Bảo sao hôm đó anh lại sa sút như vậy.
Lại nhìn thấy ánh mắt trách móc của Tư Tấn Trạch, cô cảm thấy bất công cho người đàn ông của mình: “Về phần ông nói thấy chết mà không cứu, tôi nghĩ tôi phải thay anh ấy nói một cầu, không phải anh ấy không cứu, mà là anh ấy không thể cứu được."
Tư Tấn Trạch bị những lời của Nguyễn Tri Hạ làm cho lùi dần về phía sau.
Cho đến khi Nguyễn Tri Hạ nói không phải anh không cứu mà là anh không cứu được.
Ông ta theo bản năng hỏi: "Ý của cô là? Không phải không cứu, mà là không cứu được ư?"
Nguyễn Tri Hạ trào phúng nhìn Tư Tấn Trạch: “Trước khi ông tới tìm anh ấy, anh ấy đã làm xét nghiệm tương thích."
"Tuy không tương thích thì ông muốn anh ấy lấy gì để cứu?"
Đối với người ba chồng trên danh nghĩa của mình, Nguyễn Tri Hạ không hề nhẹ nhàng.
Chỉ bằng những lời ông ta vừa nói với Tư Mộ Hàn vừa rồi cũng đã khiến cô không thể tôn trọng ông ta.
Người đàn ông của cô tốt như vậy.
Là một người ba, sao ông ta có thể làm tổn thương anh chứ?
Anh không đau lòng.
Nhưng cô đau lòng!
Cô sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai bắt nạt người đàn ông của mình!
Tư Mộ Hàn nhìn thân hình nhỏ bé của Nguyễn Tri Hạ như có một nguồn năng lượng khổng lồ bộc phát bảo vệ anh một cách vững chắc.
Đây là lần đầu tiên anh thấy cô bảo vệ mình, giống như một con gà mái đang bảo vệ con của mình, hung hăng kiêu ngạo.
Cô vốn là một người phụ nữ yếu đuối, nhưng lúc này, cô lại như một thân cây lớn che mưa chắn gió cho anh.
Điều này khiến anh vô cùng hạnh phúc.
Đúng là người phụ nữ của anh, tính bao che khuyết điểm cho người nhà đó giống y anh vậy.
Tư Tấn Trạch lắc đầu không tin sau khi nghe những lời của Nguyễn Tri Hạ: “Không tương thích ư, sao có thể chứ! Họ là anh em ruột mà."
Nếu ngay cả Tư Mộ Hàn cũng không tương thích, vậy Gia Lạc của ông ta có thể cứu nữa không?
Tư Tấn Trạch không chịu được cú đả kích này nên loạng choạng rời đi.
Nguyễn Tri Hạ nhíu mày nhìn Tư Tấn Trạch rời đi, không nói tới đồng tình hay không đồng tình.
Nếu nói đồng tình, cô đồng tình với Tư Gia Lạc chỉ mới hơn sáu tuổi.
Suy cho cùng thì cuộc đời của cậu bé chỉ mới bắt đầu, nhưng lại sắp kết thúc.
Quay đầu lại, cô đột nhiên nhìn thấy người đàn ông của mình đang nhìn mình bằng ánh mắt thâm thúy, nhịp tim chợt ngừng đập, Nguyễn Tri Hạ nghĩ thầm, anh làm sao vậy?
Tại sao lại nhìn chằm chằm vào cô như vậy.
Thật đáng sợ.
"Ha Ha."
Tư Mộ Hàn nhẹ nhàng gọi cô với chất giọng trầm ấm quyến rũ.
Nguyễn Tri Hạ củi đầu, Xoắn tóc bên tai, có chút sợ hãi nhìn anh.
Đôi mắt của anh quá nguy hiểm, như thể sẽ ăn thịt có bất cứ lúc nào.
Tư Mộ Hàn sải bước đi tới rồi vươn tay ôm chặt Nguyễn Tri Hạ vào lòng, anh ghé đầu vào tại cô, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn em"
Cả người Nguyễn Tri Hạ khẽ run lên, tim đập rộn ràng, cô ôm người đàn ông rồi nói: "Là việc em nên làm mà."
"Anh là người đàn ông của em, em không bảo vệ anh thì bảo vệ ai?"
Đúng như lời anh nói lúc nãy, cô là người phụ nữ của anh, anh không bảo vệ cô thì bảo vệ ai.
Bây giờ đến lượt cô bảo vệ anh.
Ngay cả khi những gì cô làm chỉ rất bé nhỏ và không đáng kể, cô cũng muốn anh biết rằng cho dù cả thế giới chống lại anh, cô vẫn đứng về phía anh.
Tư Mộ Hàn bật cười.
Cô gái nhỏ của anh thực sự rất dễ thương.
Nguyễn Tri Hạ cho rằng Tư Mộ Hàn đang cười nhạo cô vì cô nói muốn bảo vệ anh.