Tư Mộ Hàn tiếp nhận Nguyễn Tri Hạ, nhìn người phụ nữ máu me đầy người, lại nhìn thấy trên khuôn mặt trắng nõn của người phụ nữ in rõ dấu năm ngón tay.
Đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại, u ám dọa người.
Nhìn thoáng đám người, anh lạnh lùng chất vấn:"Ai làm?"
Khi Tư Mộ Hàn xuất hiện thì Nguyễn Tử Nhu đã sợ ngây người.
Thứ cô ta nhìn thấy đầu tiên chính là bên má trái hoàn hảo không tì vết kia của người đàn ông, ngay sau đó mới nhìn tới má phải chồng chất vết sẹo kia.
Cô ta vừa ghét bỏ nửa bên mặt xấu xí kia vừa si mê bên còn lại.
Người đàn ông tựa như là sự kết hợp giữa thiên sứ và người quái dị, vô cùng mâu thuẫn, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy ngạc nhiên vì đẹp đẽ.
Một người có thể biến khuôn mặt bị hủy trở nên xinh đẹp tuyệt luân như vậy, thật sự khiến người ta phải liên tục cảm thán.
Mặc dù trên mặt của anh có sẹo, nhưng nửa bên mặt còn lại lại tuấn mỹ như vậy, đẹp đến mức khiến cho người ta bất giác không còn để ý đến nửa bên mặt kia.
Nguyễn Tử Nhu còn chưa thưởng thức xong thì bên tai bỗng nhiên truyền đến giọng nói chất vấn lạnh như băng của Tư Mộ Hàn.
"Là cổ động vào mặt của cô ấy?" Tư Mộ Hàn nhìn về phía Nguyễn Tử Nhu.
Nhìn thấy sát ý trong mắt của Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tử Nhu giật nảy mình.
Hai chân của cô ta như nhũn ra, suýt chút đứng không vững mà ngã xuống!
"Không phải tôi!" Cô ta vô thức trả lời.
Ánh mắt thật là đáng sợ, tựa như là một con rắn độc, chỉ cần mất tập trung một chút thôi là sẽ lập tức nhào lên cắn cô ta, khiến cho giờ đây toàn thân cô ta nổi da gà, vô cùng hoảng sợ.
Tư Mộ Hàn lại nhìn về phía chị Hoa.
"Vậy là bà?"
Chị Hoa lập tức quỳ xuống, liên tục lắc đầu: "Không phải tôi! Là bà chủ! Là bà chủ đánh! Đều là bà chủ làm hết!"
Đinh Uyển Du không ngờ rằng vậy mà chị Hoa lại bán đứng bà ta, tức giận đá chị Hoa một cú: "Người đàn bà chết tiệt này! Vậy mà chị lại bán đứng tôi!"
"Thì ra là bà!"
Tư Mộ Hàn nhìn Đinh Uyển Du, hơi cong khóe môi, trong nụ cười mai mị ẩn chứa một chút quỷ dị.
Ngay sau đó, anh bỗng lạnh mặt xuống, trong ánh mắt toàn là sự tàn bạo đáng sợ: "Quan Diêm, đè tay bà ta lên mặt đất cho tôi!"