Khúc Ninh vừa ghen ty vừa khao khát.
Sau khi cô ta chia tay Tổng Giám đốc Trương, mặc dù cũng từng có quan hệ mập mờ với những người khác, nhưng cô ta vẫn luôn giữ mình.
Đã lâu rồi cô ta chưa có người đàn ông nào.
Đêm đến, thỉnh thoảng cô ta sẽ tưởng tượng đến Lục Khiêm đang nằm cạnh mình, làm cô ta một cách mạnh bạo.
Chỉ vừa nghĩ đến đó thôi đã khiến cơ thể cô ta nóng bừng.
Minh Châu và cô ta là đối thủ của nhau.
Khúc Ninh có xuất thân chính quy, nhưng Minh Châu không hề kiêng dè cô ta, tiến bộ thật sự là không ngừng so sánh bản thân với người mạnh, còn những kẻ chỉ chăm chăm quan tâm với kẻ yếu hơn mình sẽ không bao giờ tiến bộ được.
Cô thật sự rất nghiêm túc với vai diễn này.
Sau khi chụp xong mấy bức ảnh, Minh Châu lên nhà xe nghỉ ngơi.
Nhưng không ngờ đến đêm hôm đó, Lục Khiêm đã mang theo hai đứa nhỏ bay đến đây bằng máy bay cá nhân, cũng may là khách sạn vẫn còn phòng trống, có thể nhận phòng lúc nào cũng được.
Minh Châu ngồi trên xe bảo mẫu, đợi người ở sân bay.
Khoảng 10 phút sau, Lục Khiêm dẫn hai đứa nhỏ ra ngoài.
Ông bế trên tay một đứa, một tay dắt đứa còn lại.
Bên cạnh ông còn hai dì giúp việc, cả hai đều là người Minh Châu quen thuộc, phía sau có người xách hành lý đi theo.
Tiểu Lục Thước hơi rụt rè, thấy mẹ thì gọi một tiếng.
Tiểu Lục U nhiệt tình hơn rất nhiều, nhào vào lòng mẹ, làm dính cả nước miếng lên người mẹ.
Cũng may Minh Châu đã tẩy trang rồi, không dính phấn lên người con.
Lục Khiêm năm tay Tiểu Lục Thước, nhìn cô một lát rồi nhỏ giọng nói: "Em không trang điểm nhìn đẹp lắm!"
Mặt Minh Châu nóng bừng cả lên, sợ người khác nhìn thấy.
Cô vội vàng nói: "Em đặt khách sạn rồi, giờ chúng ta qua đó đi, anh muốn ăn bữa tối ở ngoài hay là ở khách sạn?"
Lục Khiêm nhìn Tiểu Lục Thước: "Theo ý con đi?"
Đây là lần đầu tiên Tiểu Lục Thước đến thành phố Y.
Lúc này, thành phố B đã là cuối mùa thu, nhưng thành phố Y vẫn còn ấm áp, hơn nữa cậu bé đọc trong sách thấy thành phố Y có rất nhiều món ăn ngon khắp các đường lớn, ngõ hẻm.
Cậu nhóc chậm chạp đáp: "Con vẫn chưa mệt lắm!"
Lục Khiêm cười cười: "Cái tính nói quanh nói co này không biết giống ai nữa!" Tiểu Lục Thước rụt rè mím môi.
Đến xe, Lục Khiêm bế con lên xe, nói: "Vậy nghe theo con nhé, chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi ra ngoài đi dạo xung quanh thử."
Minh Châu cũng đồng ý. Gia đình bốn người bọn họ hiếm khi ra ngoài chơi cùng nhau.
Nhưng trên xe vẫn còn hai đứa nhỏ, còn có dì giúp việc, cô không dám thể hiện tình cảm quá nhiều, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay ông.
Lục Khiêm cũng nắm ngược lại tay cô, không muốn buông ra. Tiểu Lục U không hiểu gì.
Nhưng Tiểu Lục Thước lại hiểu, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, nhưng lại trông rất vui vẻ.
Xe chạy khoảng một tiếng thì tới cửa khách sạn.
Minh Châu ôm Tiểu Lục U, nhẹ giọng nói: "Chỗ này chỉ cách đoàn làm phim khoảng năm phút lái xe, tiện lắm."
Lục Khiêm giữ eo cô, không nói gì.
Sau khi làm thủ tục xong, một nhà bốn người vào phòng, Lục Khiêm ôm lấy eo cô từ phía sau: "Em ở cùng bọn anh đi, anh sẽ đưa em đến phim trường mỗi ngày."
Minh Châu đỏ mặt: "Chuyện này nói sau."
Loại từ chối nhưng không hẳn là từ chối này mang đến một chút mập mờ. giữa hai người, làm Lục Khiêm quay mòng mòng.
Ban ngày ông đi làm ở công ty, mệt mỏi cả ngày rồi nên muốn đi tắm rửa.
Minh Châu bèn đưa bọn nhỏ đi sắp xếp hành lý.
Tiểu Lục U kéo kéo mấy cái quần hoa nhỏ của mình ra.
Lục Thước lại sắp xếp rất gọn gàng chỉn chu, nhưng thật ra mẹ ruột của cậu lại rất vụng việc nhà, Lục Khiêm tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo rồi ra ngoài, nhận quần áo trong tay cô rồi treo lên cho thẳng thớm.
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: