Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tâm Hữu Sở Chúc: [Nói đi!]


Tâm Hữu Sở Chúc: [An An bị ai dẫn đi hả?]


Tâm Hữu Sở Chúc: [Cô đầu rồi, nói chuyện cho tôi, cầm hả?l]



Tỉnh Hậu Thời Quang: [ Không phải anh đã thấy rồi sao?]


Tâm Hữu Sở Chúc: [Mẹ nó!]


Tĩnh Hậu Thời Quang: [...]


Tỉnh Hậu Thời Quang: [Chuyện của anh và An An, An An đã nói với tôi rồi. Thân là bạn tốt của An An, tôi muốn nói là, An An chính là An An.


Chuyện mẹ cô ấy đã làm, anh không nên bắt cô ấy gánh vác! Anh như vậy là hủy đi cuộc đời của cô ấy, có khác gì ma quỷ không?


Tâm Hữu Sở Chúc: [Cô ấy nói với cô rằng tất cả những gì tôi làm là trả thù cô ấy ư?]


Không biết vì sao, cô lại cảm thấy một câu này của Đường Ngọc có gì đó rất lạ.


Anh ta không biết là những gì anh ta làm với An An đều là trả thù cô ấy sao?




Tĩnh Hậu Thời Quang: [Chẳng lẽ không đúng sao?]


Tâm Hữu Sở Chúc:[Phải, tôi chính là muốn trả thù cô ấy đó!]


Đường Ngọc nở nụ cười.


Cười đến chảy cả nước mắt.


Tất cả những gì anh ta làm, vậy mà đều bị La An An cho thành trả thù ư?


Trả thù cái con mẹ nó!


Anh ta vì trả thù một người phụ nữ mà còn đạp cả mình xuống, đầu óc anh ta chập mạch sao?


La An An, cô giỏi lắm!


Nguyễn Tri Hạ còn muốn nói chút gì đó, lại phát hiện đối phương đã log out rồi.


Đầu óc cô hoang mang.


Mấy lời hời dỗi kia là sao, cứ như cô đổ oan cho anh ta vậy.


fiNguyễn Tri Hạ cảm thấy không quá ổn, vội vàng gọi một cú điện thoại cho La An An.


Lúc La An An nhận được điện thoại của Nguyễn Tri Hạ, cô ấy đang đắp mặt nạ trong ký túc xá.


"Alo, Hạ Hạ, thật sự là đã lâu không gặp rồi, cậu mất tích bao lâu rồi hả, giờ mới biết đường gọi điện thoại cho tớ à?"


Điện thoại vừa được chuyển tiếp, giọng điệu trêu ghẹo của La An An đã truyền tới qua sóng vô tuyến.


Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, nói: “An An, tớ có tin tức xấu muốn nói cho cậu biết."


La An An hỏi: “Tin gì xấu? Cũng không thể hơn được tin tớ mang thai chứ?"


La An An cảm thấy không có chuyện gì có thể khiến cô ấy cảm thấy xong đời hơn tin cô ấy mang thai.


Nguyễn Tri Hạ không nói gì.


An An này thật là.


"Vừa rồi nick chính của cậu online, tớ tưởng là cậu, sau đó tiện miệng hỏi cậu một câu. Sau đó."


Cô ấy không hề online.


Vậy người online là?


Lúc đó La An An ngồi thẳng người, khẩn trương nói: “Cậu hỏi cái gì?"


"Lần trước sau khi chúng ta chia tay tại quán trà sữa đó, không phải tớ thấy cậu bị một người người đàn ông nhét vào trong xe sao, sau đó tớ mới hỏi, người đàn ông kia có phải là Đường Thời không."


La An An: "..."


Nguyễn Tri Hạ áy náy nói: "An An, hình như tớ gây rắc rối cho cậu rồi"


"Không sao. Không phải chỉ chút việc nhỏ thôi sao?"


La An An trả lời như không sao cả.


Nhưng nói cho cùng cái không sao cả đấy của La An An e là chỉ có trong lòng cô ấy mới biết được.


"An An, giọng điệu Đường Ngọc không tốt lắm, liệu anh ta có thể.."


La An An mím môi: “Sợ cái gì. Được rồi, đừng lo lắng, tớ không sao."


Vừa dứt lời, La An An đã thấy được Đường Ngọc gọi điện thoại đến.


Cô ấy nhất thời nhếch môi, nói với Nguyễn Tri Hạ: "Hạ Hạ, tớ không nói chuyện với cậu nữa, phía bên tớ có việc, tớ cúp máy đây..."


Không đợi Nguyễn Tri Hạ đáp lại, La An An đã cúp điện thoại.


Nguyễn Tri Hạ nhìn tiếng tút tút truyền đến, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK