Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh lạnh lùng nói:



“Lại đây, ký tên!”


Nguyễn Tri Hạ nhìn Tư Mộ Hàn bằng ánh mắt nghi ngờ, chưa đọc thứ mà anh đưa qua là gì đã hỏi: “Đây là cái gì?”


“Không phải cô muốn tôi trả lại Nguyễn thị cho ba cô sao?”




Vẻ mặt của Tư Mộ Hàn lạnh lùng thờ ơ, đôi mắt đen ẩn chứa vẻ âm u sâu thẳm, anh gõ gõ khớp ngón tay xuống tờ giấy để trên bàn: “Ký tên đi, Nguyễn thị sẽ là của cô.”


“Có ý gì?”


Nguyễn Tri Hạ cảm thấy khó hiểu.


Không phải anh vẫn không chịu trả lại sao?


Tại sao đột nhiên lại đổi ý và nói một cách khó hiểu rằng Nguyễn thị sẽ là của cô.


“Đây là quà cưới của tôi dành cho cô.”


Tư Mộ Hàn quay xe lăn đi đến sau lưng Nguyễn Tri Hạ, ôm eo cô rồi ấn cô ngồi xuống đùi anh, sau đó một tay đặt bút vào tay cô, tay kia nắm lấy tay cô rồi dụ dỗ cô ký tên: “Ký đi, Nguyễn thị sẽ là của cô, cô muốn cho ai thì cho.”


Giọng nói trầm khàn của anh nhẹ nhàng quấn lấy tại Nguyễn Tri Hạ, không ngừng dụ dỗ cô.


Nguyễn Tri Hạ bị giữ chặt ở trên đùi anh, hai má nóng bừng, vành tai đỏ như tôm luộc.


Cô bị người đàn ông dụ dỗ đến mức lu mờ đầu óc, cứ thế mà ngoan ngoãn ký tên.


Cô vừa ký xong.


Người đàn ông lập tức đẩy cô ra khỏi vòng tay của anh và quay trở lại phía bên kia của chiếc bàn với vẻ mặt lạnh lùng, như thể người vừa ôm cô rất thân mật không phải là anh vậy.


Nguyễn Tri Hạ đứng ở bên này của chiếc bàn, ngơ ngác nhìn vẻ mặt lạnh lùng của người đàn ông, không biết vì sao trong lòng cô lại thoáng dâng lên một nỗi mất mát mà ngay cả bản thân cô cũng không ý thức được.


Rõ ràng vừa rồi anh còn ôm cô rất thân thiết, còn phả hơi vào tai cô, thế mà một giây sau đã làm ra vẻ như không có việc gì, coi cô như không khí vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK