Nếu không cô dâu trong hôn lễ là chị, mà người trên giấy tờ kết hôn lại là em gái, vậy anh xem như thật sự trở thành trò cười của toàn thế giới rồi.
"Lão Tam, trông em thế này, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?" Người đàn ông mặc áo đen - Hoắc Thì Sanh, như nhìn ra cái gì đó, khôn khéo hỏi.
"Không có việc gì cả."
Tư Mộ Hàn không thể nào chia sẻ chuyện đó với các anh em của mình.
Dù sao chuyện này liên quan đến tự tôn của anh, cho dù là anh em, anh vẫn cảm thấy khó mà mở miệng được.
Tống Thanh Phong ngồi ở trong góc, bởi vì ban ngày đắc tội Tư Mộ Hàn cho nên cả buổi không dám lên tiếng.
"Con mẹ nó!" Vậy mà lúc này không biết anh ấy đã nhìn thấy cái gì, bỗng nhiên mắng to một tiếng, sau đó đứng lên.
"Anh ba! Bài viết này này nói vị hôn thê của anh bỏ trốn với trai bao, nhà họ Nguyễn lâm thời đổi cô dâu mới, đây là chuyện gì vậy?"
Tống Thanh Phong giống như gà mẹ che chở gà con, tức giận trừng mắt, nói: "Có phải cái tên cáo già Tư Tấn Trung kia đang bôi đen anh không?"
Lúc đầu khi anh ấy đang lướt tin tức giải trí, nhưng ai ngờ bỗng nhiên hiện lên một tin có liên quan đến anh ba của anh ấy, mà những gì viết trong đó, đơn giản mà nói chính là hoang đường đến cực độ.
Anh ba của anh ấy bị cắm sừng rồi ư?
Đây là cái quỷ gì vậy!
"Cái gì?" Hoắc Thì Sanh và Lãnh Thiếu Khiêm đồng thời nhìn về phía Tống Thanh Phong.
"Anh hai, anh bốn, hai anh mau nhìn đi!"
Tống Thanh Phong đưa điện thoại trong tay cho Lãnh Thiếu Khiêm và Hoắc Thì Sanh nhìn.
Hoắc Thì Sanh và Lãnh Thiếu Nhiễm không hẹn mà cùng nhìn sang, chỉ mới nhìn một chút thôi mà sắc mặt của hai người đã lạnh xuống.
"Cái tên khốn này!" Lãnh Thiếu Khiêm hung hăng mắng.
"Lão Tam, đây chính là nguyên nhân em muốn đối phó với nhà họ Nguyễn à?" Trên khuôn mặt nham hiểm hung ác tràn ngập giết chóc của Hoắc Thì Sanh đều là sự tàn nhẫn.
Em ba của anh ấy lại bị sỉ nhục đến mức này, vậy mà anh ấy lại không biết gì cả!
"Theo em thấy, không cần thu mua, trực tiếp khiến ông ta sập tiệm luôn đi!" Trên khuôn mặt vừa thư sinh vừa mạnh mẽ của Lãnh Thiếu Khiêm cũng lạnh lùng đến đáng sợ.
Năm năm trước, anh ba của anh ấy xảy ra chuyện, anh ấy lại bất lực không thể làm gì.
Đã qua năm năm, sao anh ấy lại có thể để anh ba của mình bị sỉ nhục thế này chứ!
Tư Mộ Hàn chẳng cần xem điện thoại, cũng có thể đoán được nội dung ở trong đó là cái gì.
Anh vô cùng trấn định tự nhiên, không có biểu lộ ra chút gì là không chịu nổi.
"Anh hai, Lão Tứ, hai người tức giận như thế làm gì, chẳng qua chỉ là đám
mắt chó coi thường người khác mà thôi." Tư Mộ Hàn cười lạnh sờ lên cằm, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm, sâu không lường được.
Quan Diêm len lén liếc một cái.
Nhìn thấy tin tức giải trí viết cái tiêu đề “Kịch bản máu chó, con trai trưởng của nhà họ Tư - Tư Mộ Hàn, ngay ngày tân hôn bị cắm sừng! Cô dâu thật sự bỏ trốn với trai bao, nhà họ Nguyễn trộm long trào phượng, chị thay em gái gả vào nhà giàu”, khuôn mặt của cậu ta lập tức đen lại..
Một đám không biết chết sống, vậy mà lại dám viết linh tinh về cậu chủ của cậu ấy!