Nhưng tại sao anh lại vô tâm như vậy?
Dù sao thì Gia Lạc cũng là em trai của anh mà.
Nguyễn Tri Hạ nhìn về phía người đàn ông đang lái xe.
Không hiểu sao lại cảm thấy anh vô cùng đẹp trai.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn Tư Mộ Hàn đang lái xe.
Không thể không nói, người đàn ông đang lái xe thực sự rất hấp dẫn.
Hơn nữa, người đàn ông của cô còn vô cùng đẹp trai.
Tư Mộ Hàn liếc mắt thấy Nguyễn Tri Hạ đang nhìn mình.
Anh cảm thấy tâm tình của mình tốt hơn, cười hỏi cô: “Em đang nhìn gì vậy?"
Nguyễn Tri Hạ cười ngốc nghếch: “Nhìn anh đó."
Cô chống cằm và mỉm cười: “Tư Mộ Hàn, anh nói xem tại sao anh lại đẹp trai như vậy để làm gì chứ?"
Tư Mộ Hàn cười bất lực, đẹp trai là sai sao?
"Nhưng em thật sự rất thích."
Nguyễn Tri Hạ không nhịn được mà ôm lấy cánh tay Tư Mộ Hàn cười ngây
ngô.
Cơ thể mềm mại của người phụ nữ dán lên người anh.
Hai tay Tư Mộ Hàn cứng đờ, anh cố gắng bình tĩnh cảnh cáo cô: “Còn đang lái xe đó, em đừng đùa với lửa."
Nguyễn Tri Hạ thè lưỡi và miễn cưỡng buông Tư Mộ Hàn ra.
Cô ngoan ngoãn ngồi im sau đó lại nâng đầu nhìn người đàn ông kia một lần nữa.
Nhìn vẻ nghiêm túc của anh khi đang tập trung lái xe, cô khẽ nuốt nước bọt, không hiểu vì sao lại cảm thấy hơi khát.
Người đàn ông này thực sự rất quyến rũ, cô thấy mình càng ngày càng không chống lại được sự hấp dẫn của anh.
Thật muốn hôn anh ở mọi lúc mọi nơi, quyến rũ anh, câu dẫn anh.
Nói tóm lại, cô rất tự hào khi thấy anh hô hấp càng nặng nề hơn và đôi mắt nhuốm màu dục vọng vì cô.
Chỉ có như vậy, cô mới có thể cảm nhận được rằng anh thực sự thuộc về cô.
Thuộc về một mình cô.
Kể từ khi biết Tư Mộ Hàn là anh trai nhỏ hồi đó, trái tim Nguyễn Tri Hạ càng lúc càng lún sâu.
Thích anh tới mức không thể kiềm chế nổi.
Cô ước mình sẽ ở bên Tư Mộ Hàn mỗi ngày và không cho bất kỳ người phụ nữ nào có cơ hội dụ dỗ anh.
Tư Mộ Hàn thấy Nguyễn Tri Hạ nhìn mình với ánh mắt si mê, trong lòng rất thỏa mãn.
Thậm chí có một chút vui mừng khôn xiết.
Tình yêu của cô dành anh hình như đã sâu tới nỗi không thể giấu được.
Chỉ cần nhìn vào mắt cô, anh có thể cảm nhận được tình yêu sâu sắc của cô
Mặc dù không biết người phụ nữ nhỏ bé này yêu mình từ bao giờ, nhưng anh rất hưởng thụ ánh mắt tràn ngập yêu thương của cô.
Nó sẽ khiến anh cảm thấy như anh là cả thế giới của cô.
Trong mắt cô, dường như anh là duy nhất.
Trong mắt cô như có những vì sao, chỉ cần anh nhìn vào sẽ không thể rời
khỏi.
Tư Mộ Hàn không thể chịu được việc Nguyễn Tri Hạ cứ nhìn anh với ánh mắt như vậy.
Anh đậu xe bên lề đường vắng vẻ rồi quay đầu lại, cởi dây an toàn, nhìn vào mắt của cô: “Anh đã nói với em đừng có đùa với lửa, sao em không nghe?"
Nguyễn Tri Hạ vô tội chớp mắt.
Cô đùa với lửa khi nào?
Cô rất ngoan ngoãn mà?
Bộ dạng ngơ ngác của Nguyễn Tri Hạ lại càng khiến anh cảm thấy cô quá đáng yêu, càng khiến Tư Mộ Hàn cảm thấy khô và nóng.
Trông cô háo hức muốn được anh yêu, làm sao anh có thể kiềm chế được?
Đành chiều theo cô vậy.
Cố thỏa mãn cô vậy!
Tư Mộ Hàn kéo lấy cô, sau đó cúi đầu và hôn cô.
Nguyễn Tri Hạ tròn mắt kinh ngạc, mẹ nó...
Đang ở trên đường mà.
Anh làm cái trò gì vậy!
Vì đang ở ven đường nên Nguyễn Tri Hạ không có tâm trạng tận hưởng nụ hôn của người đàn ông này.
Cuối cùng, Tư Mộ Hàn cố gắng làm dịu cơn khát của mình và buông cô ra.
Anh nhìn cô chằm chằm, sau đó nói: "Ngoan, về nhà thỏa mãn em."
Nguyễn Tri Hạ đưa tay chạm vào môi mình, nghe thấy lời của Tư Mộ Hàn, cô suýt chút nữa đã cắn ngón tay mình.
Cô nhìn chằm chằm vào Tư Mộ Hàn với vẻ hoài nghi.
Anh đang nói lung tung cái gì vậy?
Cô cần anh thỏa mãn lúc nào?
Thật là không biết xấu hổ.
Rõ ràng là anh không thể nhịn được chiếm tiện nghi của cô mà lại giả vời đứng đắn nghiêm túc!
Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn bên đường, không muốn để ý đến một người đàn ông đã chiếm được tiện nghi còn làm màu.
Trong lòng tức giận nhưng khóe miệng lại cong lên.
Đầu ngón tay lướt qua đôi môi vừa bị người đàn ông hôn qua, nụ cười hạnh phúc thoáng hiện lên trên khóe miệng.