Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Tri Hạ không muốn tiếp tục bị người người khác nhìn như khỉ, nên kéo La An An rời đi.


Nhưng mà...



+


"Nguyễn Tri Hạ, cô khoan đi đã!" Phương Minh Mị kéo cổ tay cô lại, tiếp tục càn rỡ, dùng lời nói nhục nhã cô.


"Nói mọi chuyện cho rõ ràng đi đã, rốt cuộc là tự cô làm? Hay là cậu Hàn không lên được vậy?"


"Hay là anh ta dùng tay giúp cô? Hay là dùng miệng?"


Vốn dĩ Nguyễn Tri Hạ không muốn để ý đến Phương Minh Mị nữa, nhưng nghe cô ta nói như thế, vô thức dừng bước chân, xoay người lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Phương Minh Mị.




Phương Minh Mị thầy Nguyễn Tri Hạ bỗng nhiên ngừng lại, tưởng rằng bị cô ta nói trúng, thế là càng thêm càn rỡ chế nhạo.


D2


"Trời ạ! Chẳng lẽ tôi nói đúng rồi sao? Ông trời ơi, Nguyễn Tri Hạ, gu của cô nặng thật đấy! Nhìn khuôn mặt khiến người ta không ăn nổi kia của cậu Hàn mà cô cũng ra tay được, bẩn thật đấy."


KO


Phương Minh Mị cố ý nói rất lớn tiếng, cô ta chính là muốn để cho Nguyễn Tri Hạ trở thành loại phụ nữ ai cũng có thể làm chồng, bởi vì làm như thế, Lạc Tuấn Thần sẽ không thích cô nữa!


(DX


Chẳng qua chỉ là một con chó nhà họ Nguyễn nuôi mà thôi, có tư cách gì đoạt Lạc Tuấn Thần với cô ta chứ!


Vừa nghĩ tới vào tuần trước, Nguyễn Tri Hạ đi xuống từ trên xe của Lạc Tuấn Thần, mà Lạc Tuấn Thần còn nhìn cô lưu luyến không rời, cô ta hận không thể giết chết cô!


"Chắc hẳn là kỹ thuật tay và miệng của cậu Hàn cũng không tệ, vậy mà có thể khiến cô hứng lên. Ha ha."


Lúc đầu Nguyễn Tri Hạ cảm thấy còn có thể chịu đựng được, nhưng hết lần này tới lần khác người đàn bà này cứ nhắc đến Tư Mộ Hàn.


Nghĩ đến đôi mắt ảm đảm không có chút ánh sáng kia, nghĩ đến chuyện người đàn ông đó vốn là một người khiến cho tất cả mọi người phải sung bái, kính ngưỡng lại phải ngồi trên xe lăn, cô đơn chán ghét muốn vứt bỏ bản thân.


Nguyễn Tri Hạ thực sự nhịn không nổi nữa!


Người đàn bà này có tư cách gì mà sỉ nhục Tư Mộ Hàn chứ!


Nguyễn Tri Hạ trở tay nắm chặt tay của Phương Minh Mị, tay còn lại giữ chặt đầu của cô ta, gắt gao đè cô ta lên vách tường.


Cầm giấy note mà cô thường dùng trong tay, nhanh chóng đánh lên miệng của cô ta mấy cái.


Mấy tiếng "bốp bốp bốp..." liên tục vang lên, vang lớn đến lạ thường, nói đơn giản thì chính là một khúc nhạc tuyệt diệu.


La An An ở một bên sợ ngây người.


Hạ Hạ của cô ấy lợi hại quá vậy, bình thường là cừu non, lại còn có tiềm năng của sói xám, cái thủ đoạn ra tay này còn mạnh mẽ hơn cô ấy nữa!


Hành động của Nguyễn Tri Hạ quá mức bất ngờ khiến cho người ta trở tay không kịp, chờ đến khi lấy lại tinh thần thì miệng của Phương Minh Mị đã bị đánh đến mấy cái.


Hơn nữa giấy note cứng thế nào, đánh lên, không biết là đau đến mức nào nữa.


Miệng của Phương Minh Mị bị đánh đến sưng lên, nói chuyện cũng có chút bập bẹ: "Ưm ưm... Nguyễn Tri Hạ, Cô dám đánh tôi ư?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK