Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Tri Hạ đứng ở đó nhìn hai người chia tay trong sự buồn rầu.


Cô nặng nề thở dài một hơi.


Vẻ mặt của Đường Ngọc không lừa được người khác.


Anh ta hận An An như vậy.


Nhưng có vẻ lại rất quan tâm đến đứa con của hai người.



Rốt cuộc đây là nghiệt duyên gì chứ.


Đường Ngọc vừa mới đi, cả người La An An như đã mệt lả, nặng nề nằm vật trên giường bệnh.


Cô ấy chợt bật cười lớn.


La An An cười còn khó coi hơn cả khóc: “Anh ta có tư cách gì mà đến trách


tó?"


Cô ấy hận anh ta đã không phải ngày một ngày hai.


Dựa vào đâu mà cô ấy phải sinh con cho anh ta?


Đường Ngọc tưởng anh ta là ai chứ.


Cô ấy tàn nhẫn như thế đấy.


Cố ý phá bỏ cái thai.




Thì sao nào?


Có bản lĩnh thì giết cô ấy đi.


Trong lòng La An An cực kỳ khó chịu.


Bật cười rồi lại bắt đầu khóc.


Nguyễn Tri Hạ thấy vậy vừa đau lòng vừa không biết phải làm sao.


“An An.” Nguyễn Tri Hạ không yên tâm để cho La An An ở bệnh viện một


mình: “Một mình cậu ở bệnh viện không có ai chăm sóc, cậu đi cùng tớ về Đế Uyển đi, chăm sóc bản cơ thể cho khỏe lại.”


Để cho cô ấy về Đế Uyển với mình.


"Không được."


La An An cự tuyệt.


Cô ấy không muốn quấy rầy Nguyễn Tri Hạ.


Hơn nữa cô ấy sợ Tư Mộ Hàn.


Vô cùng sợ hãi anh.


Trong lòng La An An, Đường Ngọc là một tiểu bá vương.


Thì Tư Mộ Hàn chính là kiểu đại ma vương qua cửa lợi hại nhất.


Cô ấy vẫn không muốn chết.


Sau đó Nguyễn Tri Hạ lại khuyên bảo cô ấy mấy lần nữa.


Nhưng không biết làm sao mà La An An cứ không chịu nghe.


Trong lúc hai người đang giằng co.


Đường Ngọc vừa mới bực tức bỏ đi giờ bỗng nhiên quay trở lại.


Anh ta không nói hai lời đã lập tức vác La An An đang nằm trên giường bệnh lên vai, nói đi là đi.


Tốc độ nhanh tới nỗi khiến cho người ta phải chậc lưỡi hít hà.


Đợi khi Nguyễn Tri Hạ hoàn hồn lại, La An An đã bị khiêng ra khỏi phòng


bệnh.


Nguyễn Tri Hạ vội vàng chạy đuổi theo.


Trong lúc mơ hồ, cô còn có thể nghe thấy tiếng La An An thở hổn hển mắng chửi.


Đầu tiên La An An bị khiêng đi, sau đó hình như Đường Ngọc kịp phản ứng lại là cô ấy vừa mới sinh non nên anh ta lập tức đổi tư thế.


Đổi thành bế công chúa.


La An An bị Đường Ngọc bế đi dọc theo hành lang bệnh viện, mọi người trong bệnh viện đều sôi nổi nhìn bọn họ với ánh mắt tò mò kinh ngạc.


Khiến cho La An An đỏ bừng mặt.


Cô ấy tức giận đập vào lồng ngực cứng rắn săn chắc của Đường Ngọc: “Đường Ngọc, anh thả tôi xuống!”


Người đàn ông này có bị thần kinh không?


Anh ta muốn bế cô đi đâu vậy.


“Ngoan ngoãn một chút cho tôi.”


Đường Ngọc hung dữ trợn mắt lên với cô ấy.


Cô gái không nghe lời này.


Đúng là thiếu đòn mà.


Nếu không phải nể tình cô ấy đang là bệnh nhân sinh non.


Anh ta nhất định phải xử lý cô nghiêm khắc.


Đã mang thai lại còn dám đi leo lên vách đá.


Nhớ tới lúc mới rồi anh ta chạy đi hỏi bác sĩ, vẻ mặt bác sĩ ngơ ngác nói với anh ta là La An An không cẩn thận bị sinh non.


E là anh ta đã bị cô gái này lừa gạt.


Tại sao cô ấy lại không giải thích?


Còn muốn cố ý khích anh ta tức giận?


Cô ghét anh ta đến thế sao?


Cứ muốn thoát khỏi anh ta như thế sao?


Không tiếc để cho anh ta hiểu lầm mình đã giết chết đứa bé của hai người?


“Đường Ngọc, anh có thể biết xấu hổ một chút đi được không? Tôi giết con của anh mà anh vẫn quay lại dây dưa với tôi, anh có bị điện không hả?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK