Để xem cô làm thế nào để dụ dỗ anh đồng ý tái hôn với cô.
Trái tim của Tư Mộ Hàn đã bị hành động săn sóc của Nguyễn Tri Hạ làm cho mềm nhũn đến mức rối tinh rối mù.
Đã có mấy lần, anh suýt chút nữa là mềm lòng mà đồng ý tái hôn với cô.
vietwriter.vn
Cũng may, anh vẫn còn chút bình tĩnh này.
Cuối cùng anh vẫn không đồng ý.
Nguyễn Tri Hạ cũng không nhụt chí.
Một lần không được thì cô làm hai, ba, bốn lần.
Nếu còn không được nữa thì cô quấn lấy anh một, hai, ba năm, cho đến khi nào anh đồng ý mới thôi.
Nói tóm lại, cô sẽ không biết xấu hổ mà quấn lấy anh như thế.
Ai bảo anh tốt như vậy, nên cô đầu nỡ chắp tay dâng cho người khác cơ chứ?
Buổi tối, khi đã đến giờ đi ngủ.
vietwriter.vn
Tư Mộ Hàn vốn tưởng rằng Nguyễn Tri Hạ đã quay về rồi.
Bởi vì sau khi ăn tối xong, anh đã không còn nghe thấy giọng nói của cô nữa, nên thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì anh biết chắc chắn cô sẽ làm như thế nên anh mới che giấu cô.
Nhưng anh vẫn để cho cô biết được.
Cô gái ngốc đó, rốt cuộc cô có biết, anh không phải là cảm mạo phát sốt mà có thể tùy ý chữa trị là khỏi.
Nếu anh tái hôn với cô thì sau này có phải đối mặt với việc ở góa. Cô còn trẻ như thế, nên anh đầu nỡ nhìn thấy cô sống lẻ loi một mình như vậy.
Mặc dù anh không thật sự muốn giao cô cho người đàn ông khác, nhưng anh có thể làm gì được đây?
Haizzz...
Tư Mộ Hàn thở dài bất đắc dĩ, trong giọng nói mang theo tiếng bất đắc dĩ và cay đắng.
Anh lần mò trong bóng tối đi vào phòng tắm.
Trong lúc Tư Mộ Hàn cởi quần áo ra rồi đi vào phòng tắm vòi sen, thì cửa phòng tắm đang khóa trái bất giác bị người khác mở ra.
Một bóng người nhỏ nhắn lén lút chui vào.
Nguyễn Tri Hạ vừa nắm chặt chìa khóa phòng tắm ở trong tay, vừa ngước mắt lên nhìn phòng tắm vòi sen kính mờ.
Một bóng đen cao lớn đang đứng bên cạnh tấm kính mờ không tính là trong suốt này.
Vóc dáng đó khiến người khác suy nghĩ xa xôi, thật khiến người khác miệng đắng lưỡi khô.
Nguyễn Tri Hạ khẽ híp mắt lại, trong đôi mắt trong suốt hiện lên tia gian xảo, cô liếm môi, giống như chú mèo con lười biếng mê người.
Người này.
Muốn đẩy cô ra ư?
Không có cửa đâu.
Cô còn chưa sử dụng đại chiêu, làm sao có thể để cho anh đạt được mục đích cơ chứ?
Nguyễn Tri Hạ đỏ mặt, hơi căng thẳng... cởi váy của mình ra.
Cô nhìn vào bóng đen trong phòng tắm kia, trái tim đang đập liên hồi.
Đúng vậy.
Đại chiêu của cô chính là bắt lấy anh.
Cô muốn trừng trị người đàn ông nói một đằng làm một nẻo kia đến mức ngoan ngoãn.
Để xem anh có đồng ý tái hôn với cô nữa hay không?
Tư Mộ Hàn thoáng nghe thấy chút tiếng động, nên vươn tay đóng vòi sen lại, rồi vô thức ngước mắt lên nhìn về phía cửa.
Nhưng anh chỉ thấy một mảnh đen kịt, không hề nhìn thấy bất kỳ thứ gì.
Anh chỉ có thể lắng nghe.
Nguyễn Tri Hạ đang đứng ở cửa phòng tắm vòi sen kính mờ.
Thấy Tư Mộ Hàn nhìn qua đây, cô vô thức ôm lấy cơ thể mình.
Sau đó cô phản ứng lại, bây giờ anh đâu có nhìn thấy gì, nên cô không cần phải xấu hổ.
Dù gì hai người cũng nhiều lần làm chuyện vợ chồng với nhau rồi.
Một lúc sau Tư Mộ Hàn vẫn không nghe thấy động tĩnh gì, thầm nghĩ chắc chắn là mình đã nghĩ nhiều rồi.
Làm sao cô gái da mặt mỏng đó có thể lẻn vào nhìn mình tắm chứ?
Tư Mộ Hàn nhếch miệng cười, rồi tiếp tục mở vòi sen, để mặc dòng nước ấm áp chảy xuống người mình.
Nguyễn Tri Hạ nhân lúc có tiếng nước chảy nên lén lút đi tới chỗ anh.
Cô chậm rãi, cẩn thận từng li từng tý, thậm chí còn căng thẳng tới gần anh.
Tư Mộ Hàn cảm thấy mình đã coi thường cô Vợ nhà mình rồi.
Không ngờ cô thật sự dám đi vào đây.
Đợi đến khi anh nhận ra điều bất thường thì đã muộn rồi.