Nguyễn Tri Hạ thiếu chút nữa không nhịn được mà té ngã trên đất.
Người đàn ông này...
Anh thật sự uống say sao?
Nhưng chống lại ánh mắt hồn nhiên vô tội của anh, Nguyễn Tri Hạ không khỏi hết than lại thở.
Bất đắc dĩ cô phải hôn một cái lên môi anh.
"Được rồi, ngoan nào, em phải tắm rửa cho anh rồi."
Cô xoa đầu Tư Mộ Hàn giống như đang trấn an anh, sau đó ngồi xổm xuống cởi quần áo cho
anh.
Trong hơn mười phút ngắn ngủi tắm rửa cho Tư Mộ Hàn, cả người cô đều mông lung.
Cuối cùng tắm xong cho Tư Mộ Hàn trong sự giày vò, có lau khô thân thể anh, khoác áo tắm lên, sau đó lại lấy hết sức mới kéo được anh lên giường.
Nhìn nằm Tư Mộ Hàn trên giường, Nguyễn Tri Hạ cảm thấy mình cạn kiệt sức lực.
Hầu hạ đại gia, thật đúng không phải chuyện cho người làm.
Quá mệt mỏi.
Nguyễn Tri Hạ thay bộ quần áo bị Tư Mộ Hàn làm cho ướt nhẹp, lúc này mới mệt nhoài nằm trên giường.
"Bà xã..."
Giọng nói tủi thân của Tư Mộ Hàn lại truyền đến.
Nguyễn Tri Hạ nhất thời trở mình, nhìn Tư Mộ Hàn nằm ngửa ở trên giường, cất giọng vô lực hỏi: "Lại làm sao nữa?"
Tư Mộ Hàn xoa huyệt Thái Dương, nói: "Khó chịu... Đầu anh rất khó chịu."
"Biết khó chịu, anh còn dám đi uống rượu nữa sao?" Cô phát hiện sau khi người đàn ông này uống say thì chính là một tên nhóc cực kỳ đáng ghét, rất biết lăn qua lăn lại hành hạ người khác.
"Khó chịu. Bà xã, xoa xoa."
Tư Mộ Hàn khó chịu nhíu mày, dáng vẻ ta đây khó chịu, bất mãn nhìn chằm chằm Nguyễn Tri Hạ khó lắm mới được nằm lại trên giường, giống như rất không hài lòng vì sao cô lại không quan tâm mình.
Nguyễn Tri Hạ bị người đàn ông nhìn chằm chằm đến mức không còn cách nào, lại vội bò dậy trên giường, ngồi xổm cạnh người đàn ông, tay nhỏ mềm mại không xương nhẹ nhàng xoa bóp huyệt Thái Dương cho anh.
Cô hỏi anh: "Có dễ chịu hơn chút nào không?"
Tư Mộ Hàn được mát xa cực kỳ thoải mái, không chút keo kiệt mà khen ngợi, cực kì hài lòng gật đầu.
"Ừm, rất thoải mái, bà xã em giỏi quá!"
"Thôi đi. Em cũng không muốn cả đêm cứ bị lăn qua lăn lại như thế, sau này anh bớt đi uống rượu cho em, nếu không lần sau em sẽ đá văng anh, để anh tự sinh tự diệt!" Miệng thì ghét bỏ thế chứ tay cô vẫn không dừng lại, nhẹ nhàng xoa bóp cho người đàn ông.
Không biết xoa bóp được bao lâu, Nguyễn Tri Hạ sắp cảm thấy tay mình xoa đến tê rần rồi.
Người đàn ông kêu khó chịu, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi.
Cô nhìn gương mặt ngủ say của người đàn ông, thoáng thở dài một tiếng, cuối cùng cũng giày vò cô xong rồi.
Cô thật đúng là thiếu nợ anh mà.
Trước đó lúc tắm rửa cho người đàn ông, trên người cô bị nước vẩy cho ẩm ướt, lúc này mới thấy cả người dinh dính, vô cùng khó chịu.
Nguyễn Tri Hạ tự tay đắp kín chăn cho người đàn ông xong mới từ từ bò xuống giường, trực tiếp cất bước đi đến phòng tắm, tính định ngâm nước nóng.
Tự thưởng cho mình sau một đêm mệt mỏi.
Rất nhanh.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy róc rách.
Người đàn ông mà Nguyễn Tri Hạ vốn cho rằng đã ngủ say lúc này lại mở mắt, đôi mắt tỉnh táo căn bản không giống người say.
Hai tay anh thích ý đặt sau gáy, khóe mắt thi thoảng lại nhìn về phía phòng tắm, khóe miệng thoáng nhếch lên.
Có vẻ như tâm trạng của anh cũng không tệ.