Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2416 Hủy Diệt (2)

Sau khi bọn hắn xuất động không lâu, các cường giả lưu thủ tại hoàng triều đã bắt đầu tụ hợp tất cả tài nguyên, bao gồm linh vị tổ từ, sớm chuẩn bị chuyển dời đến nơi bí ẩn.

Nếu như chiến tranh tại Phù Tang Thần Cung thuận lợi, bọn hắn sẽ trở về một lần nữa. Nếu như không thuận lợi, bọn hắn mang theo bảo vật tìm Xích Thiên Thần Triều nương tựa.

Nhưng... hoàng thất của Thanh Bình hoàng triều và Thiên Quang hoàng triều mang theo tài nguyên cùng đời mới thoát khỏi hoàng thành không lâu, sau đó lại vô tình gặp phải phục kích!!

Kẻ phục kích bọn hắn không phải người khác, đương nhiên đó là Thiên Hồ Thánh Vương, Bạch Tai!

Thuộc tính của bọn hắn rất đặc thù, nên không trực tiếp tham dự chiến trường tại Phù Tang Thần Cung, nhưng không có nghĩa là bọn hắn chỉ làm quần chúng.

Trước khi xuất chinh, Thiên Hậu đã an bài bọn hắn tiếp cận hai hoàng triều, để tránh hoàng triều sớm di chuyển tài nguyên.

Phù Tang Thần Cung!

Phù Tang Thần Thụ kéo dài chặn đánh, không thể trì hoãn việc thế giới Hỗn Độn tới gần.

Bọn người Khương Phàm thì đang phá hư dưới lòng đất, cũng tổn thương nghiêm trọng đến sinh cơ của Phù Tang Thần Thụ.

Cuối cùng... Khi hành động diệt trừ tận gốc của bọn người Kiều Vô Hối áp súc đến phạm vi trăm dặm xung quanh Phù Tang Thần Cung, bọn hắn lại không để ý tới rễ già trong địa tầng nữa, mà là phát động toàn diện, triển khai vây bắt đối với các loại mãnh cầm của Kim Ô Yêu tộc.

Phù Tang Thần Thụ bị hao tổn sinh cơ, lại tăng thêm việc liên tục tiêu hao, uy lực và năng lượng của mặt trời lĩnh vực rõ ràng đã bị hạ xuống, kém xa bình thường một nửa.

Đối với bọn người Kiều Vô Hối mà nói, đã không có trí mạng ảnh hưởng, đối với Kim Ô Yêu tộc và các loại mãnh cầm mà nói, cũng khó thể mượn đến năng lượng càng mạnh hơn.

Sau khi Khương Phàm triệt để thanh lý mất rễ chính xung quanh rễ già, hắn liền rời khỏi địa tầng, lấy Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng nhất cử trọng thương Phù Tang Thần Thụ đang mệt mỏi!

Khi các Thánh Tổ của Thanh Bình hoàng triều cùng Thiên Quang hoàng triều mang theo đội ngũ, đằng đằng sát khí vọt tới lãnh địa của Phù Tang Thần Cung, lại liên tiếp đứng ở bên ngoài mấy trăm dặm, con mắt trừng lớn, rung động đến toàn thân run rẩy.

Phù Tang Thần Thụ nguy nga che trời trong trí nhớ kia đã không có ở đây, xa xa nhìn lại, chỉ còn lại thân cây có khoảng mấy ngàn mét!

Mặc dù mặt ngoài thân cây còn thiêu đốt lên Thái Dương Tinh Hỏa, nhưng lại hoàn toàn không còn cường thịnh đã từng có nữa.

Từ nơi xa nhìn đến, nửa trên Phù Tang Thần Thụ hơn tám vạn mét đang bị Hỗn Độn nuốt hết, từ từ biến mất trong sương mù nồng đậm.

Lại nhìn xung quanh Phù Tang Thần Thụ, thi hài chất đầy đất, máu tươi lại vô biên.

Mấy triệu mãnh cầm, bị đồ sát thảm liệt!

Kim Ô Yêu tộc không một tên may mắn thoát khỏi!

Số lượng lớn võ giả không gian đang tùy ý sưu tập thi hài cùng máu tươi, vận chuyển về mê mụ Hỗn Độn ở xa xa.

- Kết thúc?

- Chúng ta tới đã chậm?

- Phù Tang Thần Thụ lại bị chặt?

- Kim Ô Yêu tộc cao ngạo vậy mà lại trở thành như thế này... Diệt tộc...

Các Thánh Tổ của Thanh Bình hoàng triều cùng Thiên Quang hoàng triều đều không dám tin và mắt mình, cứ như tất cả mọi thứ ở trước mắt đều là ảo giác.

Hai tháng trước, bọn hắn còn cầu kiến Phù Tang Thần Cung, ngay lúc đó Kim Ô Yêu tộc là kiêu ngạo cùng cường thịnh đến cỡ nào, ngay lúc đó Phù Tang Thần Thụ vẫn sáng chói lại nguy nga đến cỡ nào.

Kết quả... Mất ráo!!

Đây là hoàng đạo cơ mà!!

Đây là chủ nhân Đông Bộ cơ mà!!

Bây giờ chiến tranh tại Thương Huyền, thật sự đã đến mức thế lực cấp hoàng đạo trong khoảnh khắc đã có thể bị hủy diệt ngay rồi sao?

Hưng thịnh không suy dài đến vạn năm, hủy diệt lại chỉ dùng một ngày.

Đây là hoang đường đến cỡ nào, lại là bi thương đến cỡ nào.

- Các vị...

Một giọng nói lạnh lùng đột nhiên quanh quẩn ở không gian phía trước.

Giữa đất trời sáng tỏ đột nhiên vặn vẹo ra vòng xoáy không gian, liên tiếp với thâm không vô tận.

Một nam tử cả người quấn liệt diễm ba màu, còn có một nam tử già nua lại thô cuồng, đồng thời xuất hiện trong thâm không, ở trên cao nhìn xuống quan sát bọn hắn.

Các cường giả hoàng triều bỗng nhiên biến sắc, da đầu đều run lên từng trận.

Khương Phàm?

Đông Hoàng Càn!

Hai vị này đã đang chờ bọn hắn sao?

- Chúng ta... Chúng ta không phải đến tham chiến, chúng ta là... Là đến tuyên cáo trung lập!

Thánh Tổ của Thiên Quang hoàng triều lập tức nghĩ đến đối sách.

Kiếm Hùng hoàng triều cùng Băng Lam hợp chủng quốc không phải đã trung lập rồi sao?

Bọn hắn cũng có thể làm như vậy!

Đôi mắt của các Thánh Tổ Thanh Bình hoàng triều sinh huy, lập tức phụ họa:

- Chúng ta đã quyết định, sứ giả đã bắt đầu liên hệ cùng tổ sơn. Chỉ cần tổ sơn nơi đó đồng ý, chúng ta mở toàn diện hoàng triều, trở thành khu an toàn ở Đông Bộ, giảm bớt áp lực cho thánh địa Đông Bộ.

- Thanh Bình hoàng triều cùng Thiên Quang hoàng triều sẽ trở thành khu trung lập mới, nhưng không có quan hệ cùng các ngươi!

- Có ý gì?? Không rõ? Hảy là giả vờ không rõ! Chính các ngươi làm lựa chọn, liền phải gánh chịu hậu quả. Lên đường đi, Thanh Bình hoàng triều cùng Thiên Quang hoàng triều sẽ tiếp tục tồn tại, nhưng phương thức tồn tại là nước phụ thuộc của Vạn Thế Thần Triều ta!

Khương Phàm ra hiệu cùng Đông Hoàng Càn, Khương Bá, Hoàng bánh nướng, các Thánh Linh nhao nhao bước ra hư không, triển khai săn giết đối với hai cường giả hoàng triều.

Khương Phàm là không thể nào tiếp nhận hai hoàng triều này đầu hàng.

Tình huống của bọn hắn cùng Kiếm Hùng hoàng triều treo cô độc ở Tây Bộ và Băng Lam hợp chủng quốc ở Bắc Bộ và khác biệt, hai hoàng triều là kia thật sự là cùng đường mạt lộ, cũng đúng là muốn trung lập, lấy năng lực tổ sơn, cũng có thể đè ép được cường giả cao tầng tụ tập tới đó.

Nhưng hai phe này không chỉ là bị ép trung lập, vị trí còn tới gần cùng Xích Thiên Thần Triều, từ xưa đến nay đều tồn tại bí mật qua lại.

Cho dù là trung lập, tương lai đều có thể ở bên cạnh.

Vài ngày sau, Chí Tôn Hoàng Đạo lo lắng chờ đợi bọn họ rốt cuộc cũng chờ được tin tức Khương Phàm phản kích.

Nhưng không phải là Cửu Lê Ma tộc ở Tây Bộ, cũng không phải Thiên Cực giới ở hư không, càng không phải là Chí Tôn Hoàng Đạo, mà là Phù Tang Thần Cung, ngoài ý muốn vượt qua tất cả mọi người!

Càng không thể tin hơn chính là, ba ngày thiên lý ngắn ngủi, bọn người Khương Phàm liền quét ngang Đông Bộ, giải quyết triệt để Phù Tang Thần Cung cùng hai đại hoàng triều độc bá Đông Bộ hai mươi ngàn năm qua.

Tất cả mọi người lại lần nữa thấy được một mặt cường hãn của Khương Phàm, loại cường hãn này đã đến trình độ có thể làm cho hoàng đạo ngoại vực tuyệt vọng và vô lực, tất nhiên cũng là đến tình trạng để Chí Tôn Hoàng Đạo kiêng kỵ.

Sau khi có được tài nguyên của một đại hoàng đạo, hai đại hoàng tộc, tất nhiên thực lực của Khương Phàm sẽ lại được tăng cường lần nữa!

Theo tin tức oanh động lan tràn, Khương Phàm lại cao điệu phát ra hiệu triệu —— ngày hai mươi lăm tháng mười hai, xin mời Xích Thiên Thần Triều, Đại Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện, tiến về Thượng Thương cổ thành!
Chương 2417 Giao Dịch Tại Thượng Thương (1)

Xích Thiên Thần Triều!

- Khương Phàm muốn làm cái gì trong hồ lô?

Chu Phục Sinh cau mày, thực sự không hiểu rõ ý nghĩa của hội minh này là ở nơi nào.

Hai bên đều nháo đến mức không chết không thôi, còn có gì phải gặp mặt nữa sao?

Chu Ngạo Hoàng trầm ngâm nói:

- Chẳng lẽ Khương Phàm lại muốn làm cục tại Thượng Thương? Lấy hội minh ngụy trang, một mẻ hốt gọn người của Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta như trong quá khứ?

Chu Phục Sinh chậm rãi lắc đầu:

- Hắn không sợ hai vị Thần Tôn đột nhiên giáng lâm, một mẻ hốt gọn bọn hắn lại sao? Huống chi, chúng ta không cần thiết phải an bài Thánh Vương Thánh Hoàng đi qua thật, chỉ cần an bài sứ giả có địa vị có thân phận Thánh Linh đi qua là đủ.

Chu Ngạo Hoàng bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề:

- Chẳng lẽ Khương Phàm muốn trù hoạch kiến lập Vạn Thế Thần Triều rồi? Muốn nói chuyện ngưng chiến chuyện cùng chúng ta?

Chu Phục Sinh chậm rãi lắc đầu:

- Hắn không báo thù, kiến triều trước? Cửu Lê Ma tộc còn đang chiếm lấy Tây Bộ, Thiên Cực giới còn đang phiêu đãng ở hư không, giải quyết còn không có áp lực quá lớn, vì sao không giải quyết xong lại kiến triều?

Nói đến đây, Chu Phục Sinh có chút bực bội.

Khương Phàm thật sự là không làm việc theo lẽ thường, lại để Cửu Lê Ma tộc đó mà không động vào, bôn tập Phù Tang Thần Cung, càng không thể tin hơn chính là, chỉ trong ba ngày ngắn ngủi mà hắn đã quét ngang Đông Bộ.

Xích Thiên Thần Tôn lạnh lùng chặn ngang bọn hắn.

- Hắn muốn gặp, chúng ta chỉ thấy. Chẳng lẽ chúng ta đúng là sợ hắn không thành thật sao? Chỉ cần hắn không thành thần, cũng không dám mạo phạm Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta! Mà một cái Phù Tang Thần Cung, còn chưa đủ để Khương Phàm thành thần!

Chu Phục Sinh nói:

- Ta tự mình chọn người trong hoàng thất đi qua.

- Dặn dò người đi qua, Khương Phàm rất mạnh mẽ, nhưng Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta càng mạnh hơn, biểu hiện ra khí độ nên có cho ta. Còn có, Man Hoang Chiến tộc nơi đó không cần thư giãn, nhìn chằm chằm vào cho ta! Mặc kệ phát hiện bất cứ vấn đề nào, đều phải trở về báo cáo trước tiên!

Xích Thiên Thần Tôn rất muốn thừa dịp thời kì đặc thù này, hung hăng giáo huấn Man Hoang Chiến tộc, triệt để đánh cho đến tàn phế.

Nhưng bây giờ khiêu khích Man Hoang Chiến tộc, chính là mang ý nghĩa khiêu khích Huyết Ma Đế tộc phía sau bọn chúng, dễ dàng dẫn phát hậu quả nghiêm trọng. Huống chi, lực phòng ngự của Man Hoang Cổ Thành lại cực mạnh, một lát bắt không được, còn dễ dàng hấp dẫn mang theo Khương Phàm lại.

Việc hắn có thể làm bây giờ, chỉ có thể là giám sát Man Hoang, kịp thời phòng ngự.

Chu Ngạo Hoàng vội vàng xác nhận, chuyện này là an bài hắn tự mình phụ trách.

Xích Thiên Thần Tôn lại hỏi:

- Chu Thái, Triệu Hoa Vinh bế quan như thế nào rồi?

- Chu Thái coi như thuận lợi, linh văn đã là Thánh Hoàng Thiên phẩm, chỉ cần lại chồng chất tài nguyên, liền có thể tiến tới cảnh giới Thánh Hoàng! Trước mắt Triệu Hoa Vinh còn không có biến đổi linh văn, ta sẽ chú ý mọi lúc, nếu có cần, tiếp tục cung cấp thần vật!

Chu Phục Sinh cung kính bẩm báo.

Chu Thái là Nhân Hoàng đương thời, Triệu Hoa Vinh là Vô Thượng Vương thần triều, hai người này là được Thần Tôn khâm định làm Thánh Hoàng.

Ngoại trừ cái đó ra, còn có hai vị thống lĩnh hoàng thất là Hắc Thiên Vương và Kim Luân Vương, cùng các chủ Chân Thiên Các cũng được khâm định bồi dưỡng đến Thánh Vương, số lượng lớn vương hầu cùng lão tổ tông môn cấp Bán Thánh được cung cấp tài nguyên bồi dưỡng đến Thánh Linh.

Ở thời kỳ bình thường, Xích Thiên Thần Triều bồi dưỡng Thánh Vương Thánh Hoàng xác thực rất khó, đều là thông qua tài nguyên sưu tập trong gần mấy trăm năm. Nhưng bây giờ thuộc về thời kì đặc thù, lại còn là chuyện sinh tử tồn vong, bọn hắn bắt đầu vận dụng 'căn bản' của thần triều, vận dụng bảo cốt Thánh Hoàng, thậm chí là thần vật mà các đời Thánh Hoàng, Thần Linh lưu lại!

Nhưng dù vậy, bồi dưỡng hai vị Thánh Hoàng, năm vị Thánh Vương, đã là cực hạn mà bọn hắn có thể bảo đảm làm được.

Từ tình huống Vô Thượng Vương - Triệu Hoa Vinh đến xem, chỉ sợ hoàng thất cần phải tiếp tục lấy máu mới có thể bảo đảm để hắn thành công.

- Không tiếc cái giá bồi dưỡng, nhắc nhở tất cả vương hầu cùng tông môn, cũng điều động toàn bộ tài nguyên phong tồn của bọn hắn, đừng có giữ lại chút nào!

Xích Thiên Thần Tôn nghiêm túc nhắc nhở, nhưng hắn không biết, lời nói này đã là lần nhắc nhở thứ mười của hắn rồi.

Chuyện này cũng đủ để biểu hiện sâu trong nội tâm của hắn sốt ruột như thế nào.

Cuộc chiến thảm bại tại Thiên Trụ sơn đã đẩy hắn lên tình trạng cực kỳ bị động, nếu như không thể kịp thời giải quyết Khương Phàm, Thương Huyền thật muốn biến thành chiến trường, mà hắn tất nhiên sẽ biến thành tội nhân bị ngàn người chỉ trỏ.

Nhưng Khương Phàm bây giờ đã là cánh chim trong gió, còn có được pháo đài không gian mạnh hơn Sí Thiên giới, lần này bôn tập Phù Tang Thần Cung càng là đang cố ý hiện ra thực lực, cho nên muốn muốn giải quyết triệt để Khương Phàm, thật cần tam đại Chí Tôn Hoàng Đạo đều móc sạch sẽ toàn lực nội tình ứng phó bồi dưỡng cường giả mới.

Cùng lúc đó, sau khi Tru Thiên Thần Điện cùng Quang Mang Thần Điện thảo luận nội bộ, bọn họ cũng đều đã lần lượt quyết định phái ra đại biểu, tiến về Thượng Thương cổ thành, bọn hắn đều muốn nhìn xem rốt cuộc Khương Phàm muốn làm gì.

Ngày hai mươi lăm tháng mười hai, Thượng Thương cổ thành!

Xích Thiên Thần Triều đến trước nhất, sứ giả đại biểu là tộc đệ Nhân Hoàng Chu Thái đương đại, Chu Kỳ.

Dựa theo truyền thống của Xích Thiên hoàng thất, không phải Thiên phẩm cũng không thể tính là hoàng tử, cho nên vị Chu Kỳ này cũng là Thiên phẩm linh văn, cảnh giới Thánh Linh.

Cảnh giới rất mạnh, thân phận càng đủ, đủ để đại biểu cho Xích Thiên Thần Triều.

Người mà Khương Phàm phái tới chính là Khương Bá, đã là cảnh giới Thánh Linh, càng là Phượng Hoàng cao ngạo, cũng có thể đại biểu cho Khương Phàm.

Nhưng Khương Bá còn mang tới tọa kỵ, lại có vẻ có thâm ý đặc biệt.

Hai con Thái Thản Cự Mãng!!

Một đực một cái, đều là vượt qua hơn mười lăm ngàn mét, thô to lớn cường tráng, lân giáp đen kịt hiện ra ý lạnh um tùm, mỗi phiến lân giáp đều lớn như một căn phòng vậy, bọn chúng quay quanh phía trước Thượng Thương cổ thành, giống như là hai ngọn núi thép to lớn đứng vững ở nơi đó.

Cái đầu cao ngạo nhấc lên phun ra nuốt cái lưỡi đỏ tươi, mắt dọc giống như hồ máu hiện ra ý lạnh yêu dị mà âm trầm.
Chương 2418 Giao Dịch Tại Thượng Thương (2)

Sở dĩ dẫn chúng nó tới, chủ yếu là bởi vì bọn chúng được năng lượng Hỗn Độn kéo dài tẩm bổ, bên trong tất cả Yêu thú tại Thượng Cổ Thiên Đình, bọn chúng đã dẫn đầu tiến vào Thánh Linh cảnh, cho nên hắn cố ý mang ra ngoài để biểu hiện ra sự cường hãn của Sí Thiên giới.

Chu Kỳ quả nhiên đã bị làm cho kinh động.

Thái Thản Cự Mãng?

Đây chính là siêu cấp cự thú có được huyết mạch Thái Thản, có thể đối kháng với các loại siêu cấp liệp sát giả như Thiên Bằng.

Bởi vì quá khổng lồ nên bọn chúng cần năng lượng cực mạnh tẩm bổ, cho nên đến bây giờ gần như tuyệt tích, chỉ có Cự Long đại lục mới có tung tích.

Bọn người Khương Phàm lấy được từ đâu, lại còn là hai con cảnh giới Thánh Linh?

Trước đó, trên chiến trường Thiên Trụ sơn giống như chưa nghe nói qua có siêu cấp cự thú như thế này.

Chẳng lẽ... Chu Kỳ không khỏi tưởng tượng đến cái thế giới Hỗn Độn thần bí kia!

- Mang đến không?

Khương Bá đứng cao trên đám mây, phía sau tuôn ra liệt diễm, giống như dung nham lao nhanh, hóa thành Diệt Thế Yêu Hoàng khổng lồ giương cánh che trời, cùng Thái Thản Cự Viên ở hai bên chiếu rọi lẫn nhau.

- Mang cái gì?

Chu Kỳ cau mày, đồng mâu ba màu lưu chuyển, đánh giá nam tử với dáng vẻ uy nghiêm trước mặt này.

Người này hình như gọi là Khương Bá, đã từng là Nhân Hoàng của Hỏa Dương hoàng triều Đông Bộ, không nghĩ tới lại có huyết mạch Phượng Hoàng.

- Bảo các ngươi đến gặp mặt, các ngươi chỉ mang theo khuôn mặt tới? Các ngươi không từ từ ngẫm lại, mục đích gặp mặt trận này là ở đâu??

- Các ngươi không nói rõ, còn oán trách chúng ta? Ha ha, trước tiên nên làm rõ ràng thân phận địa vị, chúng ta là đệ nhất thần triều Thương Huyền, là Chí Tôn Hoàng Đạo, mà các ngươi... chỉ là bầy giặc cỏ!

- Địa vị cao ngạo hẳn là có trí tuệ thông minh, cũng tự nhiên sẽ nghĩ tới mục đích thật sự mà chúng ta khởi xướng trận gặp mặt này!

Khương Bá đưa tay lật một cái, vung ra cái hộp đá từ trong nhẫn không gian, xốc lên xem xét, bên trong rõ ràng là một cái đầu.

Tại thời điểm mở hộp đá, không gian bên trong cuồn cuộn mê triều, cái đầu kia bỗng nhiên mở ra hai con ngươi, trong mắt bắn ra ánh lửa nóng bỏng.

Là Chu Nguyên Bá!!

- Hoàng Tổ!!

Chu Kỳ kinh hãi.

Khương Bá tiện tay đóng hộp đá lại, thu hồi vào nhẫn không gian:

- Thiên Cực giới bắt người của chúng ta, đưa đến Xích Thiên Thần Triều. Cửu Lê Ma tộc cũng bắt người của chúng ta, lại muốn đưa đến Quang Mang Thần Điện, kết quả nơi đó không có tiếp nhận, cuối cùng cũng chuyển giao đến thần triều các ngươi. Chuyện này mặc dù không có công khai, nhưng cũng không có che giấu. Chẳng lẽ chúng ta sẽ bỏ mặc?

- Hôm nay một trong những mục đích hẹn các ngươi đến gặp mặt, chính là làm giao dịch! Các ngươi là hoàng thất, quanh năm xử lý các loại sự vụ, hẳn là có thể tưởng tượng được, nhưng rất đáng tiếc, các ngươi thật giống như cũng không thèm để ý. Nếu đã như thế này, giao dịch này tạm thời đè xuống, chúng ta biết dùng chiến tranh tự mình mang người về!

- Ngươi chờ một chút!! Nguyên Bá lão tổ của chúng ta còn chưa có chết??

Chu Kỳ hô hấp dồn dập.

- Xích Thiên Thần Triều phái tới một tên ngu sao? Hắn chết hay không, các ngươi không rõ ràng? Nguyên hỏa sinh mệnh ở Xích Thiên Thần Triều làm bài trí sao!

- Ta nói chính là, cơ thể của ngài ấy còn!!

Chu Kỳ đương nhiên biết Chu Nguyên Bá còn sống, nhưng còn sống và còn sống hoàn chỉnh lại là hai loại ý nghĩa.

Bọn hắn đều nhận định Khương Phàm đã hủy xương lột da Nguyên Bá lão tổ của bọn hắn đi rồi, có thể luyện đều luyện, chỉ còn lại linh hồn đang bị chà đạp tra tấn, ý đồ tra hỏi ra bí mật thần triều từ trong miệng hắn.

- Trừ trái tim, những thứ khác đều còn.

- Ngươi có thể bảo đảm??

- Ta lãng phí thời gian tới là nói dối ngươi? Ta đây là đang đại biểu Vạn Thế Thần Triều tương lai, lần đầu tiên gặp mặt cùng Chí Tôn Hoàng Đạo các ngươi, nói mỗi câu nói đều sẽ phụ trách tới cùng.

Chu Kỳ sâu hít một ngụm khí lạnh, lại khó mà bình phục tâm tình.

Mặc dù thần triều đã bắt đầu bí mật bồi dưỡng Tân Thánh Hoàng, nhưng tài nguyên để Thánh Hoàng quá lớn, huống chi coi như đều là thành công tạo nên tân tấn Thánh Hoàng, mà Chu Nguyên Bá lão tổ thì đã lắng đọng tại cảnh giới Thánh Hoàng mấy trăm năm, đã gần đến Thánh Hoàng đỉnh phong.

Bằng vào thực lực cường đại của Cửu Thiên Huyền Hỏa, có thể bắn ra tuyệt thế chiến uy.

Cường giả như vậy, nếu như có thể chuộc về, đương nhiên là không tiếc cái giá!

Mà, nhiều hơn một vị Thánh Hoàng, chính là nhiều hơn một phần lực lượng trĩu nặng!

Đây không thể nghi ngờ là vui mừng ngoài ý muốn, đây chính là vui mừng lớn!!

- Các ngươi muốn ai làm giao dịch?

Chu Kỳ không nghĩ tới mình lại có thể gánh vác lên sứ mệnh như thế này.

Chỉ cần Chu Nguyên Bá lão tổ còn sống thì nhất định phải mang về thần triều. Mặc kệ là từ luân lý, hay là từ lợi ích, đều sẽ không tiếc bất cứ cái giá nào.

- Dùng ai? Ngươi cảm thấy thế nào?!

- Trong tay chúng ta có ba tên tù binh, một là Chu Thanh Thọ, một là Lan Nặc, một là Bách Lý Mạc Yêu, các ngươi muốn ai!

- Đầu ngươi thật không có vấn đề gì sao? Ngươi muốn giao dịch chính là Thánh Hoàng, ngươi hỏi ta dùng người nào? Chúng ta là muốn toàn bộ!!

- Không nên được một tấc lại muốn tiến một thước! Mặc dù Chu Thanh Thọ chỉ là Bán Thánh, nhưng có thể từ Biên Hoang tiểu quốc bồi tiếp Khương Phàm đi đến bây giờ, còn trở thành Thiên phẩm linh văn, đối với Khương Phàm mà nói, thân phận và tình cảm đều cao hơn cảnh giới...

- Thân phận và tình cảm? Các ngươi đối với Chu Nguyên Bá không có thân phận và tình cảm. Ta không nói chuyện với ngươi nữa, ta cũng không giao dịch. Chờ đó đi, chúng ta sẽ thông qua chính thủ đoạn của chúng ta, mang toàn bộ bọn hắn về Sí Thiên giới! Trước ngày hôm đó, Chu Nguyên Bá sẽ gặp phải tra tấn tàn khốc nhất, sau đó rút xương lột da, sống luyện chí tử!

- Hừ, bớt phô trương thanh thế cho ta, còn chiến tranh? Các ngươi dám sao!! Nếu các ngươi quả như thật có thể dám tuyên chiến với Xích Thiên thì cũng sẽ không đến đàm phán. Nếu thật sự là nổi lên chiến tranh, bọn hắn chính là tế phẩm tế cờ!

- Đừng nói chúng ta không dám, ngươi có thể trở về nhắc nhở Khương Phàm, ngẫm lại trận sự kiện ngàn năm trước kia!

- Ta cũng nhắc nhở ngươi, rốt cuộc sau sự kiện tế cờ ngàn năm trước kia đã xảy ra chuyện gì!

Khương Bá đối chọi gay gắt, không hề nhượng bộ chút nào!
Chương 2419 Giao Dịch Tại Thượng Thương (3)

Chu Kỳ cau mày, Xích Thiên Thần Triều cao ngạo lại bị người khác uy hiếp như vậy, thật sự là khó mà tiếp nhận được.

Khương Bá nói thẳng:

- Chu Thanh Thọ, Lan Nặc, Bách Lý Mạc Yêu, còn có thụ yêu chiến sủng của Lan Nặc, Ngu Thiên Khải của Ngu gia, đều phải trả lại hoàn chỉnh, làm trao đổi, chúng ta sẽ giao linh hồn Chu Nguyên Bá cho các ngươi.

- Thụ yêu gì, Ngu Thiên Khải gì, bọn hắn không ở chỗ chúng ta!

- Đó là chuyện của các ngươi, chính các ngươi giải quyết, muốn lão tổ tông nào có dễ dàng như vậy?

- Ta thấy các ngươi không hề có thành ý. Năm tù binh, vậy mà chỉ giao dịch một bộ linh hồn?

- Chẳng lẽ ngươi còn muốn giao dịch Thánh Hoàng hoàn chỉnh? Có hi vọng là tốt, nhưng không nên si tâm vọng tưởng!

Vào thời khắc Khương Bá thương lượng cùng Chu Kỳ, sứ giả Tru Thiên Thần Điện đã đến nơi này.

Người tới là Thánh Linh thống lĩnh của Tru Thiên Thần Điện, Phương Hồng Tín, cưỡi chiến thú của thần điện - Hoàng Kim Bỉ Mông.

Sau khi từ xa đã nhìn thấy hai con Thái Thản Cự Mãng trước cửa thành kia, hắn thật sự cũng đều bị làm cho kinh đến.

Hai cự thú Thánh cảnh??

Lại còn là cự mãng huyết mạch Thái Thản!

Khương Phàm từ nơi nào vơ vét được cự thú hiếm thấy như thế này!

Chẳng lẽ là cất giấu bên trong Phù Tang Thần Cung?

Hay là trong thế giới Hỗn Độn kia?

Phương Hồng Tín không có tới gần, để tránh gần đó có mai phục, hắn cách rất xa đã giằng co:

- Khương Phàm không có tự mình tới, xem ra cũng không phải chuyện quan trọng gì, trực tiếp nói tại nơi này đi!

Khương Bá hoàn toàn không nhìn tới hắn, mà là tiếp tục thương lượng cùng Chu Kỳ:

- Đây chính là điều kiện của chúng ta, bốn người bọn hắn cùng thụ yêu, giao hoàn chỉnh lại, thời điểm bị bắt trên thân mang theo cái gì, thời điểm trở về tương tự trên thân cũng phải có đủ.

- Chúng ta sẽ giao hoàn chỉnh linh hồn Chu Nguyên Bá cho các ngươi. Ngươi không cần tranh luận cùng ta, ngươi cũng không có tư cách tranh cùng ta, trở về thương lượng với Thần Tôn các ngươi đi. Nếu như đổi ý, phủ lên huyết kỳ tại Thiên Lang Xích Thiên Thần Triều đóng ở Tây Cương, chúng ta sẽ chọn thời điểm thích hợp, giao dịch cùng các ngươi.

Nếu như không chịu đổi, cũng đừng trách chúng ta không khách khí! Trở về chờ nguyên hỏa sinh mệnh của Chu Nguyên Bá dập tắt đi!

Chu Kỳ cường thế tỏ thái độ:

- Ta cũng nói rõ với ngươi, nếu như muốn giao dịch, nhất định phải là cơ thể của Nguyên Bá lão tổ chúng ta! Trái tim kia, chúng ta muốn, cái đầu này, chúng ta cũng muốn!

- Ta nói, đừng ở chỗ này giả vờ giả vịt với ta, chúng ta cho cái gì, các ngươi lấy cái đó, đây là điều kiện giao dịch, nếu muốn liền giao dịch, không muốn cũng đừng nhiều lời.

Khương Bá nói xong lại hừ một tiếng, thái độ càng cường ngạnh hơn.

Chu Kỳ cau mày, tự định giá một lát, lại cắn răng nói:

- Nếu như chúng ta nguyện ý giao dịch, sẽ treo huyết kỳ ở Thiên Lang quan, nhưng cụ thể giao dịch cái gì, hi vọng đến lúc đó có thể bàn bạc kỹ càng!

Khương Bá cố ý trầm ngâm một lát, nói:

- Chúng ta cần nhìn thấy Chu Thanh Thọ, Lan Nặc, Ngu Thiên Khải, Bách Lý Mạc Yêu cùng thụ yêu, hoàn hoàn chỉnh chỉnh xuất hiện tại nơi Thiên Lang đóng. Thời gian... Liền định qua đầu tháng ba sang năm, hơn hai tháng, đầy đủ để cho các ngươi gom góp người. Nhớ kỹ, phải đối đãi tốt với bọn hắn, nếu như bọn hắn gặp phải bất cứ sự tra tấn gì tại Thiên Lang, chúng ta nhất định sẽ thực hiện trên người Chu Nguyên Bá gấp trăm lần!

- Tốt, quyết định!! Trong lúc này, các ngươi cũng không thể lại giết hại Nguyên Bá lão tổ chúng ta.

Chu Kỳ thở phào, nhìn ra được đám người này cũng rất khẩn trương về mấy người kia.

Nhất là vị Lan Nặc kia, dựa theo những gì điều tra bọn hắn, hình như là đệ tử của Lan Quỳ, mà tuổi còn trẻ lại đã tiến vào Thánh Linh cảnh, khẳng định có lấy thân phận đặc thù.

Bây giờ Cửu Thiên Thần Giáo vừa mới chính thức gia nhập trận doanh liên minh của Khương Phàm, khẳng định là Khương Phàm sẽ không tiếc cái giá chuộc về người.

Còn có vị Ngu Thiên Khải kia, truyền nhân huyết mạch Hỗn Độn Tử Phủ mạnh nhất, vì Hỗn Độn Tử Phủ, Khương Phàm cũng muốn chuộc người.

Càng đừng đề cập đến huynh đệ của Khương Phàm là Chu Thanh Thọ cùng đệ tử của Kiều Vô Hối là Bách Lý Mạc Yêu.

Nếu quả thật có thể giao dịch thành công, Nguyên Bá lão tổ liền có thể trở lại thần triều, đến lúc đó... Thần Tôn khẳng định sẽ toàn lực trợ giúp hắn khôi phục đỉnh phong, Xích Thiên Thần Triều sẽ có được năm vị Thánh Hoàng xưa nay chưa từng có.

Đương nhiên, Vô Thượng Vương Triệu Hoa Vinh phải thành công tiến đến Thánh Hoàng cảnh.

Người của Đại Quang Mang Thần Điện chạy tới nơi này cuối cùng, là Đại trưởng lão Âu Dương Thanh Liên, cũng giống như Phương Hồng Tín, hắn cũng đứng cách rất xa.

- Người đều đã đến đông đủ! Bắt đầu đi!

- Không nôn nóng, còn thiếu một người.

Khương Bá vẫn đứng ở đấy giằng co cùng ba người trước mặt mình.

- Các ngươi còn hẹn ai?

Chu Kỳ ba người lập tức cảnh giác, nơi này sẽ không phải là một cái bẫy thật đấy chứ?

Nhưng oanh động huyên náo như thế, không đến mức sẽ vì giết ba Thánh Nhân.

Mặc dù Thánh Linh rất mạnh, nhưng đối với Khương Phàm trước mắt lại như đã không lọt mắt xanh nữa.

Khương Bá không để ý đến, cho đến hơn hai giờ sau, hắn lại đưa tay chỉ đến phương xa:

- Đến rồi!!

Đám người lần theo chỉ hướng trông qua, bầu trời xanh thẳm trong xanh nổi lên gợn sóng, ngay sau đó lại hiện ra vằn đen quỷ bí, tung hoành xen lẫn, vặn vẹo quay quanh, giống như là pháp trận cổ lão thần bí đột nhiên trải rộng ra ở bầu trời phương xa.

Ầm ầm ầm...

Pháp trận thành hình, kịch liệt vặn vẹo, mây mù bàng bạc hình thành, xuyên suốt thâm không vô tận.

Một gốc đại thụ thẳng tắp tráng kiện hùng vĩ từ bên trong rơi rụng xuống, cao tới ngàn trượng, vỏ cây đen kịt như thép đen, lại chảy xuôi huyết văn giống như mạch máu, cứng rắn mà yêu dị.

Rễ cây như Cầu Long tráng kiện quay quanh, chạc cây cuồng vũ, nhấc lên cương khí, như là có thể xé rách không gian, chém giết cự thú.

Thiết Long cổ thụ!

Đây là cái cây mà Hồn Thiên thánh địa giao lại cho Thánh Chủ kia, được Hồn Thiên thánh địa nuôi dưỡng mấy trăm năm, bây giờ đã nhận Thánh Chủ bồi dưỡng, có được thực lực cảnh giới Bán Thánh.

- Người trấn thủ tổ sơn?

Chu Kỳ, Âu Dương Thanh Liên, Phương Hồng Tín đều nhíu mày, nhìn về nữ tử xinh đẹp phong hoa tuyệt đại ở bên trên Thiết Thụ kia —— Lý Quân Dao!

Nữ tử này không thể nghi ngờ là một trong những người khiến cho Chí Tôn Hoàng Đạo bọn hắn nhức đầu nhất bây giờ.
Chương 2420 Hố To

Mặc kệ nữ tử này đã từng là cái dạng gì, bây giờ nàng đã là người trấn thủ tổ sơn của thánh địa, là hộ giả trên danh nghĩa của chúng sinh Thương Huyền.

Nếu như là người trấn thủ tổ sơn trước đó, bọn hắn sẽ không coi là gì, chính là một kẻ bài trí, nhưng bây giờ nàng không chỉ có đột phá đến cảnh giới Thánh Vương, thật đúng là đã nắm tất cả thánh địa ở trong tay, càng đã gây dựng lên mấy khu an toàn, có được lực ảnh hưởng tuyệt đối.

Bọn hắn biết rõ nữ tử này có khuynh hướng về Khương Phàm, lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện xấu, nhưng lại là không dám đụng vào nàng.

Lý Quân Dao đứng lên từ chỗ ngồi Thiết Huyết Vương mà Thiết Long cổ thụ xen lẫn tạo nên cho nàng, dáng người cao gầy thon thả, nàng ưa thích y phục hoa lệ, hôm nay càng mặc một bộ trường bào trắng tuyết, phía thêu lên lên những đám mây đỏ ở cạnh góc, ung dung hoa lệ lại không mất thái độ tôn quý.

Ở sau lưng nàng, liên tiếp giáng lâm hơn mười vị trưởng lão tổ sơn, thậm chí còn có trấn thủ tiền nhiệm, Diêu Khải Minh.

Chu Kỳ và đám người nhìn đến nhíu chặt mày lên, người trấn thủ tổ sơn khác đều là điệu thấp khiêm tốn, nương môn nhi này lại có diễn xuất như một Nữ Vương, trương dương đến làm càn.

Khương Bá thi lễ một cái đối với Lý Quân Dao ở xa xa, nói với bọn người Chu Kỳ:

- Hôm nay mời các vị tới, là có một chuyện quan trọng muốn tuyên bố, đặc biệt xin mời người trấn thủ tổ sơn tới chứng kiến.

- Chuyện gì?

Bọn người Chu Kỳ mơ hồ cảm giác chuyện hôm nay rất không đơn giản.

Giọng Khương Bá cao vút, hòa với năng lượng quanh quẩn khắp trời đất:

- Loạn chiến tiếp tục kéo dài đến nay, Chí Tôn Kim Thành, Cổ Hoa hoàng thành, Huyền Nguyệt hoàng triều và các hoàng tộc lần lượt bị xoá tên, Vạn Đạo Thần Giáo, Phù Tang Thần Cung, Thao Thiết Yêu tộc cũng đều lần lượt bị hủy diệt, chỉnh thể Thương Huyền đã tổn hao nhiều nguyên khí, dân chúng càng là cất tiếng oán than dậy đất trời. Khương Phàm cảm thấy thương tiếc sâu sắc, thẹn với dân chúng, cũng lo lắng cho an nguy của Thương Huyền. Cho nên...

- Khương Phàm chủ động đề nghị, sau khi hắn triệt để thanh toán Bát Bộ Hoàng Đạo, bảo vệ chủ quyền Thương Huyền, sẽ kết thúc chiến tranh.

- Đối với chỗ tội ác phạm phải trước đó của Chí Tôn Hoàng Đạo các ngươi, chuyện cũ sẽ bỏ qua, thừa nhận địa vị của các ngươi, cùng có quyền khống chế lãnh địa sở thuộc. Nếu như các ngươi tiếp nhận, sau khi Khương Phàm giải quyết xong Cửu Lê Ma tộc cùng Thiên Cực giới, sẽ lấy Thượng Thương cổ thành làm cơ sở, trùng kiến Vạn Thế Thần Triều, chính thức thống ngự Thương Huyền.

- Từ nay về sau, Xích Thiên Thần Triều, Đại Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện, cùng Cửu Thiên Thần Giáo, đều phải ủng hộ Vạn Thế Thần Triều, cùng nhau bảo vệ lợi ích Thương Huyền. Sự vụ nội bộ, riêng mình làm chủ, nhưng chiến tranh với bên ngoài, các ngươi phải nghe đợi Vạn Thế Thần Triều điều khiển, đồng tâm hiệp lực.

Bọn người Chu Kỳ có chút há mồm, chăm chú nhíu mày, cơ hồ là trợn mắt hốc mồm nhìn Khương Bá đang tuyên cáo cao vút.

Cái quái gì?

Ta nghe lầm sao?

Đó là tên ngu xuẩn sao?

Không phải Sí Thiên giới các ngươi chỉ vừa mới thoát khỏi Thiên Trụ sơn sao?

Là thoát khỏi!

Làm sao lại như toàn thắng như thế cơ chứ!

Không phải các ngươi vừa mới giải quyết Phù Tang Thần Cung sao? Làm sao lại như mới ngược Chí Tôn Hoàng Đạo như thế cơ chứ!

Bây giờ các ngươi ngay cả Thần Linh đều không có, chỉ là mấy Thánh Hoàng, lại còn muốn trùng kiến Vạn Thế Thần Triều? Còn muốn hiệu lệnh Thương Huyền, để cho Chí Tôn Hoàng Đạo chúng ta đều cúi đầu xưng thần?

Chu Kỳ và đám người cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.

Đã đến bước này sao?

Là bọn hắn đã bỏ qua cái gì sao? Hay là đám người này bành trướng, lên ý nghĩ hão huyền rồi?

Sau khi Khương Bá nói xong, hắn cũng không để ý đến ba tên gia hỏa ngốc kia nữa, mà là chắp tay hướng phía Lý Quân Dao, thanh âm cao vút vang dội.

- Chúng ta không nguyện ý lại nội chiến, chủ động tỏ thái độ nghỉ chiến. Chúng ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, nguyện ý khoan dung cho tội của Chí Tôn Hoàng Đạo ác. Từ lúc bắt đầu tất cả hành động chiến tranh đến nay, chúng ta đều là đang thanh lý hoàng đạo ngoại vực, nhổ tai mắt của Đế tộc tại Thương Huyền, cũng không phải cố ý hiếu chiến.

- Từ nay về sau, tất cả mục đích của chúng ta, cũng đều là bảo vệ Thương Huyền, bảo vệ Thương Huyền.

Khương Bá nói xong, lại hành lễ đơn giản với Lý Quân Dao, nói:

- Còn xin tổ sơn chứng kiến!!

Lý Quân Dao uy nghi lạnh nhạt, chậm rãi gật đầu:

- Thương Huyền liên tiếp phát sinh chiến tranh, khiến cho thiên tai giáng thế, sơn hà nghịch loạn, tiếng kêu ca sôi trào, ta thấy nguy cơ chiến tranh càng lớn hơn đã muốn bộc phát, dân chúng ở các nơi đều đang sợ hãi tuyệt vọng. Các ngươi có thể làm ra thái độ như thế, đúng là không dễ, ta sẽ mang thái độ của các ngươi về khu an toàn, chuyển cáo tin tức tốt này cho dân chúng.

Bọn người Chu Kỳ nghe được thì cau chặt lông mày, đây là muốn làm gì, bắt đầu kiếm lời dân ý rồi?

Nếu Khương Phàm đều đã chủ động hạ thấp tư thái, mà bọn hắn còn muốn khai chiến, chính là không để ý đến ý nguyện của chúng sinh, chính là kẻ cầm đầu nhấc lên nội chiến?

Bọn hắn cũng không phải đồ đần, nhìn Khương Bá, nhìn lại Lý Quân Dao, rõ ràng hoài nghi đây chính là hai bên đang lợi dụng bọn hắn để diễn trò! Làm cho người trong thiên hạ nhìn!!

Ngưng chiến??

Tên hỗn đản Khương Phàm kia chịu ngưng chiến? Chính hắn đều không tin!

Còn khoan dung tội ác của chúng ta, còn sẽ bỏ qua chuyện cũ?

Chúng ta còn không có tha thứ cho ngươi đây!

Chu Kỳ, Phương Hồng Tín, Âu Dương Thanh Liên trao đổi ánh mắt, loại tràng diện này nên ứng phó như thế nào đây??

Trong lời Khương Bá nói kia toàn là bẫy!

Nếu như đồng ý ngưng chiến, chẳng khác nào thừa nhận bọn hắn phạm qua 'tội ác', chẳng khác nào bọn hắn muốn ủng hộ Khương Phàm!

Nếu như không đồng ý ngưng chiến, vậy thì cái mũ tai họa dân chúng này sẽ bị chụp xuống, ngay cả Thần Tôn đều gánh không được!

Đúng là không biết xấu hổ, quá không biết xấu hổ!!

Ngươi muốn đánh trận liền cứ đánh, còn đột nhiên chơi lên âm mưu dương mưu như thế!

Lý Quân Dao cố ý hỏi thăm:

- Ba bên các ngươi, thái độ ra sao?

Khóe miệng Chu Kỳ giật một cái, nói:

- Việc này can hệ trọng đại, chúng ta cần trở về thương nghị.

Lý Quân Dao thản nhiên nói:

- Ta đã biết, Xích Thiên Thần Triều trên chuyện ngưng chiến có do dự, có điều kiện. Đại Quang Mang Thần Điện thì sao?

- Ngươi...

Chu Kỳ suýt chút nữa đã mắng lên, ta mẫu thân nó còn nói do dự? Nói điều kiện?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK