ hơn là, Cửu Thiên Thần Tôn lại đồng ý.
Sí Thiên giới!
Sau khi Khương Phàm trở về thì liền giới thiệu Thiên Hồ Thánh Vương cho một đám các huynh đệ.
- Được, cũng bắt đầu dựng nên lực ảnh hưởng cho mình.
Giới Chủ mặt mũi tràn đầy nụ cười nghiền ngẫm, vui mừng nhìn đến tràng cảnh phía xa.
- Ngài giống như thật vui mừng?
Lão nhân bất đắc dĩ lắc đầu, mặc dù Thiên Hồ Thánh Vương chỉ là mang tới hơn ba trăm vị tộc nhân, nhưng bên trong còn có Thiên phẩm linh văn, số lượng lớn thánh văn cùng linh văn cao cấp, càng quan trọng hơn là Thiên Hồ Hướng gia đời đời trấn thủ Thiên Khải chiến trường, là Chiến tộc chân chính.
- Ta cảm giác thật có ý tứ. Ta không biết kiếp trước Khương Phàm là người như thế nào, nhưng dù sao đời này hắn trêu chọc những nữ tử này, không có đơn giản, tương lai có náo nhiệt.
- Cái khí chất quyến rũ của Hướng Vãn Tình này, ngay cả nữ tử là ta đây nhìn thấy đều có loại xúc động hối hận khi làm nữ tử, Khương Phàm có thể chịu được? Ngươi lại nhìn tỷ tỷ kia của nàng, nhìn lạnh như băng, nhưng càng có thể kích thích dục vọng chinh phục của nam tử cường hãn, đến lúc đó... Hai tỷ muội kia, Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên a.
- Khụ khụ!! Chú ý dáng vẻ!
Lão nhân bất đắc dĩ lắc đầu.
- Đi thôi, nghênh đón thành viên mới, ngươi xem đám nam tử kia một chút, đều nhanh không cầm giữ được rồi.
Giới Chủ mặc trường bào, đi đến chỗ Thiên Hồ Hướng gia.
Ngu gia, Kiều gia, Độc Cô gia tộc, Chiến quốc, Thiên quốc, còn có Khương Diễm và một đám người đều đã từ bốn phương tám hướng chạy tới.
Chỉ là đối mặt với Hướng gia đã quy hàng, tràng diện dù sao cũng hơi vi diệu.
Không vì cái gì khác, chủ yếu là gen Hướng gia quá hoàn mỹ.
Bởi vì ảnh hưởng của Hồ tộc linh văn, nam tử anh tuấn phóng khoáng, phong độ nhẹ nhàng, mặc kệ là âm nhu hay là vũ dũng, đều tản ra đặc biệt khí chất, chớ nói chi là nữ tử, yến gầy vòng mập, oanh oanh yến yến, một cái so một cái xinh đẹp, một cái so một cái câu hồn.
Đối với đám nam tử tinh lực tràn đầy cùng nữ tử tràn đầy sức sống kia của Sí Thiên giới mà nói, lại có một loại cảm giác hạnh phúc kỳ diệu.
- Đây đều là tài nguyên vơ vét trong Vạn Đạo hoàng thành, cho thần giáo một phần, còn lại không ít, các ngươi nhìn mà phân chia một chút.
Khương Phàm lấy bảo cốt cùng tài nguyên bên trong Thông Thiên Tháp ra, chất thành núi ở trước mặt mọi người.
- Oa a a...
Một đám người đều sáng con mắt lên.
Ngay cả Lưu gia và các Luyện Đan sư của Sí Thiên giới cũng đều xông tới, nghiên cứu những đan dược chất thành đống kia.
- Thiên Hồ Thánh Vương cần điều dưỡng bộ phân thân thứ tám, Hướng Tư Minh vừa mới tiến đến Thánh Linh cảnh, chờ một lúc phân chia lại lấy thêm chút.
Khương Phàm đặc biệt chú ý đến Thiên Hồ Thánh Vương cùng Hướng Tư Minh, dù sao Hướng gia cũng vừa tới nơi này, muốn đứng vững gót chân, muốn thắng được tôn trọng, phương pháp trực tiếp nhất chính là tăng lên cảnh giới.
Nếu quả như Thiên Hồ Thánh Vương thật sự tu luyện bộ phân thân thứ tám tới Thánh Linh cảnh, vậy đó thật sẽ là một siêu cấp Chiến Vương.
Nếu như có thể tu luyện ra đuôi thứ mười, thì càng hoàn mỹ.
- Ta đi an bài.
Kiếp trước Thiên Hậu kinh thường giao phong cùng Vạn Đạo, không nghĩ tới kiếp này lại phải hợp tác cùng Hướng gia ở trong đó.
Tuy nhiên chính là bởi vì đã giao phong qua, mới rõ ràng tiềm lực Hướng gia nhất, xác thực đáng để bồi dưỡng.
- Ta chỗ này còn có một gốc Mẫu Liên, là chí bảo Lôi Đạo do Thiên Kiếp Lôi Trì dựng dục ra, trước mắt đã vượt qua vạn năm. Mẫu Liên cách mỗi ngàn năm nở rộ một lần, mỗi lần nở rộ đều sẽ sinh ra chín hạt sen, chín hạt sen này chính là tài nguyên quan trọng để Sở gia tạo nên Thánh Hoàng.
- Nhưng năng lượng bên trong hạt sen vô cùng bá đạo, tương đương với một kích của Thánh Hoàng, còn tràn ngập uy thế thiên phạt. Ta để lại cho các ngươi sáu hạt. Bất kể là ai muốn dùng, đều phải do Thánh Vương giám sát, tuyệt đối không thể mạo hiểm. Nếu như không thể dùng, sau này làm vũ khí dẫn bạo trên chiến trường.
Chương 2157 Họa thủy động dẫn
Thiên Hồ Thánh Vương mặc dù đã khuyên răn qua Khương Nghị, nhưng Khương Phàm vẫn muốn thử xem, dù sao cơ duyên như vậy thật sự là quá hiếm có.
Ánh mắt Khương Qua dần dần nóng bỏng, còn có bọn người Du Cảnh Chiến, Lâm Nam ở phía sau cũng đều kích động.
Từ sau khi trải qua trận chiến đấu săn giết Vạn Đạo Giáo Tôn, bọn hắn đều có nhận biết hoàn toàn mới đối với Thánh Hoàng cảnh, trước mắt những năng lượng có thể tạo nên Thánh Hoàng này sẽ là cơ duyên đến cỡ nào.
Bọn người Độc Cô Sát, Độc Cô Kiếm Ma đứng ở đằng xa rung động không thôi, rốt cuộc bọn hắn cũng đã biết nguyên nhân bọn người Khương Phàm tiếp tục mạnh lên, không ngừng tạo nên kỳ tích.
Đây quả thực là tổ tông lấy chiến dưỡng chiến chung cực, người khác dùng hơn mấy ngàn vạn năm lắng đọng bảo bối, hắn lại cưỡng ép cướp đoạt để mình dùng, cái này mẫu thân nó muốn không mạnh cũng đều không được.
Đây chính là tôn chỉ chiến lược kiếp này của Khương Phàm sao?
Dùng năng lượng vạn năm của toàn Thương Huyền, hội tụ đến bên trong mấy chục năm bồng bột phát triển của hắn.
Thật đúng là thô bạo.
Khương Phàm không có chú ý tới Độc Cô gia tộc đang rung động, hỏi:
- Vạn Đạo Giáo Tôn đâu, các ngươi xử lý như thế nào?
- Điêu Trấn Ác cùng Vạn Đạo Giáo Tôn đều bị Địa Ma Thụ nuốt, nhưng phía sau vẫn bị ta móc ra không ít.
Thiên Hậu lắc đầu, Địa Ma Thụ có chút tham lam, di cốt Ma Hoàng rõ ràng vừa mới luyện hóa hơn phân nửa, hoàn toàn luyện hóa đầy đủ vững chắc cảnh giới Thánh Hoàng, lại còn tham luyến Điêu Trấn Ác cùng Vạn Đạo Giáo Tôn.
Cũng may coi như nàng có chút uy tín, cuối cùng để Địa Ma Thụ đưa ra hơn phân nửa di cốt Thánh Hoàng, thuận tiện yêu cầu ba khối bảo cốt Ma Hoàng, giao cho An Minh Hề ngăn cơn sóng dữ trong điểm cuối cùng của trận chiến kia.
Di thể Thánh Hoàng được móc ra thì phân cho Kiều Vô Hối, Khương Quỳ cùng Khương Qua, tiếp tục tăng lên thực lực của bọn hắn.
- Chú ý phân phối tài nguyên, chỉnh đốn toàn diện, chuẩn bị một vòng thế công mới. Ngoài ra...
Khương Phàm lộ ra nụ cười tà ác.
- Ngoài ra cái gì?
Đám người bị nụ cười bất thình lình của hắn làm cho rùng mình.
- Đây là Ký Ức Tinh Thạch mà Ngu Kình Thương cho ta mượn, sau khi ta thanh lý, đã ghi chép một chút nội dung mới, các ngươi lựa chọn thời cơ thích hợp, phát tán ra từ Tây Bắc bên kia, nhưng ngàn vạn lần phải làm thật xảo diệu.
Khương Phàm lấy Ký Ức Tinh Thạch ra, vỗ nhè nhẹ phân nhỏ ra.
- Chọn lựa bộ phận thích hợp, dù chỉ là rải rác chút hình ảnh.
Bọn người Thiên Hậu kỳ quái nhìn Khương Nghị, cầm tinh thạch lên.
Bọn người Kiều Vô Hối nhận lấy, sau khi kích hoạt thì liền tập trung nhìn hình ảnh.
Bởi vì Ký Ức Tinh Thạch đã vỡ vụn, hình ảnh mơ hồ lại lộn xộn, mà cảnh tượng ghi chép lại vô cùng xa, nếu như không phải xem toàn thể thì cũng không biết là đang xảy ra chuyện gì.
Đây thật ra là hình ảnh Khương Phàm săn giết Sở Phong Trần, cũng là hình ảnh Khương Phàmnghênh chiến Sở Vũ, càng là hình ảnh Long Cốt Cự Ngạc phục sát đám người Đại Tư Tế.
Thời điểm Tặc Điểu hóa thân thành Chu Tước hấp dẫn lực chú ý, nó đã phóng tới trên một vách núi cheo leo.
- Thật tuyệt diệu!!
Khương Bá và đám người đồng loạt ngạc nhiên mở miệng nói, Ký Ức Tinh Thạch trên tay hắn chính hình ảnh rải rác, chính là đoạn ngắn mà Long Cốt Cự Ngạc, Huyền Quy, Tặc Điểu, vây công Đại Tư Tế.
Lần đầu tiên không nhìn ra cái gì, nhưng nhìn một chút, sắc mặt của mọi người liên tiếp thay đổi.
Kim Ô!
Bọn hắn tiếp cận đoạn ngắn, đương nhiên đó là trong phế tích bừa bộn, Kim Ô đột nhiên bay lên không, nó giương cánh bay lên, giống như mặt trời lên không, ánh sáng chiếu xa vạn trượng, nhiệt độ cao vặn vẹo khắp không gian.
Ngay sau đó chính là Huyền Quy hoành kích, cự ngạc phóng lên trời.
Mặc dù khoảng cách xa xôi, hình ảnh phá toái, nhưng bọn chúng lại có hình thể khổng lồ, yêu khí cuồn cuộn, vẫn có thể nhìn ra đại khái.
- Lại phối hợp với cái này, tuyệt diệu!
Khương Diễm bỏ Ký Ức Tinh Thạch vào trong tay mình vào trên tay Khương Bá.
Hình ảnh của khối tinh thạch này loạn hơn, chỉ có thể nhìn thấy lôi triều với màu sắc rực rỡ, cùng liệt diễm tràn ngập, chính là hình ảnh Khương Phàm nghênh chiến Sở Vũ.
Hai hình ảnh phối hợp với nhau, lập tức có thể khiến người ta biết cụ thể là cuộc chiến nào, cũng có thể để cho người ta sinh ra hoài nghi đối với thân phận Kim Ô.
Phu thê Hoàng Lâm và Cẩm Tú xung phong nhận việc:
- Giao cho thuộc hạ vận hành chuyện này, cam đoan làm đến tuyệt đối không xảy ra sai lầm.
Khương Phàm hài lòng cười.
Đây là Tặc Điểu làm, bản ý là muốn ghi chép hình ảnh phấn khích vây bắt Vạn Đạo di bộ, nhưng sau khi Khương Phàm từ Thiên Khải trở về, đột nhiên nghĩ đến một chủ ý xấu —— giá họa Phù Tang Thần Cung!
Mặc dù hình ảnh không rõ rệt, rất rải rác, nhưng hiệu quả như vậy ngược lại càng diệu, nếu không liền lộ ra rất tận lực.
Khương Phàm dặn dò:
- Rải tinh thạch ra là được, tuyệt đối không nên tận lực chỉ dẫn, cũng đừng lại cố ý làm kích thích càng nhiều, liền để sự kiện tự nhiên lên men là tốt. Chờ hình ảnh truyền đến Sở Vũ nơi đó, hẳn là có thể giúp hắn nhớ tới hình ảnh cụ thể ngay lúc đó, sau đó... Là hắn có thể thay chúng ta làm nhân chứng.
- Ngài yên tâm, chúng ta am hiểu cái này.
Hoàng Lâm cùng Cẩm Tú tiếp nhận tất cả các mảnh vỡ tinh thạch, bắt đầu chọn lựa bộ phận cần rải ra.
- Đây chỉ là phương hướng lừa dối điều tra của hoàng đạo, giảm bớt áp lực cho Cửu Thiên Thần Giáo, không liên quan tới chiến lược của các ngươi bố trí, các ngươi nên làm như thế nào thì vẫn làm như thế đó. Ta chỉ có một yêu cầu, trận chiến thứ hai này cầu ổn không cầu công.
Khương Phàm đề điểm Kiều Vô Hối, trận chiến đầu tiên công tích cùng rung động đã đủ lớn, nếu như trận chiến thứ hai còn muốn càng lớn, thế tất nương theo thương vong to lớn, còn có thể thảm bại.
Sí Thiên giới cũng không thể tổng cho người ta hình tượng liều lĩnh cùng điên cuồng, thời điểm thích hợp thì phải làm chút thay đổi.
Kiều Vô Hối nói:
- Mục tiêu trận chiến thứ hai của chúng ta là Thao Thiết Yêu tộc! Đến Thao Thiết Yêu tộc cao ngạo tự phụ một lần, thứ nhất nơi đó không có pháp trận bảo vệ, thứ hai nơi đó đang uy hiếp Cửu Thiên Thần Giáo, cần cho một cái giáo huấn. Chúng ta không hy vọng xa vời có thể trực tiếp hủy diệt nơi đó, chính là muốn chính diện liều mạng cùng đám Yêu thú hung tàn kia Thao Thiết Yêu tộc, lập tức có thể hiện ra thực lực của chúng ta, cũng có thể luyện binh.
Khương Phàm gật đầu nói:
- Dựa theo các ngươi bố trí đi làm. Nhưng không được coi thường đám hung thú kia, bọn chúng có thể thông qua thôn phệ tộc đàn tăng thực lực lên, cũng hung hãn không sợ chết, một khi tuyệt vọng liền sẽ tự bạo.
- Có thể áp đảo đám hung thú kia, không phải tộc Phượng Hoàng chúng ta thì không ai có thể hơn!
Chương 2158 Sóng gió ở hải vực (1)
Bọn người Khương Diễm vô cùng có kích tình đối với việc chinh chiến cùng Thao Thiết.
Nơi đó chiếm cứ hơn ngàn vạn Thao Thiết, xác thực khủng bố, không cần pháp trận liền có thể chấn nhiếp thiên hạ, nhưng càng như vậy, càng có thể rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu của bọn hắn, cũng có thể có thể đề chấn hung danh của Sí Thiên giới bọn hắn.
- Đến lúc đó, quang minh chính đại đến một trận hợp tác cùng Cửu Thiên Thần Giáo!
Thiên Hậu đột nhiên tới một câu.
- Cái gì?
Đám người đồng loạt nhìn sang, đây đúng thật là kế hoạch trong thương thảo của bọn hắn trước đó.
- Đây là ta vừa nghĩ đến. Trước khi hành động, đưa tin tức cho Cửu Thiên Thần Giáo. Để bọn hắn nhắm ngay thời cơ, chặn đánh Thao Thiết Yêu tộc. Mặc dù nhìn như vậy rất hung hiểm, nhưng ngược lại càng có thể bảo hộ Cửu Thiên Thần Giáo. Có ba nguyên nhân.
- Một, Cửu Thiên Thần Giáo và Thao Thiết Yêu tộc là kẻ thù truyền kiếp, từ sau khi Thần Tôn giả chết, bọn chúng đã bắt đầu tấp nập hành động, gần như không chỉ mạo phạm ở hạ giới, mà còn vây bắt hoàng thành tại Thiên Khải. Sau khi lấy được tin tức chúng ta tiến công, bọn hắn xuất chinh đến Thao Thiết, cũng là hợp tình lý.
- Thứ hai, càng công khai hợp tác như vậy, ngược lại lộ ra Cửu Thiên Thần Giáo trong sạch. Cũng càng là biểu hiện ra với các hoàng đạo khác, Cửu Thiên Thần Giáo bọn hắn gần đây rất tức giận, chuyện gì cũng đều làm ra được, nếu ai còn dám làm ẩu, bọn hắn sẽ trực tiếp hợp minh cùng Sí Thiên giới.
- Ta muốn sau khi nhận được tin tức, Tru Thiên Thần Điện cùng Xích Thiên Thần Triều đều có thể tự mình trấn an Cửu Thiên Thần Giáo, mời bọn họ tỉnh táo. Ngay cả Quang Mang Thần Tôn đều có thể nén giận, không còn dám tuỳ tiện mạo phạm.
- Thứ ba, cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, Đông Hoàng Càn! Tính cách hắn nóng nảy, hoàng đạo thiên hạ đều biết, chuyện khác người gì cũng đều làm ra được. Cho nên Cửu Thiên phối hợp với chúng ta đả kích Thao Thiết Yêu tộc thì càng không ai hoài nghi.
Thiên Hậu nói xong, đám người đều hai mặt nhìn nhau, lông mày vẫn là chăm chú nhíu lại, thể hiện đã từ từ quái dị.
Khương Phàm âm thầm lắc đầu, Thiên Hậu vẫn là Thiên Hậu, trong tính tình luôn luôn lộ ra cỗ ngoan khí cùng mạo hiểm.
Tuy nhiên hắn không có trực tiếp can thiệp, ở trước mặt mọi người vẫn phải giữ gìn địa vị cho Thiên Hậu.
Kiều Vô Hối trầm ngâm nói:
- Kế hoạch không tệ, nhưng cần quy hoạch kỹ càng. Nếu như thành công, cũng coi là một công nhiều việc, lập tức có thể thay Cửu Thiên thanh lý uy hiếp tại Bắc Bộ, lại có thể áp chế Quang Mang Thần Điện đang chuẩn bị trả thù, còn có triệt tiêu sự hoài nghi của tất cả hoàng đạo.
Khương Phàm chỉ ở lại Sí Thiên giới ba ngày liền lặng lẽ rời khỏi, chạy tới Thần Dụ Chi Hải.
Cân nhắc đến 'Thế giới mới' đang yên lặng dưới đáy biển, Khương Phàm đặc biệt dẫn theo Lý Dần.
Về phần tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh, hắn thật sự không có dũng khí mời đi ra giới thiệu cho mọi người, vẫn là nên đợi thêm một thời gian, chờ có cơ hội thích hợp.
…
Hải Thần đảo!
Từ lúc Khương Phàm trước rời khỏi cho đến bây giờ đã hơn sáu năm.
Dưới sự cường thế chỉnh đốn của Dương Biện, Hải Thần đảo trải qua năm lần kịch biến, mặc dù tổn hao nhiều nguyên khí, nhưng rốt cuộc cũng đã vững chắc địa vị của mình.
Trận kịch biến đầu tiên, trước Hình Luật đường của Dương gia, quan tài từ ba trăm cái mở rộng đến năm trăm hai mươi bảy cái, làm đệ nhất đại gia của Hải Thần đảo, Dương gia gặp phải thanh lý cực kỳ đẫm máu tàn khốc.
Trận kịch biến thứ hai, Thánh Tổ thứ hai - Dương Đồng Quang nhiều lần xuất quan, quấy nhiễu Dương Biện, cuối cùng bị buộc tế hiến Thái Cổ kình hồn. Dương Ngọc Chân, lưu vong Tang Thi đảo. Dương Thiên Khuyết tự sát trước Hình Luật đường.
Đến tận đây, thực lực tổng hợp của Dương gia chợt hạ xuống đến một phần năm của thời kỳ đỉnh phong, nhân số càng là chợt hạ xuống một phần hai.
Trận kịch biến thứ ba, Lý gia bộc phát nội loạn. Lý Hoàng tiếp quản Hải Hoàng Tam Xoa Kích, kế nhiệm gia chủ tân nhiệm Lý gia. Lý Hùng thảm bại bỏ mình, từ trên xuống dưới Dương gia đều tuyên thệ ủng hộ Lý Hoàng. Lý Hoàng đại biểu Lý gia cùng Dương gia ký kết liên minh hiệp nghị hoàn toàn mới.
Trận kịch biến thứ tư, Ngụy gia trốn đi!
Ngụy gia cực kỳ bất mãn với tư thái của Dương Biện, cùng tình huống tiếp tục suy yếu của Hải Thần đảo, vào cuối năm mười ba bọn hắn đã bắt đầu bí mật liên hệ quần đảo 'Xích Vân đảo' của Thần Dụ Chi Hải ở Bắc Bộ.
Xích Vân đảo là đỉnh cấp thế lực tại Thần Dụ Chi Hải, do ba mươi ba hòn đảo lớn nhỏ tạo thành, tụ tập hơn tám trăm ngàn người, bọn hắn dã tâm bừng bừng, mưu toan tấn vị hoàng tộc.
Chỉ là trăm ngàn năm qua chưa từng lại bồi dưỡng được một Thiên phẩm linh văn.
Ngụy gia nhìn thấy tiềm lực nơi đó, Xích Vân đảo càng tham luyến thực lực luyện đan của Ngụy gia, hai bên ăn nhịp với nhau.
Tháng chín năm mười bốn, tại thời điểm Lý gia nội loạn tiến vào thời khắc sống còn, Ngụy gia đã bí mật thoát khỏi, do Xích Vân đảo tiếp dẫn, lao tới Bắc Bộ Thần Dụ Chi Hải.
Dương Biện nhận được tin tức, nhưng không có giao trách nhiệm đuổi bắt, mà là bỏ mặc bọn hắn rời khỏi.
Trận kịch biến thứ năm, đảo thứ tư từ đầu đến cuối luôn ở vào rung chuyển, rốt cuộc sau khi Ngụy gia thoát khỏi cũng đã sụp đổ, một lần nữa trở thành tán tu của Thần Dụ Chi Hải.
Chỉ trong thời gian bốn năm ngắn ngủi, Hải Thần đảo đã trải qua năm trận kịch biến, thực lực tổng hợp đã nhanh chóng lụi bại, còn sót lại ba vị Thánh Linh, còn không có đan sư Ngụy gia để bọn hắn triệt để đánh mất tư cách khiêu chiến hoàng đạo.
Nếu như không phải có 'Viễn Cổ kình hồn' của Dương Biện cùng 'Hải Hoàng Tam Xoa Kích' của Lý Hoàng đè lấy, Hải Thần đảo đều có thể sẽ đánh mất tư cách danh xưng là hoàng tộc.
Cũng may Thần Dụ Chi Hải bởi vì biến cố của 'Thế giới mới', thực lực tổng hợp đều đã hạ xuống toàn diện, nếu không thì cũng sẽ có cường tộc khiêu chiến địa vị của Hải Thần đảo.
Nhưng không thể phủ nhận là, Dương Biện thật có thủ đoạn tàn khốc, xác thực có thể thành tựu Hải Thần đảo cao nhất, càng tạo thành lực uy tín, kỷ luật nghiêm minh cho hắn.
Từ lâu dài đến xem, Hải Thần đảo càng giống tân sinh 'thay xương đổi thịt', mà không phải là trọng thương 'đứt gân xương'.
Sau một năm chỉnh đốn, khi tất cả mọi người đều cho là Hải Thần đảo sẽ bế đảo chỉnh đốn mấy chục năm, Dương Biện đột nhiên thổi lên kèn lệnh chiến tranh với Thánh Bằng đảo.
Cử động lần này bị Thiên Kiếm Thần Tông
Bây giờ Thần Dụ Chi Hải đã đại thương nguyên khí, chịu không được tiêu hao mới, nếu như lại bộc phát nội loạn, vô cùng có khả năng dẫn phát tới quy mô xâm lấn gần hải vực.
Nhưng không có người nào có thể ảnh hưởng được quyết định của Dương Biện, hắn muốn báo thù cho Lôi Tú.
Chương 2159 Sóng gió ở hải vực (2)
Mặc dù Thánh Bằng đảo không phải là thủ phạm trực tiếp hại chết Lôi Tú, nhưng sự dung túng cùng thái độ của bọn hắn lại gián tiếp hại chết Lôi Tú.
Mà đây, cũng là chuyện hắn phải làm đầu tiên sau khi hoàn toàn khống chế Hải Thần đảo!
Vào đầu tháng mười, năm thứ mười lăm, Dương Biện mặc áo trắng, dẫn suất Hải Thần đảo tuyên chiến Thánh Bằng đảo.
Thánh Bằng đảo bằng vào lôi vân đầy trời, ngạnh kháng với sóng gió đầy trời, bày ra trạng thái tử chiến đến cùng.
Thiên Kiếm Thần Tông thấy Hải Thần đảo không nghe cảnh cáo thì đã dứt khoát xuất chinh Hải Thần đảo, lấy hành động thực tế khiến cho Dương Biện lui về.
Cuối tháng mười, Dương Biện bị ép trở về, tiếp nhận sự thõa thuận với Thiên Kiếm Thần Tông.
Nhưng, Dương Biện rất không cam tâm, hắn nhất định phải thay Lôi Tú báo thù.
Hoặc là, Thánh Bằng đảo chân thành xin lỗi, hoặc là Thánh Bằng đảo bị hủy diệt, không có bất kỳ con đường thứ ba nào có thể đi.
Cho nên... sau hai tháng tiếp nhận ‘thõa thuận’ với Thiên Kiếm Thần Tông, Hải Thần đảo lại dưới tình huống không có bất kỳ dấu hiệu nào, lần nữa khởi động chiến tranh, lần này còn bí mật liên hợp với Thương Uyên đảo.
Thương Uyên đảo cùng Lý gia có quan hệ tốt, mai rùa trên thân tộc nhân trực hệ của Lý gia đều là Thương Uyên đảo tặng cho.
Lý gia thì lợi dụng lực ảnh hưởng của Hải Thần đảo, bảo đảm cho Thương Uyên đảo sẽ đứng trong mười vị trí đầu trong trăm ngàn Yêu tộc tại Thần Dụ Chi Hải.
Tháng một, năm thứ mười sáu, chiến tranh vừa mới bộc phát, hơn vạn Huyền Quy của Thương Uyên đảo xuất kích từ đáy biển, ngạnh kháng Thánh Bằng đảo, lấy thương vong thảm liệt rung chuyển pháp trận.
Thánh Bằng đảo cùng ngày cáo phá, hai con Thánh Linh Lôi Bằng đẫm máu giết ra khỏi trùng vây, vẻn vẹn mang theo hơn năm mươi con Lôi Bằng thoát khỏi, sau đó tìm Thiên Kiếm Thần Tông nương tựa.
Thiên Kiếm Thần Tông ngẫu nhiên cao điệu tiếp nhận Lôi Bằng, cũng định là Yêu thú bảo vệ thần tông.
Ngày hai mươi bảy tháng một, Dương Biện dắt tay Lý Hoàng đích thân tới Thương Uyên đảo, sau một phen thuyết phục, tám Thiên Huyền Quy cõng đảo vượt biển, gia nhập liên minh Hải Thần đảo, tiếp nhận vị trí đã từng là của Ngụy gia, trở thành đảo thứ ba.
Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, Lôi Bằng đã gia nhập thần tông, Huyền Quy lại trú đến Hải Thần, cách cục thế lực tại Thần Dụ Chi Hải đã phát sinh thay đổi mới.
Địa vị của Thiên Kiếm Thần Tông không thể nghi ngờ là đã đạt được vững chắc, thực lực của Hải Thần đảo cũng đã nhận được khôi phục.
Nhưng bởi vì nguyên nhân từ Thánh Bằng đảo nên mối quan hệ giữa hai bên đã trở nên khẩn trương.
Thiên Kiếm Thần Tông!
- Thái gia gia! Xảy ra chuyện rồi!
Phó Tiêu Dao đẩy cửa phòng ra, xông vào mật thất của phó tông chủ, Phó Hành Không.
Phó Hành Không không vội vã kết thúc minh tưởng, hắn từ từ tản ra khí tức Ngũ Hành, mở mắt ra nói:
- Rốt cuộc Dương Biện cũng ám sát Ngụy Vô Đạo rồi?
Phó Tiêu Dao cảm thấy mình đã xúc động, tranh thủ thời gian bình phục lại cảm xúc, nói:
- Không phải Ngụy Vô Đạo. Xích Vân đảo đối với Ngụy gia, nhất là việc bảo hộ Ngụy Vô Đạo, vô cùng nghiêm mật, trưởng lão chúng ta an bài ở nơi đó cũng luôn bị đề phòng, cho tới bây giờ, đều không có phát hiện bất cứ tung tích gì đến từ Hải Thần đảo.
- Sự kiện của Thánh Bằng đảo đều đã kết thúc được năm tháng, Dương Biện còn đang nhịn sao?
Phó Hành Không cảm thấy rất kỳ quái, nếu Dương Biện đều đã bôn tập Thánh Bằng đảo, chẳng lẽ còn có thể tha cho Ngụy gia?
Dựa theo phân tích của hắn, Dương Biện là không thể nào buông tha Ngụy gia, hai vị tân gia chủ Hải Thần đảo Dương gia, Lý gia này cũng đều là người trẻ tuổi tràn đầy tinh lực, càng biết làm ra chuyện vọng động lỗ mãng.
Cho nên, bọn hắn khẳng định sẽ thanh lý 'Phản đồ' làm sứ mệnh quan trọng.
Từ trong chuyện Dương Biện không tiếc cái giá nào mà tấn công mạnh Thánh Bằng đảo này, liền có thể thể hiện ra được.
Phó Hành Không phỏng đoán, mục tiêu tiếp theo của Dương Biện và Lý Hoàng, chính là ám sát Ngụy gia đã trốn đến Bắc Bộ.
Mà hắn cũng ngóng trông Dương Biện làm như vậy!
Ngụy gia là đỉnh cấp thế gia luyện đan của Thần Dụ Chi Hải, lực ảnh hưởng cực lớn, càng có liên hệ cùng thế gia luyện đan khác. Nếu như Dương Biện đồ sát Ngụy gia, chắc chắn sẽ khiến cho các thế gia luyện đan toàn Thần Dụ Chi Hải liên hợp chống lại.
Đến lúc đó, coi như Dương Biện còn có thể nghĩ cách mua được đan dược, cũng đừng hòng lại mời chào thế gia luyện đan mới vào Hải Thần đảo ở.
Hải Thần đảo không có luyện đan thế gia, bất luận là tốc độ phát triển, hay là lực ảnh hưởng, cũng khó khăn có được thành tựu.
Coi như Dương Biện là Thánh Vương Thiên phẩm, cũng khó có thể thật sự bước lên cảnh giới Thánh Vương.
Phó Tiêu Dao nói:
- Chúng ta đều đã đoán sai, bước thứ hai của Dương Biện không phải thanh lý đan sư của Ngụy gia, mà tìm kiếm thế gia luyện đan mới cho mình. Xác thực mà nói, hắn hẳn là muốn trù hoạch kiến lập đảo thứ tư hoàn toàn mới.
Phó Hành Không bỗng nhiên đứng dậy:
- Dương Biện để mắt tới nhà ai rồi??
- Thiên Mộng đảo!
- Thiên Mộng đảo? Nơi đó thuộc về thế lực trung lập, há có thể hợp tác cùng Dương Biện, lại nói nơi đó có Luyện Đan sư rất mạnh sao?
- Thái gia gia, lúc trước Hải Thần đảo cùng Thánh Bằng đảo thông gia, đã từng xuất hiện một vị Thiên phẩm Luyện Đan sư thần bí, cho thấy thực lực luyện đan phi phàm, hắn nói là phụng mệnh gia sư, khiêu chiến tất cả Luyện Đan sư Thần Dụ Chi Hải, nhưng còn chưa bắt đầu, liền bị Thiên Mộng đảo mời chào đi qua. Từ đó về sau, vị Thiên phẩm Luyện Đan sư thần bí kia liền lại không có xuất hiện qua, có thể là đã thật sự gia nhập liên minh Thiên Mộng đảo.
- Thiên phẩm Luyện Đan sư...
Phó Hành Không nghĩ tới, đúng là đã từng có chuyện như vậy.
Lúc ấy hắn còn đặc biệt sắp xếp người bí mật giám sát Thiên Mộng đảo, chỉ là nơi đó hoàn toàn ngăn cách với đời, thực sự không tốt để điều tra, dần dần liền từ bỏ.
- Dương Biện bí mật đi Thiên Mộng đảo, còn được chiêu mộ đi lên. Thiên Mộng đảo là thế lực trung lập, cho tới bây giờ đều là tiếp đãi khách ở phía dưới Không Mộng đảo, trực tiếp mời chào đi lên giống như vậy, ý nghĩa không cần nói cũng biết.
- Ai phát hiện Dương Biện? Có thể xác định là Dương Biện sao?
- Là người bên trên Không Mộng đảo phát hiện, đặc biệt chạy đến nơi đây đến báo cáo, hắn dùng Ký Ức Tinh Thạch, đúng là Dương Biện. Cùng đi với hắn còn có Bán Thánh Hình Luật đường của Dương gia, Dương Bích Huyên.
- Ta tự mình đi Thiên Mộng đảo một chuyến, điều tra thêm nơi đó có Đan Thánh hay không.
Phó Hành Không tuyệt đối không thể để Hải Thần đảo đạt được Đan Thánh, nếu không nơi đó liền không còn đơn giản là liên minh chiến tranh, mà có giống Hải Thần đảo trước đó, có đủ cơ sở phát triển, sẽ còn từ từ hình thành lực ngưng tụ.
Chương 2160 Đại nam hài
- Vị Thiên phẩm Luyện Đan sư kia lúc ấy có thể luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm, đến bây giờ đã hơn mười năm, rất có thể thật sự là Đan Thánh. Đúng rồi, hình như hắn tên là Khương Phàm.
- Khương Phàm??
- Ha ha, vậy mà lại trùng tên với hắn, đây quả thật sự là...
Phó Tiêu Dao nhịn không được mà cười lắc đầu.
Trước đó đối với tên này không có gì đặc biệt cảm xúc, nhưng trong những năm gần đây, cái tên này đối với bất luận cứ Hoàng Đạo Thiên Khải mà nói đều không xa lạ gì.
Nhất là một năm này, lại là Liệp Thần Thương, lại là Vạn Đạo hoàng thành.
Giống như đột nhiên, vị Thần Hoàng kiếp trước kia cách mỗi hoàng đạo bọn họ cũng sẽ không tiếp tục xa vời.
Vậy mà Đan Thánh thần bí này lại trùng tên cùng vị Thần Hoàng kiếp trước kia.
Phó Hành Không không có suy nghĩ nhiều, dù sao tình huống trùng tên khắp nơi đều có thể thấy được, trong kiếm tông bọn hắn cũng có không ít.
Thiên Mộng đảo!
Dương Biện xác thực đã đến nơi này, mục đích là lôi kéo Thiên Mộng đảo vào Hải Thần đảo ở, trở thành liên minh đảo thứ tư.
Đương nhiên Dương Biện xem trọng không phải Đan Thánh gì cả, mà là thực lực đặc thù của Thiên Mộng đảo —— phòng ngự!!
Lần đầu tiên chinh chiến Thánh Bằng đảo, lại bị Thiên Kiếm Thần Tông uy hiếp hang ổ, chuyện này đã khiến Dương Biện cực kỳ tức giận.
Sau khi thực lực Hải Thần đảo bị tổn hao nghiêm trọng, phòng ngự liền thành vấn đề cực lớn.
Càng nghĩ, Dương Biện liền nghĩ đến Thiên Mộng đảo.
Hắn không cần người của Thiên Mộng đảo đi chinh chiến cùng, mà là cần Thiên Mộng đảo thay hắn giữ nhà. Nếu như Thiên Mộng đảo có thể dung nhập vào bên trong hệ thống phòng ngự của Hải Thần đảo, thì phòng ngự chỉnh thể của Hải Thần đảo sẽ được tăng lên trên diện rộng.
Thử nghĩ một chút, nếu như Hải Thần đảo bị biển động, vòng xoáy mênh mông, cùng mê vụ ác mộng bao phủ ngập trời, phạm vi kia bên trong hải vực này, ai còn dám bước chân? Ai dám mạo phạm!
Một khi bị mê vụ ảnh hưởng tâm trí, bị ác mộng kéo vào mộng cảnh, hiệu quả sát thương của biển động cùng vòng xoáy như vậy là sẽ được tăng lên mấy lần.
Cho nên... Hắn chắc chắn phải có được Thiên Mộng đảo!
Nhưng, mặc dù Dương Biện bái phỏng đã được Thiên Mộng đảo hoan nghênh, nhưng sau khi đưa ra lời mời, lại bị từ chối.
Thiên Mộng đảo, không muốn cuốn vào vòng xoáy chiến tranh!
Thiên Mộng đảo, càng không chờ mong chinh chiến Thiên Khải!
Thiên Mộng đảo, an vu với hiện trạng, cũng thõa mãn với hiện trạng!
Thiên Mộng đảo, rất không coi trọng Dương Biện cùng Lý Hoàng bày ra dã tâm bừng bừng!
- Thế nào?
Dương Biện đứng dậy, mong đợi nhìn Lăng Vi đang đi tới.
Lăng Vi lắc đầu:
- Phụ thân rốt cuộc cũng đã chịu gặp ta, nhưng vẫn là thái độ trước đó, nếu như ngươi cần trợ giúp, Thiên Mộng đảo đủ khả năng làm, nhưng yêu cầu của ngươi quá... ừm... Quá mức...
Dương Biện cẩn thận quan sát đến vẻ mặt của Lăng Vi, nói:
- Không có bất kỳ chỗ nào để thương lượng?
- Thật đáng tiếc, ta đã cố hết sức.
Lăng Vi vẫn lắc đầu, mặc dù đã cố gắng khuyên nhủ phụ thân rồi, nhưng... Chính nàng cũng đều không đồng ý.
Thật không biết Dương Biện là nghĩ thế nào, vậy mà lại chạy đến Thiên Mộng đảo kết minh.
Thiên Mộng đảo đã không có dã tâm, cũng không có nguy cơ, còn vô cùng hài lòng với tình huống bây giờ, thứ theo đuổi duy nhất chính là Thần Dụ Chi Hải hòa bình, sao bọn hắn có thể bỏ qua thời gian tuyệt này, đột nhiên nhảy vào trong vòng xoáy chiến tranh, trở thành kẻ địch với Thần Dụ Chi Hải!
Lăng Vi cảm giác phụ thân không có đánh Dương Biện ra ngoài, đã rất đủ lễ phép.
- Cục diện Thần Dụ Chi Hải đã thay đổi, không chỉ có đứng trước uy hiếp từ bên ngoài, còn có thế giới mới đang rục rịch.
- Mặc kệ tương lai là cường địch xâm lấn, hay là thế giới mới trồi lên mặt biển, đều thế sẽ càn quét Thần Dụ Chi Hải, bọn hắn cũng sẽ không quản thái độ của ai như thế nào, thân phận như thế nào, chỉ cần có thể nuốt vào, tuyệt đối sẽ không buông tha.
Lăng Vi vẫn lắc đầu:
- Bên ngoài uy hiếp, có Thiên Kiếm Thần Tông ứng phó, thế giới mới trồi lên mặt biển, càng là suy đoán của ngươi.
- Đây là ý nghĩ của cô, hay là ý nghĩ của phụ thân cô? Thực lực của Thiên Kiếm Thần Tông trước đó đã trấn không được xung quanh hải vực, bây giờ Thần Dụ Chi Hải bị trọng thương, bên ngoài đã rục rịch, xâm lấn chỉ là vấn đề thời gian. Về phần thế giới mới, đây cũng không phải là phỏng đoán, cũng là vấn đề thời gian. Nếu như Thiên Mộng đảo còn không có cảm nhận được nguy cơ, không nói trước chuẩn bị sẵn sàng, sớm muộn cũng sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu, ta đây cũng không phải là đang nói chuyện giật gân.
Dương Biện rất im lặng, đám gia hỏa kia quả thực an nhàn quen thuộc, một chút ý thức nguy cơ đều không có.
Lăng Vi không muốn đả kích Dương Biện, nhưng vẫn thản nhiên nói:
- Nếu quả như thật sự xuất hiện biến cố lớn, đó chính là tai nạn của Thần Dụ Chi Hải, chỗ an toàn duy nhất, chỉ có thể là Thiên Kiếm Thần Tông.
Dương Biện á khẩu không trả lời được, đây là không đồng ý, hay là không coi trọng Hải Thần đảo?
- Chúng ta có thể cung cấp trợ giúp mà ngươi muốn, ví dụ như tài nguyên cùng đan dược, về phần gia nhập liên minh Hải Thần đảo... Chúng ta thật không nghĩ tới.
Lăng Vi uyển chuyển từ chối, mặc dù đối với nam tử này nàng từng có tình cảm đặc biệt, nhưng ở trong chuyện trọng đại này, nàng thật sự bất lực.
Dương Biện kiên trì nói:
- Ta còn muốn gặp lại đảo chủ các ngươi.
Lăng Vi lắc đầu, làm sao lại không rõ như thế chứ??
Lần đầu tiên tiếp kiến ngươi, đó là lễ phép, sau đó lại không còn gặp, đó là thái độ.
- Gia chủ, chúng ta vẫn nên trở về đi.
Dương Bích Huyên ở bên cạnh nhắc nhở, dù sao Thiên Mộng đảo cũng là thế lực trung lập, sao có thể tới một lần liền tuỳ tiện bắt lấy, đó không phải là hoang đường à.
Trên đường tới nàng đã liền nhắc nhở qua Dương Biện, phải làm cho tốt chuẩn bị nhiều lần bái phỏng. Chỉ có tiếp tục không ngừng bái phỏng, mới có thể để cho đám gia hỏa an nhàn Thiên Mộng đảo kia cảm nhận được thành ý đến từ Hải Thần đảo.
- Lăng Vi, cô sẽ giúp ta khuyên nhủ đảo chủ?
Dương Biện mong đợi nhìn Lăng Vi, không phải vọng tưởng một lần liền thành công, mà là Hải Thần đảo đang bị Thiên Kiếm Thần Tông giám sát, nếu như tấp nập bái phỏng Thiên Mộng đảo, khẳng định sẽ bị phát hiện, cũng ngang ngược ngăn cản, đến lúc đó thì càng không thể.
Lăng Vi rất bất đắc dĩ:
- Dương Biện, rốt cuộc ngươi coi trọng Thiên Mộng đảo chúng ta cái gì?
A?
Cơ hội tới!
Tinh thần Dương Bích Huyên hơi phấn chấn, vụng trộm đụng đụng Dương Biện, mau nói, coi trọng nàng!!
Dương Biện nghiêm nghị, nghiêm túc:
- Mộng Yểm Pháp Trận!
Dương Bích Huyên nhắm hai mắt lại, xong, về đi!
Không lâu sau đó... Dương Biện, Dương Bích Huyên được lễ phép mời ra khỏi Thiên Mộng đảo.
- Gia chủ, ngài cố ý sao?
Dương Bích Huyên đột nhiên giữ chặt Dương Biện, ngữ khí nghiêm khắc.
- Cái gì?
Dương Biện đang cau mày, nghĩ xem nên làm như thế nào để Thiên Mộng đảo ý thức được nguy hiểm.