Để làm cho cuộc sống của mình trôi qua dễ dàng hơn.
Nguyễn Tri Hạ bất đắc dĩ bò đến trước mặt Tư Mộ Hàn, hôn lên khuôn mặt đầy sẹo của anh, bấy giờ mới đáng thương nói: "Nè, anh có thể đứng tức giận nữa được không? Tôi thật sự không sợ anh"
Cô chớp mắt nhìn Tư Mộ Hàn, như đang nói, anh xem, tôi cũng dám hôn mặt anh rồi, sao có thể sợ anh chứ?
Không thể không nói Nguyễn Tri Hạ có một khát vọng sống sót rất mạnh mẽ, vuốt lông rất đúng chỗ.
Khi cô hôn lên khuôn mặt dữ tợn của Tư Mộ Hàn một cách không chút ghét bỏ, phần lớn vẻ tàn độc trên người Tư Mộ Hàn lập tức tan biến.
Tư Mộ Hàn nhìn sâu vào mắt Nguyễn Tri Hạ, giơ tay chạm vào nơi cô vừa hôn, một dòng nước ấm áp lướt qua trong tim anh.
Chắc là có thật sự không ghét bỏ anh...
Nếu không thì cô không thể hôn lên nửa khuôn mặt xấu xí của anh một cách bình tĩnh như vậy.
Hơn nữa trước đó khi anh hôn cô, cô chưa bao giờ sợ hãi.
Chắc là khuôn mặt này đã làm cho cô sợ hãi, anh mím môi, không tiếp tục tức giận nữa.
Chỉ là trong lòng đang rất khó chịu.
Đột nhiên, anh có hơi muốn xé bỏ thứ trên mặt mình.
Mặc dù cô không ghét bỏ, nhưng mỗi lần nhìn thấy cô đều bị dọa đến nỗi gọi bậy, trong lòng anh lại cảm thấy chẳng có mùi vị gì.
Thôi bỏ đi, vẫn nên để qua một thời gian nữa.
Tự dưng bị xé ra thì trông không đẹp lắm.
So với điều này, anh quan tâm nhiều hơn đến người đàn ông mà cô đã gọi trong miệng khi ngủ vừa rồi.
Để có thể khiến cô nói những lời thân mật như vậy khi đang ngủ, người đàn ông đó nhất định phải có quan hệ không bình thường với cô, thậm chí có thể nói rằng trước đây họ đã sống cùng nhau.
Vừa nghĩ đến việc cô đã từng sống cùng với một người đàn ông khác ngoài anh, từng hôn môi cô, anh đã điên cuồng muốn giết người.
Người đàn ông tên Tử Hành xuất hiện trong thế giới của Nguyễn Tri Hạ sớm hơn anh, điều
này khiến Tư Mộ Hàn rất khó chịu.
Hàn khí trên người Tư Mộ Hàn lại lan tràn ra một lần nữa.
"Tử Hành là ai?"
Đôi mắt anh u ám mà sắc bén, nhìn đến nỗi trong lòng Nguyễn Tri Hạ hốt hoảng.
Đồng thời cũng có phần chẳng hiểu gì cả.
Đang yên lành, Tư Mộ Hàn lại hỏi cô Tử Hành là ai?
Nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ không hé răng, hơi thở của Tư Mộ Hàn càng lạnh lẽo hơn, trên khuôn mặt phủ kín một lớp băng.
Anh ôm lấy bả vai cô với đôi mắt đỏ màu máu, giận không thể hét lên mà hỏi: "Nói đi! Rốt cuộc Tử Hành là ai!"
Đối mặt với câu hỏi khó giải thích của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ không nói nên lời.
"Tử Hành là em trai của tôi!"
Cô đáp lại một cách bất đắc dĩ.
"Em trai của cô? Em trai ruột?"
Tư Mộ Hàn nhìn cô đầy nghi ngờ.
Em trai sẽ thân thiết với chị gái như vậy sao?
Còn có thể xuất hiện trên giường của cô lúc cô đang ngủ?
Tư Mộ Hàn hoàn toàn không tin chút nào.
Nguyễn Tri Hạ trả lời mà không chút suy nghĩ: "Đương nhiên là em trai tôi!"
Cô và Tử hành là chị em ruột không thể ruột hơn đó!
Chỉ là Tư Mộ Hàn hỏi cô một cách cường điệu như vậy là có ý gì đây?
Chẳng mấy chốc, Nguyễn Tri Hạ cảm thấy có điều gì đó không ổn. Cô bỗng nhìn về phía Tư Mộ Hàn, thấy anh đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn mình, giống như đang nói, cô nói tiếp đi, ông đây không tin dù chỉ một chữ.
"Anh có ý gì?"
Vẻ mặt của Tư Mộ Hàn rõ ràng không thích hợp.
Trông như đang ghen.