Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thập Lục có chút ngẩn ngơ, nhất thời không hiểu được cô ấy trong miệng Mặc Thâm, rốt cuộc là ai: “Anh Bảy, cô ấy nào?"


"Nguyễn Tri Hạ."


Thập Lục à một tiếng, nói: “Em sai người trói cô ta về rồi, anh Bảy không cần lo lắng chuyện cô ta sẽ chạy trốn nữa."


Mặc Thâm nhất thời mấp máy môi: “Ai bảo cậu trói cô ấy hả?"






Nói xong, Mặc Thâm trực tiếp đi ra ngoài.


Thập Lục thấy anh Bảy nhà mình giống như tức giận, vội vã chạy theo: “Anh Bảy, người phụ nữ kia thiếu dạy dỗ, em sai người trói cô ta, không phải là vì muốn cho cô ta một bài học sao?"


Mặc Thâm trợn mắt nhìn cậu ta nhưng không nói gì thêm.


Có lẽ là không biết phải nói gì nữa rồi.



vietwriter.vn



Lúc Bạch Tuyền đi ra, chỉ thấy Mặc Thâm mở cửa xe, đang định ngồi vào.


Bạch Tuyền lập tức tiến lên giữ chặt cửa xe, vẻ mặt không đồng ý nhìn Mặc Thâm: “Anh Mặc Thâm, độc trong người anh còn chưa bài trừ sạch sẽ, anh đã muốn đi vậy làm sao được?".


Mặc Thâm nhìn Bạch Tuyền: “Bạch Tuyền, cơ thể của tôi tôi tự biết, cô yên tâm, nếu tôi cảm thấy không thoải mái nhất định sẽ quay trở lại tìm cô."


Mặc Thâm nói xong thì hất tay Bạch Tuyền ra, đóng cửa xe lại.


A


Bạch Tuyền nhìn cửa xe đóng chặt, vô cùng bất đắc dĩ, hết than ngắn lại thở dài.


Cũng không biết anh Mặc Thâm vội vã quay về như thế là muốn làm gì.


Có chuyện gì, còn có thể quan trọng hơn sức khỏe của mình ư?


Lúc này trong lâu đài.


Nguyễn Tri Hạ đau bụng nằm co quắp một chỗ, trên mặt toát mồ hôi lạnh.


Tay chân cô bị trói, bị nhốt ở trong căn phòng cho khách ở trước đó.


Không ai cho cô ăn, cũng không biết có phải người đàn ông kia còn tức giận chuyện cô bỏ trốn, cho nên muốn trừng phạt cô nên mới không cho cô cơm ăn hay không.


Ngoài chút đồ cô ăn vào buổi sáng, đến bây giờ, cô còn chưa bỏ vào bụng được cái gì.


Trước đó còn tiêu hao quá nhiều sức lực ở trong rừng rậm.


Hiện tại cô thật sự rất đau bụng, đau đến rút gân rồi.


Nếu cô cứ tiếp tục chịu đói như vậy, cô thật sự sẽ bị chết vì đói.


Dưới lầu.


Mặc Thâm phong trần mệt mỏi bước vào từ cửa.


Những người làm thấy Mặc Thâm thì thi nhau cúi đầu.


Mặc Thâm không để ý đến những người làm này, anh ta đi thẳng lên trên lầu.


Đi tới gian phòng cho khách giam giữ Nguyễn Tri Hạ, nhìn cửa phòng bị khóa trái, Mặc Thâm tức giận gầm lên một tiếng: “Quản gia, đưa chìa khóa lên đây cho tôi!"


Dưới lầu, quản gia đang nơm nớp lo sợ lập tức hoảng sợ, chạy đến quầy, cầm lấy một chùm chìa khóa rồi vội vàng chạy lên.


Nhìn vẻ mặt đầy cơn thịnh nộ của Mặc Thâm, quản gia run rẩy cầm chìa khóa đi tới: “Ông chủ..."


Nhìn Mặc Thâm đứng ở trước cửa, quản gia không có dũng khí bảo anh ta tránh ra.


Mặc Thâm nhìn quản gia đi đứng chậm chạp, nhất thời một tay đoạt lấy chìa khóa, mở cửa phòng.


Vừa đi vào chỉ thấy Nguyễn Tri Hạ toát mồ hôi nằm ở trên giường, tay chân đều bị trói.


Mặc Thâm tiến lên thấy sắc mặt cô không ổn, vừa cởi dây thừng, vừa hỏi cô: “Cô sao vậy?"


Nguyễn Tri Hạ nhìn thấy Mặc Thâm, dạ dày co quắp khó chịu, từ đầu đã không muốn nói một lời nào.


Hiện tại giả mù sa mưa cho ai xem hả.


Cô không muốn quan tâm đến anh ta.


Mặc Thâm thầy Nguyễn Tri Hạ không quan tâm đến mình, mấp máy khóe môi, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi thêm gì.


Sau khi cởi trói cho Nguyễn Tri Hạ, anh ta lập tức khom lưng ôm lấy cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK