Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sao lại không thể nào được chứ? Không tin thì anh hỏi cô ta đi!"


Lạc Tuấn Thần như thể tin tưởng Nguyễn Tri Hạ dáng vẻ để Phương Minh Mị ghen ty phát cuồng.


Cái gì mà cô không phải loại người như vậy chứ?



Nguyễn Tri Hạ đúng là một người phụ nữ đáng chết vô liêm sỉ, đoạt đàn ông của cô ta, không biết xấu hổ!


"Đàn anh, là em đánh đấy." Nguyễn Tri Hạ nhỏ giọng nói.


Lạc Tuấn Thần: "..." Không hiểu sao tự nhiên thấy mặt đau quá!


Cho dù Nguyễn Tri Hạ thừa nhận là cô đánh Phương Minh Mi, Lạc Tuấn Thần vẫn thiên vị có, Lạc Tuấn Thần trả lời Phương Minh Mị: "Vậy chắc chắn là do cô nói gì đó khó nghe, Hạ Hạ mới đánh cô, có đúng không?!"




Nguyễn Tri Hạ thừa nhận mình đánh người thật sự đã nằm ngoài dự liệu của anh ấy.


Nhưng mà, anh ấy tin tưởng Nguyễn Tri Hạ không phải loại người vô lý.


Trái lại là Phương Minh Mi, anh ấy hiểu rõ, cô ta vô cùng ngang ngược càn rỡ, trong lời nói còn ẩn chứa gai nhọn, thường xuyên đắc tội người khác.


Anh ấy nghĩ cho dù thật sự là Nguyễn Tri Hạ ra tay, vậy cũng nhất định là Phương Minh Mị nói cái gì đó chọc giận Nguyễn Tri Hạ, cô mới có thể động thủ đánh cô ta.


Nguyễn Tri Hạ có chút cảm động nhìn Lạc Tuần Thần, không ngờ anh lại tin tưởng cô như vậy.


Có người bạn như anh, đã đủ rồi.


Lạc Tuấn Thần tin tưởng Nguyễn Tri Hạ như thế khiến cho Phương Minh Mị càng ghen tị.


"Anh Tuấn Thần, vì sao anh cứ luôn che chở cô ta chứ?" Cô ta gắt gao cắn môi, móng tay ấn sâu vào trong thịt.


"Tôi cứ luôn che chở cho cô ấy cái gì?" Sắc mặt của Lạc Tuấn Thần lập tức lạnh xuống: "Minh Mị, cô nói cho tôi nghe, có phải cô lại đi gây chuyện với Hạ Hạ không?"


Phương Minh Mị cắn răng, không nói chuyện.


Lạc Tuấn Thần thấy vậy thì biết là cô ta chủ động trêu chọc Nguyễn Tri Hạ, anh ấy không khỏi giận dữ, giọng điệu cũng nặng thêm một chút.


"Em không có mà"


Phương Minh Mị vô thức muốn giải thích: "Là cô ta đánh em trước, em chỉ nói cô ta hai câu mà thôi."


"Vậy cô nói cho tôi nghe thử, Vì sao bây giờ cô lại để cảnh sát bắt cô ấy?" Lạc Tuấn Thần lạnh lùng nói.


"Đủ rồi! Anh Tuấn Thần, anh đừng quên rằng anh là vị hôn phu của em! Người anh nên bảo vệ là em chứ không phải con Tuesday Nguyễn Tri Hạ này!"


Nghe Lạc Tuấn Thần trái một câu phải một câu đều là bảo vệ Nguyễn Tri Hạ và chất vấn côi ta, trái tim của Phương Minh Mị vô cùng đau đớn, cô ta sắp tức đến phát điên lên rồi.


Cô ta mới là vị hôn thê của anh mà!


Tại sao anh lại che chở con đàn bà chết tiệt kia chứ?


"Phương Minh Mi, miệng của cô sạch sẽ một chút đi! Tôi và đàn anh Lạc vô cùng trong sạch, Tuesday gì chứ! Cơm có thể ăn bậy nhưng nói thì không thể nói bậy được đâu!"


Lúc đầu Nguyễn Tri Hạ cũng không muốn xen vào cuộc tranh chấp giữa hai người, nhưng Phương Minh Mị lại nói cô có quan hệ không trong sáng với Lạc Tuấn Thần, lại còn nói cô là Tuesday.


Cô đây tuyệt đối không thể nhịn!


Đời này của cô hận nhất chính là Tuesday!


Phương Minh Mị nói cô là Tuesday chính là đang sỉ nhục nhân cách của cô! Cô tuyệt đối không cho phép!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK