Nụ hôn nóng bỏng đó mang theo nhiệt độ nóng ấm của cơ thể, khiến người Nguyễn Tri Hạ run lên trong vô thức.
Tay cô không thể không túm lấy một mảnh áo, nắm chặt nó.
Trong một khoảnh khắc, cô muốn đẩy Tư Mộ Hàn ra.
Chỉ là một lúc sau, cô lại bình tĩnh trở lại, không phản kháng, không cự tuyệt, tựa như đã ngầm thừa nhận hành động của anh.
Cảm giác khác lạ do anh mang lại khiến toàn thân cô run rẩy như chạm phải dòng điện.
Hàng mi dài của cô như nhuốm màu sương nước, một cảm giác kỳ lạ khiến người cô tê dại, đầu ngón chân cũng co quắp lại.
Cô bị anh buộc phải ngẩng đầu lên, thỉnh thoảng thở ra những hơi thở ấm nóng.
Hai tay cô túm chặt cổ áo choàng tắm dưới cằm Tư Mộ Hàn, ánh mắt mơ màng xen lẫn một chút phản kháng, nhưng nó chỉ lóe lên trong nháy mắt.
Nguyễn Tri Hạ nhắm mắt lại, cố gắng hết sức để bản thân không kháng cự lại những hành động mà Tư Mộ Hàn đang làm.
Cô không ngừng tự nhủ thầm, bọn họ vốn là vợ chồng, vun đắp tình cảm là lẽ dĩ nhiên.
Tư Mộ Hàn nhìn lồng ngực phập phồng lên xuống một cách đầy bất an của Nguyễn Tri Hạ, cảm giác như cô đang thỏa hiệp, và sau đó là nhẫn nhịn.
Ánh mắt anh dần dần mất đi sự nóng bỏng, thay vào đó là một sự lạnh lẽo khiến người ta phải run rẩy.
Cô muốn dùng thân xác để đổi lấy Nguyễn thị với anh sao?
Ha...
Nếu cô đã nghĩ như vậy, anh sẽ cho cô được toại nguyện!
Đột nhiên...
Nguyễn Tri Hạ bỗng mở mắt, cơ thể cô bất giác run lên...