Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hạ Hạ, nếu em còn như thế, anh sẽ không khách khí với em đâu."


Tư Mộ Hàn uy hiếp.


Nguyễn Tri Hạ lập tức vén chăn ra, trừng mắt nhìn người đàn ông rồi hừ một cái: "Anh chỉ thích uy hiếp em thôi."


Tư Mộ Hàn vòng tay ôm cô và nằm bên cạnh cô: "Anh không uy hiếp thì em sẽ nghe lời anh sao?"


Nguyễn Tri Hạ trợn mắt, đúng là cô sẽ không nghe theo.


Nhưng anh uy hiếp cô thì cũng quá xấu tính rồi!



"Được rồi, đừng tức giận nữa, anh không trêu em nữa."


Tư Mộ Hàn ôm cô, chỉ đơn giản là ôm, không làm gì cô cả.


Dù sao thì anh cũng là con người và cần được nghỉ ngơi.


Sau khi làm việc cả ngày, anh cũng cảm thấy mệt mỏi.


"Vâng."


Nguyễn Tri Hạ nghe ra sự mệt mỏi trong giọng anh nên trở nên ngoan ngoãn


hơn.


Nhìn người đàn ông trước mặt, lại nhìn vết đen dưới bọng mắt của anh, cô thấy xót xa vô cùng.


Cô đưa tay vuốt ve rồi đau lòng nói: "Mấy ngày nay anh bận rộn, đều không được nghỉ ngơi tốt, anh mau ngủ đi."




Vì chuyện của ông nội và chuyện của công ty nên anh bận rộn đến mức này sao?


Tư Mộ Hàn khẽ từ một tiếng, sau đó nhắm mắt chìm vào giấc ngủ dưới cái nhìn của cô.


Chiều nay Nguyễn Tri Hạ đã ngủ nên hiện giờ cô không cảm thấy buồn ngủ lắm.


Cô nghĩ nghĩ, bây giờ nên làm gì đây.


Nhưng cô sợ sẽ làm phiền Tư Mộ Hàn.


Cô thở dài, cuối cùng quyết định ở trong vòng tay của người đàn ông, không đi đâu, cũng không làm gì.


Cứ để anh ôm và để anh ngủ ngon.


Không thể không nói.


Sau khi anh xóa bỏ vết sẹo trên mặt.


Anh ngày càng đẹp trai hơn.


Mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt này, cô đều cảm thấy mơ màng.


Thật khó để tưởng tượng, một người đàn ông hoàn hảo như vậy lại là chồng của cô sao?


Da của anh rất trắng, lỗ chân lông nhỏ, nhìn qua da còn mịn hơn da cô.


Nguyễn Tri Hạ đột nhiên cảm thấy có chút ghen tỵ.


Hì.


Một người đàn ông có da đẹp như vậy để làm gì chứ?


Chỉ khiến người ta vừa hâm mộ và ghen ghét hơn thôi.


Sau này cô còn phải ngăn cản tiểu tam tiểu tử nữa sao...


Hmm...


Người ta nói lấy chồng giàu không những phải giấu giếm mà còn phải đề phòng khắp nơi.


Nhưng chồng cô vừa đẹp trai lại giàu có thì phải làm sao đây?


Cô cũng không thể giấu anh đi được.


Phòng trước? Nhưng phòng được sao?


Không biết lúc này ở Hàng Thành có bao nhiêu phụ nữ nhớ thương người đàn ông này nữa.


Cô một mình không địch nổi cả đống người đâu!!


Ngẫm lại, Tư Mộ Hàn bị hủy dung vẫn tốt hơn, cũng an toàn hơn.


Haizz...


Thật phiền phức.


Nguyễn Tri Hạ cứ như vậy mà suy nghĩ suốt đêm.


Cuối cùng mới mơ màng chìm vào giấc ngủ.


sớm đã đến công ty.


Bao lâu không đi nay lại đột nhiên xuất hiện ở công ty khiến người trong công ty giật mình.


Nhất là những người trước đây coi thường cô.


Ánh mắt nhìn cô lúc này vừa hâm mộ vừa ghen tị!


Cũng đúng.


Ai ngờ Nguyễn Tri Hạ lại cưới một người chồng đẹp trai, giàu có và siêu giỏi chứ?


Kể từ khi hầu hết phụ nữ ở Hàng Thành đọc báo và biết được chân của Tư Mộ Hàn không chỉ không sao mà mặt cũng rất đẹp khiến bọn họ hối hận tới xanh ruột.


"Hạ Hạ, sao cô lại đến công ty? Không phải giám đốc nói cô có việc phải làm sao?"


Một đồng nghiệp ân cần nói.


Nguyễn Tri Hạ nhìn đồng nghiệp đó rồi mỉm cười lịch sự đáp: "Đã làm xong rồi."


“Vậy à!” Đồng nghiệp gãi đầu, có chút ngượng ngùng.


"Nhưng tôi nói cô đấy, sao không ở nhà làm một bà chủ nhà giàu đi mà lại chạy tới đây làm nhà thiết kế thực tập chứ."


Một người khác ghen tức nói.


Nguyễn Tri Hạ không cho là đúng cười nói: "Ai quy định bà chủ nhà giàu không thể đi làm chứ? Tự lực cánh sinh không tốt sao."


Người kia nhất thời không biết nói gì.


Vụ Tiểu Manh nhìn sắc mặt của mọi người, nở nụ cười khinh thường.


Mấy người này đúng là.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK