Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1163 Lùng bắt đến cuối cùng

- Tin tưởng Chí Tôn Kim Thành, nơi này là địa bàn của bọn hắn. Nếu quả như thật muốn trừng phạt Khương Phàm, ai cũng ngăn không được bọn hắn. Đi thôi, tìm tới đám người Hứa Vĩnh Thọ kia, chỉ cần đi theo bọn hắn liền có thể thưởng thức được tràng diện Khương Phàm bị ngược sát.

Ngu Khuynh Thành chân đạp tử khí, đi tới bầu trời....

- Cuối cùng cũng bắt đầu.

Khương Phàm nhìn chân dung bay lả tả đầy trời, biết mình huyên náo đã không sai biệt lắm.

Nhưng hắn không để ý đến, vẫn ngồi ở trong u cốc tiếp tục lật tới lật lui 'Tiểu Quang Mang Thánh Thuật' mà Lý Dần cho.

Bộ võ pháp này xác thực rất huyền diệu.

Cho dù là có kỹ xảo được Lý Dần đánh dấu, nói hết bản chất thánh pháp rồi nhưng cũng làm cho Khương Phàm rất đau đầu.

Bởi vì phương thức 'Tiểu Quang Mang Thánh Pháp' cưỡng ép tốc độ tăng lên cũng không phải là dùng kích phát tiềm lực thân thể để đạt tới tăng tốc cực hạn như trong tưởng tượng, mà là thông qua linh lực bản thân phóng xuất ra ngoài, cùng 'ánh sáng' sinh ra liên hệ kỳ diệu, gần như 'Dung nhập' vào bên trong ánh sáng, dùng cái này đạt tới mục đích tăng tốc trong nháy mắt.

Mà muốn khống chế thả võ pháp ra ngoài ở trong quá trình di chuyển thực hiện tăng tốc trong nháy mắt, ngoại trừ cần linh văn cường đại khống chế, thậm chí còn cần phương thức thay đổi phóng thích võ pháp, tiến tới giao hòa cùng 'ánh sáng'.

Nhưng, bất luận là cùng ánh sáng sinh ra cộng minh, hay là một lần nữa thay đổi phương thức phóng thích võ pháp thì cũng đều vô cùng khó khăn.

Bộ võ pháp này rõ ràng là tuyệt phối cùng kiếm thuật, nhưng rơi xuống trong tay Khương Phàm lại rất khó phù hợp.

Tuy nhiên, sau khi Khương Phàm cẩn thận nghiên cứu, cảm giác Thái Dương Chiến Y giống như có thể sinh ra cảm ứng cùng năng lượng ánh sáng.

Nếu như hắn khoác chiến y, liền có thể 'Dung nhập' ánh sáng rất tốt, gián tiếp tăng tốc độ thân thể lên.

Các loại võ pháp hắn nắm trong tay bây giờ cũng chỉ có Thái Dương Thánh Quyền, Bát Hoang Liệt Dương Quyền, hai bộ này tương đối dễ dàng thay đổi phương thức phóng thích, cũng càng dễ dàng chung dung cùng năng lượng ánh sáng.

Chỉ là thông qua được điểm mấu chốt, nhưng vẫn rất khó thi triển.

Lúc này, không trung truyền đến một tiếng gáy to sắc nhọn, có một con mãnh cầm lướt qua hẻm núi Khương Phàm ẩn thân, xoay một lát, không có phát hiện mục tiêu, tiếp tục bay đến trước mặt tìm kiếm.

Nửa ngày sau, có ba dân liều mạng xông vào hẻm núi, cảnh giác tra xét một lát, cũng không có phát hiện có người.

Khương Phàm không để ý đến, bởi vì thân thể hắn đang duy trì kỳ diệu liên hệ cùng đại địa, có uy lực sơn hà vô hình bao vây lấy hắn, thật giống như đã trở thành một phần với hẻm núi.

Trừ phi có ai đó trực tiếp đứng ở trước mặt hắn, nếu không rất khó phát hiện.

Sau năm ngày...

Khương Phàm cảm giác không sai biệt lắm, hắn ném Hứa Như Lai từ trong thanh đồng tiểu tháp ra:

- Trả lời ta mấy vấn đề, để cho ngươi chết thống khoái.

- Trực tiếp giết ta đi!

Mặt Hứa Như Lai đầy dữ tợn, căm tức nhìn Khương Phàm.

- Chuyện tửu lâu dưới đáy biển của Chí Tôn Kim Thành, có phải thật vậy hay không.

- Giả! Giả! Chúng ta không có ác tâm như vậy!

- Vì sao trong mộng của ta lại xuất hiện trường hợp như vậy?

- Chúng ta lập ra! Vì để cho ngươi bị kích thích, mất lý trí, càng nhanh lâm vào đệ nhị trọng!

- Ha ha, có thể biên ra mộng như thế này, các ngươi thật là buồn nôn. Vấn đề thứ hai, Luân Hồi bí cảnh có bao nhiêu Tử Lân Cự Lang?

- Hơn vạn con!

- Mạnh nhất mạnh bao nhiêu?

- Có mười con Linh Hồn đỉnh phong, bọn chúng tọa trấn những nơi quan trọng nhất ở Luân Hồi bí cảnh, riêng mình thống lĩnh hơn hai trăm con cự lang. Còn có hơn ba mươi con Linh Hồn cảnh bát trọng thiên, riêng mình thống lĩnh từ một trăm con đầu trở lên. Những đầu lĩnh khác đều là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên!

- Bên trong Luân Hồi bí cảnh mặc dù không có Tử Lân Cự Lang từ Sinh Tử cảnh đi lên, nhưng không phải bởi vì bọn chúng không trưởng thành đến vấn đề kia, mà là nơi này không cần. Số lượng lớn cự lang Linh Hồn cảnh, cự lang Niết Bàn cảnh đều ở Chí Tôn Kim Thành, nơi đó thậm chí còn có Tử Lân Thánh Lang cảnh giới Thánh Linh!

- Tử Lân Thánh Lang tại Chí Tôn Kim Thành chúng ta thuộc về Thánh Thú bảo vệ, địa vị đều siêu việt như thống lĩnh!

- Khương Phàm, ngươi nhất định phải chết, ngươi liên tiếp sát hại hai trăm con Tử Lân Cự Lang, đã kết thù kết oán cùng Lang tộc. Chẳng mấy chốc bọn chúng sẽ điều động toàn bộ, điên cuồng bắt giết ngươi.

Khương Phàm không hề bị lay động:

- Ngươi đều phải chết rồi, cũng đừng quan tâm chuyện của ta làm gì. Vấn đề thứ ba, Chí Tôn Kim Thành hẳn là có Thiên phẩm linh văn, là ai?

- Ngươi mất mạng rồi đi gặp hắn!

- Nói cũng không thể nói?

- Ha ha, ngươi không có tư cách gặp hắn! Ngươi càng không mệnh gặp hắn! Hắn đã hai mươi lăm tuổi, đã vượt qua Sinh Tử cảnh, tiến vào Niết Bàn cảnh!

- Hai mươi lăm tuổi liền có thể vượt qua Sinh Tử cảnh?

Khương Phàm kinh ngạc, tốc độ thật nhanh.

- Ngươi cuối cùng vẫn chỉ là Thánh phẩm linh văn, vĩnh viễn không đuổi kịp Thiên phẩm linh văn. Khương Phàm, bất luận ngươi huyên náo điên cuồng như thế nào, ở trong mắt hoàng tộc chung quy vẫn chuyện cười mà thôi, bởi vì ngươi chưa mở trưởng thành cực hạn đã còn tại đó. Tựa như Ngu Thiên Khải, sau mấy chục năm, hắn sẽ bước lên Thánh Linh cảnh, chấp chưởng hoàng tộc. Mà ngươi, vĩnh viễn dừng bước tại Niết Bàn đỉnh phong, không chịu nổi một kích trong mắt hắn. Ha ha, đây chính là mệnh! Là mệnh do ông trời quyết định!

Cảm xúc của Hứa Như Lai càng ngày càng kích động, thể hiện càng ngày càng dữ tợn.

- Mệnh của ta, ngươi không thấy được, mệnh của ngươi, ta có thể đoán được.

Khương Phàm bóp lấy cổ Hứa Như Lai, đối mặt với ánh mắt của hắn, nói:

- Ngươi cùng Thánh Phật ý thức tương thông, chuyện ngươi thấy, hắn hẳn là cũng có thể nhìn thấy.

- Không sai! Ta đang ngó chừng ngươi, hắn cũng đang ngó chừng ngươi! Ngươi... đã bại lộ...

Hứa Như Lai nhe răng cười.

Khương Phàm xích lại gần con mắt Hứa Như Lai, ha ha cười nói:

- Thánh Phật, ta ở chỗ này, tranh thủ thời gian thông báo tộc nhân của các ngươi, tập kết tất cả đàn sói tới chỗ ta đây.
Chương 1164 Uy Bức Lợi Dụ

Hứa Như Lai nói:

- Ngươi lại đùa nghịch quỷ kế sao? Ngu xuẩn! Sau đó ngươi sẽ không phải chỉ là đối mặt với mấy trăm con Tử Lân Cự Lang, mà là hơn mấy ngàn vạn con, còn có số lượng lớn cao giai Linh Hồn cảnh. Trước thực lực tuyệt đối, âm mưu quỷ kế gì cũng đều sẽ là trò cười. Nếu như ngươi thông minh một chút, sớm đầu hàng, còn có thể chết dễ dàng, nếu như ngu xuẩn mất khôn, thứ chờ đợi ngươi vĩnh viễn sẽ là tra tấn cùng nhục nhã.

- Chuyện này không mượn ngươi xen vào, chết đi.

Khương Phàm triệu ra tàn đao, bổ xuống đầu Hứa Như Lai.

- Ha ha... Ha ha... Ha ha ha...

Hứa Như Lai đột nhiên ngẩng đầu cười to:

- Khương Phàm, ngươi sát hại số lượng lớn tử đệ Chí Tôn Kim Thành, Đại Tự Tại điện không gánh nổi ngươi. Coi như lại bỏ ra nhiều cái giá, Chí Tôn Kim Thành cũng sẽ phải lấy mệnh của ngươi. Ha ha, ta tới Địa Ngục chờ ngươi!

Răng rắc...

Cơ thể Hứa Như Lai đột nhiên bắt đầu vặn vẹo, khớp xương ma sát, huyết nhục khô quắt, phật ấn trên trán nở rộ lên cường quan chói mắt.

Khương Phàm còn tưởng rằng hắn muốn tự bạo, nhanh chóng rút lui. Nhưng...

- Thánh Phật! Không phải ngươi vẫn muốn dung hợp ta sao? Ta thành toàn cho ngươi! Hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi! Ta chỉ có một yêu cầu, giết Khương Phàm! Giết Khương Phàm!

Hứa Như Lai trừng trừng hai mắt, phát ra những tiếng gào thét sau cùng, sau một khắc, thân thể đột nhiên cứng ngắc, giống như nhận lấy một loại trùng kích vô hình nào đó, lại như là tế hiến linh hồn mình, quỳ trên mặt đất, duy trì bộ dáng ngẩn đầu lên trời gào thét, không còn sinh tức.

Khương Phàm nhíu mày, làm cái gì vậy, dung hợp cùng Thánh Phật?

Lúc trước giao thủ tại diễn võ trường, Thánh Phật và Chiến Phật đã từng mượn dùng lực lượng lẫn nhau.

Chẳng lẽ bọn hắn còn có bí thuật càng cực đoan hơn, triệt để hòa làm một thể?

Trong mật thất bế quan tầng thứ chín tại Chí Tôn Kim Thành, linh văn trên trán Thánh Phật chủ động thức tỉnh, nhưng không phải nở rộ hào quang màu vàng, mà là màu tím đen.

Ngay sau đó hắn vẻ mặt nhăn nhó, tà ác dữ tợn, thân thể đều xuất hiện vặn vẹo cổ quái.

- Thánh Phật... Ta thành toàn cho ngươi... Giết Khương Phàm...

Thanh âm bên trong Luân Hồi bí cảnh quanh quẩn rõ ràng trong mật thất, nương theo chấp niệm khi còn sống của Chiến Phật - Hứa Như Lai, dung nhập vào trong thân thể Thánh Phật.

Thánh Phật chắp tay trước ngực, mặc niệm phật ngữ, nhận lấy tế hiến của Chiến Phật, dung hợp linh văn cùng Huyết Phách.

Đây là một loại dung hợp, càng là một loại trở về.

Kỳ thật bọn hắn vốn là một thể, tuy nhiên chỉ là cưỡng ép chia lìa thiện và ác.

Bây giờ Chiến Phật biến mất, rốt cuộc phật văn cũng hoàn chỉnh.

Thánh Phật đã biến đổi đến Đại Thừa Thánh phẩm, linh văn tại thời khắc này lại một lần nữa tăng vọt, chạm đến Chí Tôn Thánh phẩm.

- Ai...

Thánh Phật yên lặng cảm nhận một lát, nhẹ giọng thở dài.

Hắn đứng dậy đi ra khỏi mật thất bế quan, nói với thị vệ hai bên:

- Ta đã xác định được của vị trí Khương Phàm.

Trong hẻm núi, Khương Phàm nhìn Hứa Như Lai khô quắt, chân mày hơi nhíu lại.

Tình huống gì thế này?

Không những không có giết hắn, còn thành toàn hắn?

Nếu quả như thật là tế hiến dung hợp, Hứa Như Lai sẽ thành Hứa Như Lai thật sự, Song Phật linh văn bất luận là phẩm cấp hay là thực lực đều sẽ phát sinh chất biến đổi.

Khương Phàm lắc đầu, ý thức luồn vào trong lồng giam của thanh đồng tiểu tháp.

- Hứa Đan, cho ngươi hai lựa chọn. Đầu tiên, sinh cho ta năm hài tử.

- Súc sinh!

Hứa Đan mệt mỏi chống thân thể lên, tức giận la mắng với hắc ám.

- Chỉ hai chữ này? Lúc trước Ngu Khuynh Thành mắng so với ngươi còn hung ác hơn, còn không phải sinh song thai?

- Tên hổn đản ngươi, ngươi chết không yên lành.

Hứa Đan làm thế nào cũng đều không nghĩ đến mình sẽ rơi xuống trong tay Khương Phàm.

Trong mấy ngày này mỗi lần nghĩ đến kết quả của Ngu Khuynh Thành, nàng liền không rét mà run, mọi thời khắc giữ vững thanh tỉnh, sợ sau khi ngủ sẽ bị tên hỗn đản kia xâm phạm.

Mà sau vài ngày đau khổ kiên trì, rốt cuộc Khương Phàm cũng nói chuyện với nàng, câu đầu tiên chính là sinh con, cái này khiến cả người nàng đều run rẩy lên, vừa tức giận lại càng sợ hãi.

- Ta là Luyện Đan sư, thuốc gì cũng đều sẽ luyện. Ví dụ như, để cho ngươi ôm ấp yêu thương, để cho ngươi thần hồn điên đảo, để cho ngươi an thai dưỡng thần. Tóm lại ngươi rơi xuống trong tay ta, ta muốn để cho ngươi làm cái gì, ngươi liền phải làm cái đó.

Khương Phàm hung ác đe dọa Hứa Đan.

- Ngươi đừng mơ tưởng đụng một sợi tóc của ta.

Hứa Đan luống cuống trong lòng, khẩn trương nhìn lồng giam hắc ám.

- Uy thuốc, còn cho phép ngươi? Chờ ngươi ngày nào có con, mỗi ngày ta sẽ cho ngươi cho ăn thuốc dưỡng thai, đút tới khi ngươi sinh ra.

- Ngươi... Ngươi là tên vô sỉ hỗn đản! Ngươi chết không yên lành!

- Ha ha, ta đã quan sát ngươi mấy ngày, càng xem càng cảm giác ngươi có mùi vị nữ tử, nhất là hai cái đùi này, suýt chút nữa đã để ta không kiềm chế được.

- Ngươi là cái đồ biến thái, ngươi là tên súc sinh.

Hứa Đan càng luống cuống, hỗn đản này mỗi ngày nhìn chằm chằm nàng trong bóng đêm?

- Ngươi biết mình tại chờ đợi mấy ngày trong nơi này không? Mười ngày! Ròng rã mười ngày! Ngươi biết vì sao ta nhịn xuống không có đụng ngươi không, bởi vì ta đang luyện đan, ta luyện ba mươi bảy viên thuốc, đầy đủ để cho ta giày vò ngươi.

- A a! Đừng nói nữa!!

Hứa Đan thét lên, mặt mũi trắng bệch.

- Chúng ta bây giờ bắt đầu?

Tiếng cười hơi có vẻ hèn mọn của Khương Phàm đang quanh quẩn trong thiết lao.

- Cút! Cút ngay, đừng đụng vào ta!

Hứa Đan kinh hoảng, như bị điên đến mức thôi phát linh lực.

Nàng muốn đả thông đường hầm hư không chạy khỏi nơi này, nhưng không gian trong lồng giam vô cùng quỷ dị, giống như là vũng bùn, kính tượng hoàn toàn không cách nào hình thành con đường được.

- Đừng có gấp, tới trước chút thuốc. Ta xem một chút, dùng thuốc gì đây, nơi này có mười mấy loại.

- A! Đừng, đừng, ngươi cút ngay cho ta!

Hứa Đan thuở nhỏ sống an nhàn sung sướng, chưa lúc nào gặp được loại tra tấn này, nàng sụp đổ thét lên, nước mắt đều đã rơi xuống.

- Thật không cần? Vậy ta đây còn có lựa chọn thứ hai, có muốn nghe hay không?
Chương 1165 Cuộc Chiến Chịu Chết (1 )

- Mau nói!!

Hứa Đan núp ở trong góc, ngừng thở, hoảng sợ nhìn lồng giam hắc ám.

- Ta muốn chém giết cùng đàn sói, có thể sẽ gặp được chút nguy hiểm, cho nên, ngươi phải giúp ta chạy trốn.

- Ngươi bảo ta giúp ngươi tàn sát Tử Lân Cự Lang? Mơ tưởng!!

- Tốt, đầy nghĩa khí! Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu hưởng thụ cực lạc nhân gian, ừm... Liền dùng loại thuốc này đi...

- Không được! Chờ một chút!

- Thay đổi chủ ý?

Hứa Đan hô hấp lộn xộn, sắc mặt tái nhợt, giãy dụa thật lâu:

- Ta đồng ý!

Giọng Khương Phàm lại quanh quẩn trong thiết lao:

- Ta sẽ cột ngươi vào trên lưng của ta, lúc nào cần, ta sẽ gọi tên ngươi, ngươi tốt nhất nên kịp thời phản ứng.

- Nếu như ta phối hợp tốt, ngươi có thể thả ta rời khỏi?

- Ta có thể còn sống trở lại Vô Hồi thánh địa liền sẽ đàm phán cùng Chí Tôn Kim Thành. Đến lúc đó, bọn hắn tự nhiên sẽ chuộc ngươi trở về. Dù sao ngươi là do ta bắt sống, không phải thắng được như Ngu Khuynh Thành.

- Đây chính là ngươi nói!

- Nếu như muốn thừa dịp chém giết đàn sói giết chết ta, tốt nhất vẫn bỏ đi. Ngươi suy nghĩ kỹ chuyện phát sinh trước đó một chút, ta có thể hủy diệt sơn hà trong nháy mắt, cũng có thể khôi phục toàn thịnh trong nháy mắt.

- Thuận tiện nhắc lại ngươi, vị trí của ngươi đang ở bây giờ là trong lồng giam không gian, xung quanh còn có hơn sáu trăm tòa, trong những ngày qua ta bắt không ít nam tử, bây giờ đang ngủ say. Một khi ta chết, thế giới lồng giam này sẽ dung nhập không gian, thông qua Luân Hồi bí cảnh xâm nhập vào hư không. Từ nay về sau ngươi sẽ bồi bạn với hơn sáu trăm nam tử phiêu lưu trong thâm không, ngẫm lại một chút, ngươi sẽ gặp phải cái gì?

Khương Phàm vừa đe dọa lại còn mang theo uy hiếp, cuối cùng Hứa Đan thật sự đã bị hù dọa.

Hứa Đan tuyệt vọng ngồi liệt trong góc, lạnh cả người.

Cái tên hỗn đản ác độc này đều coi là tốt hơn hết thảy.

Chẳng lẽ, nàng thật phải thay hắn săn giết đàn sói sao?

Nhưng nếu như không phối hợp, kết quả của nàng sẽ thê thảm không gì sánh được.

Nếu như muốn giết chết Khương Phàm lại thất thủ, nàng sẽ sống không bằng chết.

Rốt cuộc là phải giết chết hắn trong Luân Hồi bí cảnh, hay là thật giúp hắn trở lại Vô Hồi thánh địa, chờ Chí Tôn Kim Thành đi thương lượng?

Sau khi Khương Phàm khống chế được Hứa Đan, hắn đã mời Tô Lăng từ trong thanh đồng tiểu tháp đi ra:

- Tô Lăng cô nương, cô có thể rời khỏi.

- Rời khỏi? Nghĩ hay lắm! n oán của chúng ta còn chưa có giải quyết đâu.

Tô Lăng sau khi nhìn thấy Khương Phàm lập tức nổi lên ý lạnh.

- Không cần giải quyết, ta phải chết rồi.

Khương Phàm đưa chân dung mình đến trước mặt Tô Lăng.

- Có ý gì?

- Chí Tôn Kim Thành bắt đầu truy nã ta, ta chẳng mấy chốc sẽ bị phát hiện.

- Ý của ngươi là, ngươi không có ý định đầu hàng, chuẩn bị giết tới chết?

- Ta lúc tiến vào đây đã không có ý định còn sống ra ngoài.

- Vì sao?

- Cái gì vì sao?

- Nếu biết phải chết, vì sao còn muốn đến?

- Ta sống đủ rồi.

- Ta đã nói rồi, ngươi khẳng định sẽ nghĩ thoáng. Tới đi, đến trong bụng ta, ta trực tiếp đưa ngươi đi chết.

- Cô là Yêu thú nào?

- Ngươi đều phải chết rồi, còn quan tâm cái này. Tới đi, nhanh, cởi y phục ra, sạch sẽ đi đến.

Khương Phàm cười lắc đầu, xông ra khỏi hẻm núi:

- Đừng quấn lấy ta, rất nguy hiểm.

- Thật sự muốn chết sao? Hỗn đản này rốt cuộc muốn làm gì?

Tô Lăng nói thầm hai tiếng, cuối cùng vẫn đuổi theo ra ngoài.

- Hắn muốn làm gì?

Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh ở trong hư không trao đổi ánh mắt, lặng yên không một tiếng động đuổi theo.

Khương Phàm rời khỏi hẻm núi lập tức hóa thân thành Chu Tước Yêu Thể, người khoác Thái Dương Chiến Y, liệt diễm sôi trào, phóng tới bầu trời.

Hắn liên tục diễn tập Tiểu Quang Mang Thánh Pháp, thuần thục các loại kỹ xảo, cho đến khi đến được phế tích bị Địa Ma Thụ phá hủy ở ngoài ngàn dặm kia.

Cùng lúc đó, Chí Tôn Kim Thành mở ra tế đàn không gian, truyền lại tin tức với người trấn thủ vết nứt, xác định chỗ của Khương Phàm.

Người trấn thủ nhanh chóng đi đưa tin tức đến khắp Luân Hồi bí cảnh. Bầy Tử Lân Cự Lang đang điên cuồng lùng bắt các nơi liên tiếp hành động, phóng tới mục tiêu.

- Đó là Khương Phàm sao?

Giữa dãy núi, có người tập trung vào Liệt Điểu màu vàng bay qua bầu trời.

- Ngọn lửa màu vàng, Linh Tước, kim mân mặt trời. Không sai, đó chính là Khương Phàm.

- Chẳng lẽ hắn không biết mình đang bị truy nã sao, cứ bay trên trời không chút kiêng kỵ như vậy? Tại sao ta lại cảm thấy như là có bẫy.

- Chính là hắn, không sai, trước tiên cứ đuổi theo đã.

Số lượng lớn dân liều mạng xác định được thân phận Khương Phàm, nhanh chóng đuổi theo, cũng phái người đi đưa tin tức với Chí Tôn Kim Thành.

- Khương Phàm điên rồi, hắn muốn làm gì?

Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh ở trong hư không theo sát Khương Phàm, hắn cứ hành động trắng trợn như vậy sao?

Bây giờ Luân Hồi bí cảnh đã oanh động, nếu như bị vây lại, chắc chắn phải chết!

Trong rừng, một đàn sói đang phóng tới tập trung vào hào quang màu vàng xẹt qua không trung.

Bọn chúng có số lượng khổng lồ, đạt tới hơn một trăm ba mươi con, đầu lĩnh là Linh Hồn cảnh bát trọng thiên!

Ngao!!

Sói đầu đàn xông lên vách núi, ngẩn đầu lên trời kéo dài tiếng sói tru to rõ, quanh quẩn khắp các dãy núi.

Sau đó toàn thân cuồn cuộn tử khí, hài cốt vặn vẹo, hình thể tăng vọt đến hơn bảy mươi mét.

Móng vuốt sắc bén thô to như đao, lân giáp cứng rắn to lớn nặng nề giống như là cái cối xay, hai con mắt nhấc lên tử khí thực sự, giống như đang thiêu đốt.

Khổng lồ khiếp người!

Làm cho người người đều sợ hãi!

Răng rắc...

Trong dãy núi, các cự lang liên tiếp phồng thân thể lên, từ mười mấy mét đến ba mươi, năm mươi mét, không giống nhau. Bọn chúng hùng tráng uy mãnh, hung tàn bạo ngược, hình thể khổng lồ để núi đá, cây rừng xung quanh đều trở nên nhỏ bé.

Sói đầu đàn mở ra hai cánh, rộng chừng hơn một trăm mét, nhấc lên cuồng phong phóng tới bầu trời.

Đàn sói đuổi sát sói đầu đàn, ở vùng núi, trên tán cây, dùng tốc độ cao nhất phóng tới.

Tử khí cuồn cuộn, lệ khí liệt liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK