Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi chồng của người ta bị tàn phế thì coi thường.


Mà chồng người ta không sao thì sát vào nịnh bợ.


Đúng là đạo đức giả.


Vu Tiểu Manh xua tay, đảo mắt, tự giác đi làm việc của mình.


Nguyễn Tri Hạ không nói chuyện với mọi người nữa mà đi tìm Hoa Hi.



Những người đó vẫn muốn nói điều gì đó.


Nhưng cũng chỉ có thể từ bỏ.


Dù sao thì Nguyễn Tri Hạ bây giờ cũng là người nổi tiếng, giám đốc cũng rất coi trọng cô.


Nguyễn Tri Hạ đến văn phòng của Hoa Hi.


Hoa Hi vừa thấy cô liền vui vẻ đứng dậy: "Hạ Hạ, sao em lại ở đây? Không phải anh Hàn nói gần đây em không tiện ra ngoài sao?"


Nguyễn Tri Hạ nói: "Mọi việc đã xong, em có thể đi làm rồi."


"Chị Hoa, trừ việc thiết kế cho anh Mộ Tư, em còn muốn tiếp xúc với những khách hàng khác."


Hoa Hi suy nghĩ một chút rồi nói: “Trước tiên em cứ vẽ xong bản thảo thiết kế mà ngài Mộ Tư cần đã.


Trong nội bộ công ty sẽ có cạnh tranh, em cũng nên bắt đầu chuẩn bị, mặc dù chị đánh giá cao thiết kế của em nhưng dù sao đây cũng là nơi làm việc, cần phải công bằng."




Thích thì thích, nhưng không bất công với người khác.


Điều này sẽ khiến các nhà thiết kế khác thất vọng.


Nên Hoa Hi cũng không sắp xếp các việc khác cho Nguyễn Tri Hạ làm.


Cứ để cô chuẩn bị và cạnh tranh với các nhà thiết kế trong công ty, còn ai có thể chiếm được đơn hàng thì tùy vào khả năng của họ.


"Được ạ."


Nguyễn Tri Hạ đương nhiên không có ý kiến gì.


Cô cũng cảm thấy như vậy rất tốt.


Hai người trò chuyện thêm vài câu rồi Nguyễn Tri Hạ ra ngoài làm việc.


Khi Nguyễn Tri Hạ ra khỏi văn phòng Hoa Hi, cô tình cờ gặp Tô Văn.


Khi nhìn thấy Tô Văn, Nguyễn Tri Hạ hơi sững sờ một lúc.


Bởi vì cô và Tô Văn đều vào đây với tư cách là thực tập sinh, nhưng sau đó cô không hề gặp Tô Văn.


Nghe nói cô ta đi công tác với một nhà thiết kế lớn khác trong công ty.


Nhưng không ngờ hôm nay lại gặp được cô ta.


Tuy cô không thích Tô Văn nhưng dù sao mọi người đều là đồng nghiệp.


Cô vẫn lễ phép chào hỏi Tô Văn.


Tô Văn không ngờ Nguyễn Tri Hạ chủ động chào hỏi mình.


Cô ta ngẩn người, mỉm cười một chút để chào hỏi lại.


Không nói chuyện, chỉ chào hỏi một chút liền rời đi.


Nguyễn Tri Hạ quay trở lại bàn làm việc của mình, Vu Tiểu Manh ở bên cạnh vươn đầu nói với cô: "Hạ Hạ, anh Hàn nhà cô cho phép cô ra ngoài làm việc


sao?"


Mỗi khi Vụ Tiểu Manh nghĩ đến người đàn ông mặt lạnh kia, cô ấy lại cảm thấy sợ hãi.


Người đàn ông kia quá nguy hiểm, nếu là cô ấy, đừng nói là sống chung, nhìn thấy đã sợ chết khiếp rồi.


Со аy rät bфі рhус На На.


Cô lại kết hôn với một người đàn ông như thế, lại còn ngày ngày ở chung.


Nghĩ đã thấy sợ.


"Ừm."


Nguyễn Tri Hạ nhìn Vu Tiểu Manh nói: "Đúng rồi, Manh Manh, Lãnh Thiếu Khiểm thế nào rồi? Đã hồi phục chưa?"


Nhớ tới cô và Tư Mộ Hàn vì chuyện của ông nội mà một thời gian dài đã không gặp Lãnh Thiếu Khiêm.


Khi nói đến Lãnh Thiếu Khiêm, Vu Tiểu Manh tỏ ra khó chịu.


Cô ấy xua xua tay nói: "Vẫn như vậy."


Cả ngày biến cô ấy thành nô lệ để sai khiến.


Cô ấy đúng là não hỏng rồi mới tìm một một con hổ hay cười như Lãnh Thiếu Khiêm để tự chuốc lấy rắc rối cho mình.


Cái gì mà vị hôn phu chứ.


Hoàng đế còn đúng chút.


Ngày ngày sai khiến cô ấy, bắt cô ấy phải phục vụ anh ta.


Cô ấy cũng phải đi làm, cô ấy là một người có công việc đó.


Cả ngày phục vụ anh ta sao, mơ đi.


"Manh Manh, Lãnh Thiếu Nhiễm không phải là chồng chưa cưới của cô sao? Tại sao cô có vẻ ghét anh ta đến vậy?"


Nguyễn Tri Hạ đã muốn hỏi điều này từ lâu.


Lúc trước khi ở bệnh viện, cô cảm thấy hai người này không giống như một cặp vợ chồng sắp cưới.


Vu Tiểu Manh chống cằm khẽ thở dài: “Chao ôi, một lời khó nói hết."


Vu Tiểu Manh chỉ đơn giản nói với Nguyễn Tri Hạ về việc cô ấy và Lãnh Thiếu Khiêm không cẩn thận mà ngủ với nhau.


Nguyễn Tri Hạ nghe xong chỉ có một ý nghĩ là...


Mẹ nó, thật cẩu huyết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK