Ông cụ nhìn con dâu lớn của ông hai, đáp: "Do bác chưa giới thiệu các cháu
với con bé, đừng trách con bé."
Nói xong, ông cụ liền giới thiệu ngắn gọn những người đang ngồi cho Nguyễn Tri Hạ.
"Hạ Hạ, đây là dâu cả của nhà ông chú hai cháu, gọi thím cả."
Nguyễn Tri Hạ ngoan ngoãn gọi: "Chào thím cả."
Sau đó, ông cụ chỉ vào một người phụ nữ có vẻ dịu dàng và hiền lành khác, nói: "Đó là thím út của con."
Nguyễn Tri Hạ nhìn sang, mỉm cười với người phụ nữ xinh đẹp và hiền lành đó, gật đầu gọi: "Chào thím út."
Giới thiệu một lượt.
1
Cuối cùng, khi đến gia đình Tư Tấn Trung, ông cụ chỉ hừ rồi hừ, không giới thiệu Tư Tấn Trung cho Nguyễn Tri Hạ làm quen.
LX
Thay vào đó, ông giới thiệu vợ của Tư Tấn Trung, bà Hoa: "Hạ Hạ, đó là vợ của chú hai của Mộ Hàn."
Nguyễn Tri Hạ gật đầu với bà Hoa, mỉm cười.
"Chào thím."
Bà Hoa là một người phụ nữ có vẻ kiêu sa.
Đồng thời cũng rất có giáo dưỡng và tu dưỡng.
Khi Nguyễn Tri Hạ chào bà ta, bà ta đứng dậy và đưa cho Nguyễn Tri Hạ một phong bì đó, cũng nói: "Cháu dâu, lần trước lúc các cháu kết hôn, thím không có ở đó. Phong bì đỏ này coi như là quà gặp mặt thím cho cháu."
Nguyễn Tri Hạ được ưu ái mà lo sợ, vội vàng nhận lấy, cũng nói: "Thím khách sáo quá ạ."
Cô cảm thấy khá dày.
Cũng không biết rốt cuộc đối phương bỏ bao nhiêu tiền.
Nếu không phải vì lễ Tết Nguyên Đán khó từ chối phong bao lì xì, cô thực sự không dám nhận.
Cô không quên rằng lần trước, vì cô, Tư Mộ Hàn đã đánh gãy tay của con trai người ta rồi.
Không biết trong lòng người ta có hận cô hay không nữa kìa.
Nguyễn Tri Hạ không biết rằng Tư Mộ Thành không phải là con ruột của bà Hoa, mà là con ngoài giá thú của Tư Tấn Trung.
Vì vậy, những gì cô nghĩ chỉ là nghĩ nhiều mà thôi.
Những người từng được Nguyễn Tri Hạ chào qua nhưng không có phong bao lì xì, nhìn bà Hoa vừa ra tay đã là một phong bao đỏ lớn như vậy.
Nhất thời cảm thấy mặt mũi cũng trở nên khô nóng.
Bọn họ vội vàng đứng dậy và đưa cho Nguyễn Tri Hạ tiền lì xì.
Tuy rằng không lớn bằng bà Hoa, nhưng ít nhất cũng không đến nỗi xấu hổ.
Vì vậy, đêm nay Nguyễn Tri Hạ nhận tiền lì xì đến mềm tay.
Cuối cùng ánh mắt của Nguyễn Tri Hạ rơi vào trên người Tư Mộ Phi đối diện cô. Bề ngoài rất xinh đẹp, trông có vẻ có vài phần tương tự với bà Hoa.
Nguyễn Tri Hạ đã từng nhìn thấy rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp.
Nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người phụ nữ tập trung cả kiêu sa, quyến rũ và gợi cảm như Tư Mộ Phi vậy.
Một người phụ nữ như vậy, nếu đặt ở thời cổ đại sẽ là một yêu nữ họa quốc đúng nghĩa.
Ánh mắt như điện mê hoặc chết người không đền mạng kia không biết tự mang bao nhiêu hiệu điện thế, nhưng chỉ cần chớp mắt nhìn cô ấy đã có loại cảm giác như bị điện giật.
Trời ơi.
Đây là nữ vương công đúng nghĩa đó nha.
Nguyễn Tri Hạ cảm giác mình sắp động lòng trước một người phụ nữ rồi.
Đúng lúc cô nhìn Tư Mộ Phi, trái tim nhỏ muốn đập loạn xạ, một bàn tay to đột nhiên duỗi ra trước mắt cô, sau đó, che lại, xoay người lại.
Gương mặt của Nguyễn Tri Hạ bị Tư Mộ Hàn đột nhiên quay lại. Cô sững sờ, khó hiểu hỏi anh: "Làm sao vậy?"
Sắc mặt Tư Mộ Hàn u ám vô cùng, anh cúi người ghé vào tai cô nói: "Trước mặt người đàn ông của mình, đừng bày ra ánh mắt si mê như vậy với người phụ nữ khác."
Nói xong, Tư Mộ Hàn còn không quên ném về phía Tư Mộ Phi ở phía bên kia một cái nhìn cảnh cáo.
Ý bảo cô ấy hãy có chừng có mực, đừng đi chọc ghẹo người phụ nữ của anh quá.
Tư Mộ Phi hất cằm lên với Tư Mộ Hàn.
Tỏ vẻ khiêu khích, cũng không tức giận.
Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả vào trong ốc tai, nong nóng và có chút thu hút.
Nguyễn Tri Hạ quay đầu đi theo bản năng.
Trong lòng cũng rất là cạn lời.
Tư Mộ Hàn đúng là một thùng giấm chua danh xứng với thực, bất luận là giấm chua của già trẻ trai gái gì, anh ăn hết!