Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Mộ Tư, tôi thấy chúng ta vẫn nên ăn riêng đi, kẻ bình dân như tôi thích đi những chỗ không phải dành cho người quyền thế như anh đâu.”


D


Nguyễn Tri Hạ nói khéo, cứ nghĩ anh sẽ từ bỏ nhưng không.


“Bình dân gì, quyền thế ở đâu, ai lại không phải đi lên từ bình dân.”



Tư Mộ Hàn chưa hề có cảm giác kỳ thị giai cấp gì cả.


Tuy rằng xuất thân từ danh gia vọng tộc là nhà họ Tư nhưng từ nhỏ anh đã được ông nội nuôi như con nhà nghèo,đồ ăn vặt lề đường anh đã ăn không


it.


Lúc mười tám tuổi, càng không cần động đến một đồng tiền nào của gia đình mà tự lập công ty chung với mấy anh em, cuối cùng thành lập ra M.S.


Lúc mới bắt đầu M.S cũng chỉ là doanh nghiệp nhỏ, anh và anh Hai, lão Tử, mấy người họ mất ba năm mới đẩy danh tiếng M.S ra nước ngoài.


Vốn dĩ năm năm trước anh đã chuẩn bị chuyển M.S về trong nước để phát triển, nhưng vì lần cháy nổ đó mà hoãn lại tới năm năm.


Thời gian cả bốn năm anh đều không hề nhúng tay vào việc quản lý của M.S, đều là mấy anh em khác quản lí.




Cả đời này anh may mắn nhất có lẽ là gặp được mấy anh em này, lúc anh gặp chuyện không may, họ không hề ném đá xuống giếng mà còn kéo anh ra khỏi vực sâu, anh rất trân trọng tình anh em hoạn nạn này.


Nguyễn Tri Hạ không ngờ anh sẽ nói ra những lời vừa rồi.


Phải biết rằng người đàn ông này trong lòng cô hoàn toàn là một tên tư bản ác độc.


Không ngờ tới anh lại giàu lên từ bình dân.


Thế thì phải đáng nể lắm.


Có lẽ tuổi anh khá lớn rồi nhỉ.


Không giống báo đài đưa tin là 26, 27 tuổi gì đó...


Nghĩ đến dưới cái mặt nạ có thể là một ông chú trung niên bốn năm mươi tuổi, Nguyễn Tri Hạ nổi hết da gà.


Càng vì mình so sánh Tư Mộ Hàn với một ông chú thế này mà ước gì có thể tự đâm vào tim mình.


Người đàn ông của cô sao có thể bị đem ra so với cấp ông chú thế này được?


Càng nghĩ càng ớn lạnh.


Nguyễn Tri Hạ không chịu nổi, ôm bụng nói:


“Anh Mộ Tư này, đột nhiên tôi thấy bụng dạ khó chịu quá, tôi đi vệ sinh một chút, hay anh cứ dùng bữa trước đi.”


“Khó chịu ở bụng à? Có nghiêm trọng không?”


Tư Mộ Hàn vừa nghe Nguyễn Tri Hạ nói đau bụng thì sắc mặt thay đổi hẳn, ôm ngang cô lên: “Tôi đưa cô đi bệnh viện.”


Nguyễn Tri Hạ bị sét đánh cho tái trong cháy ngoài.


Gã này ngu thật hay cố ý chọc cô vậy?


Cô từ chối rõ ràng thế này mà anh ta không hiểu ư?


Lại còn ôm cô lên!


Già thì còn nhịn được chứ dốt thì không!


Nguyễn Tri Hạ không nhịn nổi nữa: “Anh Mộ Tư, anh bỏ tôi xuống đi, tôi không đau bụng nữa, gạt anh đấy!”.


Tư Mộ Hàn sững người, ánh mắt anh lạnh lùng: “Sau này đừng đùa kiểu này nữa!”


Vừa rồi anh cứ sợ cô không thoải mái thật, lo sốt vó lên.


Cuối cùng cô thì hay rồi, đáp lại anh một câu, gạt anh đó.


Nguyễn Tri Hạ thấy bất mãn ngay tức khắc.


Cô nhảy xuống từ vòng tay anh, đứng sang một bên, đanh giọng nói:


“Anh Mộ Tư, tôi nói này, anh có nhầm lẫn gì không? Sao tôi phải đùa, chẳng lẽ anh không biết sao?”


"Tôi nhớ tôi đã nói cho anh rồi, tôi là người đã có gia đình, anh cứ hễ chút là ôm tôi thế này, anh có thấy hợp lí không?”


“Tôi không biết anh có ý gì nhưng xin anh đừng có thể đùa giỡn với tôi như vậy nữa.


Tôi chỉ là một nhà thiết kế nhỏ nhoi thôi, không đáng để anh phí sức bày đủ trò thế này đâu.”


Tư Mộ Hàn bị cô nói cho ngẩn cả ra, anh đáp lại theo phản xạ: “Tại sao không phải là vì tôi thích em thật?”


Lần này khiến Nguyễn Tri Hạ đơ người rồi.


Đầu cô có hơi đau, chuyện này rốt cuộc là thế nào.


"Anh Mộ Tư, nếu anh thích tôi, vậy cho tôi xin lỗi, tôi có thể khẳng định với anh rằng tôi không thích anh.


Tôi chỉ yêu chồng tôi và tôi sẽ không phản bội cuộc hôn nhân của mình!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK