Đợi chờ thời gian: [Cậu quên là tớ đã kết hôn rồi hả, yêu đương gì chứ, có cần thiết không.]
Năm tháng bình an: [Haha, cũng đúng, thiệt thòi cho cậu quả, chưa bao giờ yêu đương đã thành vợ người ta.]
Lúc Tư Mộ Hàn nhìn thấy tin nhắn đó của La An An, anh bèn nhìn Nguyễn Tri Hạ bằng ảnh mắt đầy ẩn ý, giọng điệu cũng hơi lạnh lùng: “Chưa bao giờ yêu đương, em thấy rất thiệt thòi
hả?"
Nguyễn Tri Hạ nghe được ẩn ý của anh, không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
“Không có đâu! Bây giờ chúng ta như này cũng rất tốt mà, không phải sao?”
Cô cười cười lấy lòng anh.
Nhưng cô cũng đâu có nói sai.
Mặc dù cô chưa bao giờ yêu đương đã kết hôn với anh, nhưng bây giờ cô và Tư Mộ Hàn ở bên nhau cũng rất tốt mà.
Tư Mộ Hàn khẽ hừ một tiếng, giọng điệu vô cùng bình tĩnh không nghe ra một chút sóng gió nào. Điều này lại khiến Nguyễn Tri Hạ không đoán được rốt cuộc là anh đang vui hay không vui.
Cô cũng không bận tâm nhiều về điều đó, lại cúi đầu xem điện thoại, ngón tay lướt như bay trên màn hình.
Đợi chờ thời gian: [Bắt đầu đi.]
Nguyễn Tri Hạ thấy tốt hơn hết là nhanh chóng bắt đầu chơi, nếu còn nói nữa thì khó mà đảm bảo La An An sẽ không nói ra những lời không nên nói khiến người ta hết hồn. Rồi khó tránh khỏi việc có dính líu” đến Tư Mộ Hàn, đến lúc đó thì thật sự là gay to.
La An An cũng không gõ chữ nữa mà lập tức ấn bắt đầu.
Thế là, Nguyễn Tri Hạ cứ nép vào lòng Tư Mộ Hàn chơi game, còn Tư Mộ Hàn khoác vai cô ôm nửa người cô vào lòng.
Đôi mắt anh thỉnh thoảng lại liếc xuống nhìn màn hình.
Thấy cô đang điều khiển một nhân vật hoạt hình trông rất đẹp nấp trong bụi cỏ, anh không khỏi cảm thấy hiếu kỳ, bèn hỏi cô: “Em đang làm gì vậy?”
Mắt Nguyễn Tri Hạ vẫn chăm chú nhìn vào màn hình nhưng vẫn không quên đáp lại: “Em đang nấp trong bụi cỏ để phục kích đối phương.”
Nguyễn Tri Hạ chơi game đã khơi dậy hứng thú của anh, máu huyết dâng trào, anh cũng kìm lòng không đặng mà muốn chơi với cô: “Em đang chơi game gì?”
“Vương giả vinh diệu.” Nguyễn Tri Hạ đáp.
Sau đó, cô nhìn thấy hero của bên địch xuất hiện liền lập tức lao ra, sử dụng kỹ năng 321.
Sau đó, bên địch chỉ còn lại nửa cột máu đã bị Nguyễn Tri Hạ hạ gục thành công.
Cô không khỏi phấn khích hô lên: “Em giết được pháp sư của đối phương rồi! Em đã lấy được bình máu đầu tiên, quá tuyệt!”
Tư Mộ Hàn nghe mà bối rối, không hiểu cô đang nói gì.
Đồng thời anh cũng không quên rút điện thoại ra, âm thầm tìm app Vương giả vinh diệu trong cửa hàng.
Từ trước đến nay Tư Mộ Hàn không thích chơi game, lúc buồn chán nhất anh cũng chơi đấu địa chủ.
Nhìn Nguyễn Tri Hạ chơi game say sưa như vậy, anh cũng xao động bèn tải game mà cô nói về máy.
Anh xem qua một cách tổng thể đơn giản thôi, về cơ bản là chỉ cần xem một lúc là anh đã biết chơi rồi.
Chỉ có chút phiền phức, phải làm nhiệm vụ của người chơi mới, khá rắc rối.
Anh vượt qua các nhiệm vụ dành cho người mới chơi một cách nhàm chán.
Còn Nguyễn Tri Hạ đang đánh rất hăng, vừa mở màn cô đã thành công thu hoạch được được túi máu đầu tiên, sau đó phát triển một cách nghịch thiên, về cơ bản là chỉ nấp trong bụi cỏ nhìn chằm chằm vào kẻ địch, sau đó lao đến đánh là kẻ địch chết luôn.
Lập tức trở thành anh hùng số một bị bên địch ghét nhất.
Đối phương gõ chữ mắng cô là đồ tiểu nhân bỉ ổi chuyên nấp trong bụi cỏ.
Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy chỉ mỉm cười, không đáp lại.
La Nguyệt An Hảo: [Hạ Hạ, thành thật khai báo đi, có phải là cậu tìm người chơi hộ không?
La An An thấy bỗng nhiên Nguyễn Tri Hạ lại chơi giỏi như vậy liền nghi ngờ không biết có phải cô tìm người chơi hộ không.
Nguyễn Tri Hạ lập tức không vui, đáp lại.
Tĩnh Hậu Thời Quang: [Thật sự không có, là tớ tự chơi đấy chứ.]
Năm tháng bình an: [Không đáng tin lắm.]
Đợi chờ thời gian: [Má, cậu có phải bạn thân tớ không đấy?]
Năm tháng bình an: [Thật sự không phải người kia của cậu chơi hộ đấy chứ?]
Đợi chờ thời gian: [Người đàn ông của tớ không chơi game.]