Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô giơ tay lên, nói với Nguyễn Thiện Dân: “Không cần diễn kịch trước mặt tôi đâu.”


“Đừng quên chuyện mà ông đã đồng ý với tôi, đuối bọn họ ra ngoài ngay bây giờ.”



“Tôi không muốn nhìn thấy mặt bọn họ nữa!”


Chỉ mấy câu của Nguyễn Tri Hạ đã khiến cho cả ba người có mặt ở đó đều ngừng lại.


Nguyễn Thiện Dân lấy lại tinh thần, nhìn sang Đinh Uyển Du đang bị ông ta giữ lấy, trên mặt còn sưng đỏ một mảng, lý trí của ông ta cũng quay lại một phần.


Nhưng dù vậy vẻ mặt dành cho Đinh Uyển Du cũng vẫn không tốt đẹp gì.




Mà khi Nguyễn Tử Nhu nghe thấy Nguyễn Tri Hạ muốn Nguyễn Thiện Dân đuổi bọn họ đi liền không nhịn được mà bật cười: “Đuổi bọn tôi đi ư? Chị nghĩ chị là ai? Ba tôi dựa vào cái gì mà phải nghe lời chị?”


Cô ta nhìn Nguyễn Tri Hạ một cách khinh miệt, xem lời cô vừa nói như chuyện cười.


Đinh Uyển Du quên cả đau, lập tức kinh ngạc nhìn Nguyễn Thiên Dân.


“Chồng ơi, nó nói thế là có ý gì? Đuổi bọn tôi ra ngoài là thế nào?”


Nói đến đoạn sau, Đinh Uyển Du cứ thể hét lên: “Ông đồng ý cái gì với nó?”


Nhìn khuôn mặt kinh ngạc và giận tải đi của VỢ, Nguyễn Thiện Dân không biết vì sao lại có cảm giác chột dạ, nhưng vừa nghĩ đến từ ngày mai ông ta sẽ lại là tổng giám đốc của tập đoàn Nguyễn Thị, ông ta lập tức hạ quyết tâm, nói một cách tuyệt tình: “Kể từ bây giờ bà và Tiểu Nhu dọn ra ngoài ở”


“Cái gì cơ?” Giọng Đinh Uyển Du cao vút lên, hỏi lại: “Dọn ra ngoài ở sao?”


Đùa đấy à?


Nếu bà ta dọn ra ngoài ở, không phải là tương đương với việc giao vị trí bà chủ nhà họ Nguyễn cho người khác sao?


Bà ta vất vả lắm mới đợi được Mộc Tĩnh Uyển chết để dọn vào cái nhà này, bà ta còn lâu mới dọn ra!


Hơn nữa, ở trong nhà lớn của nhà họ Nguyễn tượng trưng cho việc là bà chủ nhà họ Nguyễn Nếu bà ta dọn ra ngoài rồi thì chẳng phải là thông báo với bên ngoài Đinh Uyển Du bà ta bị quét ra khỏi cửa rồi sao?


Nguyễn Tử Nhu đứng bên cạnh cũng ngơ ngác, cô ta dường như chưa từng nghĩ tới Nguyễn Thiên Dân sẽ thật sự vì Nguyễn Tri Hạ mà đuổi bọn họ ra khỏi nhà.


Cô ta bỗng lao lên phía Nguyễn Tri Hạ: “Nguyễn Tri Hạ, con tiện nhân nhà mày, rốt cuộc mày đã dùng cách gì mà khiến ba tao nghe theo lời mày rồi đuổi mẹ con tạo ra khỏi nhà hả!”


Nguyễn Tri Hạ đẩy Nguyễn Tử Nhu ra, cười khẩy nói: “Muốn biết thì phải hỏi ba cô ấy, sao ông ta lại nghe lời tôi như thế nhỉ?”


Nguyễn Tử Nhu bị đẩy ngã ra đất, trẹo chân. Cô ta kêu la oai oái: “Á, đau quá! Con tiện nhấn Nguyễn Tri Hạ! Mày lại dám đẩy tao!”


Nguyễn Tử Nhu ngồi đờ ra trên thảm, khuôn mặt vô cùng tức giận.


Cô ta không thể chấp nhận được sự thật bị đuổi ra khỏi nhà.


Cô ta là cô chủ nhà họ Nguyễn, biết bao nhiêu người đỏ mắt ghen tị với thân phận của cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK