Mắt Trương Sùng Quang nóng lên, anh cúi đầu ký tên.
Sau khi ký xong, họ nhanh chóng nhận được hai tờ giấy chứng nhận ly hôn, họ không còn là vợ chồng nữa…
Hoắc Tây rời đi, không nói thêm gì.
“Hoắc Tây!”
Trương Sùng Quang vô thức muốn nắm tay cô, nhưng anh lập tức nhớ ra họ không còn là vợ chồng nữa. Cô cũng thấy chán ghét anh lắm rồi. Anh hạ tay xuống một cách gượng gạo, nhìn bóng lưng cô, khẽ nói: “Bất kế em tin không, anh không hề yêu người khác, trong tim anh vẫn chỉ có em.”
Hoắc Tây không trả lời anh.
Kế từ tối qua, sau khi anh thốt những câu đó, cô đã thấy nói nhiều với anh cũng chỉ phí công.
Trương Sùng Quang vô cùng hụt hẫng, Lục u chế giễu: “Ly hôn là hời cho anh rồi còn gì! Tôi nghĩ đúng ra phải cho thứ đó của anh nát bét, cùng bốc mùi với người phụ nữ ngoài kia.”
Hoắc Tây vừa ra ngoài đã bị phóng viên ngăn cản, các thiết bị phỏng vấn lũ lượt giơ về phía cô.
[Luật sư Hoắc, xin hỏi cô và Tống giám đốc Trương đã ly hôn rồi à?]
[Hai người kết thúc cuộc hôn nhân này vì Tổng Vận à?]
[Có phải Tổng giám đốc Trương sẽ nhanh chóng tái hôn không?]
Mặt Hoắc Tây tái nhợt.
Cô vẫn im lặng, còn Trương Sùng Quang thì hùng hổ hất những thiết bị phỏng vấn kia ra. Phóng viên chớp thời cơ, hỏi về tai tiếng giữa anh và Tống Vận: “Tổng giám đốc Trương, anh và cô Tống Vận có thân không?”
Trương Sùng Quang lạnh lùng nói: “Đó chỉ là hiếu lầm, tôi và cô Tống chỉ hợp tác trong công việc… Còn sau này sẽ không bao giờ hợp tác nữa.”
Xung quanh xôn xao…
Ai cũng nhận ra Tổng giám đốc Trương đang thế hiện sự chung thuỷ với vợ cũ, nhưng ly hôn xong mới thể hiện, có phải quá muộn rồi không?
Trong góc, mặt Tống Vận tái mét.
Cô ta đã gọi phóng viên đến đế dồn ép họ nói, nhưng cô ta không ngờ Trương Sùng Quang chẳng hề nể mặt chút nào. Anh chối bỏ hẳn sự tồn tại của cô ta, còn vạch rõ ranh giới với cô ta
nữa.
Cô ta không hiểu nổi, rõ ràng Hoắc Tây đã bỏ anh rồi cơ mà!
Nghe thấy Trương Sùng Quang nói thế, Hoắc Tây cảm thấy nực cười. Cô mặc kệ anh, bước lên chiếc xe mà nhà họ Hoắc chuấn bị cho cô, Lục u cũng vào…
Xe nổ máy, lướt qua Trương Sùng Quang.
Một người ở trong xe, một người ở ngoài xe, điều khác biệt là lần này Trương Sùng Quang ở ngoài… Hơn nữa khi đi ngang qua, Hoắc Tây không buồn nhìn anh một cái.
Cuộc hôn nhân giữa họ đã chấm dứt theo cách này.
Giữa họ không có nối câu tạm biệt hay giữ gìn sức khoẻ, chỉ còn sự căm hận và khinh thường của cô đối với anh… Trương Sùng Quang ôm ngực, lùi hai bước.
Thư ký Tần chạy tới.
Khi biết cấp trên đã ly hôn, cô ấy chỉ có thế thở dài, rõ ràng họ là thanh mai trúc mã.
Cô ấy dìu Trương Sùng Quang, nói nhỏ: “Tống giám đổc Trương, anh phải về bệnh viện rồi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: