III
Cuối cùng Nguyễn Tri Hạ vẫn không dám đối nghịch lại với người đàn ông, tâm không cam tình không nguyện lên xe.
Ngồi lên xe, cô không nói lời nào, cứ luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng có chút ứ đọng.
Tâm trạng của Nguyễn Tri Hạ lúc này rất là phức tạp.
DI
Lúc trước, Nguyễn Thiện Dân bắt cô thay Nguyễn Tử Nhu cử hành hôn lễ, cũng là lấy danh nghĩa của Nguyễn Tử Nhu thì nếu như có đăng ký kết hôn cũng phải dùng thân phận của Nguyễn Tử Nhu đăng ký.
Thế nhưng mà gả thay chưa đến một ngày thì đã bị bại lộ, cái chuyện đăng ký kết hôn này đương nhiên cũng sẽ không còn.
Nhưng bây giờ, cô lại đăng ký kết hôn với anh, đã thế còn dùng thân phận của Nguyễn Tri Hạ.
Nói cách khác, bây giờ cô không phải là gả thay, mà là thật sự lập gia đình rồi.
Vì sao chứ?
Vì sao Tư Mộ Hàn lại muốn đăng ký kết hôn với cô chứ?
Nếu như anh muốn trả thù chuyện cô gả thay thì có thể để cô không danh không phận, như thế thì chẳng phải sau này vứt vỏ sẽ càng dễ dàng và gọn gàng hơn sao?
Cô thật sự không hiểu được rốt cuộc cái người đàn ông này đang suy nghĩ cái gì.
Lúc thì đuổi cô đi, lúc lại muốn cô trở thành người phụ nữ của anh, bây giờ thì tốt rồi, trực tiếp ghi tên cô vào trong sổ hộ khẩu của anh.
Chẳng lẽ là bởi vì chân của anh không lành được ư?
Cho nên anh mới cố ý dùng thân phận người vợ này, bắt cô hầu hạ anh cả đời sao?
Làm trâu làm ngựa cho anh?
Nếu như là như thế, vậy thì anh cũng quá thất đức rồi!
Làm hại cô như thế, thật sự tốt sao?
Cô thừa nhận chuyện gả thay này rất sỉ nhục anh.
Nhưng anh cũng không cần làm hại cả một đời của cô chứ?
Nguyễn Tri Hạ hối hận đến xanh cả ruột, trong lòng càng thêm oán hận Nguyễn Thiên Dân uy hiếp cô bắt cô thay Nguyễn Tử Nhu gả đi!
Tư Mộ Hàn lẳng lặng nhìn người phụ nữ, nhìn biểu cảm thiên biến vạn hóa trên gương mặt của cô.
Nhìn cô lúc thì nhíu mày, lúc thì kéo tóc, lúc thì trông như phát điên vậy.
Người phụ nữ này, chắc là còn chưa biết, trong nội tâm cô suy nghĩ gì, tất cả đều viết hết lên mặt nhỉ?
Cô không muốn kết hôn với anh như vậy, sao lúc trước lại đồng ý với Nguyễn Thiên Dân gả thay chứ?
Chẳng lẽ cô không nghĩ rằng, nếu như đêm tân hôn kia anh không cố kìm nén thì sợ là ngay cả xương cô cũng không còn.
Chiếc xe dừng lại ở đầu đường gần đại học Hàng Châu, Nguyễn Tri Hạ trực tiếp đẩy cửa xuống xe, không có chút lưu luyến nào!