Nguyễn Tri Hạ vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo, đeo băng vệ sinh vào và
trực tiếp nằm lên giường.
Cô nghĩ rằng ngủ một giấc sẽ tốt hơn.
Trước khi cơn đau thực sự ập đến khiến cô không thể chịu đựng được, cô cố gắng nằm trên giường ép mình chìm vào giấc ngủ.
Má Lâm bảo Nguyễn Tri Hạ ăn gì đó trước khi đi ngủ, nhưng Nguyễn Tri Hạ thực sự rất đau và không muốn ăn.
Má Lâm bất lực, vì vậy bà ra ngoài trước để cho Nguyễn Tri Hạ có một giấc ngủ ngon.
Nguyễn Tri Hạ nằm ở trên giường, trằn trọc trở mình, cơn đau co rút mơ hồ ở vùng bụng cùng với thắt lưng khiến cô vô cùng đau đớn.
Mỗi lần đến kỳ kinh nguyệt, Nguyễn Tri Hạ còn cảm thấy khó chịu hơn cả sinh con.
Má Lâm xuống nhà, nấu một bát nước đường đen rồi bưng lên.
Nhưng nó cũng không thể xoa dịu nỗi đau của cô.
Cô có người lại, lấy tay xoa bụng rồi lâu lâu lại rên lên vì đau.
Thấy vậy, má Lâm cảm thấy nên gọi cho cậu chủ.
Cô chủ có vẻ như đang rất đau.
Nhà cũ của nhà họ Tư.
Các nhánh phụ của nhà họ Tư đều về dự cuộc họp công bố di chúc này.
Vì ông nội đột nhiên qua đời.
Két sắc bây giờ mới được mở ra.
Hôm nay là sự kiện trọng đại công bố di chúc.
Trong di chúc, ông cụ giao cho Tư Mộ Hàn toàn quyền xử lý nhà họ Tư.
Còn Tư Tấn Trung chỉ được Đế Tư, thậm chí cả vườn trà giá trị nhất cũng giao cho Tư Mộ Hàn và Tư Mộ Phi quản lý.
Theo lý mà nói, để Tư Mộ Hàn kế thừa nhà họ Tư là điều hiển nhiên.
Nhưng Tư Tấn Trung quyết tâm chống lại Tư Mộ Hàn, đồng thời đưa ra bằng chứng cho thấy mẹ Tư Mộ Hàn có quan hệ tình cảm với người khác để thuyết phục một số quản lý cấp cao có quyền quyết định ai sẽ là người thừa kế gia tộc trong tương lai.
Ông ta nói Tư Mộ Hàn không phải người nhà họ Tư.
Còn ba của Tư Mộ Hàn, Tư Tấn Trạch, không xuất hiện nên ông ta không có quyền thừa kế.
Tư Mộ Hàn ngồi ở trên ghế chính, nhìn về phía Tư Tấn Trung, ánh mắt thâm thúy lạnh lùng giống như sương giá mùa đông vừa lạnh lẽo vừa đáng sợ.
"Chú hai, tùy tiện chụp ảnh mẹ tôi và người đàn ông khác rồi nói rằng cháu không phải người nhà họ Tư, chú coi mấy người ngồi đây đều là kẻ ngu sao?"
Tư Mộ Hàn chế nhạo.
Những người có mặt lập tức ngượng nghịu nhìn Tư Mộ Hàn.
Rõ ràng họ đều là những kẻ ngu trong miệng của Tư Mộ Hàn.
Bọn họ không phải cũng đã tin sao?
"Chỉ bằng một bức ảnh mà phỉ báng thân thế của tôi, chú hai đúng là càng sống càng thụt lùi, tôi lại cho rằng chú hai không giống ông nội lắm, lẽ nào chú hai không phải là con của ông nội sao?"
"Vớ vẩn! Sao tôi lại không phải con của ba được!"
Tư Tấn Trung đứng lên chỉ vào Tư Mộ Hàn tức giận nói:
"Cậu vốn không phải con của anh cả, anh cả của tôi chưa từng động đến mẹ cậu, làm sao có thể sinh ra người con trai như cậu chứ!"
"Rõ ràng là mẹ cậu và người đàn ông khác phóng túng rồi sinh ra cậu!"
"Trước khi mẹ cậu kết hôn với anh cả của tôi, bà ta đã mang thai với một người đàn ông khác."
"Ai biết được cậu có phải là mầm mống bà ta lấy được từ người đàn ông khác rồi đổ oan cho anh cả của tôi không!"