Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh đã nghe thấy chưa? Vợ tôi nói, cô ấy rất hạnh phúc.”


“Đó là bởi vì anh đang uy hiếp cô ấy! Hạ Hạ hoàn toàn không thích anh đâu!”



Lạc Tuấn Thần trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tư Mộ Hàn, hơi có chút đố kỵ. Anh ấy nghĩ Tư Mộ Hàn vốn đang uy hiếp Nguyễn Tri Hạ, những lời cô nói chắc chắn không phải lời thật lòng.


Nguyễn Tri Hạ đang ngồi trên đùi Tư Mộ Hàn, không khỏi đỡ trán đầy bất lực. Đây là lần đầu tiên cô thấy Lạc Tuấn Thần hơi ngốc nghếch, anh ấy muốn chết cũng đừng kéo cô xuống nước chứ.


Hậu quả khi chọc giận tên Diêm Vương lạnh lùng tàn bạo này rất đáng sợ!




Phải nói rằng Lạc Tuấn Thần đã đụng phải vảy ngược của Tư Mộ Hàn, một cầu Nguyễn Tri Hạ hoàn toàn không thích anh đầu của anh ấy đã khiến ánh mắt Tư Mộ Hàn lập tức tối sầm.


Bàn tay đang vuốt ve má Nguyễn Tri Hạ của anh cũng dùng lực mạnh hơn, khiến cô đau đến mức nhíu chặt mày lại.


Má nó!


Người đàn ông này đang coi hai má cô là cái bánh để nhào nặn hả?


Dùng lực mạnh như vậy làm gì?


Đau chết cô rồi!


Tư Mộ Hàn nhìn Lạc Tuấn Thần bằng ánh mắt âm u chết chóc.


Sự lạnh lẽo quái dị lập tức bao phủ bầu không khí xung quanh, Nguyễn Tri Hạ có thể cảm nhận được, anh đang rất tức giận, thật sự rất tức giận.


Cô nghĩ nếu để mọi thứ tiếp tục thế này, có lẽ sẽ thật sự có người phải bỏ mạng.


Cô đưa tay ra nắm lấy bàn tay đang đặt lên mặt cô của Tư Mộ Hàn, vừa gián tiếp cứu lấy khuôn mặt mình, vừa thành công khiến sắc mặt Lạc Tuấn Thần thay đổi.


Lạc Tuấn Thần nhìn thấy hành động nắm tay Tư Mộ Hàn của Nguyễn Tri Hạ như nhìn thấy một lưỡi dao sắc bén đâm một nhát chí mạng vào lồng ngực mình, khiến anh ấy đau đớn đến nỗi sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.


Thực tế là Nguyễn Tri Hạ chỉ đang cứu lấy khuôn mặt của mình, cô buộc phải đan tay mình vào tay Tư Mộ Hàn để anh không vấn và hai má cô nữa, nhưng nhìn từ góc độ của Lâm Tuấn Thần, anh ấy lại khăng khăng cho rằng Nguyễn Tri Hạ cũng có tình cảm với Tư Mộ Hàn, đang làm nũng với Tư Mộ Hàn.


Nguyễn Tri Hạ, người chưa bao giờ như vậy trước mặt anh ấy, lại đang làm nũng với một kẻ tàn phế đã bị hủy hoại dung nhan.


Lạc Tuấn Thần thấy như bị đấm một cú rất đau, sắc mặt trở nên tái nhợt, đờ đẫn.


Tựa như lòng tự tôn của bản thân đã bị người ta chà đạp đến cực điểm, anh ấy nghĩ mình còn không bằng một kẻ tàn phế.


Nguyễn Tri Hạ cầm lòng bàn tay của Tư Mộ Hàn, nhìn Lạc Tuấn Thần, mặc dù trong mắt cô lóe lên một chút không đành lòng, nhưng cô vẫn nói: “Đàn anh, sợ là anh hiểu lầm rồi. Anh ấy không hề uy hiếp em. Em thật sự rất hạnh phúc.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK