Nói xong, bản thân Lý Tư Ỷ cũng cảm thấy có chút choáng váng.
Cố Vân Phàm càng cảm thấy tệ hơn.
Nhưng ông ta không buông cô ấy ra, cũng không nói cho cô biết chuyện hôn nhân của mình. Dù gì cuộc hôn nhân này là do ông ta lựa chọn, dù tốt hay xấu cũng không có thuốc hối hận.
Hơn nữa, ông ta cũng không hề hối hận, dù bà Cố có thể đã cắm sừng ông ta.
Cố Vân Phàm từ trong túi áo lấy ra một tuýp thuốc mỡ giảm sưng tấy, một tay. mở nắp, bóp một ít ra bôi cho cô. Ông ta làm thật nhẹ nhàng, tránh làm cô bị thương lần nữa.
Lý Tư Ỷ không thể trốn tránh.
Cô xấu hổ quay mặt sang một bên, không muốn nói chuyện với ông ta, nhưng lại không kiềm chế được mà nghẹn ngào: “Ông còn đến đây làm gì vậy, ông đang trêu đùa tôi sao?”
Cố Vân Phàm không nói gì, chỉ cẩn thận bôi thuốc cho cô.
Cảnh tượng như vậy khiến cô ấy nhớ đến khoảng thời gian tốt đẹp khi hai người họ còn ở bên nhau. Ban đầu, Tư Ỷ là cô gái nhìn có vẻ cởi mở, nhưng khi hai người họ lần đầu thân mật, Cố Vân Phàm mới nhận ra đây là lần đầu tiên của cô. ấy. Lý Tư Ỷ còn rất trong trắng, nép vào lòng ông ta kêu đau, không muốn làm tiếp nữa.
Đêm đó, Cố Vân Phàm lần đầu tiên không thể làm đến cùng.
Lý Tư Ỷ trẻ hơn ông ta rất nhiều, tính tình bốc đồng và thích làm nững, nói ông †a không biết thương hoa tiếc ngọc.
Sau khi dỗ dành gần như cả đêm, họ không nhịn được mà thực sự làm việc đó một lần nữa vào sáng sớm.
Sau khi làm xong, ông ta đã bôi thuốc cho cô ấy theo cách tương tự.
Cố Vân Phàm hơi nhướng mày, nhìn cô gái trong lòng mình, dịu giọng nói: "Tôi chỉ muốn nhìn thấy em, không có ý gì khác”.
Nói xong ông ta buông cô ra.
Rõ ràng bàn tay Cố Vân Phàm có chút luyến tiếc, những ngón tay còn dừng lại giữa chừng.
Sau những chuyện này, Lý Tư Ỷ đã trưởng thành hơn rất nhiều, cô không khóc mà chỉ nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn Gố tiên sinh đã đến thăm tôi, tôi không sao đâu, ông có thể về!"
Cô ấy phải cố gắng lắm mới nói ra được những lời này.
Lý Tư Ỷ nói tiếp: "Kết hôn rồi thì phải đối xử thật tốt với vợ! Cô ấy trông... rất tốt".
Cố Vân Phàm nhìn Lý Tư Ỷ bằng đôi mắt đen láy.
Hồi lâu ông ta không lên tiếng, cuối cùng từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, châm lửa... Một làn khói xám bốc lên, Lý Tư Ỷ đứng đó một lúc mới quay người rời đi.
Cố Vân Phàm cũng không ngăn cản, vừa nhìn cô rời đi vừa hút thuốc.
Ông ta có hối hận không?
Hình như có một chút!
Không phải vì bị vợ lừa dối mà là vì Tư Ỷ sống không tốt...
Lý Tư Ỷ trở lại phòng bệnh.
Bà Lý đi tới với vẻ mặt rất khó coi, Lý Tư Ỷ vừa mới bước vào, bà Lý cũng không để ý y tá còn ở đó, tát cô một cái: “Con vẫn còn dây dưa với hắn! Tư Ỷ, sao con lại vô liêm sỉ như vậy?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: