Cô như con mèo bị chọc giận, đè Đinh Uyển Du trên mặt đất, sau đó xoay người đặt mông ngồi lên bụng bà ta, điên cuồng tát vào khuôn mặt được trang điểm lộng lẫy của bà ta.
Mà Nguyễn Tử Hành cũng học theo, thấy Nguyễn Tri Hạ ngồi trên bụng của Đinh Uyển Du, cậu thấy chơi rất vui bèn ngồi lên đùi của bà ta, hai chị em đối lưng với nhau.
“Cho bà bắt nạt Tử Hành này!”
“Tôi cho bà uy hiếp tôi này!”
“Tôi cho bà tác oai tác quái này!”
Nguyễn Tri Hạ như muốn trút hết những uất ức trong những năm này lên người Đinh Uyển Du.
Cô tát hết cái này đến cái khác, trong cái sân yên tĩnh này lại vang lên vô cùng to rõ.
Nguyễn Tử Nhu bị cảnh này doạ sợ, cô ta chỉ biết ngây ngốc nhìn Đinh Uyển Du bị Nguyễn Tri Hạ đánh hết cái này đến cái khác.
“Nhu Nhi, chị Hoa, hai người mau kéo hai cái đứa thấp hèn này ra!” Đinh Uyển Du bị đánh bầm mặt bầm mũi, thấy Nguyễn Tử Nhu và chị Hoa ngu người nhìn mình bị đánh thì tức giận không thôi.
Tiếng kêu của Đinh Uyển Du đã đánh thức hai người.
Hai người lập tức túm Nguyễn Tri Hạ và Nguyễn Tử Hành từ trên người của Đinh Uyển Du xuống.
Cho dù Nguyễn Tri Hạ bị chị Hoa ôm lấy thì cô vẫn không nương tay, giãy giụa, hung hăng tát Đinh Uyển Du thêm hai cái, khiến cho Đinh Uyển Du đau đến mức kêu to.
Nguyễn Tử Nhu túm Nguyễn Tri Hạ xuống dưới rồi trói cô lại, sau đó lại quay sang giúp chị Hoa kéo Nguyễn Tử Hành ra khỏi người Đinh Uyển Du.
Nguyễn Tử Nhu và chị Hoa đứng bên cạnh Nguyễn Tri Hạ, lúc này Đinh Uyển Du mới đứng dậy từ trên mặt đất.
Ba người hợp lực trói chặt tay chân của Nguyễn Tri Hạ, ném cô trên mặt đất.
Đinh Uyển Du sờ khuôn mặt bị đánh sưng lên của mình, đôi mắt độc ác hung tàn.
Bà ta nhặt cây roi mây mà Nguyễn Tử Nhu dùng để đánh Nguyễn Tử Hành lên, sau đó bảo chị Hoa đi ngâm nước muối.
Bà ta cầm roi mây ngâm nước muối, nhìn Nguyễn Tri Hạ, lạnh lẽo cười.
“Cái đồ thấp hèn như mày mà cũng dám đánh tao à? Đừng tưởng rằng mày cưới Tư Mộ Hàn rồi thì tao sẽ không dám đụng vào mày!”
“Tao muốn xem thử, hôm nay tao đánh mày thì tên Tư Mộ Hàn đó sẽ làm gì!”
Nói rồi giơ roi mây lên, mạnh mẽ vụt xuống.
Roi mây mạnh bạo quất xuống, rất nhanh trên người Nguyễn Tri Hạ đã thêm một vệt máu.
Nỗi đau da tróc thịt bong khiến mặt của Nguyễn Tri Hạ đau đến trắng bệch.
Roi mây vô tình quất xuống, cô không tránh được nên chỉ có thể chịu đựng.
Cái roi mây kia dính nước muối, mỗi lần đánh sẽ khiến vết thương của cô vô cùng đau rát.
Cô đau đến mức mồ hôi đầy đầu nhưng vẫn quật cường không xin tha.
Không đến một lát sau, trên người của Nguyễn Tri Hạ đã đầy vết thương. Phía sau lưng một mảng đỏ tươi, trông rất ghê người.
Nguyễn Tử Hành ở bên cạnh nhìn, chỉ có thể không ngừng khóc lóc.
Nguyễn Tri Hạ đau đớn đến mức như sắp ngất đi!
Trong lòng cô lập một lời thề, những nỗi đau hôm nay cô sẽ trả lại cho hai mẹ con này gấp bội!
Chắc chắn!
…
Khi Quan Diêm đẩy Tư Mộ Hàn vào sân nhà họ Nguyễn, nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ thoi thóp quỳ trên mặt đất, trên người cô một mảng đỏ tươi, đỏ đến chói mắt.
Còn cây roi kia vẫn còn đang quất trên người cô.
Tư Mộ Hàn thấy vậy thì tức giận nơi đáy mắt lại càng thêm sâu hơn.
“Quan Diêm!”
Quan Diêm lập tức hiểu ý, tiến lên bắt lấy cánh tay của Đinh Uyển Du, mạnh bạo hất bà ta ra khiến bà ta ngã rạp trên mặt đất bẩn thỉu.
Lúc này Đinh Uyển Du đang đánh hăng say, ai ngờ lại bị người ta xô ngã trên đất, tức giận mắng: “Cậu là ai? Sao lại xen vào việc của người khác hả?”