Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1386 Xin lỗi, ta làm phản rồi (4)

- Hoàng Kim Sư Tử thay đổi tư thái lớn, cùng Khương Phàm xưng huynh gọi đệ, sau đó rút khỏi Bá Vương Chiến Quốc ngay trong đêm.

- Nhị hoàng tử Cổ Hoa nhận lời mời nhiệt tình của tiểu hầu gia, tiến về hầu phủ dự tiệc.

Liên tiếp hai đầu tin tức lập tức oanh động cả Chiến quốc.

Tất cả mọi người đều bị làm cho ngây người, hai đại hoàng tộc cao điệu giáng lâm, còn chưa bắt đầu náo liền ỉu xìu?

Tốt xấu gì thì cũng đều là đại biểu hoàng tộc cơ mà!

Khương Phàm là dùng vu thuật gì sao?

Nhưng, khi Khương Phàm đi theo Triệu Thế Hùng 'Nghênh ngang' chạy tới Hung Linh hầu phủ, cố ý lộ ra ngọc phù ở bên hông, cả con đường đã nhanh chóng bạo động, ngay sau đó truyền khắp thành khu, cho đến Bá Vương Chiến Quốc.

- Khương Phàm trên lưng mang theo ngọc phù của Sí Thiên giới.

- Bạch ngọc viền vàng, trưởng lão tứ đẳng!

- Sí Thiên giới vậy mà lại tiếp nạp Khương Phàm! Còn không phải cung phụng hư danh, là trưởng lão nội bộ thật sự!

- Dựa theo tiêu chuẩn bình xét cấp bậc trưởng lão nội bộ củaSí Thiên giới, Khương Phàm hoàn toàn có thể trưởng lão tam đẳng.

- Quá ngoài ý muốn, ta là thật không có nghĩ tới. Tại thời khắc mẫn cảm này, Sí Thiên giới lại thu nhận Khương Phàm.

- Giới Chủ lại còn phóng xuất Khương Phàm rồi? Đây là cố ý cho chúng ta nhìn, cho tất cả mọi người của Nam Bộ nhìn sao? Giới Chủ cứ như vậy mà dung túng Khương Phàm sao?

- Ly Hỏa Thánh Chủ vừa mới đến ba năm thì đã thất sủng rồi?

- Trách không được Hoàng Kim Sư Tử vội vã đi, đây là trở về báo tin.

- Bằng vào lực ảnh hưởng của Sí Thiên giới, ta đoán chừng sự kiện Đại Hoang khẳng định sẽ phát sinh biến cố, chí ít thì thế lực Nam Bộ chúng ta sẽ rút đi hơn phân nửa.

- Hơn phân nửa? Ngươi quá coi thường lực ảnh hưởng của Sí Thiên giới rồi, chỉ cần Trấn Nam Yêu Quốc vừa rút lui, ta cam đoan thế lực Nam Bộ không còn một mống, toàn rời khỏi.

Bá Vương Chiến Quốc lâm vào oanh động trước nay chưa có, so với lúc trước khi Sí Thiên giới tiếp nhận Tác Ngọc Đường thì càng kịch liệt hơn.

Sí Thiên giới nhận được tin tức, từ Giới Chủ đến trưởng lão, toàn bộ đều nổi giận.

Không phải đã nói vây hắn ở Sí Thiên giới sao?

Không phải đã ước định cẩn thận không cần truyền ra bên ngoài sao?

Bọn hắn chân trước vừa thu nhận hắn, hỗn đản này chân sau đã làm lớn chuyện đến mức thiên hạ đều biết?

- Kéo về cho ta!

Giới Chủ Sí Thiên giới giận dữ, nàng đang ở nơi này chuẩn bị tiếp đãi Khương Phàm, vậy mà Khương Phàm lại đi ra ngoài tuyên bố với khắp thiên hạ.

Quá làm càn!!



Hung Linh hầu phủ!

Khương Phàm không đợi vào cửa, liền chuẩn bị rời khỏi.

Triệu Thế Hùng tranh thủ thời gian giữ chặt hắn:

- Ngươi đi làm cái gì? Người đều giải quyết, ngươi không trả lại tin đã đưa được? Coi chừng Giới Chủ rút lui ngươi.

- Ta còn có chút việc mà.

- Chuyện gì cũng đều không được! Ta trịnh trọng nhắc nhở ngươi, tính tình Giới Chủ cũng không tốt, chuyện ngươi cần làm bây giờ là trở về xin lỗi.

Khương Phàm hạ giọng:

- Có muốn xem cái gì gọi là ý nghĩa đi săn chân chính một chút hay không?

- Trấn Nam Yêu Quốc bị ngươi xúi giục, Nhị hoàng tử Cổ Hoa cũng bắt lấy, ngươi còn có kẻ địch gì?

- Ngươi không cần nhúng tay, một mực ở phía xa nhìn... Được rồi, không mang theo ngươi. Ngươi xem trọng Nhị hoàng tử cho ta, qua mấy ngày ta liền trở lại.

Khương Phàm nghĩ nghĩ, vẫn không muốn thông đồng với Triệu Thế Hùng.

- Chờ một chút! Rốt cuộc ngươi muốn bắt ai? Ngươi bây giờ còn dang trong kỳ khảo sát, nếu như chọc tới phiền toái lớn, rất có thể Sí Thiên giới sẽ đuổi ngươi đi thật. Ngươi đây, rốt cuộc trong mắt có hai chữ quy củ hay không??

- Ngươi không cần phải để ý đến ta.

- Sao ta có thể mặc kệ? Phụ thân bọn họ đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết mới đưa ngươi vào được, nếu như ngươi đảo mắt liền bị rút lui, xứng đáng với chúng ta không?

- Yên tâm đi, ta sẽ không để cho người khác biết là ta làm. Ngươi ở lại, ta rất mau sẽ trở lại thôi.

- Chờ một chút, mang ta theo!

Triệu Thế Hùng cắn răng một cái, phải nhìn thật tốt, tuyệt đối không thể để Khương Phàm gây sự.

- Ngươi cũng đừng đi, ta sợ ngươi đi ra liền không về được.

Khương Phàm chỉ chỉ lồng ngực của hắn, nói:

- Ta chỉ là tâm của ngươi.

Triệu Thế Hùng hất tay Khương Phàm ra:

- Ít dùng bài này cho ta, ta nhất định phải đi theo ngươi.

Khi sứ giả Sí Thiên giới đuổi tới Hung Linh hầu phủ bắt người, Khương Phàm đã mang theo Triệu Thế Hùng xông ra khỏi Bá Vương Chiến Quốc, biến mất dưới bóng đêm mịt mờ.

Giới Chủ nhận được tin tức, nổi trận lôi đình, trực tiếp điểm tên Hung Linh hầu phủ, nhất định phải đem người cầm lại Sí Thiên giới.

Hung Linh hầu phủ lập tức triển khai hành động, cường thế lùng bắt.

Chỉ là... Khương Phàm thông qua Triệu Thế Hùng, cùng bọn hắn làm một giao dịch đơn giản lại bí mật —— kéo dài ba đến năm ngày, hắn cho bọn hắn náo ra trò hay.

Ba ngày sau.

Một đường ánh sáng cầu vồng vượt ngang bầu trời, hào quang rực rỡ, tốc độ tấn mãnh, ù ù oanh minh vang vọng đất trời.

Thẳng tới Bá Vương Chiến Quốc xa xa, mới thoáng thả chậm tốc độ.

Đó là chiếc chiến tử kim xa, sôi trào khí lãng mãnh liệt, giống như Thiên Bằng giương cánh, bay lượn giữa trời cao.

Số lượng lớn thị vệ khí thế nhanh nhẹn dũng mãnh bảo vệ ở hai bên, cưỡi mãnh hổ với con mắt màu tím, cõng trọng kiếm, đều là chiến sĩ thân kinh bách chiến cường đại, cảnh giới phổ biến đều ở Linh Hồn cảnh lục trọng thiên đi lên.

Ở bên ngoài hoàn toàn có thể làm đội trưởng, thậm chí là thống lĩnh cường giả Linh Hồn cảnh cao giai, vậy mà chỉ xứng làm thị vệ, đủ để biểu hiện chủ nhân chiến xa tôn quý như thế nào.

Phía trước chiến xa là hai vị lão giả tóc hoa râm, khí thế hùng hồn, uy thế thịnh long, con ngươi sắc bén phảng phất có lôi quang đang lóe lên.

- Nơi đó chính là hoàng tộc Nam Bộ, quốc gia trấn thủ Sí Thiên giới, Bá Vương Chiến Quốc. Khoảng cách... Hơn năm mươi dặm!

Hai vị lão giả ngóng nhìn hình dáng thành trì phương xa.

Đây là bọn hắn lần đầu tiên tới Nam Bộ, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với hoàng tộc Nam Bộ, nơi mà vẫn tự xưng 'Hoàng đạo thứ mười ba' - Sí Thiên giới.

Trong chiến xa truyền ra thanh âm không nhịn được:

- Dựng lên cờ xí của Vạn Đạo Thần Giáo, dừng lại sau hai mươi dặm về phía trước, chờ Bá Vương Chiến quốc ra nghênh tiếp.

Bọn thị vệ lập tức dựng lên cờ xí ở phía sau chiến xa.

Cờ xí đón gió bay phần phật, nhanh chóng nở rộ ánh sáng, bốn chữ Vạn Đạo Thần Giáo thật lớn, giống như bốn mặt trời nhỏ, rõ ràng chiếu rọi khắp đất trời.

- Đi về phía trước hai mươi dặm.
Chương 1387 Khuất nhục, liên hoàn sát (2)

Hai vị lão nhân mang theo đội xe tiếp tục đi về phía trước.

Mặc dù Sí Thiên giới có địa vị đặc thù, nhưng cuối cùng cũng không phải là hoàng đạo.

Hoàng đạo bọn hắn giá lâm, Sí Thiên giới cần biểu đạt kính ý, Bá Vương và Thánh Vương tự mình nghênh đón không chút nào quá đáng.

Bọn hắn cố ý thả chậm tốc độ, bảo vệ chiến xa lái về phía Bá Vương Chiến Quốc.

Trong chiến xa, đột nhiên 'bộc phát' 'chiến đấu' kịch liệt.

Điêu Lãnh Phong thật sự là quá mê luyến vị công chúa cao ngạo lãnh diễm này. Nàng càng cự tuyệt, hắn càng có hào hứng.

Nhìn nàng cao ngạo, dứt bỏ tôn nghiêm, ủy khúc cầu toàn nghênh hợp, hắn đặc biệt hưng phấn.

Điêu Lãnh Phong cũng không muốn bàn bạc tình cảm cùng Tiêu Lạc Lê, hai người chính là lợi ích kết hợp thuần túy, cho nên hắn hoàn toàn không có lo lắng, thời điểm suy nghĩ gì, dùng liền dùng lúc đó.

Tiêu Lạc Lê càng không quan tâm tình cảm gì, thứ nàng muốn là lực lượng cường đại, lực lượng có thể mang cho nàng vinh quang cùng bối cảnh, cho nên cứ việc rất chán ghét, nhưng vẫn còn có thể chịu được.

Chỉ là bây giờ tới gần Bá Vương Chiến Quốc, Điêu Lãnh Phong đột nhiên tới cảm giác, để nàng có loại buồn nôn không hiểu.

Chỉ sợ hỗn đản này lại là đang nhìn nàng thành Dạ An Nhiên!

Tiêu Lạc Lê cố nén cảm xúc cuồn cuộn, miễn cưỡng ứng phó.

Chỉ cần có thể bắt lấy Khương Phàm, nàng nhịn.

- Phối hợp chút!

Điêu Lãnh Phong thô lỗ nắm chặt tay chân Tiêu Lạc Lê.

Tiêu Lạc Lê xấu hổ giận dữ:

- Kết thúc nhanh lên, lập tức tới Bá Vương Chiến Quốc rồi.

- Chờ bọn hắn biết chúng ta tới, lại chạy tới, vẫn còn sớm. Phối hợp cho ta chút, nghe không hiểu sao?

- Mặc kệ Khương Phàm ở lại Bá Vương Chiến Quốc có mục đích gì, ngươi đều phải không tiếc bất cứ cái giá nào mà bắt lấy hắn.

- Ngươi quá xem thường Điêu Lãnh Phong ta, quá xem thường Vạn Đạo Thần Giáo. Bá Vương Chiến Quốc tuyệt đối không dám vì một tên tội phạm truy nã, mà đắc tội Vạn Đạo Thần Giáo chúng ta. Nhanh, phối hợp!

- Ta còn có điều kiện, ngươi phải ngay trước mặt Khương Phàm, hung hăng giày vò Dạ An Nhiên.

- Ha ha, còn cần ngươi nói??

Điêu Lãnh Phong đột nhiên nhe răng ra cười, đáy mắt hiện ra cường quang, đã bắt đầu huyễn tưởng nữ tử dưới thân thành Dạ An Nhiên.

Tiêu Lạc Lê nhịn xuống buồn nôn, miễn cưỡng mở thân thể tiếp nhận, thế nhưng đúng vào lúc này, đáy mắt nàng đột nhiên nổi lên ý lạnh, toàn thân không bị khống chế mà nổi lên khí lạnh thấu xương.

Thái m đồ đằng, bị đánh thức!

Điêu Lãnh Phong vừa mới triển khai hành trình, đột nhiên bị luồng không khí lạnh lập tức bao phủ hắn, cưỡng bức đông cứng.

- Ngươi muốn hại chết ta?

Điêu Lãnh Phong đẩy lui hàn băng, nhìn hằm hằm Tiêu Lạc Lê.

- Thái m đồ đằng đã xảy ra chuyện gì?

Tiêu Lạc Lê cưỡng ép áp chế Thái m đồ đằng, thế nhưng năng lượng đồ đằng càng ngày càng mãnh liệt, xuyên thấu qua nàng thân thể, nở rộ lên khí âm hàn mãnh liệt.

Giờ khắc này, chiến xa trên bầu trời đột nhiên bộc phát ra cường quan chói mắt.

Một mảnh pháp trận vàng óng ánh bỗng nhiên trải rộng ra mấy ngàn thước, cùng mặt trời ở thâm không mênh mông cộng minh, một loại uy thế bá liệt cường thế đột nhiên bộc phát, khuấy động khung trời, bao phủ đại địa.

Hoang dã dưới chiến xa cũng bạo động kịch liệt trong lúc bất chợt, một uy thế hủy diệt quét sạch hai ba mươi dặm bộc phát giống như nổ tung.

Mặt đất sụt lún, phá thành mảnh nhỏ, dung nham cuồn cuộn dưới địa tầng, thanh âm trầm muộn giống như ác thú trong lòng đất đang gào thét.

Bất luận là Thái Dương đồ đằng trên bầu trời, hay là Sơn Hà Đại Táng ở phía dưới, thì trên uy thế cùng quy mô đều cực kỳ rung động và đặc thù.

Trong nháy mắt, ngay cả cường giả Niết Bàn cảnh đều cảm nhận được kinh hãi.

- Coi chừng, có mai phục!!

Sắc mặt hai vị lão giả đại biến.

Phía trước chính là Bá Vương Chiến Quốc, làm sao có thể có mai phục?

Ai dám ở chỗ này mai phục?

Ai lại có đảm lượng mai phục nơi này?

Không thấy được bọn hắn đã dựng thẳng lên cờ xí sao?

Kẻ địch, khẳng định cực kỳ cường đại!!

Hai vị lão nhân nhanh chóng tỉnh táo lại, ăn ý ra tay, đẩy lui chiến xa sau lưng, sau đó phóng xuất ra võ pháp cường hãn, triển khai phản kích.

Biết thân phận của bọn hắn mà còn dám khởi xướng mai phục, khẳng định là cường giả đặc biệt.

Mà uy thế trên bầu trời cùng mặt đất xác thực kinh người.

Chiến xa ầm ầm tiếng vang, nhanh chóng lui lại, bình chướng bảo vệ mặt ngoài trong nháy mắt đã được kích phát, giống như là Thiên Hoàng giương cánh bay lên, dâng lên khí lãng ngập trời, nhanh chóng ổn định, nhanh chóng chạy trốn về nơi xa.

- Nhanh nhanh nhanh, bảo vệ công tử.

Bọn thị vệ thôi động mãnh hổ, nhanh chóng đuổi theo chiến xa.

- Xảy ra chuyện gì?

Trong chiến xa, Tiêu Lạc Lê cùng Điêu Lãnh Phong chật vật bị nhấc lên, trời đất quay cuồng.

- Chẳng lẽ là Thái Dương đồ đằng?

- Là Khương Phàm sao?

- Khẳng định là hắn!

Tiêu Lạc Lê cường thế giữ vững thân thể, lập tức muốn nhắc nhở bên ngoài, nhưng, chiến xa đang cuồng xông đột nhiên giống như đã đụng phải thứ gì đó.

Rầm rầm!

Không gian vỡ vụn, giống như kính tượng vỡ nát.

Chiến xa lao vùn vụt trong nháy mắt đã biến mất, sau một khắc thì xuất hiện ở bên ngoài vài trăm mét.

Tốc độ chiến xa lao thật nhanh, lại không có ai mạnh mẽ điều khiển, cho nên cường quang sôi trào giống như Thiên Hoàng đang tiếp tục chạy trốn về phía trước.

Kính tượng liên tiếp thoáng hiện!

Chiến xa liên tiếp vượt qua!

Tại tốc độ của chính nó cùng với sự phối hợp của kính tượng, chiến xa đảo mắt đã liền muốn biến mất ở phương xa.

Bọn thị vệ đang đuổi theo đều sửng sốt một chút, đó là cái gì?

Vượt qua không gian sao?

Chiến xa của công tử từ lúc nào đã tăng thêm pháp trận như thế này.

Lợi hại thật!!

- Không đúng, có người đang ở trên chiến xa.

Một vị thị vệ đột nhiên hô to, chỉ vào chiến xa đang nhanh chóng biến mất.

Trên mui xe giống như xuất hiện một nữ tử thần bí, đang phóng thích một thứ gì đó giống như bình chướng không gian.

- Đuổi theo! Nhanh nhanh nhanh!

Bọn thị vệ liên tiếp kịp phản ứng, không phải chiến xa có pháp trận gì, rõ ràng là bị dời đi.

Hai vị lão nhân phía trước đang muốn ứng phó với mai phục trên bầu trời và dưới hoang dã, đột nhiên nghe phía sau la lên, sắc mặt bọn hắn hơi biến đổi, không lo được kẻ địch, lập tức quay người phóng tới phía trước.

Nhưng tốc độ của chiến xa lại quá nhanh, tiếp tục vọt mạnh, liên tiếp vượt qua không gian.

Đảo mắt chính là hơn ba mươi dặm.

Hứa Đan không thèm đếm xỉa đến, nàng ngồi xuống trên chiến xa, theo chiến xa phóng tới, không ngừng phóng thích kính tượng không gian ở phía trước.

Trong chiến xa, Điêu Lãnh Phong còn không biết rõ tình huống, nhưng nghe được là Khương Phàm mai phục, hắn tức giận đến tím mặt.

- Cái tên ngu xuẩn kia lại còn dám mai phục chúng ta? Hắn chán sống rồi sao!! Tại sao Bá Vương Chiến Quốc không có vây khốn hắn? Lũ ngu xuẩn Nam Bộ còn không có đến Chiến quốc đàm phán sao?
Chương 1388 Khuất nhục, liên hoàn sát (2)

Điêu Lãnh Phong nổi giận, lập tức muốn khống chế chiến xa.

- Ngay lúc này!

Hứa Đan tiếp cận tiêu ký đã sớm làm tốt ở phương xa, khống chế kính tượng không gian kéo dài phương vị, mang theo chiến xa bỗng nhiên lao xuống, đánh tới đại địa hoang dã.

Dạ An Nhiên đã ở nơi đó trải rộng ra Ngũ Hành pháp trận, bao phủ đại địa mấy ngàn thước.

Ầm ầm...

Chiến xa phóng tới, vượt qua không gian, đón nó đụng tới hoang dã.

Giống như thiên thạch trượt xuống bầu trời, tốc độ cực nhanh, tình thế càng mạnh hơn.

Cùng với va chạm mãnh liệt, Tiêu Lạc Lê cùng Điêu Lãnh Phong trong chiến xa lập tức chật vật nhấc lên.

- A! Khương Phàm, ngươi đúng là điên cuồng, đến mức để lão tử giận sôi! Giữa chúng ta vừa vặn có trận ước chiến! Đến đây, hôm nay ta phụng bồi tới cùng!!

Điêu Lãnh Phong giận dữ, khống chế chiến xa, tản ra bình chướng bảo vệ, sau đó kích phát linh văn, đẩy cửa đi ra ngoài.

Trong tiềm thức nghĩ là Khương Phàm đang chờ hắn khiêu chiến, cho nên hứn từ trong chiến xa xông ra liền lập tức muốn tìm bóng dáng Khương Phàm.

Nhưng, vừa mới nhảy ra, Ngũ Hành pháp trận được vận sức chờ phát động bên ngoài bỗng nhiên chôn vùi.

Nếu như hắn ở lại trong chiến xa, đương nhiên sẽ không có chuyện, nhưng bây giờ, hắn lại nhảy ra ngoài.

Ngũ Hành chôn vùi, giống như thế giới sụp đổ, xung quanh trong nháy mắt đã thành hắc ám.

Điêu Lãnh Phong giật mình trước nguy cơ, quả quyết kích thích vũ khí huyết cốt phong ấn trong toàn thân lên, hình thành phong ấn bảo vệ cường đại.

Ầm ầm!!

Sau khi tịch diệt, bạo tạc được phóng thích.

Điêu Lãnh Phong gặp va chạm thảm liệt, bị vô tình cuốn bay ra ngoài.

Mà nguồn năng lượng kia còn thuận cửa xe vừa mới rộng mở, tràn vào trong chiến xa.

Tiêu Lạc Lê đang hốt hoảng mặc y phục trong nháy mắt đã bị dìm ngập.

- Năng lượng Ngũ Hành! Dạ An Nhiên?

Điêu Lãnh Phong bị bạo tạc chật vật nhấc lên, vừa mới rơi xuống đất liền bỗng nhiên ngẩng đầu.

- Giết cho ta!!

Dạ An Nhiên đã ngưng tụ lại chiến binh Ngũ Hành, xuyên qua bạo tạc, giết tới trước mặt Điêu Lãnh Phong.

Ngũ Hành Linh Châu trong thân thể nhanh chóng diễn biến, phong vũ lôi điện, ánh sáng,, hắc ám.

Toàn thân Chiến binh phát sáng, giống như là thế giới hình người, cầm trong tay trường thương lao thẳng đến Điêu Lãnh Phong.

- Quả nhiên là ngươi!

Điêu Lãnh Phong cường thế đứng dậy, kích phát xương rồng, giống như Cự Long gào thét, vung mạnh quyền oanh kích.

Ầm ầm!

Trận bạo tạc mãnh liệt lần nữa rung chuyển phế tích, khí lãng nhấc lên, năng lượng tàn phá bừa bãi, xa xa, chiến xa đều bị cường thế tung bay ra ngoài.

Điêu Lãnh Phong tháo chạy hơn trăm mét, mặc dù chật vật, nhưng vẫn ngoan cường chống đỡ, sau một khắc hắn ổn định lại, lập tức phóng lên tận trời, quả quyết né tránh.

Bởi vì lúc trước trên diễn võ trường ở Tự Tại điện, Dạ An Nhiên chính là sau khi đánh ra trường thương đã trực tiếp dẫn bạo chiến binh Ngũ Hành.

Quả nhiên, hắn vừa mới bay lên không, chiến binh Ngũ Hành đã trực tiếp dẫn bạo.

Uy lực và năng lượng của nguồn bạo tạc này thực sự quá mạnh, cho dù hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, những vẫn lần nữa bị bất tung bay vài trăm mét, loại năng lượng kinh người này giống như thế giới đang sụp đổ, trùng kích huyết nhục toàn thân, nổi lên kịch liệt gợn sóng, vũ khí phong ấn trong cơ thể đều giống như muốn bị chấn vỡ.

- Dạ An Nhiên, lần trước chưa chuẩn bị xong, lần này ta sẽ chơi với ngươi thật đủ.

Điêu Lãnh Phong máu me khắp người, đã triệt để nổi giận.

Toàn thân hắn hiện ra vô số vòng xoáy, năng lượng vặn vẹo, cường quang dâng lên, trong mỗi cái vòng xoáy đều có một tiểu nhân chìm nổi ở đó giống hắn như đúc, nhanh chóng hình thành một loại lực lượng cường đại thôn thiên nạp địa ở xung quanh.

Nhưng... Hắn đằng đằng sát khí, tăng vọt chiến ý, lại không có đợi đến thế công trong dự đoán, thậm chí đều không có nhìn thấy Dạ An Nhiên đâu nữa.

Đây là chiến thuật gì?

Điêu Lãnh Phong khẩn trương, ánh mắt lăng lệ, không dám có chút chủ quan.

Thế nhưng, thời điểm hắn đang sẵn sàng chuẩn bị đại chiến, trong năng lượng như thủy triều ở bên cạnh, cuồn cuộn trong sương mù, một con quái xà sáu cánh đang từ trên trời lao xuống, mượn hỗ trợ xông vào trong chiến xa, cuốn lên Tiêu Lạc Lê đang hôn mê phóng lên tận trời.

Dạ An Nhiên ngưng tụ hai cánh Ngũ Hành, mang theo Hứa Đan, cũng thừa dịp loạn rút lui.

Điêu Lãnh Phong đã đợi lại đợi, vẫn không có phát giác được nguy hiểm, nhưng ở vào vị trí của một cường giả, hắn vẫn cho rằng Dạ An Nhiên là đang chuẩn bị đại chiêu, muốn cùng hắn đại chiến toàn lực.

Hắn chưởng khống vòng xoáy toàn thân, chuẩn bị phản kích vào bất cứ lúc nào.

Cho đến khi năng lượng mê vụ xung quanh đều dần dần tản ra, mới đột nhiên phát hiện, đâu còn có người nào nữa!

Điêu Lãnh Phong cảm giác không hiểu thấu.

Đầu tiên là mai phục đánh lén, sau đó lại là cưỡng ép di chuyển, tiếp đến là khởi xướng khiêu chiến, hao tổn tâm cơ vây hắn ở chỗ này, không phải hẳn là nắm chặt thời gian chém giết sao?

Làm sao vừa mới giao thủ đã rút lui!

Là bởi vì người của hắn phản ứng quá nhanh, đã sắp đuổi tới, tự nhận là không có cơ hội, chỉ có thể rút lui sao?

Hay là...

Điêu Lãnh Phong bỗng nhiên chú ý tới chiến xa xoay lệch ở nơi xa, trong lòng hơi động một chút, lập tức tiến lên.

Bên trong trống rỗng, không thấy Tiêu Lạc Lê đâu nữa.

- Mục tiêu của Khương Phàm là Tiêu Lạc Lê? Thái m đồ đằng?

Điêu Lãnh Phong đột nhiên kịp phản ứng, mai phục, đe dọa, di chuyển, mê hoặc, sau đó mục đích thực sự là vì Thái m đồ đằng trên người Tiêu Lạc Lê.

Đáng chết, Khương Phàm quá xảo quyệt.

- Công tử, ngài không sao chứ?

Hai vị lão nhân bằng tốc độ nhanh nhất đuổi theo, nhìn thấy Điêu Lãnh Phong không có việc gì, đều nhẹ nhàng thở ra.

- Đuổi theo! Mau đuổi theo! Bọn hắn đã bắt Tiêu Lạc Lê đi, mục tiêu của bọn hắn là Thái m đồ đằng!

Da thịt phía sau lưng Điêu Lãnh Phong nứt ra, hai cánh Kim Bằng được triển khai, giống như là thiểm điện phóng lên không.

- Thái m đồ đằng? Đáng chết, đuổi!!

Hai vị lão nhân đột nhiên đã hiểu.

Bọn hắn lại bị tuỳ tiện tính kế, thậm chí có thể nói là bị chơi xỏ.

Đây là ai đang tính kế?

Khương Phàm sao?

Tại lúc bọn hắn không có chút chuẩn bị nào, càng là tại nơi không có nghĩ tới, bố trí mai phục.

Trước tiên dẫn phát uy thế cường đại, để bọn hắn cảnh giác, nghĩ lầm là cường giả phục kích, theo bản năng xua đuổi chiến xa. Sau đó lại dùng vũ khí Không Gian, nhanh chóng di chuyển chiến xa, ném tới mục đích.

Tính toán Điêu Lãnh Phong sẽ chủ động đi ra, liền đang nhìn phục kích, phát khởi thế công.

Chờ khi Điêu Lãnh Phong nghĩ là đối thủ của hắn, lại thừa dịp bắt loạn Tiêu Lạc Lê đi.

Vòng vòng đan xen, lại lôi lệ phong hành (*).

(*) Sấm vang gió cuốn, tác phong nhanh nhẹn mạnh mẽ.

Chỉ trong nửa phút ngắn ngủi, bọn hắn lại đùa bỡn vỗ tay.

Cái tên điên này quả nhiên không đơn giản, trách không được có thể từ phương bắc chạy trốn tới phương nam.
Chương 1389 Vô cùng nhục nhã

Khương Bân giương cánh trăm mét, nhấc lên cuồng phong mãnh liệt, tốc độ liên tiếp tăng lên.

Hứa Đan đứng trên đỉnh đầu nó, liên tục phóng thích kính tượng không gian, đả thông con đường không gian.

Khương Bân nhanh chóng lao vùn vụt, cũng không ngừng va chạm kính tượng, cường thế kéo khoảng cách ra hơn hai mươi dặm.

Tuy nhiên, cảnh giới hai vị lão giả quá cao, rất nhanh đã vượt qua Điêu Lãnh Phong, tới gần Khương Bân.

Khoảng cách hai mươi dặm dần dần bắt đầu rút ngắn.

Mười tám dặm... Mười lăm dặm... Mười hai dặm... Mười dặm...

- Ngươi trốn không thoát!

Hai vị lão nhân liên tiếp thể hiện ra uy thế cường đại.

Một người là Lôi Đình linh văn màu đen.

Toàn thân hiện ra lôi triều màu đen tà ác, trải rộng ra vài trăm mét trên bầu trời, mặc dù phạm vi không lớn, nhưng lại cực kỳ nồng đậm, phảng phất muốn chôn vùi không gian, hình thành một cái lỗ đen đáng sợ.

Một người là linh văn đầu rồng.

Đầu răng rắc giòn vang, biến thành Man Long dữ tợn. Cương khí sôi trào giữa trời, kịch liệt xen lẫn, hình thành hư ảnh Thượng Cổ Man Long khủng bố.

Thánh văn hoàng đạo, đặc biệt càng cường đại.

Mặc cho Khương Bân tốc độ cực nhanh, nhưng vẫn bị bọn hắn nhanh chóng rút ngắn khoảng cách.

- Bắt bọn hắn lại, bắt lấy!

Điêu Lãnh Phong ở phía sau lo lắng la lên.

Nhưng... Khi bọn hắn trải qua nơi mai phục trước đó, Khương Phàm cưỡi tặc điểu biến thành Kim Ô, phóng lên tận trời, chặn lại giữa không trung.

Khương Bân nhanh chóng lướt qua, phóng tới Bá Vương Chiến Quốc.

- Ta, Khương Phàm! Trưởng lão nội bộ Sí Thiên giới! Đại biểu Sí Thiên giới, hoan nghênh Vạn Đạo Thần Giáo!

Khương Phàm giơ cao ngọc phù, to rõ thanh âm vang vọng bầu trời.

- Ta, Hung Linh hầu phủ, Triệu Thế Hùng, đại biểu Bá Vương Chiến Quốc, hoan nghênh Vạn Đạo Thần Giáo!

Triệu Thế Hùng cũng đứng sau lưng Khương Phàm, cao giọng la lên, chỉ là sắc mặt của hắn vô cùng đặc sắc.

Vạn Đạo Thần Giáo?

Ngọa tào, Khương Phàm... kẻ địch hắn phục kích lại là hoàng đạo Tây Bắc?

Tên điên này làm sao lại chọc tới người của hoàng đạo rồi?

Hơn nữa còn biết là Vạn Đạo Thần Giáo muốn tới, cũng biết là ai muốn tới!

Triệu Thế Hùng chỉ đi ra mở mang tầm mắt, thuận tiện khống chế Khương Phàm đừng gây chuyện.

Nhưng tình huống bây giờ lại như thế nào?

Thành đồng lõa của Khương Phàm!

Hai vị lão nhân liên tiếp dừng lại, nhưng uy thế mãnh liệt tràn ngập đất trời, tiến lên phía Khương Phàm Triệu Thế Hùng, chấn động đến bọn hắn khí huyết sôi trào, đau đớn khó chịu.

Chênh lệch cảnh giới quá lớn!

- Ta, Khương Phàm, trưởng lão nội bộ Sí Thiên giới, đại biểu Sí Thiên giới, hoan nghênh Vạn Đạo Thần Giáo.

Khương Phàm giơ cao ngọc phù, lần nữa hô to, để hai lão gia hỏa biết bọn hắn không có nghe lầm.

- Ta, Hung Linh hầu phủ Triệu Thế Hùng, đại biểu Bá Vương Chiến Quốc, hoan nghênh Vạn Đạo Thần Giáo.

Triệu Thế Hùng cũng kiên trì hô to.

- Ngươi gia nhập Sí Thiên giới?

Hai vị lão nhân thần giáo nhìn chằm chằm ngọc phù, sắc mặt thay đổi.

- Các ngươi chỉ lo đi đường, không có nghe ngóng tình huống Nam Bộ sao? Ta cũng sớm đã gia nhập Sí Thiên giới!

Khương Phàm đón khí lãng cuồn cuộn, ngoan cường giữ vững thân thể.

Hai vị lão nhân trao đổi ánh mắt, Khương Phàm trở thành trưởng lão Sí Thiên giới?

Cái này có thể phiền toái.

Sí Thiên giới thuộc về hoàng tộc Tây Nam bộ, lệ thuộc vào hoàng đạo Tây Nam —— Thái Cổ Thần Miếu!

Nếu như Vạn Đạo Thần Giáo bọn hắn vượt qua địa vực mạo phạm hoàng tộc Tây Nam, chẳng khác nào khiêu khích hoàng đạo Tây Nam, đây chính là tối kỵ.

- Tại sao dừng lại? Bắt lấy hắn đi!

Điêu Lãnh Phong chạy tới nơi này, tức giận quát tháo.

- Công tử, bây giờ hắn là trưởng lão Sí Thiên giới.

Hai vị lão nhân thấp giọng nhắc nhở.

- Chuyện khi nào?

Điêu Lãnh Phong nhướng mày, tại thời khắc mẫn cảm này vậy mà Sí Thiên giới lại thu nhận Khương Phàm?

Hoàng tộc Đan Đạo này không phải không hỏi thế sự, tuyệt đối trung lập sao?

- Không rõ ràng. Nhưng có ngọc phù, có Hung Linh hầu phủ làm chứng, còn dám phục kích bên ngoài Chiến quốc, sẽ không có giả.

Vẻ mặt của lão nhân thần giáo nghiêm trọng.

Nếu như Khương Phàm chỉ là đang tìm kiếm Hung Linh hầu phủ bảo hộ, lấy địa vị Vạn Đạo Thần Giáo bọn hắn, hoàn toàn có thể khiến cho bọn hắn giao người, thậm chí cưỡng ép bắt người, thế nhưng Khương Phàm đã tiến vào Sí Thiên giới, ý nghĩa liền thay đổi hoàn toàn.

- Bắt lại cho ta!!

Điêu Lãnh Phong đột nhiên thét lên ra lệnh.

- Công tử, không nên vọng động!

- Khương Phàm phục kích chúng ta trước, là bọn hắn khiêu chiến Vạn Đạo Thần Giáo, chúng ta làm chỉ là phản kích. Bắt lại cho ta.

- Chậm đã!

Khóe miệng Khương Phàm lộ ra nụ cười quỷ dị:

- Ta xác thực thấy các ngươi bị phục kích, nhưng người phục kích các ngươi đã chạy về Bá Vương Chiến Quốc, không có chút liên quan nào tới ta.

- Khương Phàm, ngươi muốn giả ngu?

- Sự thật chính là như vậy. Ta ở đây nghênh đón, vừa vặn mắt thấy các ngươi bị phục kích, chỉ thế thôi. Chuyện phục kích, không liên quan gì tới ta cả.

Khi Khương Phàm đang nói chuyện, Bá Vương Chiến Quốc nơi đó đã dâng lên số lượng lớn thân ảnh, xông về nơi này.

Chính là người của Hung Linh hầu phủ, trước đó phụng mệnh đuổi bắt Khương Phàm, nhưng sau khi được Triệu Thế Hùng điều giải, bọn hắn tạm thời dừng ở bên ngoài Chiến quốc.

- Bắt lấy!

Điêu Lãnh Phong quả quyết hạ lệnh.

Triệu Thế Hùng lập tức lên tiếng:

- Dám tùy tiện bắt người, các ngươi coi nơi này là Tây Bắc Bộ sao?

Hai vị lão nhân do dự, bọn hắn là tới bái phỏng Sí Thiên giới, không phải đến mạo phạm.

Nếu như lại bị hoàng đạo Tây Nam nắm lấy cơ hội, đừng nói Tiêu Lạc Lê, ngay cả bọn hắn cùng Điêu Lãnh Phong cũng có thể bị giữ lại.

Điêu Lãnh Phong hận không thể tự mình ra tay, thế nhưng người của Bá Vương Chiến Quốc ở đó đang nhanh chóng tới gần.

Khương Phàm cười nói:

- Thật đáng tiếc khi các ngươi bị mai phục, nhưng nơi này là ở ngoài Bá Vương Chiến Quốc, không liên quan tới chúng ta. Các ngươi... Tự nghĩ biện pháp tiếp nhận đi.

- Khương Phàm, ngươi là cố ý dẫn ta tới?

Điêu Lãnh Phong đột nhiên đã nghĩ thông suốt, trách không được Khương Phàm lại ở Vương Quốc Hắc Ám cố ý kích thích hắn, thì ra lúc ấy đã nghĩ kỹ muốn mai phục ở chỗ này, mà mục tiêu lại là Tiêu Lạc Lê.

- Xem ra ngươi còn không tính quá ngu.

- Đồ hỗn trướng, ngươi cũng dám tính toán ta!

- Không cần luôn cho là mình đến từ hoàng đạo liền có thể miệt thị tất cả mọi người dưới hoàng đạo, hôm nay đây coi như cho ngươi một bài học.
Chương 1390 Trêu chọc phải Chí Tôn Kim Thành cùng Hỗn Độn Tử Phủ

- Ta cũng cho ngươi học một khóa. Tất cả mọi người hẳn là có lòng kính sợ đối với hoàng đạo, uy thế đó không phải tự mình thổi phồng tới, mà là tích lũy ngàn năm vạn năm. Dùng cái gì tích lũy? Thi hài!

- Mỗi đường lên trời của một hoàng đạo, đều bày thi cốt khắp nơi. Thi cốt của ai, chính là của những kẻ đáng thương tự cho là đúng các ngươi đây!

Điêu Lãnh Phong lên cơn giận dữ, cường thế giằng co với Khương Phàm:

- Ngươi làm nhục ta, ngươi đã thành công, ngươi cũng đáng được kiêu ngạo, nhưng, cái chết của ngươi cũng không xa nữa đâu.

- Vậy chúng ta chờ xem? Nhìn xem là ngươi chết trước, hay là ta vong trước.

- Ngươi chắc chắn phải chết! Không có bất kỳ lo lắng gì! Không chỉ là bởi vì ngươi khiêu khích ta, còn có ngươi...

- Ta cái gì?

- Vào đêm cùng ngày chúng ta trở lại Vạn Đạo Thần Giáo, Hướng Vãn Tình chết rồi, ăn thuốc độc dung hồn thực cốt. Trước đó đang tốt, vì sao đột nhiên tìm cái chết? Trong này khẳng định có nguyên do gì đó. Mà trước khi nàng chết, chỉ gặp qua duy nhất một mình ngươi. Thần giáo vốn tính đợi ta bắt ngươi về, thuận tiện tra thẩm, nhưng bây giờ, xem ra đã không cần bọn họ tự mình ra tay!

Khương Phàm thể hiện lạnh nhạt:

- Người của các ngươi đã chết, có liên quan gì với ta?

- Ngươi không cần giải thích với ta, ta cũng không cần giải thích cùng ngươi.

Điêu Lãnh Phong hung tợn nhìn Khương Phàm.

Hắn chưa từng bị qua khuất nhục như vậy, bị người khác mưu hại, bị người khác chế giễu, ngay cả nữ tử của mình đều bị cướp đi.

Nếu như đối thủ là hoàng đạo khác, hắn còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận, nhưng kẻ mạo phạm hắn lại là tên giặc cỏ cuồng đồ hoàn toàn không đáng để vào mắt.

Vô cùng nhục nhã!

Lúc này, số lượng lớn cường giả Hung Linh hầu phủ chạy tới nơi này, xa xa nhân tiện nói:

- Khương Phàm trưởng lão, phụng Giới Chủ, mời ngài về Sí Thiên giới.

- Điêu công tử, trong nhà có một chút chuyện, ta xin cáo từ, trên đường trở về ngươi cũng phải cẩn thận một chút đấy.

Khương Phàm cố ý liếc mắt nhìn bọn hắn, cười nhạo nói:

- Ta còn tưởng rằng đường đường Điêu Lãnh Phong công tử xuất hành, hẳn là có tràng diện càng lớn, tối thiểu cũng là Bán Thánh cùng đi, kết quả... Ha ha, ngươi, cũng chỉ có như vậy.

Điêu Lãnh Phong tức giận đến mức khóe miệng đều đang run rẩy, gia gia hắn đều mới Bán Thánh, hắn nào có tư cách mời người đến độ cao kia cùng đi, mà 'Cờ xí' của Vạn Đạo Thần Giáo chính là lực lượng uy hiếp mạnh nhất, bất kỳ người nào nhìn thấy cũng đều phải kính sợ, bao gồm cả Thánh Nhân bên ngoài!

- Công tử, chúng ta về thần giáo trước.

Hai vị trưởng lão bảo vệ Điêu Lãnh Phong, đối kháng với cường giả Hung Linh hầu phủ.

- Nếu đã tới, sao có thể tuỳ tiện trở về. Đi, chúng ta tiếp Bá Vương phủ.

Điêu Lãnh Phong cắn răng, nghĩ đến một biện pháp đặc biệt, có thể làm cho Sí Thiên giới ngoan ngoãn giao Khương Phàm ra.

Bá Vương phủ!

Tiểu vương gia - Sở Thương Minh tự mình tiếp đãi, sau khi khách sáo giới thiệu một phen, Điêu Lãnh Phong cũng nói thẳng ý đồ của mình khi đến đây:

- Sí Thiên giới tại sao muốn thu nhận Khương Phàm? Chẳng lẽ chỉ cần thuật luyện đan đủ mạnh liền có thể không quan tâm phẩm hạnh cùng tính tình?

- Điêu huynh có chỗ không biết. Ba ngày trước Sí Thiên giới vừa thu nhận Khương Phàm, chỉ là minh xác thái độ, ước định không cần tuyên bố với bên ngoài. Nhưng Khương Phàm lại tìm cớ, trắng trợn tuyên truyền, huyên náo xôn xao.

- Giới Chủ tức giận, cho Hung Linh hầu phủ đi bắt Khương Phàm, nhưng Hung Linh hầu phủ cố ý kéo dài thời gian, cho tới hôm nay mới hành động.

- Hung Linh hầu phủ thiên vị Khương Phàm như vậy, còn tổn hại lệnh của Giới Chủ, Bá Vương phủ các ngươi làm chủ nhân Chiến quốc liền không có chế tài?

- Ha ha, quan hệ giữa Chiến quốc cùng Sí Thiên giới tương đối phức tạp, quan hệ giữa Bá Vương phủ chúng ta cùng Hung Linh hầu phủ cũng rất phức tạp.

- Theo ý kiến của tiểu vương gia, Sí Thiên giới sẽ xử trí Khương Phàm như thế nào?

- Khương Phàm xác thực đã gây phiền toái, nhưng ta đoán Giới Chủ nhiều nhất là cấm đoán hắn, không đến mức trực tiếp đuổi đi.

- Vì sao? Đây cũng không phải là phiền phức, đây là gây họa.

- Khương Phàm chỉ cần khẳng định mình không có công khai tuyên bố, mà là bị người phát hiện ngọc phù, không coi là chủ động gây tai hoạ. Còn sự kiện phục kích, các ngươi ngay cả cái bóng của hắn đều không có nhìn thấy, làm sao khẳng định chính là hắn làm?

- Sí Thiên giới là nơi giảng quy củ, không có chứng cứ trực tiếp, không thể nào cưỡng ép định tội. Ngươi đừng nhìn Khương Phàm điên điên khùng khùng, ngang ngược càn rỡ, kỳ thật hắn rất khôn khéo xảo quyệt, vô cùng giỏi về tính toán.

Lúc Sở Thương Minh nói chuyện, vô ý thức lắc đầu, rung động.

Bởi vì hoàn cảnh Bá Vương Chiến Quốc đặc biệt náo nhiệt, hắn thuở nhỏ tiếp xúc qua muôn hình muôn vẻ các loại người, cho nên giỏi về quan sát người, cũng giỏi về phân tích người.

Khương Phàm là thuộc về loại bụng dạ cực sâu kia, tính tình vô cùng ác độc.

Trong mắt của hắn hoàn toàn không có bất kỳ kính sợ gì, bất luận là đối mặt thiên tài cỡ nào, thế lực cỡ nào, trong mắt hắn đều chia làm ba loại cực kỳ đơn giản —— có thể qua lại được tính là bằng hữu; không thể nào qua lại được tính là kẻ thù; không cần thiết phải kết giao, không quan tâm.

Toàn bộ ngôn ngữ hành động của hắn đều mang theo mục đích, lời hôm nay nói, chuyện hôm nay làm, rất có thể là đang làm chuẩn bị cho hơn mười ngày sau, chuyện hôm nay làm được, mục đích đã đạt tới, cũng có thể là hơn mười ngày trước đã làm nền tốt.

Người như vậy, cực kỳ nguy hiểm!

Hoặc là phù dung sớm nở tối tàn, hoặc là có thể thành đại sự!

Điêu Lãnh Phong không để ý Sở Thương Minh đang rung động, cũng không biết hắn đang rung động cái gì, tiếp tục hỏi:

- Nếu như Khương Phàm lừa gạt các ngươi thì sao?

- Vậy phải xem hắn lừa gạt ai, lừa gạt tới trình độ nào.

- Khương Phàm phiền phức xa so với các ngươi tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. Trong mắt các ngươi, hắn chỉ là mạo phạm hoàng tộc phương bắc, trên thực tế, hắn đều có thù hận với hai đại hoàng tộc Chí Tôn Kim Thành và Hỗn Độn Tử Phủ, ngay cả Vạn Đạo Thần Giáo chúng ta đều có ân oán với hắn. Đây cũng là nguyên nhân ta tự mình tới đây. Tính như vậy, Khương Phàm kết thù kết oán một hoàng đạo, ba hoàng tộc. Người như vậy, Sí Thiên giới các ngươi sẽ còn muốn nữa không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK