Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng cô ấy phát hiện ra, toàn bộ video bị lộ ra hồi sáng đều bị gỡ hết.


La An An hơi mím môi, đột nhiên trong lòng bình tĩnh hơi rất nhiều.


Chỉ mong Hạ Hạ chưa xem được gì cả.


Nếu không cô ấy cũng không biết Hạ Hạ sẽ thế nào.


Dưới lầu có mấy người giúp việc đang túm tụm lại thì thầm to nhỏ.


“Trời ạ, mấy người đã xem video đó chưa? Người phụ nữ trong video có phải là mợ chủ của chúng ta không?”



“Tôi xem rồi, trông cũng giống lắm.”


“Ờ, thật không ngờ trông mợ chủ thanh thuần như vậy lại làm ra loại chuyện này, đúng là không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà”


anah


hế thì sao. Theo tôi thấy, cậu chủ chúng ta cũng là một người dễ bị lừa, đang yên đang lành lại nhặt một người phụ nữ khắc chồng về.”


Mấy người ở đó rì rầm nói chuyện, đột nhiên lại nghe thấy giọng nói: “Các cô đang nói gì vậy?”


Nguyễn Tri Hạ đứng ở cầu thang nhìn một lượt thấy mấy cô giúp việc đang thì thầm to nhỏ ở đó, không khỏi hơi cau mày.


Vừa rồi nếu như có không nghe nhầm thì hình như bọn họ đang nói đến video gì đó.


Hơn nữa còn nhắc tới cô.


Đang yên đang lành thì làm sao?


Mấy cô giúp việc nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, lập tức sợ hãi cúi đầu: “Mợ chủ, chúng tôi không nói gì cả.”


Bàn luận thì là bàn luận thế thôi.


Bọn họ nào dám nói không phải trước mặt chủ nhân.




Huống chi nữ chủ nhân của ngôi nhà này là người duy nhất có thể khiến cho nam chủ nhân ngoan ngoãn nghe lời.


Đắc tội với cậu chủ còn đỡ.


Nếu như đắc tội với mợ chủ.


E là không ai cứu được bọn họ.


“Rõ ràng tôi vừa mới nghe thấy các cô đang nói đến video rồi thì mợ chủ gì đó mà”


Nguyễn Tri Hạ ghét nhất là người khác lừa gạt mình.


Cô lập tức lạnh mặt: “Nói, rốt cuộc vừa rồi các cô nói tới đoạn video là có chuyện gì hả.”


Cô không phải kẻ ngốc.


Vừa rồi khi cô xuống lầu đã phát hiện ánh mắt bọn họ nhìn cô không đúng lắm.


Trực giác nói cho cô biết nhất định đã xảy ra chuyện gì đó mà cô không biết.”


“Mợ chủ, chúng tôi.”


Mấy người giúp việc tôi nhìn cô, cô nhìn tôi.


Không ai dám mở miệng nói trước.


Cuối cùng má Lâm đi từ trong phòng bếp ra thấy Nguyễn Tri Hạ đang chất vấn mấy người.


Lần này bà đã cảm thấy không ổn.


Lập tức đi qua quát lên với mấy người giúp việc: “Có phải không muốn làm nữa đúng không?”


“Còn không mau đi làm việc cho tôi đi!”


Mấy người giúp việc kia vừa nghe thấy lời này của má Lâm, ai nấy đều vội vàng giải tán.


Nguyễn Tri Hạ nhìn má Lâm, bất đắc dĩ nói: “Bọn họ không chịu nói, mà Lâm bà nói đi.”


Má Lầm nhìn Nguyễn Tri Hạ, nhớ tới buổi sáng nhìn thấy đoạn video trong điện thoại di động của mấy cô giúp việc, bà ấy không khỏi cảm thấy thương Nguyễn Tri Hạ.


Rốt cuộc là ai tồi tệ như vậy chứ.


Làm ra đoạn video bôi nhọ gia đình mợ chủ thế này.


“Mợ chủ, không có chuyện gì đâu, chỉ là mấy người giúp việc khua mỗi múa mép thôi.”


Mợ chủ không biết vẫn tốt hơn.


Nói ra sẽ chỉ khiến cho mợ chủ không thoải mái.


“Má Lâm, ngay cả bà cũng muốn giấu tôi sao?”


Nguyễn Tri Hạ nhất thời rút điện thoại ra, tìm kiếm trên mạng.


Phát hiện không có bất kì chuyện gì liên quan đến mình.


Có thể là trực giác nói cho cô, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó.


Nếu không người giúp việc cũng sẽ không ở đó nói linh tinh.


Cô nghĩ là có lẽ Tư Mộ Hàn đã dùng thủ đoạn nào đó dìm nó xuống rồi.


Vì vậy cô lên mạng không tra ra được chuyện gì cả.


“Mợ chủ, thật sự không có chuyện gì đâu.”


Má Lâm mãi không chịu nói.


Nguyễn Tri Hạ dứt khoát không hỏi nữa.


Cô chuẩn bị đi ra ngoài.


Bỗng nhiên má Lâm gọi cô lại: “Cái đó, mợ chủ à, cậu chủ đã bảo mấy ngày này cô đừng ra ngoài.”


Nguyễn Tri Hạ hơi khựng lại, cười khổ một tiếng.


Còn nói không xảy ra chuyện gì?


Mà lại không cho phép cô đi ra ngoài.


Vậy mà nói là không có chuyện gì?


Nguyễn Tri Hạ xoay người lại hỏi má Lâm: “Tại sao chứ?”


Má Lâm ấp úng không biết nên giải thích thế nào cho phải.


Nguyễn Tri Hạ thấy vậy cảm thấy hơi bực mình.


Rốt cuộc là có chuyện gì giấu cô không thể để cho cô biết.


Cô hơi tức giận đi ra ngoài cửa.


Má Lâm theo bản năng muốn cản lại nhưng mà đã không còn kịp nữa.


Nguyễn Tri Hạ đã kéo cửa ra, nhưng cô chợt ngẩn người.


Bởi vì ở bên ngoài, Tư Mộ Hàn đang mặc cả bộ áo khoác dài cũng định mở cửa.


Tay anh vẫn còn duy trì động tác đẩy ra.


Nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ bỗng nhiên kéo cửa ra chuẩn bị đi ra ngoài, đôi mắt đen láy của Tư Mộ Hàn hơi lóe lên.


Anh đẩy cô vào trong, nói: “Hạ Hạ, em ngoan ngoãn ở nhà đừng ra ngoài nhé.”


Tư Mộ Hàn cảm thấy rất vui mừng vì mình đã trở về kịp lúc.


Nếu như Hạ Hạ xuất hiện thì không biết bên ngoài sẽ hỗn loạn thành bộ dạng gì nữa.


Cho dù lúc anh biết được video vẫn còn đã lập tức bảo Hướng Dương hack tất cả các trang mạng.


Nhưng tốc độ lan truyền của Internet thực sự vô cùng nhanh chóng.


Anh không xác định được rốt cuộc đã có bao nhiêu người xem được đoạn video đó.


Vì vậy tạm thời cô không thể ra ngoài.


Anh sợ là sẽ có người ác y vu khống hãm hại cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK