Mục lục
Hoắc Tổng Truy Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong thì anh chuẩn bị đi vào.

Đinh Tranh giữ chặt ống tay áo anh lại, đau khổ cầu xin: “Tôi nghe nói Ôn Noãn cũng mua Cố Vân Phàm, nhưng hiện tại Cố Vân Phàm có khả năng sẽ không thắng được, tôi muốn thương lượng với Ôn Noấn... Rốt cuộc cô ấy cũng đầu tư hai trăm triệu mà?”

Hoắc Minh đẩy tay cô ta ra.

Anh cười nhẹ: “Hai trăm triệu, chỉ là để cô ấy giết thời gian thôi, không tính là gì cả!”

Vẻ mặt Đinh Tranh cứng đờ.

Hoắc Minh đã mở cửa ra, đi vào trong.

tay đua trên đường băng đã vào vị trí. Người hâm mộ xe của Chu Mộ Ngôn, tiếng vỗ tay như sấm dậy. Lớn giọng hô tên cậu ta.

Chu Mộ Ngôn nhàn nhã vẫy tay, sau đó tặng cho bà xã Khương Sinh đang ngồi trên khán đài một nụ hôn gió.

Khương Sinh ửng đỏ cả khuôn mặt.

Một tiếng súng vang lên, từng chiếc xe thể thao lao ra như mũi tên rời cung. Trong gió tràn ngập tiếng xe gào rú, nức nở, tràn ngập khoái cảm cực hạn.

Một vòng, hai vòng, ba vòng...

Chu Mộ Ngôn vẫn luôn dẫn đầu rất xa, Cố Vân Phàm đuổi theo ngay phía sau cậu ta, khoảng chừng một trăm mét.

Đỉnh Tranh vẫn còn ôm hy vọng.

Cô ta khát vọng, trong lòng người đàn ông Cố Vân Phàm kia ít nhiều sẽ có cô †a, sẽ nguyện ý vì cô ta buông tay đánh cược một lần.

Chỉ là theo vòng số tăng lên, Cố Vân Phàm vẫn mãi duy trì vị trí thứ hai, cũng không lao lên được...

Ở vòng cuối cùng, Chu Mộ Ngôn lao về đích trước.

Cậu ta mở cửa xe ra, cởi mũ xuống, sau đó chạy tới ôm chặt Khương Sinh.

Một nụ hôn thật sâu.

Cậu ta bám vào bên tai Khương Sinh thì thầm: “Đây là trận đấu cuối cùng trong sự nghiệp! Sau này chúng ta có thể chuyên tâm tạo em bé, em cũng không cần phải lo lắng hãi hùng nữa.”

Vành mắt Khương Sinh đỏ ửng.

Trong lòng Chu Mộ Ngông cũng cảm động, cậu ta quen biết Khương Sinh đúng vào cái tuổi còn phóng đãng, cậu ta ham thích đua xe, cũng không định từ bỏ vì người phụ nữ nào, thậm chí sau khi kết hôn cùng Khương Sinh rồi, mỗi năm cậu ta vẫn còn tham gia mấy trận thi đấu.

Khương Sinh chưa bao giờ nhắc tới con cái cả.

Cô ấy luôn nói cứ chờ mấy năm nữa.

Cậu ta biết, cô ấy đang cho cậu ta thời gian, để cậu ta phóng túng, để cậu ta được tự do.

Cậu ta thích đua xe, nhưng cậu ta còn thích Khương Sinh hơn.

Bên kia có một đôi tình nhân đang ở bên nhau, thuê phòng, Đỉnh Tranh thì nằm liệt trên ghế.

Cô ta xong rồi! Bốn trăm triệu... Bù vào cả rồi!

Trong lòng Đinh Tranh phẫn hận, chỉ là cảm xúc phẫn hận này cô ta không biết phát tiết lên người ai cả, cô ta cảm thấy tất cả mọi người đều đang hại mình!

Cô ta cứ ngơ ngác ngồi đó, không ngừng nói những lời không nghe hiểu. Xa Tuyết sợ hãi chạm vào cô ta: “Giám đốc Đinh!”

Đỉnh Tranh bỗng nhiên trừng mắt nhìn ả: “Cô nói là ai làm hại tôi? Là cô, hay là Ôn Noãn, hay là Cố Vân Phàm?”

Cô ta duỗi tay véo Xa Tuyết. Xa Tuyết liều mạng chạy ra bên ngoài, vừa chạy vừa kêu cứu mạng.

Mấy vệ sĩ đón được ả ta, sau đó mấy người kia nói với Đinh Tranh: “Cô Đinh, giám đốc Ôn nhà chúng tôi muốn gặp cô!”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK