Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc là tại sao?


Anh sẽ chọn cô ư?


Cô suy nghĩ kỹ lại, tự thấy thực ra bản thân mình cũng không hoàn mỹ, không đủ để khiến Tư Mộ Hàn nhất kiến chung tình.



Nhưng hình như anh lại có một loại chấp niệm đối với cô.


Rõ ràng cô và Nguyễn Thiện Dân đã lừa gạt anh, nhưng anh không những không tính toán thù cũ, mà còn cưới cô về rồi yêu chiều cô như này.


Điều này khiến cô thỉnh thoảng thấy rất khiếp sợ.


Nguyễn Tri Hạ luôn cảm thấy những gì người đàn ông này cho cô như những quả mứt ngâm độc, sau khi khiến cô trầm luân, anh sẽ giáng cho cô một đòn đả kích nặng nề.


Nhưng dù nghĩ như vậy, cô vẫn như một con thiêu thân lao vào nơi có ánh sáng mà sa đọa, trầm luân.


Nếu đây là sự trả thù của Tư Mộ Hàn dành cho cô, vậy thì có nghĩ mình sẽ cam tâm tình nguyện nhảy vào cái bẫy ngọt ngào mà anh đã giăng ra.




Bởi vì, anh là một trong số ít những người đã đối xử tốt với cô trong hai mươi năm qua.


Mấy cô giúp việc cúi đầu, nhưng khóe mắt vẫn thỉnh thoảng liếc về phía bàn ăn, nhìn cậu chủ cao quý kiêu ngạo mà cũng rất nóng nảy, tàn bạo của bọn họ ôm mợ chủ ngồi trước bàn ăn như vậy.


Cậu chủ cứ để mợ chủ ngồi trên đùi mình, rồi còn đích thân bón cho mợ chủ ăn.


Tất cả mọi người đều bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Nguyễn Tri Hạ, đồng thời còn là sự kinh ngạc.


Mợ chủ của bọn họ thật sự rất có bản lĩnh.


Chưa đến ba tháng mà cô đã có thể khiến cậu chủ tàn bạo của bọn họ dung túng cô, yêu chiều cô như vậy.


Đó là niềm vinh dự chí cao!


Phải biết rằng cậu chủ của bọn họ cho dù đôi chân đã tàn phế, dung mạo cũng bị hủy, nhưng anh vẫn “vương” của Hàng Thành, chỉ cần anh ra lệnh một tiếng là gần như có thể nắm toàn bộ sinh tử của tất cả người dân ở thành phố này.


Anh cao cao tại thượng, không dung tha cho bất cứ kẻ nào mạo phạm đến mình.


Nhưng bây giờ anh lại đang hạ mình phục vụ một người phụ nữ.


Thật khiến người ta khó có thể tưởng tượng, nhưng đây vẫn là sự thật.


Nguyễn Tri Hạ ăn xong một bát cháo đã thấy no rồi, lúc Tư Mộ Hàn lại đưa đồ ăn tới miệng cô, ra hiệu bảo cô ăn thêm, cô liền lắc đầu cự tuyệt: “Em không ăn nổi nữa.”


Tư Mộ Hàn nhìn cô, thấy cô thật sự không ăn được nữa cũng không ép, sau đó anh liền đút luôn miếng cháo Vốn định đút cho cô vào miệng mình.


Nguyễn Tri Hạ sững người.


Dù thường ngày cô và Tư Mộ Hàn có thân mật đến đầu nhưng anh cũng chưa bao giờ ăn thức ăn thừa của cô.


Không ngờ hôm nay anh lại không ngần ngại và do dự mà ăn nốt phần cháo mà cô không ăn hết được.


Cô vừa kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một nỗi sợ hãi khó tả.


Dường như người đàn ông này đang thật sự tấn công trái tim cô, không lúc nào là anh không làm vậy.


Phải biết rằng, ngay cả những đôi tình nhân đã yêu nhau rất lâu cũng chưa chắc đã làm được những chuyện thân mật như ăn lại đồ ăn thừa của đối phương.


Có người sẽ thấy bẩn, không sạch sẽ.


Hành động đó chẳng khác gì một nụ hôn gián tiếp cả.


Nguyễn Tri Hạ đang nghĩ, rốt cuộc Tư Mộ Hàn thích cô hay thật sự đã yêu cô luôn rồi?


Đối với đáp án này, cô không tự coi nhẹ bản thân, trong lòng thoáng có một chút vui mừng.


Ít nhất trong lòng Tư Mộ Hàn, chắc chắn cô không phải là một sự tồn tại nhỏ bé, không đáng để tâm.


Thấy đôi mắt sáng long lanh của cô cứ nhìn chằm chằm vào mình, Tư Mộ Hàn liền lấy khăn lau miệng, hỏi: “Sao thế?”


Nguyễn Tri Hạ lắc đầu: “Không có gì.”


Cô không thể nói là mình đang nghĩ xem rốt cuộc anh thích có nhiều như thế nào được.


Còn lâu cô mới nói ra những câu tự luyến như vậy.


Tư Mộ Hàn đưa tay gãi gãi cái mũi nhỏ của cô: “Đồ ngốc.”


Nguyễn Tri Hạ chạm vào chóp mũi vừa bị ngón tay của Tư Mộ Hàn gãi nhẹ, tim cô đập nhanh hơn, khóe miệng không kìm được mà cong lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK