Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình như cô đâu có nói điều gì đắc tội người khác đâu nhỉ?


Đang yên đang lành, sao Quan Diêm lại kéo tấm chắn thế kia?



Nguyễn Tri Hạ cảm thấy mình hẳn là không nói sai gì đâu, bèn nhìn sang anh chàng đối diện.


Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của anh, khí lạnh trên người rất nặng, làm người khác tưởng anh đang tức giận.


Cô nhăn mày, lờ mờ hiểu được vì sao Quan Diêm lại muốn kéo tấm chắn lại rồi.


Có một ông chủ tự mang điều hoà không khí lạnh thế này, ai mà chịu nổi chứ.




Xe phóng nhanh tầm một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng dừng lại trước biệt thự Đế Uyển.


Tư Mộ Hàn ngồi xe lăn bước xuống xe trước, sau đấy Nguyễn Tri Hạ mới ra khỏi xe.


Uống thuốc dạ dày rồi, dạ dày của Nguyễn Tri Hạ đã ổn hơn nhiều.


Không giống lúc trước, chỉ đi đường thôi cũng hết cả hơi rồi.


Cô nhìn căn biệt thự kiểu u cao ngất rộng rãi, nguy nga tráng lệ trước mặt, không khỏi có chút ngẩn ngơ. Một tuần trước, cô vừa mới bị Tư Mộ Hàn đuổi ra khỏi đây, không ngờ chỉ sau một tuần, cô lại được Tư Mộ Hàn đón về.


Cô đi theo sau Tư Mộ Hàn, thấy ánh đèn bốn phía rực sáng, hiện ra cảnh đẹp độc đáo bên hồ.


Nơi này đẹp thật đấy!


Đặc biệt là tối đến, một hàng đèn sáng lên, giống như pháo hoa lấp lánh, trong màn đêm buông xuống, rực rỡ chói mắt, chiếu rọi khắp nơi.


Má Lâm thầy Nguyễn Tri Hạ ở đằng sau Tư Mộ Hàn, khỏi phải nói rồi, vui mừng hết sức.


Bà ấy lướt qua Tư Mộ Hàn, bước nhanh về phía Nguyễn Tri Hạ, mừng rỡ giữ chặt bàn tay nhỏ bé của cô, xúc động nói: “Mợ chủ, cô về rồi! Tôi biết mà, cậu chủ không nỡ để mợ chủ phải vất vả ở bên ngoài đâu.”


Nguyễn Tri Hạ hơi xấu hổ, cô sao có thể nói sở dĩ cô trở lại thế này là vì cô đánh nhau ở trường, bị đưa vào đồn cảnh sát, Tư Mộ Hàn lo cho mặt mũi của nhà họ Tư, mới tốt bụng tới đưa cô ra ngoài được?


“Mợ chủ, cô gầy đi rồi.”


Má Lâm nhìn chiếc cằm rõ ràng có hơi gầy đi của Nguyễn Tri Hạ, vô cùng đau lòng.


Tư Mộ Hàn ngồi trên xe lăn, thấy má Lâm hoàn toàn chẳng buồn để ý tới cậu chủ là anh đây mà lại đi chăm chăm lo lắng chăm sóc cho cô nàng kia.


Anh mơ hồ có cảm giác mình bị thất sủng rồi.


Má Lâm chăm sóc anh từ nhỏ tới lớn, đối xử với anh tất nhiên là rất tốt.


Nhưng sau khi anh trưởng thành, má Lâm lại để ý tới thứ bậc trên dưới, bắt đầu trở nên hơi cứng nhắc, nói chuyện hay làm việc, đều thể hiện sự kính nể và cung kính.


Dần dần, mối quan hệ giữa hai người ngày càng xa lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK