Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây bản chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

E rằng Nguyễn Tử Nhu có nằm mơ cũng không thể ngờ tới điều này.


Thứ gọi là ước mơ giàu sang quyền thế của cô ta chỉ là lá chắn mà Tư Mộ Hàn sử dụng để giúp cô tránh khỏi sự nguy hiểm...


11


Người đàn ông này thật là...


Lúc nào anh cũng thận trọng như vậy.



vietwriter.vn



Cho đến bây giờ, anh cũng chỉ nghĩ đến sự an nguy của cô.


Nguyễn Tri Hạ cảm động vòng qua cổ anh hỏi: “Tư Mộ Hàn, tại sao anh lại đối tốt với em như vậy?”


Rõ ràng trước đây cô còn vì cái chết của mẹ mà giận cá chém thớt lên người


anh.


Anh làm như vậy, chỉ càng tôn lên sự ích kỷ của cô.


Như thể cô không thật sự yêu anh như trong tưởng tượng mà anh đã nói.


Chí ít là nếu so với việc cô yêu anh thì chắc chắn anh càng yêu cô nhiều hơn.


Nguyễn Tri Hạ thật lòng cảm thấy, nếu mình bỏ lỡ Tư Mộ Hàn thì sau này sẽ không tìm được người đàn ông nào yêu mình hơn anh.



vietwriter.vn



“Hạ Hạ, mặc kệ bên ngoài lan truyền, đồn đại thế nào thì em chỉ cần biết, người anh yêu là em là được.”


Tư Mộ Hàn xoa đầu cô, rồi dự phòng cho cô trước.


“Vậy người ở trên buổi họp báo tin tức là anh hay là thế thân kia vậy?”


Nguyễn Tri Hạ hơi có hàm ý tỉnh sổ sau mùa gặt.


“Là cậu ta.”


Tư Mộ Hàn thẳng thắn trả lời.


Nguyễn Tri Hạ lại hỏi: “Vậy người đi tới cục cảnh sát là anh hay anh ta?”


Biết cô đang muốn hỏi chuyện gì, nên Tư Mộ Hàn dứt khoát trả lời gộp với cô: “Tất cả đều không phải là anh. Hạ Hạ, ngoài em ra thì anh chưa từng chạm vào người phụ nữ nào khác.”


Cuối cùng Nguyễn Tri Hạ cũng hài lòng.


Cô ôm chầm lấy anh nói: “Tư Mộ Hàn, em rất nhỏ nhen, cho dù diễn kịch thì em cũng không cho phép anh thân mật với người phụ nữ khác như thế.”


Tư Mộ Hàn hôn lên tóc cô: “Chỉ có em mới có thể khiến anh làm như vậy mà


thôi.”


Nguyễn Tri Hạ ngước mắt lên nhìn Tư Mộ Hàn, rồi nghĩ tới một ngày nào đó, có lẽ anh sẽ không còn nữa.


Tim cô như thắt lại.


Rất khó chịu.


Cô nói: “Tư Mộ Hàn, ca phẫu thuật được sắp xếp vào ngày nào?”


Cô biết.


Mặc kệ chân tướng tàn nhẫn đến cỡ nào thì cô cũng phải đối mặt với nó.


Tư Mộ Hàn đáp: “Một tháng sau.”


Anh vẫn muốn ở bên cô một quãng thời gian.


Hơn nữa trước mắt vẫn còn một số chuyện anh cần phải giải quyết.


Mộc Tĩnh Tâm vẫn chưa bị bắt, cộng thêm cái chết của mẹ cô năm đó vẫn chưa được điều tra rõ.


Vì thế anh không thể làm phẫu thuật được.


Anh muốn giải quyết sạch sẽ toàn bộ mối nguy hiểm tiềm ẩn giúp cô, vì như vậy anh mới có thể yên tâm giao tính mạng cho ông trời định đoạt.


“Tư Mộ Hàn, em muốn điều dưỡng cơ thể thật tốt, rồi chúng ta hãy sinh một đứa con đi.”


Nguyễn Tri Hạ hơi buồn bực, tại sao mình lại không có thể chất thụ thai? Bằng không ít nhất cô vẫn có thể sinh cho anh một đứa con.


Tim Tư Mộ Hàn bỗng thắt lại.


Sao anh có thể để cho cô mang thai vào lúc này cơ chứ?


Tối hôm qua lúc lên đỉnh, anh đều ra hết bên ngoài.


Anh đầu nỡ...


“Hạ Hạ, em biết anh...”


Tư Mộ Hàn định nói gì đó, nhưng hình như Nguyễn Tri Hạ đã biết anh định nói gì, nên cô đặt ngón tay lên môi anh, rồi Suyt một tiếng nói.


“Tư Mộ Hàn, em biết anh không muốn tái hôn với em là vì muốn tốt cho em, nhưng Tư Mộ Hàn à, ngoài anh ra thì em không cần ai khác, cho dù anh không tái hôn với em thì em vẫn sẽ không gả cho người khác.”


“Nếu anh thật sự muốn tốt cho em thì hãy để lại một niềm tin để em có thể sống tiếp, bằng không em sợ..”


Tư Mộ Hàn vội nói: “Anh không cho phép!”


“Nguyễn Tri Hạ, em không được làm thế, em có nghe thấy không hả? Nếu sau ca phẫu thuật mà anh không thể sống sót ra ngoài thì em không được làm chuyện điên rồ.”


Anh sợ nhất là điều này.


Đáy mắt Nguyễn Tri Hạ đã chực trào nước mắt, giọng nói của cô cũng trở nên hơi nghẹn ngào: “Vậy thì anh hãy cố gắng cho em một đứa con đi.”


Nếu có một ngày anh thật sự không còn trên cõi đời này nữa.


Thì cô có con rồi mới không còn cảm thấy cô đơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK