Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tất nhiên.” Bác sĩ Tom nói thêm: “Ngay cả khi ca mổ không thành công, cậu cũng phải chuẩn bị tâm lý."


Nụ cười trên khóe miệng Tư Mộ Hàn tắt ngúm ngay sau lời bác sĩ Tom.


Sắc mặt Quan Diêm cũng trở nên nghiêm túc.



vietwriter.vn



Ngay cả bác sĩ Tom, một chuyên gia về não, cũng nói rằng ca phẫu thuật có thể không thành công?


Cậu chủ nhà cậu ta thực sự...


Như đang nghĩ về điều gì đó.


Đôi mắt của Quan Diễm lập tức đỏ lên.


Nguyễn Tri Hạ bắt taxi và quay trở lại Đế Uyển.


Má Lâm vừa nhìn thấy cô, liền chạy tới ôm lấy cô: "Mợ chủ của tôi, cô đi đâu thể? Thật là khiến mả Lâm lo chết rồi."



vietwriter.vn



Bà ấy cũng nhìn thấy tin tức rồi.


Thật là khiến bà ấy sợ chết khiếp.


Cũng may, trên tin tức nói rằng mợ chủ và cậu chủ đều không sao, cả cô La cũng không có việc gì. Chỉ là cậu Đường Ngọc...


Nghĩ đến đây, mắt má Lâm tức thì đỏ lên.


Trong hai ngày qua, có một cuộc gọi từ Đế Độ ồn ào đòi cậu chủ cho một lời giải thích.


Hai ngày này cậu chủ đều không trở về, cũng không biết đã đi đâu.


Hỏi Tiểu Diêm, Tiểu Diêm chỉ nói rằng cậu chủ vẫn ổn, nhưng không chịu nói thêm gì nữa.


Nguyễn Tri Hạ rút khỏi vòng tay của má Lâm, lo lắng hỏi: "Má Lâm, Mộ Hàn đâu rồi?"


Má Lâm sửng sốt một chút rồi nói: "Mợ chủ, hóa ra mợ không ở cùng cậu chủ à?"


Bà ấy vẫn luôn cho rằng mợ chủ ở bên cạnh cậu chủ.


Có chuyện gì vậy?


Nhìn thấy má Lâm không biết Tư Mộ Hàn ở đâu, Nguyễn Tri Hạ nhất thời trở nên nóng nảy.


Cô không thể không đoán liệu có chuyện gì đã xảy ra với Tư Mộ Hàn hay không.


Đúng lúc này, ở cửa ra vào, Tư Mộ Hàn và Quan niệm sánh vai nhau bước vào.


Khi Quan Diêm nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, cậu ta ngạc nhiên há miệng, nhanh chóng nói nhỏ vào tai Tư Mộ Hàn: "Cậu chủ, mợ chủ đã trở lại."


Con người Tư Mộ Hàn hơi lóe lên, nhưng cũng không có nhiều phản ứng.


Chỉ nhìn về phía trước như vậy, đôi mắt đen láy cộng với khuôn mặt tuấn tú không chút biểu cảm dường như có chút khó gần.


Nhìn thấy Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ lập tức chạy tới, ôm lấy anh: "Tư Mộ Hàn, em không đồng ý.


Cô không đồng ý ly hôn.


Tư Mộ Hàn vô cảm kéo cô ra khỏi vòng tay anh, trong đôi mắt đen láy, nét dịu dàng ngày xưa đã không còn nữa, chỉ còn lại một tia sáng âm u.


Giọng nói của anh càng thêm lãnh đạm không chút cảm xúc: "Không phải em mệt sao? Muốn tách ra sao? Sao thế? Anh nghe theo nguyện vọng của em rồi, bây giờ em còn muốn giữ lại cái gì?"


Nguyễn Tri Hạ sững sờ một lúc trước ánh mắt không hề có tí cảm xúc nào của Tư Mộ Hàn.


Cô dường như không thể ngờ rằng Tư Mộ Hàn lại đối xử với cô một cách hờ hững như vậy.


Trong lòng cô có hơi khó chịu.


Cô nắm lấy tay anh và nói lời xin lỗi: “Tư Mộ Hàn, em thừa nhận rằng những gì em đã nói trước đây rất tổn thương anh.


Nhưng lúc đó em chỉ muốn ép anh đi mà thôi, em thật sự không có..."


Không đợi cô nói xong, Tư Mộ Hàn đã lạnh lùng ngắt lời: "Không có gì?"


"Em chưa từng muốn ly hôn với anh? Hay là không nghĩ tới việc chia tay với anh?"


"Nguyễn Tri Hạ, là em nói em mệt mỏi rồi, nói rằng anh bá đạo, không cho phép em làm cái này, không cho phép em làm cái kia, cho nên em muốn tách khỏi anh."


"Bây giờ anh đồng ý sẽ cho em tự do, em có thể đi rồi."


Nguyễn Tri Hạ vô thức thốt lên: "Không... không phải như thế này. Tư Mộ Hàn, khi em nghe nói người và vào mẹ em là mẹ anh, nhất thời em rất khó chấp nhận.


Hơn nữa trên thuyền nhiều bom như vậy, em sợ anh sẽ chết, nên em mới nói như vậy. Đó không phải là lời thật lòng của em."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK