Nhưng mà Lâm thật sự rất giận khi cậu chủ đối xử với mợ chủ như thế. Nếu như vừa rồi cậu chủ muốn phạt bà ấy, bà ấy cũng sẽ không oán hận một câu nào.
Là bà ấy tự nguyện ra mặt thay mợ chủ.
Chỉ là cậu chủ cứ thể bỏ qua như vậy, điều này lại nằm ngoài dự đoán của bà ấy.
Má Lâm không khỏi nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ, ánh mắt lộ ra vài phần ý tứ sâu xa.
"Má Lâm, tôi biết bà lo lắng cho tôi những lần sau bà không cần gây hấn với cậu chủ nhà bà như vậy. Từ trước đến nay cậu chủ nhà bà không phải là người nói lý lẽ. Hơn nữa, sự việc không giống như bà nghĩ đâu."
Cô biết nhất định má Lâm đã hiểu nhầm rằng Tư Mộ Hàn cưỡng ép cô, thật ra thì... tất cả đều do cô đùa với lửa trước.
Anh có thể bỏ qua cho cô ở thời điểm mấu chốt đã là sự tôn trọng lớn nhất đối với cô rồi.
Còn về chuyện tự sát thì thật đúng là một hiểu lầm lớn.
Chẳng qua cô cảm thấy ý tưởng định dùng thân thể chính mình để đổi chác với Tư Mộ Hàn thật sự là bỉ ổi quá mức.
Cô và Tư Mộ Hàn vốn là vợ chồng được pháp luật công nhận. Nếu Tư Mộ Hàn muốn cô thật thì cũng không đến lượt cô từ chối.
Hơn nữa, lần đầu tiên của cô đúng là không nên để bản thân bị chà đạp như vậy.
Cho dù có một ngày trong tương lai, cô và Tư Mộ Hàn xảy ra quan hệ thật thì đó cũng chỉ là sinh hoạt vợ chồng bình thường, tuyệt đối không phải loại quan hệ đổi chác liên quan đến lợi ích này.
Tuy rằng đây là một sự hiểu lầm nhưng cô hy vọng má Lâm không tiếp tục hiểu lầm nữa thì tốt hơn.
Nguyễn Tri Hạ giải thích: "Má Lâm, bà hiểu lầm tôi rồi. Tôi thật sự không muốn tự sát. Chỉ là tâm trạng tôi không tốt lắm, muốn lặn xuống nước. Má Lâm, có lẽ bà có điều chưa biết, tôi đã giành chức quán quân hai lần liên tiếp của cuộc thi lặn thời gian dài do đại học Hàng Châu tổ chức, cho nên..."