Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2841 Trận Chiến Minh Tôn Sơn (6)

Chỉ là... Thiên Hậu thế nào?

Kiều Vô Hối có thể còn sống sót không?

Trong đại dương hư vô của Huyền Vũ Thái Tổ, theo Thiên Phạt Thần Kiếm thức tỉnh, hàng vạn vết tích dần dần hiển hiện, như từng con Đại Long vờn quanh bay lên, lại như tinh hà giao thoa lao nhanh, khí tức kinh khủng bắn ra thiên uy đại thế vô tận.

- Thiên phạt, giáng lâm!!

Kiều Vô Hối hóa thân thành Bất Diệt Thần Hoàng, quay quanh Thiên Phạt Thần Kiếm, bộc phát trong đại dương hư vô rộng lớn.

Trong chớp mắt, Thiên Phạt Thần Kiếm bộc phát ánh sáng chiếu xa vạn trượng, mang theo tuyệt thế thần uy, cảnh tượng bao quanh càng rõ ràng hơn càng chân thực, càng kinh khủng hơn, ngàn vạn đại đạo ù ù dâng lên, như vạn Long triều trời, giống như tinh hà nghịch loạn, cường thế xuyên suốt thế giới thâm không hư vô, xúc động thiên phạt kinh khủng.

Chính như Huyền Vũ Thái Tổ suy đoán, nó lừa bịp thiên phạt hơn ngàn năm, đã sớm bị thiên phạt khóa chặt.

Chỉ đợi toàn diện bước lên Bán Đế, một khắc này, sẽ giáng lâm trong nháy mắt.

Giờ phút này Thiên Phạt Thần Kiếm cường thế bộc phát, trong thoáng chốc đã xúc động thiên thế, kích phát thiên phạt chân chính.

Đây cũng là chuyện mà Thiên Hậu dù cho đắc tội Kiều Hinh đều muốn làm, cũng chỉ có thể lựa chọn vị hoàng tử Kiều Vô Hối này đến hi sinh. Nếu không, Huyền Vũ Thái Tổ khống chế thủy lao, đủ để trấn áp, đồ sát tất cả mọi người trong thời gian ngắn.

Lấy sinh mệnh của nàng cùng Kiều Vô Hối, đánh cược sinh mệnh của tất cả mọi người, là biện pháp phá cục duy nhất, cũng thật sự là bất đắc dĩ!

- Thiên phạt... Đến đây!!

Kiều Vô Hối cứng rắn bạo kích trong biển triều hư vô, điên cuồng kích ra uy thế của Thiên Phạt Thần Kiếm.

Cơ thể hư vô của Thái Tổ như là xuyên suốt cùng thế giới thâm không hư vô!

Bên trong thâm không sâu thẳm là đại đạo lao nhanh, tinh hà quấn quanh, ầm ầm sóng dậy lại biến ảo khôn lường, oanh oanh liệt liệt trải rộng ra Thiên Địa Pháp Trường, xuất động thiên phạt thẩm phán.

Thái Tổ, đưa thân vào Pháp Trường Thiên Địa!!

Rống!!

Thái Tổ sắp nứt cả tim gan, như đặt chân đến Đăng Thiên Kiều, đi lên pháp trường thẩm phán, thiên uy tràn ngập đất trời bao phủ lấy nó, tai nạn vô biên vô hạn bao phủ nó.

- Thái Tổ...

Các Huyền Vũ phía ngoài nhao nhao biến sắc, bọn chúng hiểu rất rõ tình huống của Thái Tổ, đây quả thực là lấy mạng của hắn!

Ngu Chính Uyên khẩn trương ngắm nhìn lỗ đen thâm không đột nhiên xuyên suốt nơi xa.

Nơi đó hắc ám cuồn cuộn, như gió lốc ngập trời, nơi đó có cường quang bắn ra, như Hỗn Độn Thiên Lôi, nơi đó có tai nạn bạo động, như thế giới tận thế, nơi đó... Như là quanh quẩn lên Thiên Âm phiêu miểu mà kinh khủng... Lưu chuyển lên Thiên Đạo thẩm phán đối với chúng sinh...

Bọn hắn rung động, phấn chấn, cảm động, đây là Thiên Hậu cùng Kiều Vô Hối điên cuồng tế hiến, đây là đánh cược cả tính mệnh.

Xuất kích Minh Tôn sơn, là bọn hắn cùng nhau quyết định.

Nhưng Thiên Hậu lại giữ vững trách nhiệm một mình, dứt khoát chịu chết!

- Giết!!

Tần Vị Ương nghiêm nghị gào thét, cảm xúc cuồn cuộn, như trở lại thời đại đã từng kia, trở lại chiến trường Đăng Thiên Kiều kia, trở lại hồi ức đau đớn và tuyệt vọng kia, nàng gương mặt dữ tợn, sát ý ngập trời, khống chế lấy Thạch Hổ đuổi giết chính trong Thế giới Ngũ Hành bạo động Huyền Mang.

- Giết, thất thần làm gì, giết giết giết!!

Ngu Chính Uyên bạo khởi, sôi trào Hỗn Độn triều dâng, đuổi giết cường địch. Hắn không biết thiên phạt giáng lâm uy lực, càng không biết có thể hay không thật khống chế lại Thái Tổ, nhất định phải tóm chặt lấy Thiên Hậu cùng Kiều Vô Hối liều mình tranh thủ cơ hội, khống chế lại cục diện chiến trường.

- Vạn Thế Thần Triều, xuất kích!!

Khương Quỳ các cường giả nhao nhao bạo khởi, điên cuồng khởi xướng phản kích. Ngay cả Thái Âm Ngọc Thỏ đều hứng chịu xúc động, đám điên này thật sự là... Không màng sống chết!

- Đánh cho ta!! Đánh cho đến chết!!

Huyền Vũ hét lớn, nhanh chóng triển khai nghênh chiến, khí thế mặc dù cường hãn, nhưng đã không còn phần cao ngạo cùng cường thế như trước đó nữa, ngược lại là lo lắng cho an nguy của Thái Tổ.

Mà không có hải triều của Thái Tổ trợ giúp, tương đương với việc bọn chúng không có bảo vệ cùng phụ trợ.

Ầm ầm…

Thiên phạt vô tận chiếu sáng hoàn vũ, trật tự như Cuồng Long, tràn ngập đất trời trút xuống, kéo dài bạo kích với Huyền Vũ Thái Tổ.

Mặc dù không phải rèn luyện 'Bán Đế xưng đế' thật sự, nhưng uy thế thiên phạt cường hãn vẫn quá kinh khủng, giống như muốn triệt để xóa nó đi khỏi thế giới này.

- Thương Thiên, vẫn chưa tới thời điểm!! Vẫn chưa tới thời điểm!

Huyền Vũ Thái Tổ đạp tan sơn hà, hét lớn với Thương Thiên.

Nó lại vô lực chú ý những chiến trường khác, điên cuồng thôi phát Hư Vô Hải triều tiến hành phản kích và chống cự.

- Đây là lãnh địa Thương Huyền! Đây là thiên hạ của Thần Hoàng! Ta... Kiều Vô Hối... Lấy danh nghĩa hoàng tử... Đưa ngươi quy thiên! Quy thiên!

Kiều Vô Hối quay quanh lấy Thiên Phạt Thần Kiếm, điên cuồng gào rít, kéo dài kích phát, kéo dài phóng thích, căn bản không quan tâm mình có thể gánh vác được hay không, hay kết quả sau cùng của mình là cái gì.

Hắn có thể sống đến bây giờ, đã không oán trách, không hối hận!

Hắn có thể kéo chết Bán Đế, xứng đáng với cái danh hoàng tử!

- Phụ thân, hài tử Vô Hối... Không khiến cho ngài mất mặt...

Giọt nước mắt của Kiều Vô Hối nhỏ xuống đảo mắt đã bị liệt diễm bốc hơi, bất diệt thần viêm sôi trào đến bạo động, bất diệt linh hồn điên cuồng tế hiến Thiên Phạt Thần Kiếm!

Ầm ầm ầm ầm!

Thiên phạt tràn ngập đất trời bạo kích Huyền Vũ Thái Tổ.

Pháp Trường Thiên Địa kinh khủng trải rộng ra thâm uyên Hắc Ám mênh mông ngàn dặm!

Như là mấy chục vạn dặm Trung Vực đều bị thiên uy bao phủ!

Thừa dịp Thái Tổ bị kiềm chế, Vạn Thế Thần Triều khởi xướng phản kích toàn diện lại không sợ chết.

Tru Thiên Thần Tôn liều chết dây dưa với đỉnh phong Yêu Thần, Huyền Lan; Tần Vị Ương tiếp nhận bọn người Dạ An Nhiên đã bị trọng thương nghênh chiến Huyền Mang;

Thái Âm Ngọc Thố không ngừng tháo chạy, lại cưỡng ép kiềm chế Huyền Đàm điên cuồng bộc phát.
Chương 2842 Trận Chiến Minh Tôn Sơn (7)

Chiến trường cực kỳ quan trọng rơi xuống tân thần Huyền Liệt nơi đó.

Tần Thế Võ liên thủ với Ngu Chính Uyên cuồng loạn bạo kích.

Bọn hắn đều rất rõ ràng bất luận là Tru Thiên Thần Tôn hay là Tần Vị Ương và Thái Âm Ngọc Thố cũng đều khẳng định thừa nhận áp lực cực lớn, lúc nào cũng có thể sụp đổ. Cho nên bọn hắn nơi này nhất định phải nắm lấy cơ hội, trong thời gian cực ngắn trọng thương Huyền Liệt!

- Huyền Liệt, chống đỡ cho ta! Chống đỡ! Ta tới ngay đây!

Đỉnh phong Huyền Lan hét lớn, thanh triều mãnh liệt như hàng vạn cơn sóng triều oanh thiên, nó hít một hơi thật sâu, giữa đất trời hiện ra hư ảnh đại dương mênh mông, sóng cả chập trùng, vực sâu cuồn cuộn, vô biên vô hạn, khiến cho người ngạt thở và tuyệt vọng.

Nhưng... Cái thứ hai... Cái thứ ba... Cái thứ tư... Ròng rã mười ba phiến đại dương như là vượt qua đất trời mà đến, mãnh liệt cuồn cuộn giữa bầu trời, uy áp thế gian.

Huyền Lan lấy huyết mạch Huyền Vũ, pháp lệnh Thập Tam Hải thiên hạ, mượn tới đại dương đại thế vô tận.

Đây là phòng ngự tuyệt đối,... Là bạo kích tuyệt đối!!

- Thái Tổ, không cần phải để ý đến chúng ta, chúng ta... Đè ép được! Toàn lực ứng phó thiên phạt!! Chỉ cần phế đi Thiên Phạt Thần Kiếm, thiên phạt tự nhiên ngừng lại!!

Đỉnh phong Huyền Lan đạp tan chiến trường, mãnh liệt phóng thích, hư ảnh mười ba phiến đại dương mang khủng bố tuyệt luân bạo kích, đối diện đánh bay Tru Thiên Thần Tôn đang điên cuồng dây dưa.

Tru Thiên Thần Tôn thiêu đốt huyết mạch, điên cuồng nghịch hành, Tru Thiên Kiếm triều kiếm bổ xuống đại dương mênh mông, xé rách triều cường.

Nhưng... Nhất trọng tiếp lấy nhất trọng đại dương đại thế, như là Thần Dụ Chi Hải, Thần Khấp Chi Hải, Thần Hữu Chi Hải,.. mười ba phiến đại dương giao thoa bạo kích.

Sau khi Tru Thiên Thần Tôn cuồng loạn bổ ra chín mảnh đại dương thì đã bị mảnh đại dương thứ mười bắn bay, tiếp đó chính là phiến đại dương thứ mười một, thứ mười hai... Thứ mười ba...

Cơ thể Tru Thiên Thần Tôn vỡ vụn, máu tươi phun ra, tháo chạy hơn trăm dặm, Tru Thiên Thần Kiếm đều rời khỏi tay.

Đột nhiên xuất hiện kịch biến, kinh động đến tất cả chiến trường.

Sắc mặt đám người Tần Vị Ương trắng bệch, Tru Thiên tan tác, ai có thể tổ lãng cự thú Huyền Vũ cấp Thần Linh đỉnh phong?

- Ngũ Hành nghe lệnh, đi tới chống!! Tru Thiên Thần Tôn, ngài không thể lui!

Dạ An Nhiên lấy Ngũ Hành đồ đằng xuyên suốt vạn dặm sơn hà, pháp lệnh năng lượng tự nhiên, dứt khoát xông về phía Huyền Lan.

- Đi tới chống?

Trái tim của bọn người Cơ Lăng Huyên đều rụt đứng lên, trong ánh mắt lắc lư phản chiếu lấy hình ảnh con cự thú vài trăm mét cuồng bạo hoành hành kia, khí thế đập vào mặt để bọn hắn cơ hồ muốn ngạt thở.

Đó cũng không phải là Yêu Thần bình thường, mà là đỉnh phong Yêu Thần, lại còn là Huyền Vũ cự thú đang nổi giận.

Nhưng... hồi hộp trong ngắn ngủi, bọn hắn lập tức cắn răng trợn mắt, liên tiếp bạo phát, không phải kích phát linh nguyên Thần Thụ, thì chính là kích phát đồ đằng, nhao nhao đáp lại cùng Ngũ Hành đồ đằng, cảm ứng cùng tự nhiên mênh mông, toàn bộ xông lên Huyền Lan.

- Lui ra! Tất cả lui ra! Bản tôn còn không có thua! Bản tôn còn chưa tới phiên tiểu bối các ngươi đến cứu mạng!

Tru Thiên Thần Tôn mang theo chiến khu rách rưới bay thẳng lên trời, máu tươi chảy ngang, bạch cốt sâm sâm, nhưng lại tức giận đến điên, chiến ý vô biên.

Hắn, rốt cuộc cũng vận dụng cấm kỵ mạnh nhất của hắn, huyết tế Thiên Đao.

- Thần Tôn, không được!!

Tần Thế Võ đã nhận ra cái gì đó, hắn lập tức lo lắng gào thét, mặc dù thần pháp cấm kỵ cường hãn, nhưng chỉ có thể tiếp tục chừng mười phút đồng hồ, là triệt để cược mệnh.

Mặc dù bộc phát ra thực lực đỉnh phong, nhưng thời gian vừa đến, không hề có lực hoàn thủ.

Nơi này không phải chiến trường Côn Lôn, nơi này nhất định là trận ác chiến tiếp tục kéo dài cực kỳ lâu.

- Chuyển cáo Khương Phàm!! Bản tôn sẽ chết ở chỗ này!! Ân oán thế hệ trước... Kết thúc!! Thương Huyền tương lai, xin mời thiện đãi Tru Thiên Thần Điện! Thiện đãi... Tru Thiên Thần Điện...

Tru Thiên Thần Tôn nhanh chóng thiêu đốt chiến khu rách rưới, kiếm khí cuồng quyển, như gió lốc Kiếm Đạo hoành hành giữa trời đất, âm vang tranh minh, giống như Thần Kiếm ra khỏi vỏ đuổi giết Huyền Lan.

Keng!!

Tru Thiên Thần Kiếm nhận cảm ứng, mở ra không gian, nhanh chóng giết tới, cùng Tru Thiên Thần Tôn biến thành lợi kiếm giao thoa hoành hành, cuốn lên Kiếm Đạo vô tận.

- Cửu Thiên Thần Tôn!! Quang Mang Thần Tôn!! Xích Thiên Thần Tôn!!

Tru Thiên Thần Tôn cuồng loạn hò hét, cao vút mà hùng hồn, theo kiếm minh vang vọng trên chiến trường.

Nhưng, sau khi hò hét hết sức, lại là một tiếng khẽ nói chỉ chính hắn có thể nghe được:

- Các lão bằng hữu, cuối cùng vẫn tới mức độ này! Chứng kiến ta đi... Chúng ta cùng nhau bảo vệ Thương Huyền! Bảo vệ tổ địa! Bảo vệ... Vinh quang tiên tổ! Bảo vệ… lời thề ban sơ kia của chúng ta!

Keng!!

Tru Thiên Thần Kiếm như là cảm nhận được quyết tuyệt cùng chiến ý của chủ nhân, như là cảm nhận được sinh tử biệt ly giữa lẫn nhau, nương theo tiếng vang giống như nổ tung, bộc phát ra trước nay kiếm triều hủy diệt chưa từng có.

- Tru Thiên Thần Tôn, ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!!

Đỉnh phong Huyền Lan nâng chiến khu nguy nga to lớn lên, mãnh liệt xoay chuyển, giống như là viên nghiền ép mặt đất thiên thạch, đối diện đụng phải hai thanh Thần Kiếm.

Thương thương thương...

Kiếm triều bạo động, nộ phách Huyền Vũ, tiếng vang giống như long trời lở đất vang vọng trên chiến trường.

- Ai cũng không cần quản ta!! Bắt lấy cơ hội Thiên Hậu tranh thủ, giết đi!! Các ngươi phải tin tưởng, Thiên Hậu sẽ còn trở về!! Thiên Hậu, sẽ còn trở về!!

Tru Thiên Thần Tôn dắt tay Tru Thiên Thần Kiếm, như là ba tôn Thần Hoàng đã từng lâm thế, bộc phát ra chiến ý điên cuồng thẳng tiến không lùi, liều chết chém giết Huyền Lan.

- Giết giết giết...

Ngu Chính Uyên và toàn bộ Vạn thế bị kích phát chiến ý bành trướng, nhiệt huyết cuồn cuộn, hào tình vạn trượng.

Ngay cả Tru Thiên Thần Tôn đều đã như vậy, bọn hắn còn có lý do gì không điên cuồng đến cùng, không huyết chiến đến cùng!.
Chương 2843 Bi Thảm Chiến Tranh (1)

- Thần Tôn!!

Hai mắt Tần Thế Võ cao ngạo sung huyết, phát ra gầm thét cuồng loạn, bạo tạc trong nháy mắt, đuổi giết Huyền Liệt trước mặt.

- Ngu Chính Uyên, chuẩn bị sẵn sàng cho ta!!

Thương thương thương...

Tần Thế Võ tế lên chín kiện Thánh Binh, gào thét tiêu xạ, diễn biến ra chiến trận giết chóc, kiệt lực chống cự khốn trụ Huyền Liệt.

Huyết kiếm chủ sát, mênh mông kiếm khí như sông máu lao nhanh, thấu xương, vỡ nát sinh cơ.

Hắc đao chủ công, giống như Ác Long Phân Thân, run rẩy thiên địa, bá liệt phá hư cực điểm.

Khóa kim chủ phong, bạo kích mai rùa Huyền Vũ, dây dưa Huyền Minh Đại Xà.

...

Thước ngọc hoành không, chiếu sáng vạn dặm sơn hà, giam cầm thiên địa càn khôn, xâu chuỗi tất cả chiến binh.

Chín kiện Thánh Binh, toàn diện bạo kích được Tần Thế Võ cường thế hiệu lệnh, do thước ngọc dẫn dắt, không nhìn không gian, từ tứ phía tám phương Trấn Áp Huyền Liệt.

Bọn chúng mặc dù đều là Thánh Binh, giờ phút này lại diễn biến xuất uy lực thần khí, cưỡng bức khốn trụ Huyền Liệt.

- Vây khốn ta thì như thế nào, các ngươi không giết chết được ta!!

Huyền Liệt là tộc trưởng tiền nhiệm, cao ngạo lại trầm ổn, không sợ chiến trận tù khốn. Hắn chỉ cần ngăn chặn hai tôn tân thần này liền có thể tranh thủ cơ hội trấn áp đối thủ cho bọn người Huyền Lan, Huyền Mang, Huyền Đàm.

Nhưng...

Tuyệt thế chiến trận thành hình trong chốc lát, Tần Thế Võ chịu đựng khoan tim đau đớn, cưỡng ép dẫn nổ bọn chúng!!

Dẫn bạo vũ khí?

Đây là tối kỵ!

Càng là khinh nhờn!

Vũ khí không chỉ là bảo mệnh, càng là truyền thừa, không phải vạn bất đắc dĩ không có ai sẽ lãng phí như vậy.

Nhưng Tần Thế Võ bị buộc bất đắc dĩ, tại thời khắc này dứt khoát làm ra loại quyết định điên cuồng này.

Thần Tôn đánh cược Sinh Mệnh Luân Hồi, hắn thì đánh cược Thánh Binh truyền thừa.

Ầm ầm!!

Chín thanh Thánh Binh, diễn biến ra Thần cấp sát trận phía dưới ánh sáng cực hạn cho thấy sát uy sau cùng.

Một tiếng bạo tạc mãnh liệt đánh rách tả tơi sơn hà, sóng lớn ngập trời vọt lên. Ngay sau đó sóng âm thủy triều cuồn cuộn bốn phương tám hướng.

Huyền Liệt tuyệt đối không ngờ tới đấu pháp như thế này, bạo tạc đao kiếm triều dâng kinh khủng giống như không có tận cùng che mất hắn, hải triều mãnh liệt bị vô tình xua tan, mai rùa cứng cỏi răng rắc giòn vang, rốt cuộc cũng xuất hiện vết nứt.

Ngu Chính Uyên không đợi bạo tạc hoàn toàn tản ra liền cuồng dã giết đến, đao kiếm triều dâng ngay cả hắn đều muốn xé nát, nhưng hắn dã man hét lớn, hình thể tăng vọt đến hơn ba trăm mét, trọng quyền đại phồn như giản giống như một thế giới Hỗn Độn, đánh vào trên thân Huyền Liệt.

Trọng giáp Huyền Liệt bò đầy vết nứt lập tức run rẩy, vết nứt ầm vang phóng đại. Nhưng đây chỉ là bắt đầu, Ngu Chính Uyên bạo phát cuồng tính, một quyền tiếp lấy một quyền, kéo dài bạo kích Huyền Liệt.

Huyền Liệt chiến khu hơn năm trăm mét liên tục tháo chạy, Huyền Minh Đại Xà tê khiếu lao qua thôn phệ lại bị Tần Thế Võ nhanh nhẹn dũng mãnh giết tới cưỡng ép ôm chặt.

- Rống...

Huyền Liệt há miệng muốn tuôn ra vô tận đại dương mênh mông, Ngu Chính Uyên lại không sợ hãi, cuồng loạn bộc phát, một quyền oanh kích, tinh chuẩn nhanh nhẹn dũng mãnh đánh tới trước một giây miệng há to phun ra hải triều.

Đầu Huyền Liệt nổ nát vụn tại chỗ, hải triều mắt thấy sắp tuôn ra tới chợt mất khống chế, trực tiếp sôi trào bên trong quy giáp, mai rùa rách rưới suýt chút nữa bị no bạo. Nhưng Huyền Liệt cũng hung ác, chịu đựng đau nhức kịch liệt, cưỡng ép đè ép hải triều đang bộc phát, hóa thành sóng lớn chồng chất tuôn trào ra, quả thực bức lui Tần Thế Võ cùng Ngu Chính Uyên.

Huyền Liệt thừa cơ nhanh chóng lui lại, vậy mà hấp thu bàng bạc sinh mệnh khí tức từ bên trong hải triều, muốn tái tạo đầu lâu, càng phải ngưng tụ áo giáp.

- Thật mạnh!!

Ngu Chính Uyên cùng Tần Thế Võ cưỡng ép ổn định, lau máu tươi ngoài miệng.

Không hổ là Huyền Vũ, quá cứng!

- Trợ giúp Tần Vị Ương!!

Dạ An Nhiên đột nhiên thay đổi tuyến đường giết tới nơi này, nếu Tru Thiên Thần Tôn nơi đó điên rồi, không xen tay vào được, bọn hắn chỉ có thể chiến đến nơi này.

- Vây khốn hắn! Chỉ cần vây khốn hắn!

Ngu Chính Uyên cùng Tần Thế Võ không có chút gì do dự, quay người xông mạnh về phía Tần Vị Ương.

Muốn tiếp tục trấn áp Huyền Liệt, bọn hắn liên thủ hẳn là rất dễ dàng, nhưng muốn triệt để vây giết, trong một lát thật là không thể. Tên kia chung quy vẫn là Huyền Vũ, phòng ngự quá mạnh, mà sức khôi phục còn rất khủng bố.

Giao cho Dạ An Nhiên, chỉ là vây khốn mà thôi, hẳn là có thể làm được.

Bọn hắn gấp rút tiếp viện Tần Vị Ương, tam thần liên thủ, hẳn là có thể bắt giết một tôn thần!

- Thế giới Ngũ Hành, vây khốn nó!!

Bọn người Cơ Lăng Huyên theo sát giết tới, trước đó thật không nghĩ tới bọn hắn lại muốn nghênh chiến Thần Linh, nhưng chiến trường kịch biến đến tận đây, bọn hắn không có lựa chọn nào khác.

Dạ An Nhiên triệu hoán Thế giới Ngũ Hành, được những Thánh Vương, Thánh Hoàng như bọn người Cơ Lăng Huyên, nhất là Thần Thụ linh nguyên trong cơ thể của bọn hắn cùng đồ đằng phối hợp, cường thế kích phát ra thần uy chân chính.

Thế giới Ngũ Hành sôi trào Hỗn Độn triều dâng, cường thế thành hình tại chiến trường mênh mông, hướng về về thiên địa mênh mông, vô tận khung trời, cướp đoạt lấy uy lực Ngũ Hành tự nhiên, tiếp tục gia cố thế giới.

Lý Dần lần nữa kiên quyết vọt vào bên trong, hỏa dực chấn kích, như là Liệt Diễm đại lục, hoành hành thế giới, xông về Huyền Liệt:

- Dạ An Nhiên, ta ngăn chặn hắn, ngươi nghĩ biện pháp... Giết hắn!!

- Hỗn Độn Linh Hầu, xuất kích!!

Dạ An Nhiên như là chủ nhân thế giới, âm thanh uy nghiêm vang vọng đất trời.

Sâu trong thế giới Ngũ Hành, Ngũ Hành Thụ thuộc về Dạ An Nhiên hiện ra cường quang ngập trời, chạc cây vũ động, linh nguyên vờn quanh, một Linh Hầu kim quang sáng chói thức tỉnh từ trong ngủ mê.

Nó như là linh vật được sinh ra ngay thời khắc khai thiên tích địa, một lần khẽ động đều nhấc lên sóng lớn vô biên, cộng minh cùng mênh mông thiên địa.

Đôi mắt Kim Hầu đang mở hí, Hỗn Độn ánh sáng bắn ra, trong nháy mắt bạo tạc, vượt qua thiên địa, toàn thân như quấn quanh xiềng xích vô hình vô chất, xiềng xích lít nha lít nhít, giao hòa cùng đại đạo cùng pháp tắc thế giới Ngũ Hành.

Kêu to một tiếng, xuyên kim liệt thạch, bàn tay lớn Kim Hầu vồ một cái, Hỗn Độn nổ tung, Ngũ Hành cuồn cuộn, một cây Linh Côn thành hình.

Đó là 'Thụ tâm' còn sót lại mà Thần Thụ Thế Giới cho Dạ An Nhiên, là Thần khí chân chính trên ý nghĩa.

- Rống...

Chân Hỗn Độn Linh Hầu đạp mây mù, hoành hành thiên địa.

Mây mù do Dạ An Nhiên điều khiển, vượt qua Thế giới Ngũ Hành mấy trăm dặm, trồng vào Hỗn Độn Linh Hầu, thẳng đến Huyền Liệt.
Chương 2844 Bi Thảm Chiến Tranh (2)

- Ngươi chính là thần đầu tiên mà Thế giới Ngũ Hành ta trấn áp!!

Dạ An Nhiên toàn lực khống chế Thế giới Ngũ Hành, hình thành phòng ngự tuyệt đối, cũng là lĩnh vực chiến tranh tuyệt đối, mà Hỗn Độn Linh Hầu thì giống như hóa thân của nàng... Hóa thân của ‘Chiến Tranh’!!

- Rống!!

Chiến khu Huyền Liệt không đầu sôi trào lên mênh mông hải triều, lật tung thiên địa, tàn phá bừa bãi dãy núi, điên cuồng công kích Hỗn Độn Linh Hầu.

Ầm ầm!!

Một đạo hỏa quang từ trên trời giáng xuống, Lý Dần khống chế Hoàng Nê Đài, thôi động tinh thạch, diễn biến Liệt Diễm đại lục, chặn đánh đại dương mênh mông triều cường.

Thủy hỏa bạo kích, đất trời lay động, sương mù che trời.

Linh Hầu lộn vòng phương hướng, luân động Linh Côn, giống như vung lên Ngũ Hành Thần Thụ, mượn tới uy lực toàn bộ thế giới Ngũ Hành, cuồng dã đánh vào bên cạnh Huyền Vũ.

Chiến khu Huyền Vũ nặng nề bỗng nhiên nhấc lên thê lương, gào thét xoay tròn, bị đánh tới nơi xa.

- Oanh!! Oanh!!

Nguyên hỏa lực Thế giới Ngũ Hành kịch liệt cuồn cuộn, tràn ngập đất trời rót vào Lý Dần.

Thực lực Lý Dần đại tăng, lấy uy lực Bán Thần, phát ra uy lực Thần Linh, chân đạp Thần khí Hoàng Nê Đài, dung hợp Thần khí đại lục thứ mười, càng tiếp nhận hỏa diễm Thế giới Ngũ Hành giúp đỡ, không sợ chết kéo dài bạo kích khởi xướng hướng về Huyền Liệt.

Dạ An Nhiên liên hợp Thương Hàn Nguyệt, tiếp quản Ngũ Hành Thủy nguyên lực, hình thành một đạo tiếp lấy một đạo phù chú, liên thanh oanh kích Huyền Liệt, ý đồ phong ấn Thủy nguyên lực của Huyền Liệt.

Huyền Liệt là Thần Linh, khống chế Thủy nguyên lực cực kỳ cường hãn, nhưng mai rùa đã bị Ngu Chính Uyên cùng Tần Thế Võ đánh nát, phù chú xuyên thấu qua vết nứt, đánh vào trong thân thể. Mà Hỗn Độn Linh Hầu cùng Lý Dần tiếp tục trùng kích, cũng quấy nhiễu hắn chống cự đối với phù chú, đến mức nội hải mênh mông dần dần chịu ảnh hưởng.

Huyền Vũ Yêu Thần cao ngạo mà cường hãn vậy mà bị giày xéo trong Thế giới Ngũ Hành!!

Tại thời điểm bọn người Dạ An Nhiên thành công vây khốn Huyền Liệt, Ngu Chính Uyên cùng Tần Thế Võ hai tôn tân thần, cường thế lao thẳng đến chiến trường Tần Vị Ương.

- Ta đến dây dưa, các ngươi đánh!!

Tần Vị Ương tăng vọt chiến ý, khống chế Thạch Hổ trùng kích mãnh liệt, chống cự lại hải triều tiếp tục bộc phát, tranh thủ cơ hội cho Tần Thế Võ cùng Ngu Chính Uyên hai người trọng thương Huyền Mang.

Thái Tổ nơi xa tiếp nhận thiên phạt, chỗ gần Huyền Liệt bị nhốt vào Ngũ Hành, Tần Vị Ương, Tần Thế Võ, Ngu Chính Uyên tam thần liên thủ vây bắt Huyền Mang, mà Thái Âm Ngọc Thố càng lấy Thái Âm khí tức kháng cự Huyền Đàm, các Thánh Hoàng như Khương Quỳ thì phối hợp Địa Ma Thụ quét ngang chiến trường.

Cục diện đang nghiêng về Vạn Thế Thần Triều nơi này.

Thiên Hậu cùng Kiều Vô Hối đánh cược sinh mệnh, không chỉ có kềm chế Huyền Vũ Thái Tổ, càng khơi dậy hào hùng chiến tranh của tất cả mọi người, rốt cuộc cũng thay đổi toàn bộ chiến cuộc tại thời khắc này.

Tuyệt cảnh, biến thành sát tràng! Thời điểm tất cả mọi người phấn chấn muốn nhìn thấy ánh rạng đông thắng lợi, Huyền Đàm rít lên một tiếng để toàn bộ chiến trường trở nên hồi hộp.

- Thủy Tổ Ngư, các ngươi còn phải đợi tới khi nào! Nên đi ra rồi!

- Thủy Tổ Ngư? Bọn chúng hợp tác cùng Huyền Vũ rồi?

- Thủy Tổ Ngư cùng Huyền Vũ không phải đối thủ một mất một còn sao?

Các nơi chiến trường vang lên từng trận kinh hô, mấy người Đại Vương lập tức muốn rời khỏi chiến trường, chuẩn bị ứng biến, thế nhưng đám đối thủ trước mặt dây dưa lại đột nhiên điên cuồng, tăng cường thế công, tiếp tục áp chế.

Giữa thiên địa mênh mông không có trả lời, không thấy tung tích bất kỳ Thủy Tổ Ngư nào, nhưng địa tầng dưới chân đột nhiên sụp đổ, giống như đột nhiên xé mở, mặt đất nặng nề ầm vang vỡ nất, mãnh liệt triều dâng phóng lên tận trời, từng đầu Thủy Tổ Ngư màu xanh lam sẫm kéo lấy thủy triều ù ù, phóng lên tận trời.

Bọn chúng ngao du ở giữa thiên địa, tung hoành xen lẫn, phía sau thủy triều cuồn cuộn, trong thời gian cực ngắn một lần nữa xen lẫn thành thủy lao chiến trường, Khương Quỳ, bọn người Bạch Tai thật vất vả thoát khốn khỏi trong thủy lao Thái Tổ lần nữa bị vây ở trong đại dương mênh mông cuộn trào mãnh liệt.

- Toàn diện phản kích!!

- Thứ không biết sống chết, dám can đảm khiêu chiến Huyền Vũ!

- Giết cho ta! Để bọn ngu xuẩn này chứng kiến thực lực Yêu tộc chúng ta!

Được thủy triều phụ trợ, Huyền Vũ, Huyền Quy, Minh Quy các hải thú tăng vọt thực lực, lập tức phát động phản kích càng mạnh.

Thủy Tổ Ngư liên miên bất tuyệt xông ra địa tầng, mấy ngàn... Mười ngàn... Trăm ngàn...

Số lượng càng ngày càng nhiều, hải triều càng ngày càng mãnh liệt, như là rút khô nước ngầm Thương Huyền.

Cuối cùng...

Khi mấy triệu Thủy Tổ Ngư trải rộng chiến trường, khi lồng giam vượt qua hơn ba ngàn dặm đại dương mênh mông hoàn chỉnh thành hình.

Bọn người Tần Vị Ương khiếp sợ thấy được hai đầu cá lớn màu lam gần như mơ hồ.

Bọn chúng như là Linh Thể hiếm thấy, giao hòa cùng đại dương mênh mông, giữa lúc đuôi cá đong đưa, sóng lớn cuồn cuộn.

Thần Linh??

Hai đầu Thủy Tổ Ngư cấp Thần!!

Một con là chủ nhân Thủy Tổ hải vực, Thủy Tổ Ngư cấp Thần duy nhất bên trong Cửu Châu Thập Tam Hải.

Một con khác là tân thần sau khi khống chế Hoàng Nê Đài vừa mới kích phát ra.

Hai tôn Thần cấp Thủy Tổ Ngư, bầy Thủy Tổ Ngư mấy triệu con.

Tất cả Thủy Tổ Ngư từ xưa đến nay đều tiềm phục dưới đáy biển vực sâu cùng bên trong hồ sâu lục địa thăm thẳm, hoàn thành đại tập kết tuyên cổ hiếm thấy.

Mà, bọn chúng không có tiến lên từ mặt đất, mà dọc theo mạch nước ngầm bí mật tiềm nhập Thương Huyền, thẳng đến Trung Vực.

Cái này cũng tránh khỏi Đông Hoàng tộc trước đó điều tra.

Thủy Tổ Ngư đột nhiên giáng lâm, trùng kích đến toàn bộ chiến cuộc.

Không chỉ có một lần nữa tạo thành hải dương chiến trường, sinh ra áp chế đối với các loại Hỏa thuộc tính đám Khương Quỳ, còn mang đến số lượng lớn Thánh Linh Thánh Vương, thậm chí là Thánh Hoàng, để chiến trường Thánh cấp Vạn Thế tiếp nhận áp lực cực lớn.

Nghiêm trọng hơn chính là, hai tôn Thần cấp Thủy Tổ Ngư giáng lâm để Tần Thế Võ cùng Ngu Chính Uyên thật vất vả thoát khốn bị cưỡng ép kiềm chế.

Kể từ đó, chiến trường Huyền Lan, Huyền Mang, Huyền Đàm liền lộ ra cực kỳ quan trọng.

Chỉ cần bất kỳ bên nào bọn hắn hình thành đột phá liền có thể triệt để thay đổi chiến cuộc.

Nhưng vào lúc này, chuyện càng đáng sợ phát sinh.

Thiên phạt đang tiếp tục giáng lâm trọn vẹn năm phút đồng hồ đột nhiên ngừng lại.

Không phải Thiên Phạt Kiếm mất hiệu lực, mà là Bất Diệt Thần Hoàng khống chế Thiên Phạt Kiếm bị Hư Vô Hải Dương tiếp tục bạo kích rốt cuộc gánh không được! Dựa theo Thiên Hậu dự toán, Kiều Vô Hối cũng chỉ kiên trì chừng năm phút, nhưng năm phút đồng hồ đầy đủ để bọn người Ngu Chính Uyên hình thành đột phá, khống chế lại cục diện.
Chương 2845 Bi Thảm Chiến Tranh (3)

Nhưng, người tính không bằng trời tính, Thủy Tổ Ngư tới, không chỉ có kềm chế Ngu Chính Uyên cùng Tần Thế Võ, còn áp chế bọn người Khương Quỳ.

- Rống!!

Huyền Vũ Thái Tổ tức giận gào thét vang vọng hải triều, cuồn cuộn sóng âm nhấc lên sóng lớn mãnh liệt.

Hư vô chiến khu vậy mà đã thủng trăm ngàn lỗ, trong hư vô như phủ lấy lỗ đen, khí tức Bán Đế cường hãn cũng suy bại đến trình độ cực kỳ nghiêm trọng.

Huyền Vũ Thái Tổ tức giận không kiềm chế được:

- Huyền Lan, Huyền Mang, Huyền Đàm, các ngươi đang làm gì, mặt mũi Huyền Vũ Đế tộc đều bị các ngươi làm mất hết! Các ngươi là đế mạch, là đế mạch từ Hồng Hoang đến nay chưa bao giờ suy bại, vậy mà giết không chết mấy tên thần mạch?? Huyền Liệt đâu? Chết ở đâu rồi! Cút ra đây cho ta!

- Thái Tổ bớt giận, ta sẽ rất nhanh kết thúc hắn!

Huyền Lan nhấc lên sóng lớn, ngạnh kháng Tru Thiên Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Kiếm tiếp tục bạo kích. Bọn hắn đã liều mạng được một khoảng thời gian, Tru Thiên Thần Tôn cũng sắp đến cực hạn.

Chỉ cần vẻ mệt mỏi vừa lộ, nó có thể đập nát Tru Thiên Thần Tôn, xuất chinh đến những chiến trường khác.

Thương thương thương...

Tru Thiên Thần Tôn không nói một lời, chính là kéo dài bộc phát, không ngừng cuồng kích.

Đây là chinh chiến sau cùng của hắn, đây là điên cuồng sau cùng của hắn.

Đây cũng không phải là chiến tranh của hắn, mà là hắn đại biểu Cửu Thiên Thần Tôn, ánh sáng Thần Tôn, thậm chí Xích Thiên Thần Tôn, là làm ra cố gắng cuối cùng bảo vệ Thương Huyền.

- Các lão bằng hữu, ta tới đây!

Không có cuồng loạn gào thét, không có gào thét điên cuồng đến khàn khàn, chỉ có một tiếng nỉ non nhẹ nhàng.

Nỉ non lộ ra chịu chết tuyệt nhiên, mang theo hồi ức đã từng, cũng bao hàm tình cảm thâm trầm nhất đối với Thương Huyền.

Hắn rõ ràng còn có thể kiên trì một phút đồng hồ, thậm chí hai phút đồng hồ, nhưng hắn biết rõ, coi như chiến đến cuối cùng cũng khó có thể chân chính oanh sát siêu cấp chiến thú am hiểu phòng ngự như Huyền Vũ.

Nếu đều phải chết, đương nhiên muốn chết oanh oanh liệt liệt, mà không phải sau khi điên cuồng phát tiết, mệt mỏi đổ vào nơi đó tùy ý yêu thú thôn phệ.

Keng!!

Huyết kiếm thông thiên, cuồng quyển thiên địa, huyết quang tinh hồng giống như huyết nguyệt (trăng máu) giáng lâm, kiếm khí sôi trào như là phong bạo tận thế, Tru Thiên huyết kiếm cùng Tru Thiên Thần Kiếm lại lần nữa song kiếm liên hợp, bộc phát ra kiếm uy tuyệt thế kinh khủng, hải triều mãnh liệt đều muốn sụp đổ.

Phốc phốc!

Kiếm mang liệt thiên, như là song thần xuất kích, cường thế xé mở phòng ngự Huyền Lan.

Huyền Lan cứ nghĩ sẽ giống như trùng kích trước đó, mà phía sau còn có không ngừng trùng kích, bởi vì Tru Thiên Thần Tôn mặc dù nhanh đến cực hạn, nhưng còn chưa tới cực hạn, hẳn là sẽ còn kiên nhẫn bạo kích, cho nên hắn quả quyết co đầu, dùng hải triều mãnh liệt cùng mai rùa ngạnh kháng song kiếm bạo kích.

Nhưng...

Tru Thiên Thần Tôn biến thành huyết kiếm đột nhiên xông về phía trước, cắm vào phía trước mai rùa, không có chút gì do dự, dứt khoát quyết nhiên thả mình ra tại thời khắc đỉnh phong nhất.

Ầm ầm! Bạo tạc kịch liệt nháy mắt nổ tung, lại bỗng nhiên ngưng tụ, sau khi ngắn ngủi lần nữa phóng thích cực hạn, Tru Thiên Thần Tôn thiêu đốt huyết mạch tới gần đỉnh phong tạo ra bạo tạc, cuồng kích mấy ngàn dặm mênh mông chiến trường, nhấc lên vô tận biển động triều dâng, tất cả vòng chiến giằng co hoàn toàn hỗn loạn.

Hắn cực hạn thả ra kiếm triều, lại dưới sự khống chế đăng phong tạo cực để không có một tơ một hào tiêu tán ra ngoài, toàn bộ đánh vào mai rùa phía trước.

Bên trong quy giáp giống như thế giới đại dương mênh mông đột nhiên bạo tạc, đánh vào ức vạn kiếm triều, giống như lôi đình cuồng kích thế giới đại dương mênh mông, trùng kích Huyền Lan. Ngay sau đó, Tru Thiên Thần Kiếm theo Thần Tôn phá vỡ phòng ngự, vọt vào thế giới đại dương mênh mông đang bị kiếm triều đảo loạn.

Tru Thiên Thần Kiếm cảm nhận được Thần Tôn tế hiến tại thời khắc này cũng tiếp tục bạo phát ra đỉnh phong nhất lưỡi kiếm triều dâng.

Thần Tôn mở đường, Thần Kiếm đi sau.

Chủ cùng bộc phối hợp sau cùng, điên cuồng sau cùng.

Phốc phốc!!

Ầm ầm!!

Chiến khu nguy nga hơn năm trăm mét của Huyền Lan bị đối diện xuyên qua, một thần một kiếm từ phía trước đánh đi đến, từ phía sau phun tới.

Huyền Minh Đại Xà đều bất ngờ không đề phòng mà vô tình bị oanh sát.

Mang theo tinh hồng máu tươi, mang theo bạch cốt âm u, càng mang theo cuồng quyển hải triều mãnh liệt.

- Rống...

Huyền Lan thê lương kêu rên, theo Thần Tôn tự bạo triều dâng, khuấy động chiến trường mênh mông mấy ngàn dặm.

- Thần Tôn!!

Tần Thế Võ rơi nước mắt, bi thống kêu thảm.

- Tru Thiên Thần Tôn... Tự bạo rồi?

Toàn bộ bọn người Ngu Chính Uyên bị triều dâng nổ tung tách ra, chật vật dừng lại bước chân trong lồng giam đại dương mênh mông hỗn loạn. Bọn họ cũng đều biết cuộc chiến Thương Huyền sẽ vô cùng thảm liệt, nhưng không nghĩ tới người đầu tiên chiến tử sẽ là Tru Thiên Thần Tôn.

Cửu Thiên Thần Tôn tự bạo tại thâm không, Quang Mang Thần Tôn bị giết tại thần điện, Xích Thiên Thần Tôn tự tận ở khe nứt lớn, bây giờ Tru Thiên Thần Tôn huyết tế ở chiến trường, bốn tôn hộ giả đã từng của Thương Huyền, vậy mà... Toàn bộ ngã xuống...

Đây cơ hồ là một thời đại kết thúc.

Nhưng...

Chiến trường vẫn còn tiếp tục, bọn hắn bây giờ không có thời gian thương cảm.

Đơn giản quan sát tình huống xung quanh, bọn hắn nhao nhao bạo khởi.

Có người còn muốn tìm kiếm đối thủ vừa mới giết điên rồi, có người lại một lần nữa chọn lựa đối thủ.

Ngu Chính Uyên ngược lại đối mặt Huyền Đàm khống chế 'Vô Hạn Sơn Hà', Tần Vị Ương một lần nữa lao thẳng đến Huyền Mang. Thái Âm Ngọc Thố xông về Thần cấp Thủy Tổ Ngư trước mặt, chuẩn bị triển khai dây dưa, so với Huyền Vũ mà nói, gia hỏa này hẳn là dễ thu dọn. Nhưng trong chốc lát nghênh kích, Thái Âm Ngọc Thố đột nhiên biến mất, lần nữa xuất hiện đã vượt qua mấy trăm dặm, xuất hiện trở lại gần Huyền Lan trong lúc năng lượng còn đang tàn phá bừa bãi nơi đó.

Là Đông Hoàng Càn.

Hắn vừa lúc bị bạo tạc trùng kích, rơi xuống bên cạnh Thiên Âm Ngọc Thố, lập tức nghĩ đến chú ý ác độc.

- Đi!!

Đông Hoàng Càn chống cự lại năng lượng còn dư, Thiên Âm Ngọc Thố cưỡng ép đánh vào bên trong mai rùa Thương Lan đã bị xỏ xuyên. Thương Lan hẳn còn chưa ngỏm củ tỏi, dù sao cũng là Huyền Vũ đỉnh phong, bên trong càng là thế giới đại dương mênh mông, muốn trực tiếp tiễu sát thì cực khó.

Nhưng, nếu như tại thời khắc đặc thù này, Thái Âm Ngọc Thố bồi thêm một đòn, nhất định là một kích trí mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK