Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì thế, Quan Diêm vốn che ô tới đây, lúc này lại phải dầm mưa để đẩy cậu chủ và mợ chủ của cậu ta về biệt thự.


Cậu ta thì bị mưa to gió lớn tát vào mặt, còn cậu chủ của cậu ta thì cẩn thận che dù cho cô gái nhỏ trong ngực, biểu cảm dịu dàng của anh dọa Quan Diêm sợ hết hồn, tưởng người mà mình đang đẩy xe lăn giùm kia là cậu chủ giả.



Cái người đang nở nụ cười ngốc kia chắc chắn không phải cậu chủ nhà cậu ta.


Cậu chủ nhà cậu ta nổi danh là diêm vương lạnh lùng đó, tươi cười là cái gì, thứ đó chưa từng xuất hiện trên người cậu chủ, chứ đừng nói gì là cười ngốc như bây giờ.


Sau khi Tống Thanh Lam nhận được cuộc gọi của Quan Diêm, thiếu chút nữa đã đập vỡ điện thoại.


Cô ấy bắt đầu hoài nghi rằng có phải kiếp trước mình đã đào mộ phần tổ tiên nhà Tư Mộ Hàn lên không, cho nên kiếp này anh mới tới tìm cô đòi quả báo!




Vất vả lắm cô ấy mới có kỳ nghỉ! Vất vả lắm mới có một người đàn ông hẹn cô ra ngoài chơi! Vất vả lắm cô ấy mới có cơ hội hưởng thụ một buổi hẹn hò


Kết quả thì sao?


Một cuộc điện thoại, chết tiệt, tất cả tan thành bột nước!


Cô ấy nổi giận đùng đùng vác theo thùng y tế chạy tới Để Uyển, nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ nằm cứng đờ trên giường, môi tím bầm, mặt mày tái nhợt hệt như người chết, Tống Thanh Lam không nhịn nổi nữa, há miệng mắng xối xả: "Này, anh bị điện đúng không! Không đúng, phải là cả hai vợ chồng các người bị điện hết rồi đúng không! Thương tích người này vừa khỏi thì tới người kia bị thương, bây giờ lại có người bị bệnh, hai người nhất định là bát tự không hợp nên mới liên tục gặp tai vạ như vậy"


Chứ còn gì nữa, tháng này Tư Mộ Hàn đã tới chỗ cô ấy hai lần, mà cô ấy cũng đã chạy tới Để Uyển hai lần, khoảng cách giữa hai lần còn chưa đến một tháng, mấy người nói thử xem, phải tương sinh tương khắc cỡ nào mới làm được như vậy.


Đúng là vợ chồng cùng chung “hoạn nạn”


Tư Mộ Hàn xám xịt nhìn Tống Thanh Lam, cảm thấy lời cô ấy nói cực kỳ khó nghe.


Anh và cô gái nhỏ nhà anh bát tự không hợp chỗ nào?


"Tôi mời cô đến là để khám bệnh chứ không phải để xem bói?”


Tư Mộ Hàn lạnh lùng trả lời, mặt mày cáu bẩn như người ta nợ anh tận mấy tỷ tệ vậy.


"Anh gọi đó là mời sao?" Tống Thanh Lam lập tức trợn trừng mắt, tức giận nhìn Tư Mộ Hàn.


Đó mà là mời sao? Đó là uy hiếp có biết không!


Hở ra là nhắc tới chuyện rút vốn, cô ấy có thể không tới sao?


Tư Mộ Hàn mặc kệ cô ấy, quay đầu tiếp tục nhìn Nguyễn Tri Hạ đang nằm trên giường.


Hình như cô đang lạnh lắm, miệng không ngừng nỉ non, lạnh quá, lạnh quá.


Tư Mộ Hàn nghe thấy vậy, trong lòng sốt ruột vô cùng, nhưng biểu cảm trên mặt lại chẳng có chút thay đổi nào.


Nếu không phải bàn tay đặt trên xe lăn của anh khẽ vô thức siết chặt lại, chỉ sợ người ngoài thật sự tưởng nhầm rằng anh là người lạnh lùng vô tình như những gì anh biểu hiện ra ngoài vậy.


Tổng Thanh Lam bắt mạch cho Nguyễn Tri Hạ, phát hiện cô bị khí lạnh ngấm vào người, bèn kê cho cô chút thuốc khu hàn, sau đó đưa cho Tư Mộ Hàn, bảo anh sai người tới bệnh viện hốt thuốc.


Kế tiếp, cô ấy nói người làm lấy thêm mấy tấm chăn và trà gừng tới đây.


Sau khi đút trà gừng cho Nguyễn Tri Hạ và đắp thêm chăn cho cô xong, cô ấy chỉnh nhiệt độ của hệ thống sưởi trong phòng cao hơn một chút, rồi quay đầu nói với Tư Mộ Hàn: "Nếu được thì đêm nay cố gắng để cô ấy đổ nhiều mồ hôi một chút. Cô ấy dầm mưa quá lâu, khí lạnh ngấm vào người rất nhiều, nếu không mau mau đổ mồ hôi, sợ là sẽ để lại mầm bệnh."


Nói xong, Tống Thanh Lam cũng không giúp thêm được gì nữa. Đây là bệnh cảm lạnh thông thường, không thể nói rõ có nguy hiểm hay không. Nếu xử lý tốt thì đương nhiên là không có nguy hiểm gì. Còn nếu xử lý không tốt, mai mốt sức khỏe giảm sút, bệnh tật quấn thân, uống thuốc thay cơm cũng là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK