Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ấp a ấp úng một hồi, mãi vẫn chưa nói được đến chủ đề chính.


“Có chuyện gì cứ nói đi, ấp a ấp úng cái gì.”


Người đàn ông di chuyển xe lăn, quay người lại, dùng ánh mắt đen nhánh sâu thẳm như nhìn thấu tất cả mà nhìn cô.



Khi cô bắt gặp ánh mắt thâm thúy kia, nhịp tim lập tức hụt một nhịp, có cảm giác như thể bị nhìn thấu vậy.


Nhất thời cô cảm thấy da đầu mình tê buốt.


“Tư Mộ Hàn, tôi nghe nói xoa bóp chân rất có tác dụng đối với việc khôi phục, nên là... có muốn tôi giúp anh... xoa bóp... một chút không.”


Dưới ánh mắt kín đáo thầm lặng của anh, cô càng thấy chột dạ.


Cô luôn có cảm giác người đàn ông này dường như biết hết tất cả, làm cho lòng cô hoảng




hôt.


Anh không nói gì, chỉ nhìn cô, nhìn chằm chằm.


Thấy anh không đáp lại, Nguyễn Tri Hạ càng sốt ruột hơn, căng thẳng đến mức theo phản xạ mà tóm lấy ngón tay mình.


Vào lúc cô nghĩ anh sẽ không trả lời mình thì bên tai lại vang lên giọng nói trầm thấp của anh: “Còn không đi?”


Có ngước mắt nhìn thấy anh đã không còn ở chỗ cũ. Cô xoay người, anh đã điều khiển xe lăn ra đến cửa, anh ngồi trên xe ung dung nhìn cô.


“Vâng.”


Cô kìm lại tâm trạng kích động, chạy theo.


Trở về phòng ngủ.


Tư Mộ Hàn lười biếng dựa vào đầu giường, Nguyễn Tri Hạ quỳ ở một bên, bàn tay nhỏ nhắn tinh tế cẩn thận xoa bóp chân anh.


Tay cô nho nhỏ lại mềm mềm, xoa bóp trên đùi anh lại tạo ra cảm giác tê tê khó miêu tả khiến ánh mắt của Tư Mộ Hàn không nhịn được mà tối hơn vài phần.


Mặc dù là bởi vì có chuyện cần xin người ta nhưng Nguyễn Tri Hạ xoa bóp rất cẩn thận. Cô dùng tay nghề mình học được áp dụng lên chân anh.


Trong lòng cô còn nghĩ, mong rằng mình có thể giúp đỡ được cho anh, hi vọng có một ngày anh lại có thể đứng dậy.


Người tự phụ kiêu ngạo như anh phải đứng ở vị trí cao hơn mà nhìn xuống cả thế giới mới phải.


Cô ngẩng đầu hỏi: "Có cảm giác gì không?”


Giọng nói rất nhẹ, rất dịu dàng, cực kỳ rung động lòng người.


Trong lòng Tư Mộ Hàm đã sớm cực kỳ xao động rồi, nhưng vẫn mặt lạnh như cũ: “Không có cảm giác.”


“Vậy à.”


Nguyễn Tri Hạ nghe vậy không khỏi cảm thấy hơi thất vọng.


Nhưng chỉ nháy mắt sau cô đã sốc lại tinh thần, chuyên tâm xoa bóp cho anh.


“Không vội, cứ từ từ, nói không chừng xoa bóp nhiều rồi sẽ có cảm giác đó.”


Cô lạc quan động viên anh.


Tay Tư Mộ Hàn đặt sau gáy cô, đôi mắt lười biếng hơi híp lại. Ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú, tựa như muốn nhìn thấy cô.


Nguyễn Tri Hạ không lên tiếng, tiếp tục kiên trì xoa bóp chân cho Tư Mộ Hàn.


Xoa bóp xong một bên, cô bò sang chân bên kia để xoa bóp nốt.


Lúc cô bò ngang qua người Tư Mộ Hàn không nhìn thấy ánh mắt anh nhìn cô đã thay đổi.


Sau đó cô rất tự nhiên ngẩng đầu lên, tiếp tục xoa bóp chân bên kia của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK