Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Tri Hạ nép vào vòng tay của Tư Mộ Hàn, mặc dù sắc mặt không tốt lắm nhưng cũng không quá khó chấp nhận được.


Cô nói với Tư Mộ Hàn: "Tối nay tôi muốn trở lại nhà họ Nguyễn"


Cô không thể vì một cái video mà kết luận Nguyễn Thiện Dân không phải là ba của mình.



Cô muốn hỏi riêng Nguyễn Thiện Dân xem cô có phải là con gái của ông ta và mẹ hay không.


Cô sẽ làm xét nghiệm quan hệ cha con!


Tóm lại, nếu không đến bước cuối cùng, cô sẽ không phủ nhận xuất thân của chính mình.


"Tôi về cùng em"


Cô như thế này mà đi đến đó, anh không yên tâm.


Nguyễn Tri Hạ không ngờ Tư Mộ Hàn lại nói ra lời này, có kinh ngạc nhìn anh: "Anh muốn cùng tôi trở về sao?"




Anh rất ghét gia đình nhà họ Nguyễn, liệu anh có chắc chắn muốn quay lại với cô không?


"Đúng vậy"


Tư Mộ Hàn sờ sờ mũi của mình nói: "Không cần nghi ngờ, tôi nói đi là sẽ đi."


Thấy anh nghiêm túc như vậy, Nguyễn Tri Hạ cũng không nói gì: "Chỉ cần anh không phiền, tôi cũng không phản đối."


Tư Mộ Hàn mỉm cười, không nói lời nào, chỉ là sức lực mà anh ôm cô vô tình nặng thêm vài phần.


Tuy là dùng sức nhưng rất đúng mực, không khiến Nguyễn Tri Hạ bị đau.


Nguyễn Tri Hạ dường như đã quá quen với hành vi bất ngờ ôm cô và hôn cố của Tư Mộ Hàn, lúc đầu cảm thấy không quen cho lắm, nhưng bây giờ cô đã quen thuộc với điều này và thậm chí có phần phụ thuộc.


Không thể không nói cái ôm của người đàn ông này tựa như một cánh tay rắn chắc, bảo vệ cô thật chặt khiến cố lưu luyến vô cùng.


Cô nghĩ có thể một ngày nào đó cô sẽ yêu người đàn ông mặt lạnh này.


Cho dù cô nói không muốn yêu ai, nhưng khi tình yêu đến thì ai có thể cản lại được chứ?


Cô sẽ không chủ động để mình yêu anh, nhưng cô sẽ không cưỡng lại cảm xúc đó, sẽ thuận theo tự nhiên.


Cô quay ngược lại ôm lấy Tư Mộ Hàn, hơi ngẩng đầu lên, không nhịn được hôn lên cằm anh.


Sau nụ hôn, còn không quên nói một câu: "Chọc vào tối rồi."


Nhìn theo tầm mắt của cô nhìn lên có thể nhìn thấy chỗ cằm của người đàn ông mọc lún phùn vài sợi râu, tay cô sờ sờ lên, cảm thấy có chút ngựa ngứa ở lòng bàn tay.


Ngoài miệng lại nói câu ghét bỏ: "Anh Tư, đã bao lâu rồi anh không cạo râu thế?"


Tư Mộ Hàn không ngờ râu của mình lại mọc nhanh như vậy, nghe được lời ghét bỏ từ người phụ nữ nhỏ bé của mình, anh cũng đưa tay ra sờ, quả thực rấu đã đâm vào tay rồi.


Anh thẳng thắn nói: "Sau khi bị thương đến giờ vẫn chưa cạo lần nào."


Vừa nói anh vừa ném cho Nguyễn Tri Hạ một ánh mắt đáng thương.


Nguyễn Tri Hạ thấy vậy chột dạ cúi đầu.


Trong lòng cảm thấy mình thật ngốc, sao tự dưng tiện miệng hỏi làm gì cơ chứ.


Đột nhiên sao có cảm giác tội lỗi không thể giải thích được nhỉ?


Như là nghĩ tới cái gì đó, Tư Mộ Hàn đột nhiên ôm lấy cô, xoay xe lăn rời khỏi phòng làm việc.


Nguyễn Tri Hạ ngồi trên đùi anh, nhìn anh đi về phòng ngủ, kinh ngạc hỏi: "Anh muốn đi đâu?"


"Cạo râu cho người đàn ông của em"


Tư Mộ Hàn vừa trả lời vừa quay xe lăn.


Trong nháy mắt hai người trở lại phòng ngủ rồi vào phòng tắm.


Nguyễn Tri Hạ ngồi trên đùi Tư Mộ Hàn, nhìn hình ảnh cô trên đùi Tư Mộ Hàn phản chiếu trong gương, có một nét quyến rũ và thân thiết mà trước đây cô chưa từng khám phá ra.


Cô không khỏi đỏ mặt, cô thật sự không biết khi ngồi trên đùi Tư Mộ Hàn biểu cảm trên mặt cô lại giống như một cô gái nhỏ đến vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK